Thời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau…

Chương 1027

Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… Nhưng mà, lúc này tay cậu bị buông ra, Hình Nhất Nặc muốn tự mình đi sao? “Này, Hình Nhất Nặc, em quay lại đây cho anh.” Hình Nhất Phàm lập tức đuổi theo. Lúc này, Hình Nhất Nặc đang đứng ở cuối xếp hàng, Hình Nhất Phàm nhìn thấy một tên đàn ông có chút hèn mọn sắp ngồi bên cạnh cô vì vậy cậu đành phải vội vàng ngồi lên. “Anh ba, hóa ra là anh cũng muốn ngồi!” Hình Nhất Nặc vừa thắt dây an toàn vừa cười nói. Sau khi Hình Nhất Phàm thắt dây an toàn xong, cậu lập tức kiểm tra kỹ càng cho Hình Nhát Nặc. Lúc này, tàu lượn chuẩn bị bát đầu chạy, Hình Nhất Nặc lập tức hét lên vì ngạc nhiên và vui vẻ. Còn Hình Nhất Phàm hít sâu một hơi và trong toàn bộ quá trình đều không có biểu cảm gì nhưng sau khi tàu lượn dừng lại thì sắc mặt cậu tái mét, Hình Nhất Nặc giữ cậu lại hỏi: “Sao vậy? Anh sẽ không nôn đấy chứ!” Hình Nhất Phàm lườm cô một cái nói: “Anh sẽ không đi cùng em lần thứ hai.” “Anh ba, anh nhìn xem ở phía trước có một người phụ nữ siêu xinh đẹp, cô ấy đang cười với anh đó! Anh có muốn làm quen với cô ấy một chút không?” Hình Nhất Nặc trêu ghẹo cậu. Ánh mắt Hình Nhất Phàm nhìn qua, cô gái da trắng xinh đẹp đang vẫy tay với cậu. Hình Nhất Phàm lễ phép cười lại, coi như là đáp lại cô ấy, sau đó cậu nắm lấy vai Hình Nhất Nặc rồi rời đi. Cô gái da trắng hơi thất vọng nhìn bọn họ rời đi, nghĩ rằng họ là một cặp. “Này, anh ôm em làm cái gì? Sẽ bị người khác hiểu lầm đó, như thê thì làm sao anh có bạn gái?” Hình Nhất Nặc lập tức nói với cậu. “Anh không có tâm trạng tìm bạn gái, em thay anh cản trở họ.” Hình Nhất Phàm nhàm chán nói. “Được! Vậy đưa tiền đây, mỗi lần một trăm đô, việc này không thể giúp anh miễn phí được, em phải hi sinh hình tượng của mình đó.” Hình Nhất Nặc không quên tính tiền. Hình Nhất Phàm vung tay cô ra nói: “Em thì hy sinh hình tượng gì? Để em vào vai bạn gái của anh mới lộ ra là anh không có mắt nhìn kìa.” “Này! Em kém chỗ nào?” Hình Nhất Nặc lập tức tức giận đuôi theo cậu. Nhìn thấy đu quay ngựa giống trong truyện cổ tích cách đó không xa, cô lập tức kéo tay Hình Nhất Phàm nói: “Em muốn chơi ngựa gỗ, anh chụp ảnh giúp em.” Hình Nhất Phàm cứ như vậy bị cô kéo đến chỗ đu quay, sau khi Hình Nhất Nặc ngồi lên ngựa gỗ liền tạo dáng dễ thương còn Hình Nhất Phàm thì chụp ảnh cho cô. Sau khi Hình Nhất Nặc xuống, cô rất hài lòng xem ảnh chụp, sau đó cô lập tức gửi ảnh qua tin nhắn cho Ôn Lương Diệu. Mặc dù cô không biết bây giò anh có thể nhìn thấy chúng hay không nhưng chỉ cần anh có thể truy cập internet là có thể nhận được. Bây giò, cô cũng không biết làm gì ngoài gửi cho anh một số tin nhắn, hầu như là cách một tuần cô sẽ nhận được tin nhắn trả như thê thì làm sao anh có bạn gái?” Hình Nhất Nặc lập tức nói với cậu. “Anh không có tâm trạng tìm bạn gái, em thay anh cản trở họ.” Hình Nhất Phàm nhàm chán nói. “Được! Vậy đưa tiền đây, mỗi lần một trăm đô, việc này không thể giúp anh miễn phí được, em phải hi sinh hình tượng của mình đó.” Hình Nhất Nặc không quên tính tiền. Hình Nhất Phàm vung tay cô ra nói: “Em thì hy sinh hình tượng gì? Để em vào vai bạn gái của anh mới lộ ra là anh không có mắt nhìn kìa.” “Này! Em kém chỗ nào?” Hình Nhất Nặc lập tức tức giận đuồi theo cậu. Nhìn thấy đu quay ngựa giống trong truyện cổ tích cách đó không xa, cô lập tức kéo tay Hình Nhất Phàm nói: “Em muốn chơi ngựa gỗ, anh chụp ảnh giúp em.” Hình Nhất Phàm cứ như vậy bị cô kéo đến chỗ đu quay, sau khi Hình Nhất Nặc ngồi lên ngựa gỗ liền tạo dáng dễ thương còn Hình Nhất Phàm thì chụp ảnh cho cô. Sau khi Hình Nhất Nặc xuống, cô rất hài lòng xem ảnh chụp, sau đó cô lập tức gửi ảnh qua tin nhắn cho Ôn Lương Diệu. Mặc dù cô không biết bây giờ anh có thể nhìn thấy chúng hay không nhưng chỉ cần anh có thể truy cập internet là có thể nhận được. Bây giờ, cô cũng không biết làm gì ngoài gửi cho anh một số tin nhắn, hầu như là cách một tuần cô sẽ nhận được tin nhắn trả h lời từ anh, cũng có thể là những tắm ảnh mà do anh chụp.

Nhưng mà, lúc này tay cậu bị buông ra, Hình Nhất Nặc muốn tự mình đi sao?

 

“Này, Hình Nhất Nặc, em quay lại đây cho anh.” Hình Nhất Phàm lập tức đuổi theo.

 

Lúc này, Hình Nhất Nặc đang đứng ở cuối xếp hàng, Hình Nhất Phàm nhìn thấy một tên đàn ông có chút hèn mọn sắp ngồi bên cạnh cô vì vậy cậu đành phải vội vàng ngồi lên.

 

“Anh ba, hóa ra là anh cũng muốn ngồi!” Hình Nhất Nặc vừa thắt dây an toàn vừa cười nói.

 

Sau khi Hình Nhất Phàm thắt dây an toàn xong, cậu lập tức kiểm tra kỹ càng cho Hình Nhát Nặc.

 

Lúc này, tàu lượn chuẩn bị bát đầu chạy, Hình Nhất Nặc lập tức hét lên vì ngạc nhiên và vui vẻ.

 

Còn Hình Nhất Phàm hít sâu một hơi và trong toàn bộ quá trình đều không có biểu cảm gì nhưng sau khi tàu lượn dừng lại thì sắc mặt cậu tái mét, Hình Nhất Nặc giữ cậu lại hỏi: “Sao vậy?

 

Anh sẽ không nôn đấy chứ!”

 

Hình Nhất Phàm lườm cô một cái nói: “Anh sẽ không đi cùng em lần thứ hai.”

 

“Anh ba, anh nhìn xem ở phía trước có một người phụ nữ siêu xinh đẹp, cô ấy đang cười với anh đó! Anh có muốn làm quen với cô ấy một chút không?” Hình Nhất Nặc trêu ghẹo cậu.

 

Ánh mắt Hình Nhất Phàm nhìn qua, cô gái da trắng xinh đẹp đang vẫy tay với cậu.

 

Hình Nhất Phàm lễ phép cười lại, coi như là đáp lại cô ấy, sau đó cậu nắm lấy vai Hình Nhất Nặc rồi rời đi.

 

Cô gái da trắng hơi thất vọng nhìn bọn họ rời đi, nghĩ rằng họ là một cặp.

 

“Này, anh ôm em làm cái gì? Sẽ bị người khác hiểu lầm đó, như thê thì làm sao anh có bạn gái?” Hình Nhất Nặc lập tức nói với cậu.

 

“Anh không có tâm trạng tìm bạn gái, em thay anh cản trở họ.”

 

Hình Nhất Phàm nhàm chán nói.

 

“Được! Vậy đưa tiền đây, mỗi lần một trăm đô, việc này không thể giúp anh miễn phí được, em phải hi sinh hình tượng của mình đó.” Hình Nhất Nặc không quên tính tiền.

 

Hình Nhất Phàm vung tay cô ra nói: “Em thì hy sinh hình tượng gì? Để em vào vai bạn gái của anh mới lộ ra là anh không có mắt nhìn kìa.”

 

“Này! Em kém chỗ nào?” Hình Nhất Nặc lập tức tức giận đuôi theo cậu.

 

Nhìn thấy đu quay ngựa giống trong truyện cổ tích cách đó không xa, cô lập tức kéo tay Hình Nhất Phàm nói: “Em muốn chơi ngựa gỗ, anh chụp ảnh giúp em.”

 

Hình Nhất Phàm cứ như vậy bị cô kéo đến chỗ đu quay, sau khi Hình Nhất Nặc ngồi lên ngựa gỗ liền tạo dáng dễ thương còn Hình Nhất Phàm thì chụp ảnh cho cô.

 

Sau khi Hình Nhất Nặc xuống, cô rất hài lòng xem ảnh chụp, sau đó cô lập tức gửi ảnh qua tin nhắn cho Ôn Lương Diệu.

 

Mặc dù cô không biết bây giò anh có thể nhìn thấy chúng hay không nhưng chỉ cần anh có thể truy cập internet là có thể nhận được.

 

Bây giò, cô cũng không biết làm gì ngoài gửi cho anh một số tin nhắn, hầu như là cách một tuần cô sẽ nhận được tin nhắn trả như thê thì làm sao anh có bạn gái?” Hình Nhất Nặc lập tức nói với cậu.

 

“Anh không có tâm trạng tìm bạn gái, em thay anh cản trở họ.”

 

Hình Nhất Phàm nhàm chán nói.

 

“Được! Vậy đưa tiền đây, mỗi lần một trăm đô, việc này không thể giúp anh miễn phí được, em phải hi sinh hình tượng của mình đó.” Hình Nhất Nặc không quên tính tiền.

 

Hình Nhất Phàm vung tay cô ra nói: “Em thì hy sinh hình tượng gì? Để em vào vai bạn gái của anh mới lộ ra là anh không có mắt nhìn kìa.”

 

“Này! Em kém chỗ nào?” Hình Nhất Nặc lập tức tức giận đuồi theo cậu.

 

Nhìn thấy đu quay ngựa giống trong truyện cổ tích cách đó không xa, cô lập tức kéo tay Hình Nhất Phàm nói: “Em muốn chơi ngựa gỗ, anh chụp ảnh giúp em.”

 

Hình Nhất Phàm cứ như vậy bị cô kéo đến chỗ đu quay, sau khi Hình Nhất Nặc ngồi lên ngựa gỗ liền tạo dáng dễ thương còn Hình Nhất Phàm thì chụp ảnh cho cô.

 

Sau khi Hình Nhất Nặc xuống, cô rất hài lòng xem ảnh chụp, sau đó cô lập tức gửi ảnh qua tin nhắn cho Ôn Lương Diệu.

 

Mặc dù cô không biết bây giờ anh có thể nhìn thấy chúng hay không nhưng chỉ cần anh có thể truy cập internet là có thể nhận được.

 

Bây giờ, cô cũng không biết làm gì ngoài gửi cho anh một số tin nhắn, hầu như là cách một tuần cô sẽ nhận được tin nhắn trả h lời từ anh, cũng có thể là những tắm ảnh mà do anh chụp.

Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… Nhưng mà, lúc này tay cậu bị buông ra, Hình Nhất Nặc muốn tự mình đi sao? “Này, Hình Nhất Nặc, em quay lại đây cho anh.” Hình Nhất Phàm lập tức đuổi theo. Lúc này, Hình Nhất Nặc đang đứng ở cuối xếp hàng, Hình Nhất Phàm nhìn thấy một tên đàn ông có chút hèn mọn sắp ngồi bên cạnh cô vì vậy cậu đành phải vội vàng ngồi lên. “Anh ba, hóa ra là anh cũng muốn ngồi!” Hình Nhất Nặc vừa thắt dây an toàn vừa cười nói. Sau khi Hình Nhất Phàm thắt dây an toàn xong, cậu lập tức kiểm tra kỹ càng cho Hình Nhát Nặc. Lúc này, tàu lượn chuẩn bị bát đầu chạy, Hình Nhất Nặc lập tức hét lên vì ngạc nhiên và vui vẻ. Còn Hình Nhất Phàm hít sâu một hơi và trong toàn bộ quá trình đều không có biểu cảm gì nhưng sau khi tàu lượn dừng lại thì sắc mặt cậu tái mét, Hình Nhất Nặc giữ cậu lại hỏi: “Sao vậy? Anh sẽ không nôn đấy chứ!” Hình Nhất Phàm lườm cô một cái nói: “Anh sẽ không đi cùng em lần thứ hai.” “Anh ba, anh nhìn xem ở phía trước có một người phụ nữ siêu xinh đẹp, cô ấy đang cười với anh đó! Anh có muốn làm quen với cô ấy một chút không?” Hình Nhất Nặc trêu ghẹo cậu. Ánh mắt Hình Nhất Phàm nhìn qua, cô gái da trắng xinh đẹp đang vẫy tay với cậu. Hình Nhất Phàm lễ phép cười lại, coi như là đáp lại cô ấy, sau đó cậu nắm lấy vai Hình Nhất Nặc rồi rời đi. Cô gái da trắng hơi thất vọng nhìn bọn họ rời đi, nghĩ rằng họ là một cặp. “Này, anh ôm em làm cái gì? Sẽ bị người khác hiểu lầm đó, như thê thì làm sao anh có bạn gái?” Hình Nhất Nặc lập tức nói với cậu. “Anh không có tâm trạng tìm bạn gái, em thay anh cản trở họ.” Hình Nhất Phàm nhàm chán nói. “Được! Vậy đưa tiền đây, mỗi lần một trăm đô, việc này không thể giúp anh miễn phí được, em phải hi sinh hình tượng của mình đó.” Hình Nhất Nặc không quên tính tiền. Hình Nhất Phàm vung tay cô ra nói: “Em thì hy sinh hình tượng gì? Để em vào vai bạn gái của anh mới lộ ra là anh không có mắt nhìn kìa.” “Này! Em kém chỗ nào?” Hình Nhất Nặc lập tức tức giận đuôi theo cậu. Nhìn thấy đu quay ngựa giống trong truyện cổ tích cách đó không xa, cô lập tức kéo tay Hình Nhất Phàm nói: “Em muốn chơi ngựa gỗ, anh chụp ảnh giúp em.” Hình Nhất Phàm cứ như vậy bị cô kéo đến chỗ đu quay, sau khi Hình Nhất Nặc ngồi lên ngựa gỗ liền tạo dáng dễ thương còn Hình Nhất Phàm thì chụp ảnh cho cô. Sau khi Hình Nhất Nặc xuống, cô rất hài lòng xem ảnh chụp, sau đó cô lập tức gửi ảnh qua tin nhắn cho Ôn Lương Diệu. Mặc dù cô không biết bây giò anh có thể nhìn thấy chúng hay không nhưng chỉ cần anh có thể truy cập internet là có thể nhận được. Bây giò, cô cũng không biết làm gì ngoài gửi cho anh một số tin nhắn, hầu như là cách một tuần cô sẽ nhận được tin nhắn trả như thê thì làm sao anh có bạn gái?” Hình Nhất Nặc lập tức nói với cậu. “Anh không có tâm trạng tìm bạn gái, em thay anh cản trở họ.” Hình Nhất Phàm nhàm chán nói. “Được! Vậy đưa tiền đây, mỗi lần một trăm đô, việc này không thể giúp anh miễn phí được, em phải hi sinh hình tượng của mình đó.” Hình Nhất Nặc không quên tính tiền. Hình Nhất Phàm vung tay cô ra nói: “Em thì hy sinh hình tượng gì? Để em vào vai bạn gái của anh mới lộ ra là anh không có mắt nhìn kìa.” “Này! Em kém chỗ nào?” Hình Nhất Nặc lập tức tức giận đuồi theo cậu. Nhìn thấy đu quay ngựa giống trong truyện cổ tích cách đó không xa, cô lập tức kéo tay Hình Nhất Phàm nói: “Em muốn chơi ngựa gỗ, anh chụp ảnh giúp em.” Hình Nhất Phàm cứ như vậy bị cô kéo đến chỗ đu quay, sau khi Hình Nhất Nặc ngồi lên ngựa gỗ liền tạo dáng dễ thương còn Hình Nhất Phàm thì chụp ảnh cho cô. Sau khi Hình Nhất Nặc xuống, cô rất hài lòng xem ảnh chụp, sau đó cô lập tức gửi ảnh qua tin nhắn cho Ôn Lương Diệu. Mặc dù cô không biết bây giờ anh có thể nhìn thấy chúng hay không nhưng chỉ cần anh có thể truy cập internet là có thể nhận được. Bây giờ, cô cũng không biết làm gì ngoài gửi cho anh một số tin nhắn, hầu như là cách một tuần cô sẽ nhận được tin nhắn trả h lời từ anh, cũng có thể là những tắm ảnh mà do anh chụp.

Chương 1027