Anh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc…

Chương 83

Chiến Thần Sở BắcTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhAnh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc… Chương 83“Mấy người, vẫn chưa đủ tư cách!”Uỳnh!Gậy trúc vừa rơi xuống đất, toàn bộ ngôi nhà cổ dường như rung chuyển.Một luồng khí thế ác liệt lấy Sở Bắc làm trung tâm lan ra tứ phía, quét sạch nơi này!Đùng đùng đùng!Bất luận là Lạc Vinh Quang ở phía trước, hay là Lạc Viễn Hà và đám người Lý Nham ở phía sau ông ta đều lần lượt lùi lại mấy bước.Người nào người nấy đều trố mắt, ánh mắt nhìn Sở Bắc như thể đang nhìn quái vật.“Cậu… cậu, sao lại thế này?”Lạc Vinh Quang kinh ngạc đến ngây người, chỉ tùy tiện vung gậy trúc một cái liền có thể đẩy lui nhiều người như vậy.Đây phải là sức mạnh lớn mạnh đến mức nào chứ?Chẳng lẽ Sở Bắc này thật sự không phải là người phàm sao?Mà cả nơi này chỉ có một mình Lạc Tuyết là không bị ảnh hưởng.Lúc này, cô ngây người nhìn cảnh tượng này, không biết đã xảy ra chuyện gì.“Sở Bắc làm việc thì chưa tới phiên mấy người chỉ tay năm ngón ra lệnh đâu!”Giọng điệu của Sở Bắc nhàn nhạt, nhưng mỗi một chữ đều tựa như sấm, vang vọng bên tai tất cả mọi người.“Số phận của Tiểu Tuyết cũng nên do chính cô ấy lựa chọn!”“Các vị cứ gây khó dễ như vậy, chẳng lẽ, coi Sở mỗ không tồn tại sao?”Dứt lời, không gian xung quanh lập tức im ắng!Đối mặt với ánh mắt trống rỗng của Sở Bắc, không biết vì sao, chẳng ai dám nói gì.Rõ ràng Sở Bắc chỉ là một tên mù tay trói gà không chặt, nhưng lại mang đến cho bọn họ cảm giác giống đang ở cùng với Sát Thần vậy!Bầu không khí nhất thời có chút cổ quái.Người nhà họ Lạc mắt lớn trừng mắt nhỏ, chẳng ai dám nói câu nào.Ngay cả Lạc Mai cũng hiếm khi ngậm miệng lại.Một lúc sau, Lý Nham cuối cùng cũng không thể chịu đựng được nữa.Hắn ta nghiến răng, nhìn chằm chằm Sở Bắc.“Sở Bắc, nhìn bộ dạng này của mày, chẳng lẽ còn muốn chờ tao động tay sao? Mày là cái đồ đại nghịch bất đạo!”“Chuyện của ngày hôm qua, suy cho cùng cũng là do mày tự chuốc lấy”.“Mày không chỉ cướp dâu tại chỗ, còn đánh cậu La thành thái giám, chuyện này nếu như không đưa ra một lời giải thích thỏa đáng, làm sao khiến lửa giận của nhà họ La lắng xuống?”“Nếu mày là đàn ông thì hãy tự mình giải quyết đi”.Ánh mắt Lý Nham sáng quắc, lớn tiếng chất vấn.Mọi tội lỗi hôm qua đều đẩy cho Sở Bắc.“Nhà họ La?Sở Bắc cười nhẹ, khẽ gật đầu.

Chương 83

“Mấy người, vẫn chưa đủ tư cách!”

Uỳnh!

Gậy trúc vừa rơi xuống đất, toàn bộ ngôi nhà cổ dường như rung chuyển.

Một luồng khí thế ác liệt lấy Sở Bắc làm trung tâm lan ra tứ phía, quét sạch nơi này!

Đùng đùng đùng!

Bất luận là Lạc Vinh Quang ở phía trước, hay là Lạc Viễn Hà và đám người Lý Nham ở phía sau ông ta đều lần lượt lùi lại mấy bước.

Người nào người nấy đều trố mắt, ánh mắt nhìn Sở Bắc như thể đang nhìn quái vật.

“Cậu… cậu, sao lại thế này?”

Lạc Vinh Quang kinh ngạc đến ngây người, chỉ tùy tiện vung gậy trúc một cái liền có thể đẩy lui nhiều người như vậy.

Đây phải là sức mạnh lớn mạnh đến mức nào chứ?

Chẳng lẽ Sở Bắc này thật sự không phải là người phàm sao?

Mà cả nơi này chỉ có một mình Lạc Tuyết là không bị ảnh hưởng.

Lúc này, cô ngây người nhìn cảnh tượng này, không biết đã xảy ra chuyện gì.

“Sở Bắc làm việc thì chưa tới phiên mấy người chỉ tay năm ngón ra lệnh đâu!”

Giọng điệu của Sở Bắc nhàn nhạt, nhưng mỗi một chữ đều tựa như sấm, vang vọng bên tai tất cả mọi người.

“Số phận của Tiểu Tuyết cũng nên do chính cô ấy lựa chọn!”

“Các vị cứ gây khó dễ như vậy, chẳng lẽ, coi Sở mỗ không tồn tại sao?”

Dứt lời, không gian xung quanh lập tức im ắng!

Đối mặt với ánh mắt trống rỗng của Sở Bắc, không biết vì sao, chẳng ai dám nói gì.

Rõ ràng Sở Bắc chỉ là một tên mù tay trói gà không chặt, nhưng lại mang đến cho bọn họ cảm giác giống đang ở cùng với Sát Thần vậy!

Bầu không khí nhất thời có chút cổ quái.

Người nhà họ Lạc mắt lớn trừng mắt nhỏ, chẳng ai dám nói câu nào.

Ngay cả Lạc Mai cũng hiếm khi ngậm miệng lại.

Một lúc sau, Lý Nham cuối cùng cũng không thể chịu đựng được nữa.

Hắn ta nghiến răng, nhìn chằm chằm Sở Bắc.

“Sở Bắc, nhìn bộ dạng này của mày, chẳng lẽ còn muốn chờ tao động tay sao? Mày là cái đồ đại nghịch bất đạo!”

“Chuyện của ngày hôm qua, suy cho cùng cũng là do mày tự chuốc lấy”.

“Mày không chỉ cướp dâu tại chỗ, còn đánh cậu La thành thái giám, chuyện này nếu như không đưa ra một lời giải thích thỏa đáng, làm sao khiến lửa giận của nhà họ La lắng xuống?”

“Nếu mày là đàn ông thì hãy tự mình giải quyết đi”.

Ánh mắt Lý Nham sáng quắc, lớn tiếng chất vấn.

Mọi tội lỗi hôm qua đều đẩy cho Sở Bắc.

“Nhà họ La?

Sở Bắc cười nhẹ, khẽ gật đầu.

Chiến Thần Sở BắcTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhAnh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc… Chương 83“Mấy người, vẫn chưa đủ tư cách!”Uỳnh!Gậy trúc vừa rơi xuống đất, toàn bộ ngôi nhà cổ dường như rung chuyển.Một luồng khí thế ác liệt lấy Sở Bắc làm trung tâm lan ra tứ phía, quét sạch nơi này!Đùng đùng đùng!Bất luận là Lạc Vinh Quang ở phía trước, hay là Lạc Viễn Hà và đám người Lý Nham ở phía sau ông ta đều lần lượt lùi lại mấy bước.Người nào người nấy đều trố mắt, ánh mắt nhìn Sở Bắc như thể đang nhìn quái vật.“Cậu… cậu, sao lại thế này?”Lạc Vinh Quang kinh ngạc đến ngây người, chỉ tùy tiện vung gậy trúc một cái liền có thể đẩy lui nhiều người như vậy.Đây phải là sức mạnh lớn mạnh đến mức nào chứ?Chẳng lẽ Sở Bắc này thật sự không phải là người phàm sao?Mà cả nơi này chỉ có một mình Lạc Tuyết là không bị ảnh hưởng.Lúc này, cô ngây người nhìn cảnh tượng này, không biết đã xảy ra chuyện gì.“Sở Bắc làm việc thì chưa tới phiên mấy người chỉ tay năm ngón ra lệnh đâu!”Giọng điệu của Sở Bắc nhàn nhạt, nhưng mỗi một chữ đều tựa như sấm, vang vọng bên tai tất cả mọi người.“Số phận của Tiểu Tuyết cũng nên do chính cô ấy lựa chọn!”“Các vị cứ gây khó dễ như vậy, chẳng lẽ, coi Sở mỗ không tồn tại sao?”Dứt lời, không gian xung quanh lập tức im ắng!Đối mặt với ánh mắt trống rỗng của Sở Bắc, không biết vì sao, chẳng ai dám nói gì.Rõ ràng Sở Bắc chỉ là một tên mù tay trói gà không chặt, nhưng lại mang đến cho bọn họ cảm giác giống đang ở cùng với Sát Thần vậy!Bầu không khí nhất thời có chút cổ quái.Người nhà họ Lạc mắt lớn trừng mắt nhỏ, chẳng ai dám nói câu nào.Ngay cả Lạc Mai cũng hiếm khi ngậm miệng lại.Một lúc sau, Lý Nham cuối cùng cũng không thể chịu đựng được nữa.Hắn ta nghiến răng, nhìn chằm chằm Sở Bắc.“Sở Bắc, nhìn bộ dạng này của mày, chẳng lẽ còn muốn chờ tao động tay sao? Mày là cái đồ đại nghịch bất đạo!”“Chuyện của ngày hôm qua, suy cho cùng cũng là do mày tự chuốc lấy”.“Mày không chỉ cướp dâu tại chỗ, còn đánh cậu La thành thái giám, chuyện này nếu như không đưa ra một lời giải thích thỏa đáng, làm sao khiến lửa giận của nhà họ La lắng xuống?”“Nếu mày là đàn ông thì hãy tự mình giải quyết đi”.Ánh mắt Lý Nham sáng quắc, lớn tiếng chất vấn.Mọi tội lỗi hôm qua đều đẩy cho Sở Bắc.“Nhà họ La?Sở Bắc cười nhẹ, khẽ gật đầu.

Chương 83