Thời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau…

Chương 1014

Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… Hình Nhất Nặc rất muốn ăn quả trứng trong đĩa ở anh. “Không được, đây là mẹ làm cho anh.” Hình Nhất Phàm cũng muốn trêu trọc em gái mình, và đó cũng là niềm vui thích giữa hai anh em họ, chính vì lý do đó nên mới dẫn tới cục diện như trên. “Nhanh lên! Em ăn xong còn phải lên lớp nữa! Sắp muộn rồi.” Hình Nhất Nặc phùng má nói. Hình Nhất Phàm vốn không thích ăn trứng nên cậu lập tức nói: “Được rồi, đều cho em, em không sợ tăng cân sao? Biến thành em gái mập đó!” “Không sợ, dáng em vẫn rất đẹp!” Hình Nhất Nặc vui vẻ mà nhận lấy quả trứng cậu đưa qua. “Tới lúc đó khẳng định là sẽ không có ai muốn em cho mà xem.” Hình Nhất phàm tiếp tục khuyên cô thêm một câu. Trong đầu Hình Nhất Nặc liền hiện lên một bóng người, nhướng mày: “Cho dù em có mập thành heo đi chăng nữa thì cũng sẽ có người muốn em.” Tưởng Lam ở một bên thấy con gái mình tự tin như vậy không khỏi nở nụ cười: “Chắc như vậy sao!” “Đương nhiên.” Hình Nhất Nặc vô cùng tự tin. Đường Tư Vũ mỉm cười, an ủi cô nói: “Nhất Nặc, đừng lo lắng, cơ thể của em vẫn còn trong giai đoạn phát triển vậy nên ăn nhiều một chút cũng không béo lên được đâu.” “Chị dâu, em cũng muốn duy trì được vóc dáng như chị, rất có khí chất, sau này chị dạy em nhé!” “Khí chất của chị dâu, đó chỉ có những nhà nghệ thuật gia mới có thôi, em chơi piano tệ hại như vậy, sợ là không có được cái khí chất đấy đâu.” Hình Nhất Phàm nói một câu. Hình Nhất Nặc lập tức trợn mắt lên: “Hình Nhất Phàm, anh không nói không ai kêu anh bị câm đâu.” “Hai anh em các con bao nhiêu tuổi rồi chứ, lại còn đấu khẩu, Nhất Nặc mau lên lớp đi, Nhất Phàm con cũng vậy.” Hai anh em ăn xong liền tới trường, cậu nhóc kia cũng đã ăn xong, Đường Tư Vũ đưa cậu tới trường. Sau khi đưa cậu nhóc tới trường, Đường Tư Vũ liền tới học viện piano, làm một cô sinh viên bắt đầu đi theo một vị giáo sư có tiếng trong giới học piano. Học tập ở phương diện này nó không hề có kết thúc hơn nữa Đường Tư Vũ còn bắt đầu dùng kiến thức của mình để tự sáng tác nhạc vậy nên cuộc sống của cô bây giờ nó ngày càng trở nên muôn màu muôn vẻ. Buổi trưa, Đường Tư Vũ nhận được điện thoại của Hình Liệt Hàn, chỗ hắn đang là sáng sớm. Cái tin nhắn buổi sáng kia hắn vẫn luôn đúng giờ gửi cho cô. “Ở bên đó sao rồi anh?” Đường Tư Vũ tò mò hỏi một câu. “Vẫn ỗn, lát nữa sẽ bắt đầu đàm phán chỉ tiết về một vài điều trong hợp đồng, em đang luyện piano sao? Buổi sáng tới trường đứa nhóc kia có vui không?” “Vui, em đưa nhóc con tới cổng trường rồi nó tự đi vào.” Đường Tư Vũ mỉm cười nói, lúc này, thầy giáo uống một ngụm trà rồi đi qua chỗ cô, cô vội vàng nói: “Không nói với anh nữa, thầy giáo tới rồi.” “Được rồi, buồi tối anh sẽ gọi video với con.” “Em biết rồi.” Đường Tư Vũ trả lời một câu rồi cúp điện thoại. Nước K, trong một căn phòng bên trong khách sạn, Morita Misa lại trang điểm một cách vô cùng tinh sảo và mặc bộ đồ gợi cảm khác với đêm qua, hôm nay cô ta mặc một bộ váy cao cấp được thiết kế riêng khiến cho cả người cô toát ra một loại phong tình rất riêng cô ta. Cô ta đứng trước phòng tắm, vô cùng hài lòng về nhan sắc của mình, cô ta nhếch khóe miệng cười một cái, trong ánh mắt lộ ra hơi thở của một gã thợ săn.

Hình Nhất Nặc rất muốn ăn quả trứng trong đĩa ở anh.

 

“Không được, đây là mẹ làm cho anh.”

 

Hình Nhất Phàm cũng muốn trêu trọc em gái mình, và đó cũng là niềm vui thích giữa hai anh em họ, chính vì lý do đó nên mới dẫn tới cục diện như trên.

 

“Nhanh lên! Em ăn xong còn phải lên lớp nữa! Sắp muộn rồi.”

 

Hình Nhất Nặc phùng má nói.

 

Hình Nhất Phàm vốn không thích ăn trứng nên cậu lập tức nói: “Được rồi, đều cho em, em không sợ tăng cân sao? Biến thành em gái mập đó!”

 

“Không sợ, dáng em vẫn rất đẹp!”

 

Hình Nhất Nặc vui vẻ mà nhận lấy quả trứng cậu đưa qua.

 

“Tới lúc đó khẳng định là sẽ không có ai muốn em cho mà xem.”

 

Hình Nhất phàm tiếp tục khuyên cô thêm một câu.

 

Trong đầu Hình Nhất Nặc liền hiện lên một bóng người, nhướng mày: “Cho dù em có mập thành heo đi chăng nữa thì cũng sẽ có người muốn em.”

 

Tưởng Lam ở một bên thấy con gái mình tự tin như vậy không khỏi nở nụ cười: “Chắc như vậy sao!”

 

“Đương nhiên.”

 

Hình Nhất Nặc vô cùng tự tin.

 

Đường Tư Vũ mỉm cười, an ủi cô nói: “Nhất Nặc, đừng lo lắng, cơ thể của em vẫn còn trong giai đoạn phát triển vậy nên ăn nhiều một chút cũng không béo lên được đâu.”

 

“Chị dâu, em cũng muốn duy trì được vóc dáng như chị, rất có khí chất, sau này chị dạy em nhé!”

 

“Khí chất của chị dâu, đó chỉ có những nhà nghệ thuật gia mới có thôi, em chơi piano tệ hại như vậy, sợ là không có được cái khí chất đấy đâu.”

 

Hình Nhất Phàm nói một câu.

 

Hình Nhất Nặc lập tức trợn mắt lên: “Hình Nhất Phàm, anh không nói không ai kêu anh bị câm đâu.”

 

“Hai anh em các con bao nhiêu tuổi rồi chứ, lại còn đấu khẩu, Nhất Nặc mau lên lớp đi, Nhất Phàm con cũng vậy.”

 

Hai anh em ăn xong liền tới trường, cậu nhóc kia cũng đã ăn xong, Đường Tư Vũ đưa cậu tới trường.

 

Sau khi đưa cậu nhóc tới trường, Đường Tư Vũ liền tới học viện piano, làm một cô sinh viên bắt đầu đi theo một vị giáo sư có tiếng trong giới học piano.

 

Học tập ở phương diện này nó không hề có kết thúc hơn nữa Đường Tư Vũ còn bắt đầu dùng kiến thức của mình để tự sáng tác nhạc vậy nên cuộc sống của cô bây giờ nó ngày càng trở nên muôn màu muôn vẻ.

 

Buổi trưa, Đường Tư Vũ nhận được điện thoại của Hình Liệt Hàn, chỗ hắn đang là sáng sớm.

 

Cái tin nhắn buổi sáng kia hắn vẫn luôn đúng giờ gửi cho cô.

 

“Ở bên đó sao rồi anh?”

 

Đường Tư Vũ tò mò hỏi một câu.

 

“Vẫn ỗn, lát nữa sẽ bắt đầu đàm phán chỉ tiết về một vài điều trong hợp đồng, em đang luyện piano sao? Buổi sáng tới trường đứa nhóc kia có vui không?”

 

“Vui, em đưa nhóc con tới cổng trường rồi nó tự đi vào.”

 

Đường Tư Vũ mỉm cười nói, lúc này, thầy giáo uống một ngụm trà rồi đi qua chỗ cô, cô vội vàng nói: “Không nói với anh nữa, thầy giáo tới rồi.”

 

“Được rồi, buồi tối anh sẽ gọi video với con.”

 

“Em biết rồi.”

 

Đường Tư Vũ trả lời một câu rồi cúp điện thoại.

 

Nước K, trong một căn phòng bên trong khách sạn, Morita Misa lại trang điểm một cách vô cùng tinh sảo và mặc bộ đồ gợi cảm khác với đêm qua, hôm nay cô ta mặc một bộ váy cao cấp được thiết kế riêng khiến cho cả người cô toát ra một loại phong tình rất riêng cô ta.

 

Cô ta đứng trước phòng tắm, vô cùng hài lòng về nhan sắc của mình, cô ta nhếch khóe miệng cười một cái, trong ánh mắt lộ ra hơi thở của một gã thợ săn.

Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… Hình Nhất Nặc rất muốn ăn quả trứng trong đĩa ở anh. “Không được, đây là mẹ làm cho anh.” Hình Nhất Phàm cũng muốn trêu trọc em gái mình, và đó cũng là niềm vui thích giữa hai anh em họ, chính vì lý do đó nên mới dẫn tới cục diện như trên. “Nhanh lên! Em ăn xong còn phải lên lớp nữa! Sắp muộn rồi.” Hình Nhất Nặc phùng má nói. Hình Nhất Phàm vốn không thích ăn trứng nên cậu lập tức nói: “Được rồi, đều cho em, em không sợ tăng cân sao? Biến thành em gái mập đó!” “Không sợ, dáng em vẫn rất đẹp!” Hình Nhất Nặc vui vẻ mà nhận lấy quả trứng cậu đưa qua. “Tới lúc đó khẳng định là sẽ không có ai muốn em cho mà xem.” Hình Nhất phàm tiếp tục khuyên cô thêm một câu. Trong đầu Hình Nhất Nặc liền hiện lên một bóng người, nhướng mày: “Cho dù em có mập thành heo đi chăng nữa thì cũng sẽ có người muốn em.” Tưởng Lam ở một bên thấy con gái mình tự tin như vậy không khỏi nở nụ cười: “Chắc như vậy sao!” “Đương nhiên.” Hình Nhất Nặc vô cùng tự tin. Đường Tư Vũ mỉm cười, an ủi cô nói: “Nhất Nặc, đừng lo lắng, cơ thể của em vẫn còn trong giai đoạn phát triển vậy nên ăn nhiều một chút cũng không béo lên được đâu.” “Chị dâu, em cũng muốn duy trì được vóc dáng như chị, rất có khí chất, sau này chị dạy em nhé!” “Khí chất của chị dâu, đó chỉ có những nhà nghệ thuật gia mới có thôi, em chơi piano tệ hại như vậy, sợ là không có được cái khí chất đấy đâu.” Hình Nhất Phàm nói một câu. Hình Nhất Nặc lập tức trợn mắt lên: “Hình Nhất Phàm, anh không nói không ai kêu anh bị câm đâu.” “Hai anh em các con bao nhiêu tuổi rồi chứ, lại còn đấu khẩu, Nhất Nặc mau lên lớp đi, Nhất Phàm con cũng vậy.” Hai anh em ăn xong liền tới trường, cậu nhóc kia cũng đã ăn xong, Đường Tư Vũ đưa cậu tới trường. Sau khi đưa cậu nhóc tới trường, Đường Tư Vũ liền tới học viện piano, làm một cô sinh viên bắt đầu đi theo một vị giáo sư có tiếng trong giới học piano. Học tập ở phương diện này nó không hề có kết thúc hơn nữa Đường Tư Vũ còn bắt đầu dùng kiến thức của mình để tự sáng tác nhạc vậy nên cuộc sống của cô bây giờ nó ngày càng trở nên muôn màu muôn vẻ. Buổi trưa, Đường Tư Vũ nhận được điện thoại của Hình Liệt Hàn, chỗ hắn đang là sáng sớm. Cái tin nhắn buổi sáng kia hắn vẫn luôn đúng giờ gửi cho cô. “Ở bên đó sao rồi anh?” Đường Tư Vũ tò mò hỏi một câu. “Vẫn ỗn, lát nữa sẽ bắt đầu đàm phán chỉ tiết về một vài điều trong hợp đồng, em đang luyện piano sao? Buổi sáng tới trường đứa nhóc kia có vui không?” “Vui, em đưa nhóc con tới cổng trường rồi nó tự đi vào.” Đường Tư Vũ mỉm cười nói, lúc này, thầy giáo uống một ngụm trà rồi đi qua chỗ cô, cô vội vàng nói: “Không nói với anh nữa, thầy giáo tới rồi.” “Được rồi, buồi tối anh sẽ gọi video với con.” “Em biết rồi.” Đường Tư Vũ trả lời một câu rồi cúp điện thoại. Nước K, trong một căn phòng bên trong khách sạn, Morita Misa lại trang điểm một cách vô cùng tinh sảo và mặc bộ đồ gợi cảm khác với đêm qua, hôm nay cô ta mặc một bộ váy cao cấp được thiết kế riêng khiến cho cả người cô toát ra một loại phong tình rất riêng cô ta. Cô ta đứng trước phòng tắm, vô cùng hài lòng về nhan sắc của mình, cô ta nhếch khóe miệng cười một cái, trong ánh mắt lộ ra hơi thở của một gã thợ săn.

Chương 1014