Anh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc…
Chương 74
Chiến Thần Sở BắcTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhAnh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc… Chương 74Ví dụ như, tình thương của người bố!Chỉ mong mọi thứ có thể duy trì trước sau như một mà thôi.Trung tâm thành phố, phòng tiệc đệ nhất Tân Hải.Bắt đầu từ xế chiều đã lục tục ngồi đầy người.Mặc dù số lượng không quá ba mươi nhưng rõ ràng, người có thể ngồi ở đây đều không phải hạng tầm thường.Trên bàn cơm bày đầy cơm ngon rượu sang, sơn hào hải vị.Có thể nói, đây là bữa tiệc tiêu chuẩn cao nhất Tân Hải.Chỉ là, mặt trời đã ngả về tây, cũng qua giờ cơm từ lâu.Lại không có một ai động đũa, bởi vì, nhân vật chính của bữa tiệc vẫn chưa đến.“Ông Chu, đã tám giờ rồi, tôi thấy, cậu Dương sẽ không đến đâu!”Thư ký nhỏ giọng thì thầm với Chu Minh Hạo ngồi ở vị trí đầu.Sắc mặt mọi người bên cạnh đều hơi kỳ lạ.Bữa tiệc này vốn là để chiêu đãi Dương Xuyên.Lãnh đạo lớn, nhỏ của Tân Hải đều ở đây, không một ai vắng mặt.Nhưng rõ ràng Dương Xuyên cho bọn họ leo cây rồi.Đương nhiên, chỉ có một số ít người biết được nguyên nhân.Hôm nay, lúc nghênh đón cậu Dương, chủ tịch Chu và cậu Dương đã xảy ra chút mâu thuẫn.Về phần tại sao, không ai biết được.Chỉ là, hành động lần này của Dương Xuyên có chút quá vô lễ rồi!Xung quanh lặng ngắt như tờ.Mọi người đều đang chờ xem Chu Minh Hạo sẽ giải quyết như thế nào!“Được rồi!”Chu Minh Hạo đứng dậy, tỏ ra nhẹ như gió mây mà xua tay.“Cậu ta không đến thì sao chứ? Bữa tiệc lần này coi như chiêu đãi mọi người, các vị cứ tự nhiên!”Giọng điệu của Chu Minh Hạo không chút gợn sóng.Ông ta đã nể mặt Dương Xuyên lắm rồi, nếu đối phương đã không đến, ông ta cũng không cần dùng nhiệt tình của mình đáp lại hờ hững của người ta.Huống hồ, chính ông ta đã lựa chọn giữa Dương Xuyên và Sở Bắc.Quả thật giống như đề bài lựa chọn cho học sinh mẫu giáo!Chỉ là, thư ký bên cạnh lại gượng cười.“Ông Chu, vậy buổi đấu thầu năm ngày sau sẽ làm như thế nào, nếu không có nhà họ Dương đầu tư bỏ vốn, e rằng hạng mục của chúng ta sẽ khó mà thực hiện.“Hừ, cậu sốt ruột cái gì, chẳng lẽ rời khỏi nhà họ Dương, Tân Hải tôi sống không nổi nữa hay sao?”Chu Minh Hạo khẽ hừ một tiếng, sau đó vung tay lên!“Lập tức ra văn bản! Buổi đấu thầu năm ngày sau sẽ đổi thành đấu thầu công khai, không giới hạn điều kiện!”Vừa dứt lời, nơi đây lập tức xôn xao.Tất cả mọi người đưa mắt nhìn nhau, đều thay đổi sắc mặt.Vốn dĩ, mấy hạng mục lớn của Tân Hải đều để lại cho nhà họ Dương.
Chương 74
Ví dụ như, tình thương của người bố!
Chỉ mong mọi thứ có thể duy trì trước sau như một mà thôi.
Trung tâm thành phố, phòng tiệc đệ nhất Tân Hải.
Bắt đầu từ xế chiều đã lục tục ngồi đầy người.
Mặc dù số lượng không quá ba mươi nhưng rõ ràng, người có thể ngồi ở đây đều không phải hạng tầm thường.
Trên bàn cơm bày đầy cơm ngon rượu sang, sơn hào hải vị.
Có thể nói, đây là bữa tiệc tiêu chuẩn cao nhất Tân Hải.
Chỉ là, mặt trời đã ngả về tây, cũng qua giờ cơm từ lâu.
Lại không có một ai động đũa, bởi vì, nhân vật chính của bữa tiệc vẫn chưa đến.
“Ông Chu, đã tám giờ rồi, tôi thấy, cậu Dương sẽ không đến đâu!”
Thư ký nhỏ giọng thì thầm với Chu Minh Hạo ngồi ở vị trí đầu.
Sắc mặt mọi người bên cạnh đều hơi kỳ lạ.
Bữa tiệc này vốn là để chiêu đãi Dương Xuyên.
Lãnh đạo lớn, nhỏ của Tân Hải đều ở đây, không một ai vắng mặt.
Nhưng rõ ràng Dương Xuyên cho bọn họ leo cây rồi.
Đương nhiên, chỉ có một số ít người biết được nguyên nhân.
Hôm nay, lúc nghênh đón cậu Dương, chủ tịch Chu và cậu Dương đã xảy ra chút mâu thuẫn.
Về phần tại sao, không ai biết được.
Chỉ là, hành động lần này của Dương Xuyên có chút quá vô lễ rồi!
Xung quanh lặng ngắt như tờ.
Mọi người đều đang chờ xem Chu Minh Hạo sẽ giải quyết như thế nào!
“Được rồi!”
Chu Minh Hạo đứng dậy, tỏ ra nhẹ như gió mây mà xua tay.
“Cậu ta không đến thì sao chứ? Bữa tiệc lần này coi như chiêu đãi mọi người, các vị cứ tự nhiên!”
Giọng điệu của Chu Minh Hạo không chút gợn sóng.
Ông ta đã nể mặt Dương Xuyên lắm rồi, nếu đối phương đã không đến, ông ta cũng không cần dùng nhiệt tình của mình đáp lại hờ hững của người ta.
Huống hồ, chính ông ta đã lựa chọn giữa Dương Xuyên và Sở Bắc.
Quả thật giống như đề bài lựa chọn cho học sinh mẫu giáo!
Chỉ là, thư ký bên cạnh lại gượng cười.
“Ông Chu, vậy buổi đấu thầu năm ngày sau sẽ làm như thế nào, nếu không có nhà họ Dương đầu tư bỏ vốn, e rằng hạng mục của chúng ta sẽ khó mà thực hiện.
“Hừ, cậu sốt ruột cái gì, chẳng lẽ rời khỏi nhà họ Dương, Tân Hải tôi sống không nổi nữa hay sao?”
Chu Minh Hạo khẽ hừ một tiếng, sau đó vung tay lên!
“Lập tức ra văn bản! Buổi đấu thầu năm ngày sau sẽ đổi thành đấu thầu công khai, không giới hạn điều kiện!”
Vừa dứt lời, nơi đây lập tức xôn xao.
Tất cả mọi người đưa mắt nhìn nhau, đều thay đổi sắc mặt.
Vốn dĩ, mấy hạng mục lớn của Tân Hải đều để lại cho nhà họ Dương.
Chiến Thần Sở BắcTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhAnh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc… Chương 74Ví dụ như, tình thương của người bố!Chỉ mong mọi thứ có thể duy trì trước sau như một mà thôi.Trung tâm thành phố, phòng tiệc đệ nhất Tân Hải.Bắt đầu từ xế chiều đã lục tục ngồi đầy người.Mặc dù số lượng không quá ba mươi nhưng rõ ràng, người có thể ngồi ở đây đều không phải hạng tầm thường.Trên bàn cơm bày đầy cơm ngon rượu sang, sơn hào hải vị.Có thể nói, đây là bữa tiệc tiêu chuẩn cao nhất Tân Hải.Chỉ là, mặt trời đã ngả về tây, cũng qua giờ cơm từ lâu.Lại không có một ai động đũa, bởi vì, nhân vật chính của bữa tiệc vẫn chưa đến.“Ông Chu, đã tám giờ rồi, tôi thấy, cậu Dương sẽ không đến đâu!”Thư ký nhỏ giọng thì thầm với Chu Minh Hạo ngồi ở vị trí đầu.Sắc mặt mọi người bên cạnh đều hơi kỳ lạ.Bữa tiệc này vốn là để chiêu đãi Dương Xuyên.Lãnh đạo lớn, nhỏ của Tân Hải đều ở đây, không một ai vắng mặt.Nhưng rõ ràng Dương Xuyên cho bọn họ leo cây rồi.Đương nhiên, chỉ có một số ít người biết được nguyên nhân.Hôm nay, lúc nghênh đón cậu Dương, chủ tịch Chu và cậu Dương đã xảy ra chút mâu thuẫn.Về phần tại sao, không ai biết được.Chỉ là, hành động lần này của Dương Xuyên có chút quá vô lễ rồi!Xung quanh lặng ngắt như tờ.Mọi người đều đang chờ xem Chu Minh Hạo sẽ giải quyết như thế nào!“Được rồi!”Chu Minh Hạo đứng dậy, tỏ ra nhẹ như gió mây mà xua tay.“Cậu ta không đến thì sao chứ? Bữa tiệc lần này coi như chiêu đãi mọi người, các vị cứ tự nhiên!”Giọng điệu của Chu Minh Hạo không chút gợn sóng.Ông ta đã nể mặt Dương Xuyên lắm rồi, nếu đối phương đã không đến, ông ta cũng không cần dùng nhiệt tình của mình đáp lại hờ hững của người ta.Huống hồ, chính ông ta đã lựa chọn giữa Dương Xuyên và Sở Bắc.Quả thật giống như đề bài lựa chọn cho học sinh mẫu giáo!Chỉ là, thư ký bên cạnh lại gượng cười.“Ông Chu, vậy buổi đấu thầu năm ngày sau sẽ làm như thế nào, nếu không có nhà họ Dương đầu tư bỏ vốn, e rằng hạng mục của chúng ta sẽ khó mà thực hiện.“Hừ, cậu sốt ruột cái gì, chẳng lẽ rời khỏi nhà họ Dương, Tân Hải tôi sống không nổi nữa hay sao?”Chu Minh Hạo khẽ hừ một tiếng, sau đó vung tay lên!“Lập tức ra văn bản! Buổi đấu thầu năm ngày sau sẽ đổi thành đấu thầu công khai, không giới hạn điều kiện!”Vừa dứt lời, nơi đây lập tức xôn xao.Tất cả mọi người đưa mắt nhìn nhau, đều thay đổi sắc mặt.Vốn dĩ, mấy hạng mục lớn của Tân Hải đều để lại cho nhà họ Dương.