Thời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau…
Chương 1215
Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… “Tổng thống tôi thỉnh cầu một việc, chuyện này xin giữ bí mật. Sự việc cần phải điều tra lại một lượt.” Hiên Viên Thần trầm tư một lúc rồi đáp ứng: “Được, tôi sẽ giúp người bên cạnh giữ bí mật. Kỳ Ngang giao lại cho các người.” Hiên Viên Thần rời đi, Hoắc Minh mạnh mẽ chống đỡ thân thể cũng bởi vậy lung lay sắp đổ. Hoắc Viện cùng trợ thủ dìu ông ta đến phòng bên cạnh nghỉ ngơi trước. Hoắc Kỳ Ngang được đưa đến phòng chăm sóc đặc biệt, có Hoắc Viện chăm sóc. Lúc bốn giờ rưỡi chiều, Kỷ An Tâm đến đón con gái. Vừa vặn gặp Hoắc gia đến đón Tiểu Huy, cô nhíu mày cảm thấy có chút ngoài ý muốn. Từ khi vỡ ly, lòng cô có chút mơ hồ bất an. Cũng không biết là tâm tình có vấn đề hay gần đây mệt mỏi. Cô đưa con gái về nhà. ì : Trong bệnh viện, các triệu chứng sau phẫu thuật của Hoặc Kỳ Ngang cũng đã xảy ra. Anh phát sốt cao, tình huống rất nguy cấp. Lúc này, Hoắc Kỳ Ngang đang trong tình trạng nửa mê nửa tỉnh. Vẫn thì thào gọi tên của Kỷ An Tâm. “An Tâm… An Tâm…” Phảng phất giây phút này, người anh không yên lòng nhất là Kỷ An Tâm. Hoắc Minh đứng bên nghe thấy vậy thở dài, con trai ông ta là bị sốt tới mơ hồ rồi ư? Sao lại gọi tên Kỷ An Tâm. *Ba, con có một yêu cầu.” Hoắc Viện nhìn em trai sốt cao, liên tục gọi tên Kỷ An Tâm, cô thực sự đau lòng. “Ba biết con muốn nói gì, ba không đồng ý, đây là việc của Hoắc gia chúng ta.” Hoắc Minh lạnh lùng từ chối. “Ba, bây giờ tính mạng em trai con quan trọng hơn, hay là thành kiến đối với Kỷ An Tâm quan trọng hơn? Ba còn ngoan cố đến bao giờ? Ba không muốn tính mạng của em sao?” Hoắc Viện hạ giọng khuyên nhủ. Hoắc Minh sắc mặt thay đổi, nhìn xem con trai ông ta vẫn đang gọi tên Kỷ An Tâm. Ông ta cắn răng nói: “Cho dù có kêu, cô ta có đến không?” *Con bé sẽ đến.” Hoắc Viện rất tự tin. Lần trước cô cùng Kỳ An Tâm trò chuyện, có thể cảm giác được Kỷ An Tâm rất hận Kỳ Ngang. Hận càng sâu, cũng chứng tỏ từng yêu đến cuồng nhiệt. Vào thời điểm này cô sẽ không vứt bỏ Kỳ Ngang. Kỷ An Tâm mời Hướng Nguyệt đến dùng cơm buổi tối. Trong nhà cũng náo nhiệt hơn một chút, cô nhóc cũng vui vẻ. Giờ phút này, cô đã nấu một bàn thức ăn ngon, chuẩn bị ăn. Đúng lúc này, điện thoại di động của cô vang lên. Cô giật mình, ai lại gọi vào giờ này? “Kỷ tổng, đã ngoài giờ làm việc, sao còn nhận điện thoại công việc!” Hướng Nguyệt hỏi. Kỷ An Tâm nhìn một cái, trả lời: “Không phải số cơ quan.” Là lần trước lưu lại số của Hoắc Viện, cô cho rằng hai người sẽ liên hệ sau. Nhưng không nghĩ tới là hiện tại. Kỷ An Tâm cảm thấy có chút lo lắng, lúc này gọi cho cô không quá hợp. “Vâng, chị Viện” Kỷ An Tâm vẫn thân thiết tiếp lời. Quả nhiên Hoắc Viện lập tức mãnh liệt thở hỗn hễn: “An Tâm, Kỳ Ngang đã xảy ra chuyện.” Tim Kỷ An Tâm run lên, từ lúc vỡ ly đến bây giờ, trong lòng cô vẫn thấy bắt an lúc này lại dâng lên mãnh liệt. “Anh… anh ấy xảy ra chuyện gì?” Giọng Kỷ An Tâm lo lắng hỏi : “Xe em ấy bị lật ở tốc độ cao. Theo 100m sườn núi lăn xuông.” Hoắc Viện âm thanh tràn ngập khó chịu. Kỷ An Tâm trợn tròn mắt, hoảng sợ cùng lo lắng kịch liệt dâng lên, cô không khống chế được âm thanh run rẫy: “Anh ấy như thế nào rồi?” “Cấp cứu đã năm tiếng, tình trạng bên trong còn nguy hiểm. Hiện tại sau phẫu thuật em ấy phát sốt, vẫn luôn gọi tên của em. An Tâm, chị xin em, xem như chị xin em đến để nhìn em ấy một lần!” Trong lời nói Hoắc viện đầy khẩn cầu. Viền mắt Kỷ An Tâm ướt ướt, cô không do dự, nói với Hoắc Viện: “Được, em lập tức đến.”
“Tổng thống tôi thỉnh cầu một việc, chuyện này xin giữ bí mật.
Sự việc cần phải điều tra lại một lượt.”
Hiên Viên Thần trầm tư một lúc rồi đáp ứng: “Được, tôi sẽ giúp người bên cạnh giữ bí mật. Kỳ Ngang giao lại cho các người.”
Hiên Viên Thần rời đi, Hoắc Minh mạnh mẽ chống đỡ thân thể cũng bởi vậy lung lay sắp đổ. Hoắc Viện cùng trợ thủ dìu ông ta đến phòng bên cạnh nghỉ ngơi trước.
Hoắc Kỳ Ngang được đưa đến phòng chăm sóc đặc biệt, có Hoắc Viện chăm sóc.
Lúc bốn giờ rưỡi chiều, Kỷ An Tâm đến đón con gái. Vừa vặn gặp Hoắc gia đến đón Tiểu Huy, cô nhíu mày cảm thấy có chút ngoài ý muốn.
Từ khi vỡ ly, lòng cô có chút mơ hồ bất an. Cũng không biết là tâm tình có vấn đề hay gần đây mệt mỏi.
Cô đưa con gái về nhà.
ì : Trong bệnh viện, các triệu chứng sau phẫu thuật của Hoặc Kỳ Ngang cũng đã xảy ra. Anh phát sốt cao, tình huống rất nguy cấp.
Lúc này, Hoắc Kỳ Ngang đang trong tình trạng nửa mê nửa tỉnh. Vẫn thì thào gọi tên của Kỷ An Tâm.
“An Tâm… An Tâm…” Phảng phất giây phút này, người anh không yên lòng nhất là Kỷ An Tâm.
Hoắc Minh đứng bên nghe thấy vậy thở dài, con trai ông ta là bị sốt tới mơ hồ rồi ư? Sao lại gọi tên Kỷ An Tâm.
*Ba, con có một yêu cầu.” Hoắc Viện nhìn em trai sốt cao, liên tục gọi tên Kỷ An Tâm, cô thực sự đau lòng.
“Ba biết con muốn nói gì, ba không đồng ý, đây là việc của Hoắc gia chúng ta.” Hoắc Minh lạnh lùng từ chối.
“Ba, bây giờ tính mạng em trai con quan trọng hơn, hay là thành kiến đối với Kỷ An Tâm quan trọng hơn? Ba còn ngoan cố đến bao giờ? Ba không muốn tính mạng của em sao?” Hoắc Viện hạ giọng khuyên nhủ.
Hoắc Minh sắc mặt thay đổi, nhìn xem con trai ông ta vẫn đang gọi tên Kỷ An Tâm.
Ông ta cắn răng nói: “Cho dù có kêu, cô ta có đến không?”
*Con bé sẽ đến.” Hoắc Viện rất tự tin. Lần trước cô cùng Kỳ An Tâm trò chuyện, có thể cảm giác được Kỷ An Tâm rất hận Kỳ Ngang. Hận càng sâu, cũng chứng tỏ từng yêu đến cuồng nhiệt.
Vào thời điểm này cô sẽ không vứt bỏ Kỳ Ngang.
Kỷ An Tâm mời Hướng Nguyệt đến dùng cơm buổi tối. Trong nhà cũng náo nhiệt hơn một chút, cô nhóc cũng vui vẻ.
Giờ phút này, cô đã nấu một bàn thức ăn ngon, chuẩn bị ăn.
Đúng lúc này, điện thoại di động của cô vang lên. Cô giật mình, ai lại gọi vào giờ này?
“Kỷ tổng, đã ngoài giờ làm việc, sao còn nhận điện thoại công việc!” Hướng Nguyệt hỏi.
Kỷ An Tâm nhìn một cái, trả lời: “Không phải số cơ quan.”
Là lần trước lưu lại số của Hoắc Viện, cô cho rằng hai người sẽ liên hệ sau.
Nhưng không nghĩ tới là hiện tại. Kỷ An Tâm cảm thấy có chút lo lắng, lúc này gọi cho cô không quá hợp.
“Vâng, chị Viện” Kỷ An Tâm vẫn thân thiết tiếp lời.
Quả nhiên Hoắc Viện lập tức mãnh liệt thở hỗn hễn: “An Tâm, Kỳ Ngang đã xảy ra chuyện.”
Tim Kỷ An Tâm run lên, từ lúc vỡ ly đến bây giờ, trong lòng cô vẫn thấy bắt an lúc này lại dâng lên mãnh liệt.
“Anh… anh ấy xảy ra chuyện gì?” Giọng Kỷ An Tâm lo lắng hỏi : “Xe em ấy bị lật ở tốc độ cao. Theo 100m sườn núi lăn xuông.”
Hoắc Viện âm thanh tràn ngập khó chịu.
Kỷ An Tâm trợn tròn mắt, hoảng sợ cùng lo lắng kịch liệt dâng lên, cô không khống chế được âm thanh run rẫy: “Anh ấy như thế nào rồi?”
“Cấp cứu đã năm tiếng, tình trạng bên trong còn nguy hiểm.
Hiện tại sau phẫu thuật em ấy phát sốt, vẫn luôn gọi tên của em. An Tâm, chị xin em, xem như chị xin em đến để nhìn em ấy một lần!” Trong lời nói Hoắc viện đầy khẩn cầu.
Viền mắt Kỷ An Tâm ướt ướt, cô không do dự, nói với Hoắc Viện: “Được, em lập tức đến.”
Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… “Tổng thống tôi thỉnh cầu một việc, chuyện này xin giữ bí mật. Sự việc cần phải điều tra lại một lượt.” Hiên Viên Thần trầm tư một lúc rồi đáp ứng: “Được, tôi sẽ giúp người bên cạnh giữ bí mật. Kỳ Ngang giao lại cho các người.” Hiên Viên Thần rời đi, Hoắc Minh mạnh mẽ chống đỡ thân thể cũng bởi vậy lung lay sắp đổ. Hoắc Viện cùng trợ thủ dìu ông ta đến phòng bên cạnh nghỉ ngơi trước. Hoắc Kỳ Ngang được đưa đến phòng chăm sóc đặc biệt, có Hoắc Viện chăm sóc. Lúc bốn giờ rưỡi chiều, Kỷ An Tâm đến đón con gái. Vừa vặn gặp Hoắc gia đến đón Tiểu Huy, cô nhíu mày cảm thấy có chút ngoài ý muốn. Từ khi vỡ ly, lòng cô có chút mơ hồ bất an. Cũng không biết là tâm tình có vấn đề hay gần đây mệt mỏi. Cô đưa con gái về nhà. ì : Trong bệnh viện, các triệu chứng sau phẫu thuật của Hoặc Kỳ Ngang cũng đã xảy ra. Anh phát sốt cao, tình huống rất nguy cấp. Lúc này, Hoắc Kỳ Ngang đang trong tình trạng nửa mê nửa tỉnh. Vẫn thì thào gọi tên của Kỷ An Tâm. “An Tâm… An Tâm…” Phảng phất giây phút này, người anh không yên lòng nhất là Kỷ An Tâm. Hoắc Minh đứng bên nghe thấy vậy thở dài, con trai ông ta là bị sốt tới mơ hồ rồi ư? Sao lại gọi tên Kỷ An Tâm. *Ba, con có một yêu cầu.” Hoắc Viện nhìn em trai sốt cao, liên tục gọi tên Kỷ An Tâm, cô thực sự đau lòng. “Ba biết con muốn nói gì, ba không đồng ý, đây là việc của Hoắc gia chúng ta.” Hoắc Minh lạnh lùng từ chối. “Ba, bây giờ tính mạng em trai con quan trọng hơn, hay là thành kiến đối với Kỷ An Tâm quan trọng hơn? Ba còn ngoan cố đến bao giờ? Ba không muốn tính mạng của em sao?” Hoắc Viện hạ giọng khuyên nhủ. Hoắc Minh sắc mặt thay đổi, nhìn xem con trai ông ta vẫn đang gọi tên Kỷ An Tâm. Ông ta cắn răng nói: “Cho dù có kêu, cô ta có đến không?” *Con bé sẽ đến.” Hoắc Viện rất tự tin. Lần trước cô cùng Kỳ An Tâm trò chuyện, có thể cảm giác được Kỷ An Tâm rất hận Kỳ Ngang. Hận càng sâu, cũng chứng tỏ từng yêu đến cuồng nhiệt. Vào thời điểm này cô sẽ không vứt bỏ Kỳ Ngang. Kỷ An Tâm mời Hướng Nguyệt đến dùng cơm buổi tối. Trong nhà cũng náo nhiệt hơn một chút, cô nhóc cũng vui vẻ. Giờ phút này, cô đã nấu một bàn thức ăn ngon, chuẩn bị ăn. Đúng lúc này, điện thoại di động của cô vang lên. Cô giật mình, ai lại gọi vào giờ này? “Kỷ tổng, đã ngoài giờ làm việc, sao còn nhận điện thoại công việc!” Hướng Nguyệt hỏi. Kỷ An Tâm nhìn một cái, trả lời: “Không phải số cơ quan.” Là lần trước lưu lại số của Hoắc Viện, cô cho rằng hai người sẽ liên hệ sau. Nhưng không nghĩ tới là hiện tại. Kỷ An Tâm cảm thấy có chút lo lắng, lúc này gọi cho cô không quá hợp. “Vâng, chị Viện” Kỷ An Tâm vẫn thân thiết tiếp lời. Quả nhiên Hoắc Viện lập tức mãnh liệt thở hỗn hễn: “An Tâm, Kỳ Ngang đã xảy ra chuyện.” Tim Kỷ An Tâm run lên, từ lúc vỡ ly đến bây giờ, trong lòng cô vẫn thấy bắt an lúc này lại dâng lên mãnh liệt. “Anh… anh ấy xảy ra chuyện gì?” Giọng Kỷ An Tâm lo lắng hỏi : “Xe em ấy bị lật ở tốc độ cao. Theo 100m sườn núi lăn xuông.” Hoắc Viện âm thanh tràn ngập khó chịu. Kỷ An Tâm trợn tròn mắt, hoảng sợ cùng lo lắng kịch liệt dâng lên, cô không khống chế được âm thanh run rẫy: “Anh ấy như thế nào rồi?” “Cấp cứu đã năm tiếng, tình trạng bên trong còn nguy hiểm. Hiện tại sau phẫu thuật em ấy phát sốt, vẫn luôn gọi tên của em. An Tâm, chị xin em, xem như chị xin em đến để nhìn em ấy một lần!” Trong lời nói Hoắc viện đầy khẩn cầu. Viền mắt Kỷ An Tâm ướt ướt, cô không do dự, nói với Hoắc Viện: “Được, em lập tức đến.”