Hoàng Ngọc Minh đứng trước cửa sổ gọi điện thoại, lúc nói chuyện với anh Phi anh không dám ngồi. “Anh Phi, đã làm xong việc rồi” Hoàng Ngọc Minh cung kính nói: “Anh còn chuyện gì sai bảo không ạ?” “Tiếp theo đây cậu cứ nghe theo mệnh lệnh của đại ca là được, tôi bên này xong việc rồi sẽ đến Đông Hải” Hoàng Ngọc Minh chấn động, anh Phi sẽ đến đây? “Hoàng Ngọc Minh, cậu nghĩ tôi nâng đỡ cậu lên làm bá chủ ở Đông Hải là vì cái gì?” A Phi lạnh nhạt hỏi một câu. Hoàng Ngọc Minh chợt hiểu ra, là bởi vì Giang Ninh! Giang Ninh muốn đến thành phố Đông Hải, vậy nên phải bày bố trước, cần có người làm việc cho hắn! Năm năm trước, Giang Ninh đã chuẩn bị để đến rồi hay sao? “Cậu là người thông minh, không cần tôi nhắc nhở nhiều” A Phi nói: “Biểu hiện cho tốt, đại ca sẽ không bạc đãi cậu” Dứt lời, liền cúp điện thoại. Hoàng Ngọc Minh hít sâu mấy hơi cũng không thể khiến cho bản thân bình tĩnh trở lại. Anh biết A Phi có bao nhiêu đáng sợ, vậy nên mới càng kính nể Giang Ninh, rốt cuộc anh khủng bố cỡ…
Chương 1670
Chiến Thần Hào Môn Giang NinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHoàng Ngọc Minh đứng trước cửa sổ gọi điện thoại, lúc nói chuyện với anh Phi anh không dám ngồi. “Anh Phi, đã làm xong việc rồi” Hoàng Ngọc Minh cung kính nói: “Anh còn chuyện gì sai bảo không ạ?” “Tiếp theo đây cậu cứ nghe theo mệnh lệnh của đại ca là được, tôi bên này xong việc rồi sẽ đến Đông Hải” Hoàng Ngọc Minh chấn động, anh Phi sẽ đến đây? “Hoàng Ngọc Minh, cậu nghĩ tôi nâng đỡ cậu lên làm bá chủ ở Đông Hải là vì cái gì?” A Phi lạnh nhạt hỏi một câu. Hoàng Ngọc Minh chợt hiểu ra, là bởi vì Giang Ninh! Giang Ninh muốn đến thành phố Đông Hải, vậy nên phải bày bố trước, cần có người làm việc cho hắn! Năm năm trước, Giang Ninh đã chuẩn bị để đến rồi hay sao? “Cậu là người thông minh, không cần tôi nhắc nhở nhiều” A Phi nói: “Biểu hiện cho tốt, đại ca sẽ không bạc đãi cậu” Dứt lời, liền cúp điện thoại. Hoàng Ngọc Minh hít sâu mấy hơi cũng không thể khiến cho bản thân bình tĩnh trở lại. Anh biết A Phi có bao nhiêu đáng sợ, vậy nên mới càng kính nể Giang Ninh, rốt cuộc anh khủng bố cỡ… Chương 1670: Không có một chút do dự nào liên tục lùi về phía sau, muốn rút lại hai cánh tay của mình nhưng sức lực này lại giống như vẫn đang đi theo anh ta, xuyên thấu qua cánh tay đi qua làn da, thẩm thấu vào trong xương… Két! Người ở bên ngoài có thể sẽ không nghe được nhưng mà lỗ tai của chính anh ta có thể nghe rõ được âm thanh của xương cốt bị vỡ ral Một tiếng trầm đục vang lên, cả người của anh ta đều bay ra phía ngoài, không đợi anh ta phản ứng gì thì Đàm Hưng chân đã bước đến. Giang Ninh vô cùng điên cuồng, động tác nhanh như chớp, nắm đấm chứa đầy sức mạnh, mỗi một cú đánh ra đều giống như muốn làm chấn động cả Cửu Châu! Cả ba cao thủ hộ pháp của nhà họ Phương đều ăn phải cùng một cú đấm của Giang Ninh, thoạt nhìn ở bên ngoài thì không có gì thay đổi nhưng những nơi bị Gianh Ninh đánh trúng thì xương cốt cũng đều bị gấy hết! Nó giống như là chiêu thức đánh vỡ nát tim của Hắc Sơn. Cái này… Đây rốt cuộc là thủ đoạn gì đây? Cả ba người đều bị đánh bay, Giang Ninh không tiếp tục đánh nữa, chỉ cần mấy người Đàm Hưng là có thể giết được bọn họ! Vài tiếng kêu thảm thiết, cả ba người bọn họ đều không thể động đậy được, té ngã trên mặt đất, không còn chút sức lực nào. “Mang đi!” Anh Cẩu lập tức đi lên, kéo mấy người cao thủ đi như kéo chó. Cao thủ sao? Trước của của võ quán Cực Đạo không có cao thủ nào sẽ được coi là giỏi cả, những cao thủ Đông Hải bị chôn ở đấy chẳng lẽ còn ít sao? “Dòng họ lánh đời, khinh người quá đáng, thật sự coi là trong thế giới ngầm của chúng tôi không có người sao!” Đàm Hưng gầm lên: “Bọn họ còn dám đến đây thì cũng đừng trách chúng ta không khách khít” Giang Ninh mặc kệ mấy cao thủ kia, trong mắt của anh đều coi họ chỉ là một thứ đồ vật có thể dễ dàng xử lý mà thôi. Anh đi đến chỗ của Phương Hạ cúi đầu xuống nhìn người đàng ngã ở trên mặt đất, không biết đã bị gấy thành bao nhiêu đoạn xương, Phương Hạ đã không thể nhúc nhích được, gương mặt này có mấy phần giống với Phương Thu. Ngay từ cái tên đã cho thấy mối quan hệ giữa hai người này không hề đơn giản. Nếu như Phương Hạ này là người của nhà họ Phương? Mà anh ta là cậu hai thì chắc hẳn Phương Thu sẽ là cậu ba. “Anh…” Phương Hạ đang ngã ở trên mặt đất cố gắng ngẩng đầu dậy, nhìn thấy Giang Ninh thì bờ môi của cậu ta run rẩy: “Đây là… đường cụt!” “Phương Nhiễm chính là tôi nhân của nhà họ Phương, cô †a đã làm mất hết thể diện nhà chúng tôi cho nên nhất định nhà chúng tôi… sẽ không giao cô ta cho anh!” “Nếu như anh dám đến nhà họ Phương… chắc chắn phải chết!” “Bốp!” Giang Ninh cho cậu ta một cái tát, đánh cho miệng của Phương Hạ toàn máu. “Tội nhân?” “Cô ấy cùng với sư phụ của tôi yêu nhau, như vậy sẽ khiến cho nhà họ Phương của các người mất mặt sao? Thể diện của nhà họ Phương mấy người cũng thật lớn!” Giang Ninh gầm lên.
Chương 1670:
Không có một chút do dự nào liên tục lùi về phía sau, muốn rút lại hai cánh tay của mình nhưng sức lực này lại giống như vẫn đang đi theo anh ta, xuyên thấu qua cánh tay đi qua làn da, thẩm thấu vào trong xương…
Két!
Người ở bên ngoài có thể sẽ không nghe được nhưng mà lỗ tai của chính anh ta có thể nghe rõ được âm thanh của xương cốt bị vỡ ral Một tiếng trầm đục vang lên, cả người của anh ta đều bay ra phía ngoài, không đợi anh ta phản ứng gì thì Đàm Hưng chân đã bước đến.
Giang Ninh vô cùng điên cuồng, động tác nhanh như chớp, nắm đấm chứa đầy sức mạnh, mỗi một cú đánh ra đều giống như muốn làm chấn động cả Cửu Châu!
Cả ba cao thủ hộ pháp của nhà họ Phương đều ăn phải cùng một cú đấm của Giang Ninh, thoạt nhìn ở bên ngoài thì không có gì thay đổi nhưng những nơi bị Gianh Ninh đánh trúng thì xương cốt cũng đều bị gấy hết!
Nó giống như là chiêu thức đánh vỡ nát tim của Hắc Sơn.
Cái này… Đây rốt cuộc là thủ đoạn gì đây?
Cả ba người đều bị đánh bay, Giang Ninh không tiếp tục đánh nữa, chỉ cần mấy người Đàm Hưng là có thể giết được bọn họ!
Vài tiếng kêu thảm thiết, cả ba người bọn họ đều không thể động đậy được, té ngã trên mặt đất, không còn chút sức lực nào.
“Mang đi!”
Anh Cẩu lập tức đi lên, kéo mấy người cao thủ đi như kéo chó.
Cao thủ sao?
Trước của của võ quán Cực Đạo không có cao thủ nào sẽ được coi là giỏi cả, những cao thủ Đông Hải bị chôn ở đấy chẳng lẽ còn ít sao?
“Dòng họ lánh đời, khinh người quá đáng, thật sự coi là trong thế giới ngầm của chúng tôi không có người sao!”
Đàm Hưng gầm lên: “Bọn họ còn dám đến đây thì cũng đừng trách chúng ta không khách khít”
Giang Ninh mặc kệ mấy cao thủ kia, trong mắt của anh đều coi họ chỉ là một thứ đồ vật có thể dễ dàng xử lý mà thôi.
Anh đi đến chỗ của Phương Hạ cúi đầu xuống nhìn người đàng ngã ở trên mặt đất, không biết đã bị gấy thành bao nhiêu đoạn xương, Phương Hạ đã không thể nhúc nhích được, gương mặt này có mấy phần giống với Phương Thu.
Ngay từ cái tên đã cho thấy mối quan hệ giữa hai người này không hề đơn giản.
Nếu như Phương Hạ này là người của nhà họ Phương? Mà anh ta là cậu hai thì chắc hẳn Phương Thu sẽ là cậu ba.
“Anh…”
Phương Hạ đang ngã ở trên mặt đất cố gắng ngẩng đầu dậy, nhìn thấy Giang Ninh thì bờ môi của cậu ta run rẩy: “Đây là… đường cụt!”
“Phương Nhiễm chính là tôi nhân của nhà họ Phương, cô †a đã làm mất hết thể diện nhà chúng tôi cho nên nhất định nhà chúng tôi… sẽ không giao cô ta cho anh!”
“Nếu như anh dám đến nhà họ Phương… chắc chắn phải chết!”
“Bốp!”
Giang Ninh cho cậu ta một cái tát, đánh cho miệng của Phương Hạ toàn máu.
“Tội nhân?”
“Cô ấy cùng với sư phụ của tôi yêu nhau, như vậy sẽ khiến cho nhà họ Phương của các người mất mặt sao? Thể diện của nhà họ Phương mấy người cũng thật lớn!”
Giang Ninh gầm lên.
Chiến Thần Hào Môn Giang NinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHoàng Ngọc Minh đứng trước cửa sổ gọi điện thoại, lúc nói chuyện với anh Phi anh không dám ngồi. “Anh Phi, đã làm xong việc rồi” Hoàng Ngọc Minh cung kính nói: “Anh còn chuyện gì sai bảo không ạ?” “Tiếp theo đây cậu cứ nghe theo mệnh lệnh của đại ca là được, tôi bên này xong việc rồi sẽ đến Đông Hải” Hoàng Ngọc Minh chấn động, anh Phi sẽ đến đây? “Hoàng Ngọc Minh, cậu nghĩ tôi nâng đỡ cậu lên làm bá chủ ở Đông Hải là vì cái gì?” A Phi lạnh nhạt hỏi một câu. Hoàng Ngọc Minh chợt hiểu ra, là bởi vì Giang Ninh! Giang Ninh muốn đến thành phố Đông Hải, vậy nên phải bày bố trước, cần có người làm việc cho hắn! Năm năm trước, Giang Ninh đã chuẩn bị để đến rồi hay sao? “Cậu là người thông minh, không cần tôi nhắc nhở nhiều” A Phi nói: “Biểu hiện cho tốt, đại ca sẽ không bạc đãi cậu” Dứt lời, liền cúp điện thoại. Hoàng Ngọc Minh hít sâu mấy hơi cũng không thể khiến cho bản thân bình tĩnh trở lại. Anh biết A Phi có bao nhiêu đáng sợ, vậy nên mới càng kính nể Giang Ninh, rốt cuộc anh khủng bố cỡ… Chương 1670: Không có một chút do dự nào liên tục lùi về phía sau, muốn rút lại hai cánh tay của mình nhưng sức lực này lại giống như vẫn đang đi theo anh ta, xuyên thấu qua cánh tay đi qua làn da, thẩm thấu vào trong xương… Két! Người ở bên ngoài có thể sẽ không nghe được nhưng mà lỗ tai của chính anh ta có thể nghe rõ được âm thanh của xương cốt bị vỡ ral Một tiếng trầm đục vang lên, cả người của anh ta đều bay ra phía ngoài, không đợi anh ta phản ứng gì thì Đàm Hưng chân đã bước đến. Giang Ninh vô cùng điên cuồng, động tác nhanh như chớp, nắm đấm chứa đầy sức mạnh, mỗi một cú đánh ra đều giống như muốn làm chấn động cả Cửu Châu! Cả ba cao thủ hộ pháp của nhà họ Phương đều ăn phải cùng một cú đấm của Giang Ninh, thoạt nhìn ở bên ngoài thì không có gì thay đổi nhưng những nơi bị Gianh Ninh đánh trúng thì xương cốt cũng đều bị gấy hết! Nó giống như là chiêu thức đánh vỡ nát tim của Hắc Sơn. Cái này… Đây rốt cuộc là thủ đoạn gì đây? Cả ba người đều bị đánh bay, Giang Ninh không tiếp tục đánh nữa, chỉ cần mấy người Đàm Hưng là có thể giết được bọn họ! Vài tiếng kêu thảm thiết, cả ba người bọn họ đều không thể động đậy được, té ngã trên mặt đất, không còn chút sức lực nào. “Mang đi!” Anh Cẩu lập tức đi lên, kéo mấy người cao thủ đi như kéo chó. Cao thủ sao? Trước của của võ quán Cực Đạo không có cao thủ nào sẽ được coi là giỏi cả, những cao thủ Đông Hải bị chôn ở đấy chẳng lẽ còn ít sao? “Dòng họ lánh đời, khinh người quá đáng, thật sự coi là trong thế giới ngầm của chúng tôi không có người sao!” Đàm Hưng gầm lên: “Bọn họ còn dám đến đây thì cũng đừng trách chúng ta không khách khít” Giang Ninh mặc kệ mấy cao thủ kia, trong mắt của anh đều coi họ chỉ là một thứ đồ vật có thể dễ dàng xử lý mà thôi. Anh đi đến chỗ của Phương Hạ cúi đầu xuống nhìn người đàng ngã ở trên mặt đất, không biết đã bị gấy thành bao nhiêu đoạn xương, Phương Hạ đã không thể nhúc nhích được, gương mặt này có mấy phần giống với Phương Thu. Ngay từ cái tên đã cho thấy mối quan hệ giữa hai người này không hề đơn giản. Nếu như Phương Hạ này là người của nhà họ Phương? Mà anh ta là cậu hai thì chắc hẳn Phương Thu sẽ là cậu ba. “Anh…” Phương Hạ đang ngã ở trên mặt đất cố gắng ngẩng đầu dậy, nhìn thấy Giang Ninh thì bờ môi của cậu ta run rẩy: “Đây là… đường cụt!” “Phương Nhiễm chính là tôi nhân của nhà họ Phương, cô †a đã làm mất hết thể diện nhà chúng tôi cho nên nhất định nhà chúng tôi… sẽ không giao cô ta cho anh!” “Nếu như anh dám đến nhà họ Phương… chắc chắn phải chết!” “Bốp!” Giang Ninh cho cậu ta một cái tát, đánh cho miệng của Phương Hạ toàn máu. “Tội nhân?” “Cô ấy cùng với sư phụ của tôi yêu nhau, như vậy sẽ khiến cho nhà họ Phương của các người mất mặt sao? Thể diện của nhà họ Phương mấy người cũng thật lớn!” Giang Ninh gầm lên.