Anh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc…

Chương 76

Chiến Thần Sở BắcTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhAnh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc… Chương 76“Dù sao nhà họ La cũng là gia tộc hạng hai của Tân Hải, chẳng lẽ có thể nuốt trôi cơn tức này?”Nghe thấy lời này, La Vạn Sơn vô cùng miễn cưỡng nói: “Tất nhiên nuốt không trôi, nhưng mà… haizz…”Nếu chỉ riêng Sở Bắc và nhà họ Lạc, La Vạn Sơn đã bất chấp ra tay từ lâu.Nhưng, mấy nhân vật lớn như chủ tịch Chu và Lý Đông Hải lại không tỏ rõ thái độ.Ông ta nào dám hành động thiếu suy nghĩ?“Như vậy à, hiểu rồi!”Dương Xuyên vỗ vỗ bả vai La Vạn Sơn, ánh mắt lóe vẻ đăm chiêu.“Như vậy đi, ông làm giúp tôi một chuyện, chỉ cần làm xong, cậu đây sẽ giúp ông trút giận, như thế nào?”“Thật sao?”La Vạn Sơn vui vẻ: “Cậu chủ Dương cứ nói, dù phải lên núi đao xuống biển lửa thì tôi cũng phải làm cho được!”“Không cần phiền toái như vậy, chỉ cần tìm người giúp tôi mà thôi!”Dương Xuyên chắp hai tay ra sau, vừa nói vừa đi vào trong biệt thự.“Hôm nay trên cao tốc Tân Hải có một chiếc xe taxi, trong xe có một người trẻ tuổi đeo kính râm ngồi, hình như là một người mù!”“Người mù?”La Vạn Sơn sững sờ, hôm nay bị Sở Bắc làm nhục như vậy.Đến mức ông ta cũng sinh lòng nhạy cảm đối với từ người mù này.“Đúng vậy!”, Dương Xuyên gật đầu, trong mắt chợt lóe hung ác.“Tôi cho ông hai ngày, tôi muốn toàn bộ tin tức của hắn!”“Vâng, cậu Dương!”La Vạn Sơn không chút do dự, lập tức gật đầu.Điều tra một người mà thôi, việc nhỏ như con thỏ.Huống hồ, nếu có thể nhờ vào đó trèo lên cành cây cao nhà họ Dương, vậy nhà họ La thật sự phất lên rồi.“Được rồi, đi vào đã! Cậu đây đói bụng! Về phần lão già Chu Minh Hạo kia, cứ để ông ta từ từ chờ đợi đi!”Nói xong, Dương Xuyên khẽ cười một tiếng, dẫn đầu đi vào trong nhà lớn nhà họ La.La Vạn Sơn vội vàng đi theo đằng sau, không quên vẫy vẫy tay với quản gia cách đó không xa.“Nghe thấy lời cậu chủ Dương vừa nói chưa? Tôi cho ông một ngày, chắc chắn phải tìm được người kia!”Nhưng mà, khuôn mặt quản gia lộ vẻ sầu khổ.“Ông chủ, một ngày có hơn mười nghìn xe taxi đi trên cao tốc Tân Hải, tin tức cậu chủ Dương đưa cho quá ít, chuyện này không khác nào mò kim đáy biển!”“Ông ngu à?”La Vạn Sơn trừng mắt lườm ông ta: “Sở Bắc kia cũng đeo kính râm, cũng là người mù, ông nói là hắn, vậy chính là hắn rồi!”Chuyện này…Quản gia sững sờ, lập tức phản ứng kịp.

Chương 76

“Dù sao nhà họ La cũng là gia tộc hạng hai của Tân Hải, chẳng lẽ có thể nuốt trôi cơn tức này?”

Nghe thấy lời này, La Vạn Sơn vô cùng miễn cưỡng nói: “Tất nhiên nuốt không trôi, nhưng mà… haizz…”

Nếu chỉ riêng Sở Bắc và nhà họ Lạc, La Vạn Sơn đã bất chấp ra tay từ lâu.

Nhưng, mấy nhân vật lớn như chủ tịch Chu và Lý Đông Hải lại không tỏ rõ thái độ.

Ông ta nào dám hành động thiếu suy nghĩ?

“Như vậy à, hiểu rồi!”

Dương Xuyên vỗ vỗ bả vai La Vạn Sơn, ánh mắt lóe vẻ đăm chiêu.

“Như vậy đi, ông làm giúp tôi một chuyện, chỉ cần làm xong, cậu đây sẽ giúp ông trút giận, như thế nào?”

“Thật sao?”

La Vạn Sơn vui vẻ: “Cậu chủ Dương cứ nói, dù phải lên núi đao xuống biển lửa thì tôi cũng phải làm cho được!”

“Không cần phiền toái như vậy, chỉ cần tìm người giúp tôi mà thôi!”

Dương Xuyên chắp hai tay ra sau, vừa nói vừa đi vào trong biệt thự.

“Hôm nay trên cao tốc Tân Hải có một chiếc xe taxi, trong xe có một người trẻ tuổi đeo kính râm ngồi, hình như là một người mù!”

“Người mù?”

La Vạn Sơn sững sờ, hôm nay bị Sở Bắc làm nhục như vậy.

Đến mức ông ta cũng sinh lòng nhạy cảm đối với từ người mù này.

“Đúng vậy!”, Dương Xuyên gật đầu, trong mắt chợt lóe hung ác.

“Tôi cho ông hai ngày, tôi muốn toàn bộ tin tức của hắn!”

“Vâng, cậu Dương!”

La Vạn Sơn không chút do dự, lập tức gật đầu.

Điều tra một người mà thôi, việc nhỏ như con thỏ.

Huống hồ, nếu có thể nhờ vào đó trèo lên cành cây cao nhà họ Dương, vậy nhà họ La thật sự phất lên rồi.

“Được rồi, đi vào đã! Cậu đây đói bụng! Về phần lão già Chu Minh Hạo kia, cứ để ông ta từ từ chờ đợi đi!”

Nói xong, Dương Xuyên khẽ cười một tiếng, dẫn đầu đi vào trong nhà lớn nhà họ La.

La Vạn Sơn vội vàng đi theo đằng sau, không quên vẫy vẫy tay với quản gia cách đó không xa.

“Nghe thấy lời cậu chủ Dương vừa nói chưa? Tôi cho ông một ngày, chắc chắn phải tìm được người kia!”

Nhưng mà, khuôn mặt quản gia lộ vẻ sầu khổ.

“Ông chủ, một ngày có hơn mười nghìn xe taxi đi trên cao tốc Tân Hải, tin tức cậu chủ Dương đưa cho quá ít, chuyện này không khác nào mò kim đáy biển!”

“Ông ngu à?”

La Vạn Sơn trừng mắt lườm ông ta: “Sở Bắc kia cũng đeo kính râm, cũng là người mù, ông nói là hắn, vậy chính là hắn rồi!”

Chuyện này…

Quản gia sững sờ, lập tức phản ứng kịp.

Chiến Thần Sở BắcTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhAnh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc… Chương 76“Dù sao nhà họ La cũng là gia tộc hạng hai của Tân Hải, chẳng lẽ có thể nuốt trôi cơn tức này?”Nghe thấy lời này, La Vạn Sơn vô cùng miễn cưỡng nói: “Tất nhiên nuốt không trôi, nhưng mà… haizz…”Nếu chỉ riêng Sở Bắc và nhà họ Lạc, La Vạn Sơn đã bất chấp ra tay từ lâu.Nhưng, mấy nhân vật lớn như chủ tịch Chu và Lý Đông Hải lại không tỏ rõ thái độ.Ông ta nào dám hành động thiếu suy nghĩ?“Như vậy à, hiểu rồi!”Dương Xuyên vỗ vỗ bả vai La Vạn Sơn, ánh mắt lóe vẻ đăm chiêu.“Như vậy đi, ông làm giúp tôi một chuyện, chỉ cần làm xong, cậu đây sẽ giúp ông trút giận, như thế nào?”“Thật sao?”La Vạn Sơn vui vẻ: “Cậu chủ Dương cứ nói, dù phải lên núi đao xuống biển lửa thì tôi cũng phải làm cho được!”“Không cần phiền toái như vậy, chỉ cần tìm người giúp tôi mà thôi!”Dương Xuyên chắp hai tay ra sau, vừa nói vừa đi vào trong biệt thự.“Hôm nay trên cao tốc Tân Hải có một chiếc xe taxi, trong xe có một người trẻ tuổi đeo kính râm ngồi, hình như là một người mù!”“Người mù?”La Vạn Sơn sững sờ, hôm nay bị Sở Bắc làm nhục như vậy.Đến mức ông ta cũng sinh lòng nhạy cảm đối với từ người mù này.“Đúng vậy!”, Dương Xuyên gật đầu, trong mắt chợt lóe hung ác.“Tôi cho ông hai ngày, tôi muốn toàn bộ tin tức của hắn!”“Vâng, cậu Dương!”La Vạn Sơn không chút do dự, lập tức gật đầu.Điều tra một người mà thôi, việc nhỏ như con thỏ.Huống hồ, nếu có thể nhờ vào đó trèo lên cành cây cao nhà họ Dương, vậy nhà họ La thật sự phất lên rồi.“Được rồi, đi vào đã! Cậu đây đói bụng! Về phần lão già Chu Minh Hạo kia, cứ để ông ta từ từ chờ đợi đi!”Nói xong, Dương Xuyên khẽ cười một tiếng, dẫn đầu đi vào trong nhà lớn nhà họ La.La Vạn Sơn vội vàng đi theo đằng sau, không quên vẫy vẫy tay với quản gia cách đó không xa.“Nghe thấy lời cậu chủ Dương vừa nói chưa? Tôi cho ông một ngày, chắc chắn phải tìm được người kia!”Nhưng mà, khuôn mặt quản gia lộ vẻ sầu khổ.“Ông chủ, một ngày có hơn mười nghìn xe taxi đi trên cao tốc Tân Hải, tin tức cậu chủ Dương đưa cho quá ít, chuyện này không khác nào mò kim đáy biển!”“Ông ngu à?”La Vạn Sơn trừng mắt lườm ông ta: “Sở Bắc kia cũng đeo kính râm, cũng là người mù, ông nói là hắn, vậy chính là hắn rồi!”Chuyện này…Quản gia sững sờ, lập tức phản ứng kịp.

Chương 76