Thời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau…

Chương 954

Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… Tô Thấm chớp chớp mắt: “Có sao? Có phiền phức quá không?” “Không phiền, ngày mai anh sẽ cho người dọn dẹp. Trước khi chúng ta kết hôn, để em và bọn họ dọn đến, dù gì thì sau khi công khai đám cưới của chúng ta, tất cả mọi người đều biết họ là ba mẹ vợ của anh, anh lo là họ sẽ vì anh mà gặp phải nguy hiểm, anh muốn bảo vệ họ.” Trong lòng Tô Thắm dâng lên cảm giác cảm động, cô gật đầu: “Được rồi, em sẽ thuyết phục họ chuyển tới. Trước đây em rễ em cũng mua cho họ một căn hộ lớn ở trung tâm thành phó, nhưng họ đã quen sống ở đó nên không chuyển đi, bây giờ em sẽ thuyết phục ba mẹ chuyển đi. “ “Nhắc đến em rễ của em, tìm lúc nào đó, để bốn người chúng ta gặp mặt.” Hiên Viên Thần đề nghị. “Được ạ! Lúc nào anh rảnh, chúng ta hẹn ra gặp mặt đi! Em gái em cũng muốn gặp anh đấy!” “Được! Anh sẽ sắp xếp thời gian trong hai ngày này.” Hiên Viên Thần gật đầu. Tô Thắm không nói với anh về chuyện của Đoạn Tử Hiên, cũng chỉ là tránh để anh phải quá lo lắng, Đoạn Tử Hiên giờ đã có được cuộc sống riêng của anh ấy, cô sẽ không quấy rầy anh ấy nữa. Ngay từ sáng sớm, người của Hiên Viên Thần đã tới đón vợ chồng Tô Bách Ngôn đến Viện thiết kế Hoàng gia, Tô Thắm đã ở sẵn đó chờ họ. Các nhà thiết kế đã rất tinh ý chọn cho họ 3 bộ trang phục, Tô Bách Ngôn và Lý Thiến đã thử mặc lên, đều rất hài lòng. Ở phòng trà bên cạnh, Tô Thắm nói tới chuyện chuyển nhà với ba mẹ, trước đây họ kiên quyết ở lại, lúc này, họ cũng đã có ý muốn chuyển đi. “Được, ba mẹ sẽ trở về thu dọn rồi chuyển đi! Hai chúng ta đều không thể làm ảnh hưởng tới công việc của Tiểu Thần.” Suy nghĩ của Tô Bách Ngôn rất lâu dài. “Ba, mẹ, thiệt thòi cho ba mẹ rồi ạ. Vì tính tới sau này và cả liên quan đến sự an toàn của ba mẹ nữa, nên ba mẹ phải chuyển ra khỏi đó.” Tô Thắm thuyết phục. “Ba mẹ hiểu rồi, chuyển thì chuyển vậy!” Lý Thiến cũng rất ủng hộ. Buổi trưa, đưa họ về nhà trước, buổi chiều Tô Thắm trở lại toà nhà tổng thống. Đến 2 giờ 30 phút, Hiên Viên Thần đưa cô đến Cục Dân chính để lĩnh chứng”. (°) đăng ký kết hôn Hôm nay, toàn bộ Cục Dân chính được nghỉ buổi chiều, thậm chí rất nhiều nhân viên đã được sắp xếp rời đi, chỉ có một số nhân viên ở các cửa là làm việc. Họ chỉ cảm thấy vui mừng vinh dự khi may mắn được làm đăng ký kết hôn cho ngài tổng thống. Hơn nữa, họ còn may mắn được gặp tổng thống phu nhân tương lai. Hiên Viên Thần và Tô Thắm ngồi cạnh nhau chụp ảnh, cánh : tay Hiên Viên Thần tự nhiên ôm lấy vai Tô Thám, Tô Thắm cũng nở nụ cười dựa vào anh. Ảnh được chụp ra rất tình cảm, hơn nữa, cả hai người đều có nhan sắc, đẹp như tranh vẽ. Hiên Viên Thần và Tô Thắm đã ký tên và đóng dấu, sau khi hoàn thành mọi thủ tục, hai cuốn sổ màu đỏ được giao cho họ. “Chúc mừng ngài tổng thống, chúc hai người trăm năm hạnh phúc.” Các nhân viên vui mừng đến mức sắp không nói nên lời. “Cảm ơn.” Hiên Viên Thần nhận lấy, lịch sự mỉm cười. Trước mặt mọi người, Hiên Viên Thần không tỏ vẻ gì cả, Tô Thắm cũng mỉm cười cầm hai cuốn số màu đỏ, lật nhìn qua sau đó cất vào trong túi xách. “Chúng ta về thôi.” Hiên Viên Thần nói với cô. Chuyện hôn lễ đã được sắp xếp xong xuôi, Tô Thắm hiện cũng ở tạm trong toà nhà tổng thống cho đến ngày cưới. 3:30 chiều tại Hình gia, Tưởng Lam và Hình Chính Đình quyết định mua một số đồ mừng năm mới để làm cho cả gia đình có một chút không khí Tết. “Nhất Phàm, Nhất Nặc, Tiểu Hi, lát nữa cùng chúng ta đi mua đồ mừng năm mới.”

Tô Thấm chớp chớp mắt: “Có sao? Có phiền phức quá không?”

 

“Không phiền, ngày mai anh sẽ cho người dọn dẹp. Trước khi chúng ta kết hôn, để em và bọn họ dọn đến, dù gì thì sau khi công khai đám cưới của chúng ta, tất cả mọi người đều biết họ là ba mẹ vợ của anh, anh lo là họ sẽ vì anh mà gặp phải nguy hiểm, anh muốn bảo vệ họ.”

 

Trong lòng Tô Thắm dâng lên cảm giác cảm động, cô gật đầu: “Được rồi, em sẽ thuyết phục họ chuyển tới. Trước đây em rễ em cũng mua cho họ một căn hộ lớn ở trung tâm thành phó, nhưng họ đã quen sống ở đó nên không chuyển đi, bây giờ em sẽ thuyết phục ba mẹ chuyển đi. “

 

“Nhắc đến em rễ của em, tìm lúc nào đó, để bốn người chúng ta gặp mặt.”

 

Hiên Viên Thần đề nghị.

 

“Được ạ! Lúc nào anh rảnh, chúng ta hẹn ra gặp mặt đi! Em gái em cũng muốn gặp anh đấy!”

 

“Được! Anh sẽ sắp xếp thời gian trong hai ngày này.”

 

Hiên Viên Thần gật đầu. Tô Thắm không nói với anh về chuyện của Đoạn Tử Hiên, cũng chỉ là tránh để anh phải quá lo lắng, Đoạn Tử Hiên giờ đã có được cuộc sống riêng của anh ấy, cô sẽ không quấy rầy anh ấy nữa.

 

Ngay từ sáng sớm, người của Hiên Viên Thần đã tới đón vợ chồng Tô Bách Ngôn đến Viện thiết kế Hoàng gia, Tô Thắm đã ở sẵn đó chờ họ.

 

Các nhà thiết kế đã rất tinh ý chọn cho họ 3 bộ trang phục, Tô Bách Ngôn và Lý Thiến đã thử mặc lên, đều rất hài lòng.

 

Ở phòng trà bên cạnh, Tô Thắm nói tới chuyện chuyển nhà với ba mẹ, trước đây họ kiên quyết ở lại, lúc này, họ cũng đã có ý muốn chuyển đi.

 

“Được, ba mẹ sẽ trở về thu dọn rồi chuyển đi! Hai chúng ta đều không thể làm ảnh hưởng tới công việc của Tiểu Thần.”

 

Suy nghĩ của Tô Bách Ngôn rất lâu dài.

 

“Ba, mẹ, thiệt thòi cho ba mẹ rồi ạ. Vì tính tới sau này và cả liên quan đến sự an toàn của ba mẹ nữa, nên ba mẹ phải chuyển ra khỏi đó.”

 

Tô Thắm thuyết phục.

 

“Ba mẹ hiểu rồi, chuyển thì chuyển vậy!”

 

Lý Thiến cũng rất ủng hộ.

 

Buổi trưa, đưa họ về nhà trước, buổi chiều Tô Thắm trở lại toà nhà tổng thống.

 

Đến 2 giờ 30 phút, Hiên Viên Thần đưa cô đến Cục Dân chính để lĩnh chứng”.

 

(°) đăng ký kết hôn Hôm nay, toàn bộ Cục Dân chính được nghỉ buổi chiều, thậm chí rất nhiều nhân viên đã được sắp xếp rời đi, chỉ có một số nhân viên ở các cửa là làm việc.

 

Họ chỉ cảm thấy vui mừng vinh dự khi may mắn được làm đăng ký kết hôn cho ngài tổng thống.

 

Hơn nữa, họ còn may mắn được gặp tổng thống phu nhân tương lai.

 

Hiên Viên Thần và Tô Thắm ngồi cạnh nhau chụp ảnh, cánh : tay Hiên Viên Thần tự nhiên ôm lấy vai Tô Thám, Tô Thắm cũng nở nụ cười dựa vào anh.

 

Ảnh được chụp ra rất tình cảm, hơn nữa, cả hai người đều có nhan sắc, đẹp như tranh vẽ.

 

Hiên Viên Thần và Tô Thắm đã ký tên và đóng dấu, sau khi hoàn thành mọi thủ tục, hai cuốn sổ màu đỏ được giao cho họ.

 

“Chúc mừng ngài tổng thống, chúc hai người trăm năm hạnh phúc.”

 

Các nhân viên vui mừng đến mức sắp không nói nên lời.

 

“Cảm ơn.”

 

Hiên Viên Thần nhận lấy, lịch sự mỉm cười.

 

Trước mặt mọi người, Hiên Viên Thần không tỏ vẻ gì cả, Tô Thắm cũng mỉm cười cầm hai cuốn số màu đỏ, lật nhìn qua sau đó cất vào trong túi xách.

 

“Chúng ta về thôi.”

 

Hiên Viên Thần nói với cô.

 

Chuyện hôn lễ đã được sắp xếp xong xuôi, Tô Thắm hiện cũng ở tạm trong toà nhà tổng thống cho đến ngày cưới.

 

3:30 chiều tại Hình gia, Tưởng Lam và Hình Chính Đình quyết định mua một số đồ mừng năm mới để làm cho cả gia đình có một chút không khí Tết.

 

“Nhất Phàm, Nhất Nặc, Tiểu Hi, lát nữa cùng chúng ta đi mua đồ mừng năm mới.”

Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… Tô Thấm chớp chớp mắt: “Có sao? Có phiền phức quá không?” “Không phiền, ngày mai anh sẽ cho người dọn dẹp. Trước khi chúng ta kết hôn, để em và bọn họ dọn đến, dù gì thì sau khi công khai đám cưới của chúng ta, tất cả mọi người đều biết họ là ba mẹ vợ của anh, anh lo là họ sẽ vì anh mà gặp phải nguy hiểm, anh muốn bảo vệ họ.” Trong lòng Tô Thắm dâng lên cảm giác cảm động, cô gật đầu: “Được rồi, em sẽ thuyết phục họ chuyển tới. Trước đây em rễ em cũng mua cho họ một căn hộ lớn ở trung tâm thành phó, nhưng họ đã quen sống ở đó nên không chuyển đi, bây giờ em sẽ thuyết phục ba mẹ chuyển đi. “ “Nhắc đến em rễ của em, tìm lúc nào đó, để bốn người chúng ta gặp mặt.” Hiên Viên Thần đề nghị. “Được ạ! Lúc nào anh rảnh, chúng ta hẹn ra gặp mặt đi! Em gái em cũng muốn gặp anh đấy!” “Được! Anh sẽ sắp xếp thời gian trong hai ngày này.” Hiên Viên Thần gật đầu. Tô Thắm không nói với anh về chuyện của Đoạn Tử Hiên, cũng chỉ là tránh để anh phải quá lo lắng, Đoạn Tử Hiên giờ đã có được cuộc sống riêng của anh ấy, cô sẽ không quấy rầy anh ấy nữa. Ngay từ sáng sớm, người của Hiên Viên Thần đã tới đón vợ chồng Tô Bách Ngôn đến Viện thiết kế Hoàng gia, Tô Thắm đã ở sẵn đó chờ họ. Các nhà thiết kế đã rất tinh ý chọn cho họ 3 bộ trang phục, Tô Bách Ngôn và Lý Thiến đã thử mặc lên, đều rất hài lòng. Ở phòng trà bên cạnh, Tô Thắm nói tới chuyện chuyển nhà với ba mẹ, trước đây họ kiên quyết ở lại, lúc này, họ cũng đã có ý muốn chuyển đi. “Được, ba mẹ sẽ trở về thu dọn rồi chuyển đi! Hai chúng ta đều không thể làm ảnh hưởng tới công việc của Tiểu Thần.” Suy nghĩ của Tô Bách Ngôn rất lâu dài. “Ba, mẹ, thiệt thòi cho ba mẹ rồi ạ. Vì tính tới sau này và cả liên quan đến sự an toàn của ba mẹ nữa, nên ba mẹ phải chuyển ra khỏi đó.” Tô Thắm thuyết phục. “Ba mẹ hiểu rồi, chuyển thì chuyển vậy!” Lý Thiến cũng rất ủng hộ. Buổi trưa, đưa họ về nhà trước, buổi chiều Tô Thắm trở lại toà nhà tổng thống. Đến 2 giờ 30 phút, Hiên Viên Thần đưa cô đến Cục Dân chính để lĩnh chứng”. (°) đăng ký kết hôn Hôm nay, toàn bộ Cục Dân chính được nghỉ buổi chiều, thậm chí rất nhiều nhân viên đã được sắp xếp rời đi, chỉ có một số nhân viên ở các cửa là làm việc. Họ chỉ cảm thấy vui mừng vinh dự khi may mắn được làm đăng ký kết hôn cho ngài tổng thống. Hơn nữa, họ còn may mắn được gặp tổng thống phu nhân tương lai. Hiên Viên Thần và Tô Thắm ngồi cạnh nhau chụp ảnh, cánh : tay Hiên Viên Thần tự nhiên ôm lấy vai Tô Thám, Tô Thắm cũng nở nụ cười dựa vào anh. Ảnh được chụp ra rất tình cảm, hơn nữa, cả hai người đều có nhan sắc, đẹp như tranh vẽ. Hiên Viên Thần và Tô Thắm đã ký tên và đóng dấu, sau khi hoàn thành mọi thủ tục, hai cuốn sổ màu đỏ được giao cho họ. “Chúc mừng ngài tổng thống, chúc hai người trăm năm hạnh phúc.” Các nhân viên vui mừng đến mức sắp không nói nên lời. “Cảm ơn.” Hiên Viên Thần nhận lấy, lịch sự mỉm cười. Trước mặt mọi người, Hiên Viên Thần không tỏ vẻ gì cả, Tô Thắm cũng mỉm cười cầm hai cuốn số màu đỏ, lật nhìn qua sau đó cất vào trong túi xách. “Chúng ta về thôi.” Hiên Viên Thần nói với cô. Chuyện hôn lễ đã được sắp xếp xong xuôi, Tô Thắm hiện cũng ở tạm trong toà nhà tổng thống cho đến ngày cưới. 3:30 chiều tại Hình gia, Tưởng Lam và Hình Chính Đình quyết định mua một số đồ mừng năm mới để làm cho cả gia đình có một chút không khí Tết. “Nhất Phàm, Nhất Nặc, Tiểu Hi, lát nữa cùng chúng ta đi mua đồ mừng năm mới.”

Chương 954