Thời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau…

Chương 879

Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… Chương 879: Tay của Tô Thắm cứng đờ, không dám đầy anh nữa. “Mẹ anh đã nói với em những gì? Bà ấy bảo em rời xa anh?” Hiên Viên Thần rất muốn làm rõ chuyện này chỉ như vậy anh mới có thể tìm bà nói chuyện. Tô Thắm lấy lại bình tĩnh, giọng điệu của cô càng thêm bình tĩnh: “Phu nhân không uy hiếp em, toàn bộ mọi chuyện đều do em cam tâm tình nguyện.” Hiên Viên Thần có chút giật mình: “Tại sao em phải làm như vậy?” Rốt cuộc Tô Thắm cũng có cơ hội nói ra những lời trong lòng ) của mình, cô cười khổ một tiếng, nước mắt lưng tròng: “Bởi vì thân phận của chúng ta chênh lệch quá nhiều, điểm này anh không nhận ra sao, thế nhưng đối với em mà nói, khoảng cách này nó vô cùng rõ ràng.” “Chỉ cần anh không ghét bỏ em thì ai dám nói một lời?” Hiên Viên Thần sợ hãi, không phải là vì sợ áp lực mà mẹ đã gây ra cho cô mà sợ cô lùi bước. “Đúng vậy! Anh không ghét bỏ em, em rất cảm động cũng rất cảm kích, thế nhưng em không thể ích kỷ mà không suy nghĩ cho anh.” Tô Thắm ngắng đầu, xúc động nhìn anh, cô cắn môi, thản nhiên thừa nhận: “Bởi vì em cũng yêu anh, em yêu anh nên mới lý trí như vậy với đoạn tình cảm này.” “Yêu anh, rời xa anh chính là phương thức em thể hiện tình yêu của mình với anh sao?” Ánh mắt của Hiên Viên Thần lộ ra sự lo lắng, anh duỗi tay nắm chặt lấy bả vai gầy gò của cô: “Tô Thám, anh không cho phép em có cái suy nghĩ như vậy, em chỉ cần dũng cảm yêu anh, dũng cảm ở bên anh thôi.” “Em có thể sao?” Tô Thắm ngẳắng đầu, cười khổ. “Có thể, chỉ cần em đồng ý, anh sẽ xử lý tất cả, phá bỏ mọi trở ngại, hẹn hò với em.” Hiên Viên Thần đưa tay, dịu dàng lau đi nước mắt của cô: “Ngốc ạ, chuyện chưa từng thử, sao em biết chúng ta không thẻ?” Đáy lòng Tô Thắm nóng bỏng, cô chưa từng cùng anh thẳng thắng nói chuyện với anh về vấn đề này, giờ phút này, cô nhận được sức mạnh truyền đến từ anh, nội tâm cô giằng xé mãnh liệt. “Em có biết những ngày em không có đây, anh phải vượt qua thế nào không? Anh mắt hồn mắt vía, sống không bằng chết, nếu không phải trên vai anh có trách nhiệm nặng nè, khiến anh phải tỉnh táo, anh cũng đã điên cuồng rồi.” Trong ánh mắt Hiên Viên Thần toát ra tia sáng của sự đau khổ, đó là chân tình mà anh biểu lộ. Theo bản năng, Tô Thắm đưa tay ra, ngăn trước môi mỏng của anh, không cho anh nói gì nữa. Hiên Viên Thần cầm lấy tay cô, cúi đầu hôn xuống: “Nếu đau lòng anh thì hãy quay lại bên anh.” Mấy tiếng trước đó, trước mắt Tô Thắm còn là con đường tương lai mênh mang không biết đích. Mà bây giờ, đột nhiên biến thành một mối tơ vò, con đường đầy cây có gai, là một con đường chưa bao giờ cô dám hi vọng tới, bây giờ, cô lại có hi vọng được đi chung một con đường với anh. “Em…” Đã quen từ chối anh, vào lúc này, cô lại không sao mở lời được. Hiên Viên Thần cúi đầu xuống, phong bé miệng cô, chỉ sợ cô sẽ nói ra lời cự tuyệt, nếu đã như vậy, anh thà rằng cô không nói gì. Đầu Tô Thắm một lần nữa trống rỗng, cô không biết mình còn có thể suy nghĩ gì, trừ đôi môi ôn nhu của người đàn ông nọ, cô ôm bả vai anh, lấy hành động nói cho anh biết, cô không cự tuyệt. Nụ hôn này kéo dài một hồi lâu, Tô Thắm thở dốc, mà nhìn lại người đàn ông nọ, cũng như đang đè nén ưu tư. Hiên Viên Thần chỉ hận không thể vào lúc này có được cô, nhưng anh lại đột nhiên cảm thấy không nỡ, để cô cứ như vậy trở thành người phụ nữ của anh, quá ấm ức cho cô. “Ngày mai về nước với anh.” Hiên Viên Thần ra lệnh bên tai cô. Tô Thắm đỏ lừng mặt, vô cùng hốt hoảng. “Em không được cự tuyệt.” Hiên Viên Thần bá đạo lên tiếng, vô hình chung, khi ở trước mặt cô, anh luôn tỏ vẻ cường thế, cô mới ngoan ngoãn nghe lời.

Chương 879:

 

Tay của Tô Thắm cứng đờ, không dám đầy anh nữa.

 

“Mẹ anh đã nói với em những gì? Bà ấy bảo em rời xa anh?”

 

Hiên Viên Thần rất muốn làm rõ chuyện này chỉ như vậy anh mới có thể tìm bà nói chuyện.

 

Tô Thắm lấy lại bình tĩnh, giọng điệu của cô càng thêm bình tĩnh: “Phu nhân không uy hiếp em, toàn bộ mọi chuyện đều do em cam tâm tình nguyện.”

 

Hiên Viên Thần có chút giật mình: “Tại sao em phải làm như vậy?”

 

Rốt cuộc Tô Thắm cũng có cơ hội nói ra những lời trong lòng ) của mình, cô cười khổ một tiếng, nước mắt lưng tròng: “Bởi vì thân phận của chúng ta chênh lệch quá nhiều, điểm này anh không nhận ra sao, thế nhưng đối với em mà nói, khoảng cách này nó vô cùng rõ ràng.”

 

“Chỉ cần anh không ghét bỏ em thì ai dám nói một lời?”

 

Hiên Viên Thần sợ hãi, không phải là vì sợ áp lực mà mẹ đã gây ra cho cô mà sợ cô lùi bước.

 

“Đúng vậy! Anh không ghét bỏ em, em rất cảm động cũng rất cảm kích, thế nhưng em không thể ích kỷ mà không suy nghĩ cho anh.”

 

Tô Thắm ngắng đầu, xúc động nhìn anh, cô cắn môi, thản nhiên thừa nhận: “Bởi vì em cũng yêu anh, em yêu anh nên mới lý trí như vậy với đoạn tình cảm này.”

 

“Yêu anh, rời xa anh chính là phương thức em thể hiện tình yêu của mình với anh sao?”

 

Ánh mắt của Hiên Viên Thần lộ ra sự lo lắng, anh duỗi tay nắm chặt lấy bả vai gầy gò của cô: “Tô Thám, anh không cho phép em có cái suy nghĩ như vậy, em chỉ cần dũng cảm yêu anh, dũng cảm ở bên anh thôi.”

 

“Em có thể sao?”

 

Tô Thắm ngẳắng đầu, cười khổ.

 

“Có thể, chỉ cần em đồng ý, anh sẽ xử lý tất cả, phá bỏ mọi trở ngại, hẹn hò với em.”

 

Hiên Viên Thần đưa tay, dịu dàng lau đi nước mắt của cô: “Ngốc ạ, chuyện chưa từng thử, sao em biết chúng ta không thẻ?”

 

Đáy lòng Tô Thắm nóng bỏng, cô chưa từng cùng anh thẳng thắng nói chuyện với anh về vấn đề này, giờ phút này, cô nhận được sức mạnh truyền đến từ anh, nội tâm cô giằng xé mãnh liệt.

 

“Em có biết những ngày em không có đây, anh phải vượt qua thế nào không? Anh mắt hồn mắt vía, sống không bằng chết, nếu không phải trên vai anh có trách nhiệm nặng nè, khiến anh phải tỉnh táo, anh cũng đã điên cuồng rồi.”

 

Trong ánh mắt Hiên Viên Thần toát ra tia sáng của sự đau khổ, đó là chân tình mà anh biểu lộ.

 

Theo bản năng, Tô Thắm đưa tay ra, ngăn trước môi mỏng của anh, không cho anh nói gì nữa.

 

Hiên Viên Thần cầm lấy tay cô, cúi đầu hôn xuống: “Nếu đau lòng anh thì hãy quay lại bên anh.”

 

Mấy tiếng trước đó, trước mắt Tô Thắm còn là con đường tương lai mênh mang không biết đích.

 

Mà bây giờ, đột nhiên biến thành một mối tơ vò, con đường đầy cây có gai, là một con đường chưa bao giờ cô dám hi vọng tới, bây giờ, cô lại có hi vọng được đi chung một con đường với anh.

 

“Em…”

 

Đã quen từ chối anh, vào lúc này, cô lại không sao mở lời được.

 

Hiên Viên Thần cúi đầu xuống, phong bé miệng cô, chỉ sợ cô sẽ nói ra lời cự tuyệt, nếu đã như vậy, anh thà rằng cô không nói gì.

 

Đầu Tô Thắm một lần nữa trống rỗng, cô không biết mình còn có thể suy nghĩ gì, trừ đôi môi ôn nhu của người đàn ông nọ, cô ôm bả vai anh, lấy hành động nói cho anh biết, cô không cự tuyệt.

 

Nụ hôn này kéo dài một hồi lâu, Tô Thắm thở dốc, mà nhìn lại người đàn ông nọ, cũng như đang đè nén ưu tư.

 

Hiên Viên Thần chỉ hận không thể vào lúc này có được cô, nhưng anh lại đột nhiên cảm thấy không nỡ, để cô cứ như vậy trở thành người phụ nữ của anh, quá ấm ức cho cô.

 

“Ngày mai về nước với anh.”

 

Hiên Viên Thần ra lệnh bên tai cô.

 

Tô Thắm đỏ lừng mặt, vô cùng hốt hoảng.

 

“Em không được cự tuyệt.”

 

Hiên Viên Thần bá đạo lên tiếng, vô hình chung, khi ở trước mặt cô, anh luôn tỏ vẻ cường thế, cô mới ngoan ngoãn nghe lời.

Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… Chương 879: Tay của Tô Thắm cứng đờ, không dám đầy anh nữa. “Mẹ anh đã nói với em những gì? Bà ấy bảo em rời xa anh?” Hiên Viên Thần rất muốn làm rõ chuyện này chỉ như vậy anh mới có thể tìm bà nói chuyện. Tô Thắm lấy lại bình tĩnh, giọng điệu của cô càng thêm bình tĩnh: “Phu nhân không uy hiếp em, toàn bộ mọi chuyện đều do em cam tâm tình nguyện.” Hiên Viên Thần có chút giật mình: “Tại sao em phải làm như vậy?” Rốt cuộc Tô Thắm cũng có cơ hội nói ra những lời trong lòng ) của mình, cô cười khổ một tiếng, nước mắt lưng tròng: “Bởi vì thân phận của chúng ta chênh lệch quá nhiều, điểm này anh không nhận ra sao, thế nhưng đối với em mà nói, khoảng cách này nó vô cùng rõ ràng.” “Chỉ cần anh không ghét bỏ em thì ai dám nói một lời?” Hiên Viên Thần sợ hãi, không phải là vì sợ áp lực mà mẹ đã gây ra cho cô mà sợ cô lùi bước. “Đúng vậy! Anh không ghét bỏ em, em rất cảm động cũng rất cảm kích, thế nhưng em không thể ích kỷ mà không suy nghĩ cho anh.” Tô Thắm ngắng đầu, xúc động nhìn anh, cô cắn môi, thản nhiên thừa nhận: “Bởi vì em cũng yêu anh, em yêu anh nên mới lý trí như vậy với đoạn tình cảm này.” “Yêu anh, rời xa anh chính là phương thức em thể hiện tình yêu của mình với anh sao?” Ánh mắt của Hiên Viên Thần lộ ra sự lo lắng, anh duỗi tay nắm chặt lấy bả vai gầy gò của cô: “Tô Thám, anh không cho phép em có cái suy nghĩ như vậy, em chỉ cần dũng cảm yêu anh, dũng cảm ở bên anh thôi.” “Em có thể sao?” Tô Thắm ngẳắng đầu, cười khổ. “Có thể, chỉ cần em đồng ý, anh sẽ xử lý tất cả, phá bỏ mọi trở ngại, hẹn hò với em.” Hiên Viên Thần đưa tay, dịu dàng lau đi nước mắt của cô: “Ngốc ạ, chuyện chưa từng thử, sao em biết chúng ta không thẻ?” Đáy lòng Tô Thắm nóng bỏng, cô chưa từng cùng anh thẳng thắng nói chuyện với anh về vấn đề này, giờ phút này, cô nhận được sức mạnh truyền đến từ anh, nội tâm cô giằng xé mãnh liệt. “Em có biết những ngày em không có đây, anh phải vượt qua thế nào không? Anh mắt hồn mắt vía, sống không bằng chết, nếu không phải trên vai anh có trách nhiệm nặng nè, khiến anh phải tỉnh táo, anh cũng đã điên cuồng rồi.” Trong ánh mắt Hiên Viên Thần toát ra tia sáng của sự đau khổ, đó là chân tình mà anh biểu lộ. Theo bản năng, Tô Thắm đưa tay ra, ngăn trước môi mỏng của anh, không cho anh nói gì nữa. Hiên Viên Thần cầm lấy tay cô, cúi đầu hôn xuống: “Nếu đau lòng anh thì hãy quay lại bên anh.” Mấy tiếng trước đó, trước mắt Tô Thắm còn là con đường tương lai mênh mang không biết đích. Mà bây giờ, đột nhiên biến thành một mối tơ vò, con đường đầy cây có gai, là một con đường chưa bao giờ cô dám hi vọng tới, bây giờ, cô lại có hi vọng được đi chung một con đường với anh. “Em…” Đã quen từ chối anh, vào lúc này, cô lại không sao mở lời được. Hiên Viên Thần cúi đầu xuống, phong bé miệng cô, chỉ sợ cô sẽ nói ra lời cự tuyệt, nếu đã như vậy, anh thà rằng cô không nói gì. Đầu Tô Thắm một lần nữa trống rỗng, cô không biết mình còn có thể suy nghĩ gì, trừ đôi môi ôn nhu của người đàn ông nọ, cô ôm bả vai anh, lấy hành động nói cho anh biết, cô không cự tuyệt. Nụ hôn này kéo dài một hồi lâu, Tô Thắm thở dốc, mà nhìn lại người đàn ông nọ, cũng như đang đè nén ưu tư. Hiên Viên Thần chỉ hận không thể vào lúc này có được cô, nhưng anh lại đột nhiên cảm thấy không nỡ, để cô cứ như vậy trở thành người phụ nữ của anh, quá ấm ức cho cô. “Ngày mai về nước với anh.” Hiên Viên Thần ra lệnh bên tai cô. Tô Thắm đỏ lừng mặt, vô cùng hốt hoảng. “Em không được cự tuyệt.” Hiên Viên Thần bá đạo lên tiếng, vô hình chung, khi ở trước mặt cô, anh luôn tỏ vẻ cường thế, cô mới ngoan ngoãn nghe lời.

Chương 879