Anh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc…
Chương 78
Chiến Thần Sở BắcTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhAnh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc… Chương 78Tất nhiên Sở Bắc hiểu rõ, cục diện rối rắm hôm qua vẫn chưa thu dọn sạch sẽ.Anh nợ Lạc Tuyết rất nhiều, sao có thể nhẫn tâm để cô một mình đối mặt?“Anh…”Lạc Tuyết quay đầu lại, vẻ mặt phức tạp.Một mình cô trở về, chính là xông vào đầm rồng hang hổ.Nếu Sở Bắc về theo, e rằng nhà họ Lạc sẽ nổ tung.Nhưng do dự một lúc lâu, cuối cùng vẫn bất đắc dĩ thở dài.“Đi thôi”.Dù sao trốn tránh cũng không phải cách có thể giải quyết tận gốc.Có một số việc, dù gì cũng phải đối mặt.Trên đường đi, hai người đều có suy nghĩ riêng, lặng im không nói chuyện.Chỉ hai mươi phút là về đến khu nhà tổ nhà họ Lạc.Khu nhà tổ hơi cũ nát, nhưng quy mô không nhỏ, sửa sang trang trí bên trong cũng rất xa hoa.Đây là sản nghiệp tổ tiên của nhà họ Lạc, vị trí cực kỳ đắc địa.Lúc trước có gia tộc lớn trả giá mấy trăm triệu mua lại, nhưng cũng không bán.Chỉ là, hôm nay, khu nhà tổ rất yên tĩnh.Yên tĩnh một cách đáng sợ!Lạc Tuyết cắn răng, dẫn theo Sở Bắc đi vào phòng khách.Xa xa cũng có thể nhìn thấy trong phòng khách ngồi đầy người.Ngồi ở vị trí đầu, rõ ràng chính là ông nội Lạc Vinh Quang!Bên dưới ông ta, bác cả Lạc Viễn Hà, chị họ Lạc Mai đang ngồi ở đó.Mẹ Chu Cầm cũng ở trong đó, nhưng so với những người khác, bà ta lại phải đứng.“Ông… ông nội, cháu về rồi!”Lạc Tuyết cúi đầu, nhỏ giọng chào hỏi.Trong lòng cực kỳ thấp thỏm không yên, nhìn dáng vẻ này, e rằng hôm nay không tránh được trách phạt rồi.Nhưng Lạc Vinh Quang cũng không đáp lời.Thậm chí mắt cũng không thèm nhìn cô một cái. Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.Mọi người đồng loạt ngẩng đầu, ánh mắt nhìn về phía Sở Bắc mặt không cảm xúc ở sau lưng Lạc Tuyết.“Sở Bắc, mày còn có mặt mũi trở về? Da mặt mày đúng là không phải dày bình thường”.Lạc Mai nghiến chặt hàm răng trắng ngà, là người đầu tiên chất vấn.Cái tát ngày hôm qua, đến bây giờ ả ta vẫn còn canh cánh trong lòng.“Tiểu Mai, em còn không hiểu rõ hắn sao? Không biết xấu hổ, vô địch thiên hạ!”Lý Nham ở bên cạnh cười nói, giọng điệu tràn đầy coi thường.Hắn ta là người ngoài duy nhất, nhưng rõ ràng bây giờ đang tự cho mình là chủ nhà.Sắc mặt Lạc Tuyết trắng bệch, cúi đầu không nói gì.Còn Sở Bắc, vẫn luôn lẳng lặng đứng sau lưng Lạc Tuyết.Làm như mắt điếc tai ngơ đối với chất vấn và châm chọc của hai người bọn họ.
Chương 78
Tất nhiên Sở Bắc hiểu rõ, cục diện rối rắm hôm qua vẫn chưa thu dọn sạch sẽ.
Anh nợ Lạc Tuyết rất nhiều, sao có thể nhẫn tâm để cô một mình đối mặt?
“Anh…”
Lạc Tuyết quay đầu lại, vẻ mặt phức tạp.
Một mình cô trở về, chính là xông vào đầm rồng hang hổ.
Nếu Sở Bắc về theo, e rằng nhà họ Lạc sẽ nổ tung.
Nhưng do dự một lúc lâu, cuối cùng vẫn bất đắc dĩ thở dài.
“Đi thôi”.
Dù sao trốn tránh cũng không phải cách có thể giải quyết tận gốc.
Có một số việc, dù gì cũng phải đối mặt.
Trên đường đi, hai người đều có suy nghĩ riêng, lặng im không nói chuyện.
Chỉ hai mươi phút là về đến khu nhà tổ nhà họ Lạc.
Khu nhà tổ hơi cũ nát, nhưng quy mô không nhỏ, sửa sang trang trí bên trong cũng rất xa hoa.
Đây là sản nghiệp tổ tiên của nhà họ Lạc, vị trí cực kỳ đắc địa.
Lúc trước có gia tộc lớn trả giá mấy trăm triệu mua lại, nhưng cũng không bán.
Chỉ là, hôm nay, khu nhà tổ rất yên tĩnh.
Yên tĩnh một cách đáng sợ!
Lạc Tuyết cắn răng, dẫn theo Sở Bắc đi vào phòng khách.
Xa xa cũng có thể nhìn thấy trong phòng khách ngồi đầy người.
Ngồi ở vị trí đầu, rõ ràng chính là ông nội Lạc Vinh Quang!
Bên dưới ông ta, bác cả Lạc Viễn Hà, chị họ Lạc Mai đang ngồi ở đó.
Mẹ Chu Cầm cũng ở trong đó, nhưng so với những người khác, bà ta lại phải đứng.
“Ông… ông nội, cháu về rồi!”
Lạc Tuyết cúi đầu, nhỏ giọng chào hỏi.
Trong lòng cực kỳ thấp thỏm không yên, nhìn dáng vẻ này, e rằng hôm nay không tránh được trách phạt rồi.
Nhưng Lạc Vinh Quang cũng không đáp lời.
Thậm chí mắt cũng không thèm nhìn cô một cái. Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Mọi người đồng loạt ngẩng đầu, ánh mắt nhìn về phía Sở Bắc mặt không cảm xúc ở sau lưng Lạc Tuyết.
“Sở Bắc, mày còn có mặt mũi trở về? Da mặt mày đúng là không phải dày bình thường”.
Lạc Mai nghiến chặt hàm răng trắng ngà, là người đầu tiên chất vấn.
Cái tát ngày hôm qua, đến bây giờ ả ta vẫn còn canh cánh trong lòng.
“Tiểu Mai, em còn không hiểu rõ hắn sao? Không biết xấu hổ, vô địch thiên hạ!”
Lý Nham ở bên cạnh cười nói, giọng điệu tràn đầy coi thường.
Hắn ta là người ngoài duy nhất, nhưng rõ ràng bây giờ đang tự cho mình là chủ nhà.
Sắc mặt Lạc Tuyết trắng bệch, cúi đầu không nói gì.
Còn Sở Bắc, vẫn luôn lẳng lặng đứng sau lưng Lạc Tuyết.
Làm như mắt điếc tai ngơ đối với chất vấn và châm chọc của hai người bọn họ.
Chiến Thần Sở BắcTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhAnh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc… Chương 78Tất nhiên Sở Bắc hiểu rõ, cục diện rối rắm hôm qua vẫn chưa thu dọn sạch sẽ.Anh nợ Lạc Tuyết rất nhiều, sao có thể nhẫn tâm để cô một mình đối mặt?“Anh…”Lạc Tuyết quay đầu lại, vẻ mặt phức tạp.Một mình cô trở về, chính là xông vào đầm rồng hang hổ.Nếu Sở Bắc về theo, e rằng nhà họ Lạc sẽ nổ tung.Nhưng do dự một lúc lâu, cuối cùng vẫn bất đắc dĩ thở dài.“Đi thôi”.Dù sao trốn tránh cũng không phải cách có thể giải quyết tận gốc.Có một số việc, dù gì cũng phải đối mặt.Trên đường đi, hai người đều có suy nghĩ riêng, lặng im không nói chuyện.Chỉ hai mươi phút là về đến khu nhà tổ nhà họ Lạc.Khu nhà tổ hơi cũ nát, nhưng quy mô không nhỏ, sửa sang trang trí bên trong cũng rất xa hoa.Đây là sản nghiệp tổ tiên của nhà họ Lạc, vị trí cực kỳ đắc địa.Lúc trước có gia tộc lớn trả giá mấy trăm triệu mua lại, nhưng cũng không bán.Chỉ là, hôm nay, khu nhà tổ rất yên tĩnh.Yên tĩnh một cách đáng sợ!Lạc Tuyết cắn răng, dẫn theo Sở Bắc đi vào phòng khách.Xa xa cũng có thể nhìn thấy trong phòng khách ngồi đầy người.Ngồi ở vị trí đầu, rõ ràng chính là ông nội Lạc Vinh Quang!Bên dưới ông ta, bác cả Lạc Viễn Hà, chị họ Lạc Mai đang ngồi ở đó.Mẹ Chu Cầm cũng ở trong đó, nhưng so với những người khác, bà ta lại phải đứng.“Ông… ông nội, cháu về rồi!”Lạc Tuyết cúi đầu, nhỏ giọng chào hỏi.Trong lòng cực kỳ thấp thỏm không yên, nhìn dáng vẻ này, e rằng hôm nay không tránh được trách phạt rồi.Nhưng Lạc Vinh Quang cũng không đáp lời.Thậm chí mắt cũng không thèm nhìn cô một cái. Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.Mọi người đồng loạt ngẩng đầu, ánh mắt nhìn về phía Sở Bắc mặt không cảm xúc ở sau lưng Lạc Tuyết.“Sở Bắc, mày còn có mặt mũi trở về? Da mặt mày đúng là không phải dày bình thường”.Lạc Mai nghiến chặt hàm răng trắng ngà, là người đầu tiên chất vấn.Cái tát ngày hôm qua, đến bây giờ ả ta vẫn còn canh cánh trong lòng.“Tiểu Mai, em còn không hiểu rõ hắn sao? Không biết xấu hổ, vô địch thiên hạ!”Lý Nham ở bên cạnh cười nói, giọng điệu tràn đầy coi thường.Hắn ta là người ngoài duy nhất, nhưng rõ ràng bây giờ đang tự cho mình là chủ nhà.Sắc mặt Lạc Tuyết trắng bệch, cúi đầu không nói gì.Còn Sở Bắc, vẫn luôn lẳng lặng đứng sau lưng Lạc Tuyết.Làm như mắt điếc tai ngơ đối với chất vấn và châm chọc của hai người bọn họ.