Thời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau…
Chương 1253
Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… “Ư…” Lần này, Hoắc Kỳ Ngang thực sự là không chịu nồi. Trong lòng Kỷ An Tâm không khỏi sảng khoái mấy phần, nói: “Anh đừng suy nghĩ nhiều, đây là chị Viện yêu cầu tôi.” Trong lòng Hoắc Kỳ Ngang, thực sự cảm kích người chị luôn hết lòng tác hợp bọn họ này. Hoắc Kỳ Ngang ngừng động tác ăn cơm, để cho Kỷ An Tâm chườm một lúc, Kỷ An Tâm đổ máy viên đá ra rồi trở lại nói: “Tôi đi đây, chuyện số sách, tôi cảm ơn anh.” Hoắc Kỳ Ngang nghe xong, vội ngẳng đầu nói: “Cảm ơn kiểu gì?” “Chỉ nói cảm ơn.” “Mời anh ăn bữa cơm đi!” Hoắc Kỳ Ngang yêu cầu nói. Kỷ An Tâm nhìn cơm trong tay anh: “Đây không phải mời anh rồi sao?” Hoắc Kỳ Ngang cạn lời, Kỷ An Tâm quay người rời đi. Hoắc Kỳ Ngang nhanh chóng đặt hộp cơm trong tay xuống đi ra tiễn cô, Kỷ An Tâm đã ra khỏi cửa, Hoắc Kỳ Ngang chỉ có thể nhìn thấy ánh đèn ở đuôi xe cô rời đi. Giờ phút này, anh cảm thấy một cái tát này đáng giá. Kỷ An Tâm về đến nhà, cảm xúc lại hồi lâu vẫn không bình tĩnh được, trong đầu tất cả đều là thân ảnh của Hoắc Kỳ Ngang, nghĩ đến anh thay công ty cô chặn chuyện sổ sách lần này, nếu như không có anh, thủ đoạn của Hoắc Minh chắc chắn sẽ khiến cho công ty cô rơi vào nguy cơ thuế vụ, đến lúc đó, còn có thể liên lụy đến tổng bộ, như vậy, công ty của cô sẽ nguy cơ khắp nơi. Hoắc Kỳ Ngang có thể đứng ra đối đầu với ba anh, có lẽ là ỷ chuyện tốt, 5 năm trước, anh còn không có đầy đủ năng lực, nhưng bây giờ, anh có, hi vọng anh thực sự có thể khiến cho ba anh thu liễm lúc tuổi già. Sự tồn tại của Hoắc Minh, đối với đất nước hay đối với dân đều là một mối họa. Sáng sớm, trong công ty Kỷ An Tâm nỗi lên một sự chấn động không nhỏ, bởi vì Triệu Toàn đột nhiên trở về công ty, mà Kỷ An Tâm biết được anh ta trở về, tự mình đến văn phòng của anh ta, bảo anh ta lập tức rời đi. Triệu Toàn còn nghĩ trở về cầu xin Kỷ An Tâm tha thứ, không nghĩ tới, anh ta vẫn là triệt để chọc giận người sếp này. “Kỷ tổng, tôi cũng không có biện pháp nào, bọn họ uy hiếp tôi, tôi không thể không làm! Tôi trên có mẹ già dưới có trẻ nhỏ… tôi…” Triệu Toàn lúc này chỉ có thể ở chỗ cô tỏ ra hèn nhát, giả vờ đáng thương. “Anh nói mẹ của anh bị ốm, tôi có lòng tốt muốn ứng trước tiền lương cho anh, không ngờ, anh lại trả ơn tôi như vậy, bắt đầu từ bây giờ, đừng để tôi nhìn thấy anh một lần nào nữa, nếu không, tôi sẽ ngay lập tức đưa anh vào đồn cảnh sát.” Kỷ An Tâm nói xong, nói với trợ lý: “Đuỗi ra ngoài.” Sau khi mọi người trong công ty đều biết những gì mà Triệu Toàn đã làm, lập tức Triệu Toàn giống như một con chuột chạy qua đường, xám xịt rời đi. Kỷ An Tâm trở lại trong văn phòng, vẫn lo lắng chuyện số sách này, bởi vì bên cục thuế cũng làm chứng cớ giả, vậy nên, phải giải quyết xong chuyện này. Nhưng mà, có Hoắc Kỳ Ngang nói, vấn đề của cô ở buổi chiều đã được giải quyết xong, trả lại sự trong sạch cho công ty của cô. Kỷ An Tâm cũng có thể trả lời lại với bên tổng bộ. “An Tâm, cô giỏi thật đấy, tôi nghe nói lần này bạn trai cô phó tổng thống đã giúp đỡ cô đúng không?” Đầu dây bên kia Kiều Trì dùng tiếng Trung không được lưu loát lắm hỏi. Kỷ An Tâm nghe xong, đầu óc có chút sắp vỡ: “Ai nói anh ấy là bạn trai của tôi?” “Chẳng lẽ không đúng sao? Bây giờ mọi người trong công ty có lẽ đã biết hết rồi!” “Vậy thì anh chắc chắn là nghe nhầm rồi, không có chuyện này.” Kỷ An Tâm sửa lại lời của cấp trên. “Không cần biết là có đúng hay không, có thể quen được một người bạn như vậy, thì cô đã rất giỏi rồi, cố lên.” “Cám ơn Kiều Trì.” “Còn nữa, An Tâm, hội nghị thương mai cấp cao của nước cô sắp đến rồi, công ty của chúng ta tranh thủ được tư cách tham gia, cô đại biểu công ty chúng ta tham gia đi!” Kỷ An Tâm không khỏi có chút nhức đầu nói: “Tôi biết, nhưng mà hội nghị cấp cao này lại là ở tỉnh ngoài, mà cần phải đi mất 5 ngày, tôi sợ sẽ ảnh hưởng đến công việc.” Kỷ An Tâm cũng không muốn rời xa con gái quá lâu. “Chẳng qua là 5 ngày mà thôi! Tôi sẽ để Y San tới giúp cô, cô ấy là bạn tốt của cô mà!”
“Ư…” Lần này, Hoắc Kỳ Ngang thực sự là không chịu nồi.
Trong lòng Kỷ An Tâm không khỏi sảng khoái mấy phần, nói: “Anh đừng suy nghĩ nhiều, đây là chị Viện yêu cầu tôi.”
Trong lòng Hoắc Kỳ Ngang, thực sự cảm kích người chị luôn hết lòng tác hợp bọn họ này.
Hoắc Kỳ Ngang ngừng động tác ăn cơm, để cho Kỷ An Tâm chườm một lúc, Kỷ An Tâm đổ máy viên đá ra rồi trở lại nói: “Tôi đi đây, chuyện số sách, tôi cảm ơn anh.”
Hoắc Kỳ Ngang nghe xong, vội ngẳng đầu nói: “Cảm ơn kiểu gì?”
“Chỉ nói cảm ơn.”
“Mời anh ăn bữa cơm đi!” Hoắc Kỳ Ngang yêu cầu nói.
Kỷ An Tâm nhìn cơm trong tay anh: “Đây không phải mời anh rồi sao?”
Hoắc Kỳ Ngang cạn lời, Kỷ An Tâm quay người rời đi.
Hoắc Kỳ Ngang nhanh chóng đặt hộp cơm trong tay xuống đi ra tiễn cô, Kỷ An Tâm đã ra khỏi cửa, Hoắc Kỳ Ngang chỉ có thể nhìn thấy ánh đèn ở đuôi xe cô rời đi.
Giờ phút này, anh cảm thấy một cái tát này đáng giá.
Kỷ An Tâm về đến nhà, cảm xúc lại hồi lâu vẫn không bình tĩnh được, trong đầu tất cả đều là thân ảnh của Hoắc Kỳ Ngang, nghĩ đến anh thay công ty cô chặn chuyện sổ sách lần này, nếu như không có anh, thủ đoạn của Hoắc Minh chắc chắn sẽ khiến cho công ty cô rơi vào nguy cơ thuế vụ, đến lúc đó, còn có thể liên lụy đến tổng bộ, như vậy, công ty của cô sẽ nguy cơ khắp nơi.
Hoắc Kỳ Ngang có thể đứng ra đối đầu với ba anh, có lẽ là ỷ chuyện tốt, 5 năm trước, anh còn không có đầy đủ năng lực, nhưng bây giờ, anh có, hi vọng anh thực sự có thể khiến cho ba anh thu liễm lúc tuổi già.
Sự tồn tại của Hoắc Minh, đối với đất nước hay đối với dân đều là một mối họa.
Sáng sớm, trong công ty Kỷ An Tâm nỗi lên một sự chấn động không nhỏ, bởi vì Triệu Toàn đột nhiên trở về công ty, mà Kỷ An Tâm biết được anh ta trở về, tự mình đến văn phòng của anh ta, bảo anh ta lập tức rời đi.
Triệu Toàn còn nghĩ trở về cầu xin Kỷ An Tâm tha thứ, không nghĩ tới, anh ta vẫn là triệt để chọc giận người sếp này.
“Kỷ tổng, tôi cũng không có biện pháp nào, bọn họ uy hiếp tôi, tôi không thể không làm! Tôi trên có mẹ già dưới có trẻ nhỏ…
tôi…” Triệu Toàn lúc này chỉ có thể ở chỗ cô tỏ ra hèn nhát, giả vờ đáng thương.
“Anh nói mẹ của anh bị ốm, tôi có lòng tốt muốn ứng trước tiền lương cho anh, không ngờ, anh lại trả ơn tôi như vậy, bắt đầu từ bây giờ, đừng để tôi nhìn thấy anh một lần nào nữa, nếu không, tôi sẽ ngay lập tức đưa anh vào đồn cảnh sát.” Kỷ An Tâm nói xong, nói với trợ lý: “Đuỗi ra ngoài.”
Sau khi mọi người trong công ty đều biết những gì mà Triệu Toàn đã làm, lập tức Triệu Toàn giống như một con chuột chạy qua đường, xám xịt rời đi.
Kỷ An Tâm trở lại trong văn phòng, vẫn lo lắng chuyện số sách này, bởi vì bên cục thuế cũng làm chứng cớ giả, vậy nên, phải giải quyết xong chuyện này.
Nhưng mà, có Hoắc Kỳ Ngang nói, vấn đề của cô ở buổi chiều đã được giải quyết xong, trả lại sự trong sạch cho công ty của cô.
Kỷ An Tâm cũng có thể trả lời lại với bên tổng bộ.
“An Tâm, cô giỏi thật đấy, tôi nghe nói lần này bạn trai cô phó tổng thống đã giúp đỡ cô đúng không?” Đầu dây bên kia Kiều Trì dùng tiếng Trung không được lưu loát lắm hỏi.
Kỷ An Tâm nghe xong, đầu óc có chút sắp vỡ: “Ai nói anh ấy là bạn trai của tôi?”
“Chẳng lẽ không đúng sao? Bây giờ mọi người trong công ty có lẽ đã biết hết rồi!”
“Vậy thì anh chắc chắn là nghe nhầm rồi, không có chuyện này.” Kỷ An Tâm sửa lại lời của cấp trên.
“Không cần biết là có đúng hay không, có thể quen được một người bạn như vậy, thì cô đã rất giỏi rồi, cố lên.”
“Cám ơn Kiều Trì.”
“Còn nữa, An Tâm, hội nghị thương mai cấp cao của nước cô sắp đến rồi, công ty của chúng ta tranh thủ được tư cách tham gia, cô đại biểu công ty chúng ta tham gia đi!”
Kỷ An Tâm không khỏi có chút nhức đầu nói: “Tôi biết, nhưng mà hội nghị cấp cao này lại là ở tỉnh ngoài, mà cần phải đi mất 5 ngày, tôi sợ sẽ ảnh hưởng đến công việc.”
Kỷ An Tâm cũng không muốn rời xa con gái quá lâu.
“Chẳng qua là 5 ngày mà thôi! Tôi sẽ để Y San tới giúp cô, cô ấy là bạn tốt của cô mà!”
Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… “Ư…” Lần này, Hoắc Kỳ Ngang thực sự là không chịu nồi. Trong lòng Kỷ An Tâm không khỏi sảng khoái mấy phần, nói: “Anh đừng suy nghĩ nhiều, đây là chị Viện yêu cầu tôi.” Trong lòng Hoắc Kỳ Ngang, thực sự cảm kích người chị luôn hết lòng tác hợp bọn họ này. Hoắc Kỳ Ngang ngừng động tác ăn cơm, để cho Kỷ An Tâm chườm một lúc, Kỷ An Tâm đổ máy viên đá ra rồi trở lại nói: “Tôi đi đây, chuyện số sách, tôi cảm ơn anh.” Hoắc Kỳ Ngang nghe xong, vội ngẳng đầu nói: “Cảm ơn kiểu gì?” “Chỉ nói cảm ơn.” “Mời anh ăn bữa cơm đi!” Hoắc Kỳ Ngang yêu cầu nói. Kỷ An Tâm nhìn cơm trong tay anh: “Đây không phải mời anh rồi sao?” Hoắc Kỳ Ngang cạn lời, Kỷ An Tâm quay người rời đi. Hoắc Kỳ Ngang nhanh chóng đặt hộp cơm trong tay xuống đi ra tiễn cô, Kỷ An Tâm đã ra khỏi cửa, Hoắc Kỳ Ngang chỉ có thể nhìn thấy ánh đèn ở đuôi xe cô rời đi. Giờ phút này, anh cảm thấy một cái tát này đáng giá. Kỷ An Tâm về đến nhà, cảm xúc lại hồi lâu vẫn không bình tĩnh được, trong đầu tất cả đều là thân ảnh của Hoắc Kỳ Ngang, nghĩ đến anh thay công ty cô chặn chuyện sổ sách lần này, nếu như không có anh, thủ đoạn của Hoắc Minh chắc chắn sẽ khiến cho công ty cô rơi vào nguy cơ thuế vụ, đến lúc đó, còn có thể liên lụy đến tổng bộ, như vậy, công ty của cô sẽ nguy cơ khắp nơi. Hoắc Kỳ Ngang có thể đứng ra đối đầu với ba anh, có lẽ là ỷ chuyện tốt, 5 năm trước, anh còn không có đầy đủ năng lực, nhưng bây giờ, anh có, hi vọng anh thực sự có thể khiến cho ba anh thu liễm lúc tuổi già. Sự tồn tại của Hoắc Minh, đối với đất nước hay đối với dân đều là một mối họa. Sáng sớm, trong công ty Kỷ An Tâm nỗi lên một sự chấn động không nhỏ, bởi vì Triệu Toàn đột nhiên trở về công ty, mà Kỷ An Tâm biết được anh ta trở về, tự mình đến văn phòng của anh ta, bảo anh ta lập tức rời đi. Triệu Toàn còn nghĩ trở về cầu xin Kỷ An Tâm tha thứ, không nghĩ tới, anh ta vẫn là triệt để chọc giận người sếp này. “Kỷ tổng, tôi cũng không có biện pháp nào, bọn họ uy hiếp tôi, tôi không thể không làm! Tôi trên có mẹ già dưới có trẻ nhỏ… tôi…” Triệu Toàn lúc này chỉ có thể ở chỗ cô tỏ ra hèn nhát, giả vờ đáng thương. “Anh nói mẹ của anh bị ốm, tôi có lòng tốt muốn ứng trước tiền lương cho anh, không ngờ, anh lại trả ơn tôi như vậy, bắt đầu từ bây giờ, đừng để tôi nhìn thấy anh một lần nào nữa, nếu không, tôi sẽ ngay lập tức đưa anh vào đồn cảnh sát.” Kỷ An Tâm nói xong, nói với trợ lý: “Đuỗi ra ngoài.” Sau khi mọi người trong công ty đều biết những gì mà Triệu Toàn đã làm, lập tức Triệu Toàn giống như một con chuột chạy qua đường, xám xịt rời đi. Kỷ An Tâm trở lại trong văn phòng, vẫn lo lắng chuyện số sách này, bởi vì bên cục thuế cũng làm chứng cớ giả, vậy nên, phải giải quyết xong chuyện này. Nhưng mà, có Hoắc Kỳ Ngang nói, vấn đề của cô ở buổi chiều đã được giải quyết xong, trả lại sự trong sạch cho công ty của cô. Kỷ An Tâm cũng có thể trả lời lại với bên tổng bộ. “An Tâm, cô giỏi thật đấy, tôi nghe nói lần này bạn trai cô phó tổng thống đã giúp đỡ cô đúng không?” Đầu dây bên kia Kiều Trì dùng tiếng Trung không được lưu loát lắm hỏi. Kỷ An Tâm nghe xong, đầu óc có chút sắp vỡ: “Ai nói anh ấy là bạn trai của tôi?” “Chẳng lẽ không đúng sao? Bây giờ mọi người trong công ty có lẽ đã biết hết rồi!” “Vậy thì anh chắc chắn là nghe nhầm rồi, không có chuyện này.” Kỷ An Tâm sửa lại lời của cấp trên. “Không cần biết là có đúng hay không, có thể quen được một người bạn như vậy, thì cô đã rất giỏi rồi, cố lên.” “Cám ơn Kiều Trì.” “Còn nữa, An Tâm, hội nghị thương mai cấp cao của nước cô sắp đến rồi, công ty của chúng ta tranh thủ được tư cách tham gia, cô đại biểu công ty chúng ta tham gia đi!” Kỷ An Tâm không khỏi có chút nhức đầu nói: “Tôi biết, nhưng mà hội nghị cấp cao này lại là ở tỉnh ngoài, mà cần phải đi mất 5 ngày, tôi sợ sẽ ảnh hưởng đến công việc.” Kỷ An Tâm cũng không muốn rời xa con gái quá lâu. “Chẳng qua là 5 ngày mà thôi! Tôi sẽ để Y San tới giúp cô, cô ấy là bạn tốt của cô mà!”