Anh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc…
Chương 61
Chiến Thần Sở BắcTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhAnh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc… Chương 61Theo như thỏa thuận thì khi con gái bình phục, cô phải cắt đứt mọi quan hệ với Sở Bắc và trở thành người phụ nữ của Lưu Minh.“Ông Triệu đến thăm bệnh viện này chính là vinh dự cho bệnh viện của chúng tôi!”Nhìn thấy Triệu Hồi Xuân, ánh mắt Phương Chính Quân lập tức tỏ ra cung kính, sau đó nhanh chóng bước tới chào!Phía sau ông ta cũng có một nhóm lãnh đạo bệnh viện nhìn với vẻ ngưỡng mộ, giống như một đám fan nhí được nhìn thấy thần tượng của mình vậy.Dù gì Triệu Hồi Xuân cũng là một nhân vật hàng đầu trong giới y học, địa vị của ông thì càng không phải bàn.“Ông Triệu, trong văn phòng tôi có trà bích loa xuân thượng hạng, ông có muốn…”Phương Chính Quân xoa hai tay vào nhau, ngập ngừng dò hỏi.“Không cần đâu!”Triệu Hồi Xuân phất tay từ chối.“Tôi hỏi cậu, người ở trong phòng bệnh này là ai?”Hả?Triệu Hồi Xuân vừa dứt lời, Phương Chính Quân đã ngây ra.Ông đích thân đến tận đây để chữa bệnh mà không biết đối phương là ai ư?Đương nhiên ông ta không dám nói ra, chỉ có thể nhìn sang Lưu Minh.Lưu Minh hiểu ý, sau đó nhanh chóng tiến lên giải thích.“Ông Triệu, đó là Lạc Tuyết, nhị tiểu thư nhà họ Lạc, con gái cô ấy bị bệnh đã lâu! Nếu như không gặp được ông thì không biết có thể sống qua đêm nay không nữa!”Lưu Minh trong lúc đang giải thích cũng không quên nịnh nọt Triệu Hồi Xuân.“Nhà họ Lạc à?”Triệu Hồi Xuân cau mày: “Còn vị tiên sinh kia thì sao?”“Tiên sinh kia?”Lưu Minh nhất thời không kịp phản ứng!“Ông đang nói tên mù kia à, hắn chính là một tên phế vật bám váy phụ nữ, ông Triệu đề cao anh ta quá rồi!”Lưu Minh bĩu môi, Sở Bắc mà cũng đáng được gọi là tiên sinh sao?Nực cười thật đấy!Nhưng Lưu Minh lại không nhận ra rằng Triệu Hồi Xuân lại nhíu mày sâu hơn nữa.Người liên lạc ông đến đây là một người phụ nữ.Mà thân phận của người bên kia cũng rất rõ ràng, cậu chính là một trong mười hai hộ vệ của thần tướng trấn quốc.Ông vốn cho rằng nếu đối phương có mối quan hệ với thần tướng trấn quốc thì ắt hẳn không phải tầm thường.Nhưng bây giờ xem ra, có vẻ không giống lắm!Hay là, cậu Sở Bắc kia có quan hệ gì đó với thần tướng trấn quốc chăng?
Chương 61
Theo như thỏa thuận thì khi con gái bình phục, cô phải cắt đứt mọi quan hệ với Sở Bắc và trở thành người phụ nữ của Lưu Minh.
“Ông Triệu đến thăm bệnh viện này chính là vinh dự cho bệnh viện của chúng tôi!”
Nhìn thấy Triệu Hồi Xuân, ánh mắt Phương Chính Quân lập tức tỏ ra cung kính, sau đó nhanh chóng bước tới chào!
Phía sau ông ta cũng có một nhóm lãnh đạo bệnh viện nhìn với vẻ ngưỡng mộ, giống như một đám fan nhí được nhìn thấy thần tượng của mình vậy.
Dù gì Triệu Hồi Xuân cũng là một nhân vật hàng đầu trong giới y học, địa vị của ông thì càng không phải bàn.
“Ông Triệu, trong văn phòng tôi có trà bích loa xuân thượng hạng, ông có muốn…”
Phương Chính Quân xoa hai tay vào nhau, ngập ngừng dò hỏi.
“Không cần đâu!”
Triệu Hồi Xuân phất tay từ chối.
“Tôi hỏi cậu, người ở trong phòng bệnh này là ai?”
Hả?
Triệu Hồi Xuân vừa dứt lời, Phương Chính Quân đã ngây ra.
Ông đích thân đến tận đây để chữa bệnh mà không biết đối phương là ai ư?
Đương nhiên ông ta không dám nói ra, chỉ có thể nhìn sang Lưu Minh.
Lưu Minh hiểu ý, sau đó nhanh chóng tiến lên giải thích.
“Ông Triệu, đó là Lạc Tuyết, nhị tiểu thư nhà họ Lạc, con gái cô ấy bị bệnh đã lâu! Nếu như không gặp được ông thì không biết có thể sống qua đêm nay không nữa!”
Lưu Minh trong lúc đang giải thích cũng không quên nịnh nọt Triệu Hồi Xuân.
“Nhà họ Lạc à?”
Triệu Hồi Xuân cau mày: “Còn vị tiên sinh kia thì sao?”
“Tiên sinh kia?”
Lưu Minh nhất thời không kịp phản ứng!
“Ông đang nói tên mù kia à, hắn chính là một tên phế vật bám váy phụ nữ, ông Triệu đề cao anh ta quá rồi!”
Lưu Minh bĩu môi, Sở Bắc mà cũng đáng được gọi là tiên sinh sao?
Nực cười thật đấy!
Nhưng Lưu Minh lại không nhận ra rằng Triệu Hồi Xuân lại nhíu mày sâu hơn nữa.
Người liên lạc ông đến đây là một người phụ nữ.
Mà thân phận của người bên kia cũng rất rõ ràng, cậu chính là một trong mười hai hộ vệ của thần tướng trấn quốc.
Ông vốn cho rằng nếu đối phương có mối quan hệ với thần tướng trấn quốc thì ắt hẳn không phải tầm thường.
Nhưng bây giờ xem ra, có vẻ không giống lắm!
Hay là, cậu Sở Bắc kia có quan hệ gì đó với thần tướng trấn quốc chăng?
Chiến Thần Sở BắcTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhAnh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc… Chương 61Theo như thỏa thuận thì khi con gái bình phục, cô phải cắt đứt mọi quan hệ với Sở Bắc và trở thành người phụ nữ của Lưu Minh.“Ông Triệu đến thăm bệnh viện này chính là vinh dự cho bệnh viện của chúng tôi!”Nhìn thấy Triệu Hồi Xuân, ánh mắt Phương Chính Quân lập tức tỏ ra cung kính, sau đó nhanh chóng bước tới chào!Phía sau ông ta cũng có một nhóm lãnh đạo bệnh viện nhìn với vẻ ngưỡng mộ, giống như một đám fan nhí được nhìn thấy thần tượng của mình vậy.Dù gì Triệu Hồi Xuân cũng là một nhân vật hàng đầu trong giới y học, địa vị của ông thì càng không phải bàn.“Ông Triệu, trong văn phòng tôi có trà bích loa xuân thượng hạng, ông có muốn…”Phương Chính Quân xoa hai tay vào nhau, ngập ngừng dò hỏi.“Không cần đâu!”Triệu Hồi Xuân phất tay từ chối.“Tôi hỏi cậu, người ở trong phòng bệnh này là ai?”Hả?Triệu Hồi Xuân vừa dứt lời, Phương Chính Quân đã ngây ra.Ông đích thân đến tận đây để chữa bệnh mà không biết đối phương là ai ư?Đương nhiên ông ta không dám nói ra, chỉ có thể nhìn sang Lưu Minh.Lưu Minh hiểu ý, sau đó nhanh chóng tiến lên giải thích.“Ông Triệu, đó là Lạc Tuyết, nhị tiểu thư nhà họ Lạc, con gái cô ấy bị bệnh đã lâu! Nếu như không gặp được ông thì không biết có thể sống qua đêm nay không nữa!”Lưu Minh trong lúc đang giải thích cũng không quên nịnh nọt Triệu Hồi Xuân.“Nhà họ Lạc à?”Triệu Hồi Xuân cau mày: “Còn vị tiên sinh kia thì sao?”“Tiên sinh kia?”Lưu Minh nhất thời không kịp phản ứng!“Ông đang nói tên mù kia à, hắn chính là một tên phế vật bám váy phụ nữ, ông Triệu đề cao anh ta quá rồi!”Lưu Minh bĩu môi, Sở Bắc mà cũng đáng được gọi là tiên sinh sao?Nực cười thật đấy!Nhưng Lưu Minh lại không nhận ra rằng Triệu Hồi Xuân lại nhíu mày sâu hơn nữa.Người liên lạc ông đến đây là một người phụ nữ.Mà thân phận của người bên kia cũng rất rõ ràng, cậu chính là một trong mười hai hộ vệ của thần tướng trấn quốc.Ông vốn cho rằng nếu đối phương có mối quan hệ với thần tướng trấn quốc thì ắt hẳn không phải tầm thường.Nhưng bây giờ xem ra, có vẻ không giống lắm!Hay là, cậu Sở Bắc kia có quan hệ gì đó với thần tướng trấn quốc chăng?