Hoàng Ngọc Minh đứng trước cửa sổ gọi điện thoại, lúc nói chuyện với anh Phi anh không dám ngồi. “Anh Phi, đã làm xong việc rồi” Hoàng Ngọc Minh cung kính nói: “Anh còn chuyện gì sai bảo không ạ?” “Tiếp theo đây cậu cứ nghe theo mệnh lệnh của đại ca là được, tôi bên này xong việc rồi sẽ đến Đông Hải” Hoàng Ngọc Minh chấn động, anh Phi sẽ đến đây? “Hoàng Ngọc Minh, cậu nghĩ tôi nâng đỡ cậu lên làm bá chủ ở Đông Hải là vì cái gì?” A Phi lạnh nhạt hỏi một câu. Hoàng Ngọc Minh chợt hiểu ra, là bởi vì Giang Ninh! Giang Ninh muốn đến thành phố Đông Hải, vậy nên phải bày bố trước, cần có người làm việc cho hắn! Năm năm trước, Giang Ninh đã chuẩn bị để đến rồi hay sao? “Cậu là người thông minh, không cần tôi nhắc nhở nhiều” A Phi nói: “Biểu hiện cho tốt, đại ca sẽ không bạc đãi cậu” Dứt lời, liền cúp điện thoại. Hoàng Ngọc Minh hít sâu mấy hơi cũng không thể khiến cho bản thân bình tĩnh trở lại. Anh biết A Phi có bao nhiêu đáng sợ, vậy nên mới càng kính nể Giang Ninh, rốt cuộc anh khủng bố cỡ…
Chương 1731
Chiến Thần Hào Môn Giang NinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHoàng Ngọc Minh đứng trước cửa sổ gọi điện thoại, lúc nói chuyện với anh Phi anh không dám ngồi. “Anh Phi, đã làm xong việc rồi” Hoàng Ngọc Minh cung kính nói: “Anh còn chuyện gì sai bảo không ạ?” “Tiếp theo đây cậu cứ nghe theo mệnh lệnh của đại ca là được, tôi bên này xong việc rồi sẽ đến Đông Hải” Hoàng Ngọc Minh chấn động, anh Phi sẽ đến đây? “Hoàng Ngọc Minh, cậu nghĩ tôi nâng đỡ cậu lên làm bá chủ ở Đông Hải là vì cái gì?” A Phi lạnh nhạt hỏi một câu. Hoàng Ngọc Minh chợt hiểu ra, là bởi vì Giang Ninh! Giang Ninh muốn đến thành phố Đông Hải, vậy nên phải bày bố trước, cần có người làm việc cho hắn! Năm năm trước, Giang Ninh đã chuẩn bị để đến rồi hay sao? “Cậu là người thông minh, không cần tôi nhắc nhở nhiều” A Phi nói: “Biểu hiện cho tốt, đại ca sẽ không bạc đãi cậu” Dứt lời, liền cúp điện thoại. Hoàng Ngọc Minh hít sâu mấy hơi cũng không thể khiến cho bản thân bình tĩnh trở lại. Anh biết A Phi có bao nhiêu đáng sợ, vậy nên mới càng kính nể Giang Ninh, rốt cuộc anh khủng bố cỡ… Chương 1731: Nam Sơn đi đến bên thi thể của Phương Hạ, khịt mũi, vây tay, mấy người lập tức đưa thi thể của Phương Hạ quay về. Nhà họ Phương! Phương Uy nhìn thi thể bày trên mặt đất, không nói được một lời. Đám người Nam Sơn quỳ gối ở một bên, vết thương trên người còn đang đổ máu! “Chúng tôi đang đi tuần tra như thường lệ thì nghe thấy có tiếng kêu, liền xông đến cứu người nhưng không ngờ vẫn chậm một bước, không kịp cứu cậu hai.” Nam Sơn cúi đầu, muôn phần đau khổ: “Xin gia chủ trách phạt!” Phương Uy vẫn không nói chuyện. Không khí trong toàn bộ sảnh lớn vô cùng nặng nề. Phương Hạ đã chết. Còn chết mất bốn cao thủ hộ pháp! “Đám người kia đâu?” Trầm mặc hồi lâu Phương Uy mới mở miệng, ông ta không hỏi tên vì đã biết người làm ra việc này là Giang Ninh. “Sau khi đánh chúng tôi bị thương họ đã chạy mất rồi” Nam Sơn nói. “Đi xuống đi” Phương Uy không hỏi lại, vẫy tay cho đám người Nam Sơn đi xuống. Ông ta bước đến bên thi thể của Phương Hạ, nhìn Phương Hạ, vươn tay nhẹ nhàng che lại đôi mi còn chưa khép lại. “Mối hận này ba sẽ báo thù cho con” Ông ta nhẹ giọng nói. Nghe có vẻ dịu dàng hơn bất cứ bao giờ trong quá khứ. Chỉ là, Phương Hạ căn bản không thể nghe thấy. “Gia chủ… Mấy vị trưởng lão đứng ở một bên đã có vài người mở miệng. “Tên Giang Ninh này quá mức ngông cuồng! Xin hãy mời trưởng bối trong dòng họ ra mặt” “Xin gia chủ hãy mời trưởng bối trong dòng họ ra mặt, tiêu diệt Giang Ninh! Giành lại tôn nghiêm cho nhà họ Phương chúng ta” “Giết tên Giang Ninh, xin hãy mời trưởng bối đi!” Mấy vị trưởng lão liên thanh hô lên. Ngay cả cao thủ hộ pháp cũng đều chết trong tay Giang Ninh là đủ để nhìn ra Giang Ninh lợi hại như thế nào, lại để cho những người khác đi cũng chẳng có ý nghĩa gì. Ngoại trừ hai vị trưởng bối trong từ đường, bọn họ nhất định có thể giết chết Giang Ninh, dùng máu rửa sạch nỗi nhục của nhà họ Phương. Phương Uy không nói gì, chỉ đứng ở đó, nhìn chằm chằm vào mặt Phương Hạ.
Chương 1731:
Nam Sơn đi đến bên thi thể của Phương Hạ, khịt mũi, vây tay, mấy người lập tức đưa thi thể của Phương Hạ quay về.
Nhà họ Phương!
Phương Uy nhìn thi thể bày trên mặt đất, không nói được một lời.
Đám người Nam Sơn quỳ gối ở một bên, vết thương trên người còn đang đổ máu!
“Chúng tôi đang đi tuần tra như thường lệ thì nghe thấy có tiếng kêu, liền xông đến cứu người nhưng không ngờ vẫn chậm một bước, không kịp cứu cậu hai.”
Nam Sơn cúi đầu, muôn phần đau khổ: “Xin gia chủ trách phạt!”
Phương Uy vẫn không nói chuyện.
Không khí trong toàn bộ sảnh lớn vô cùng nặng nề.
Phương Hạ đã chết.
Còn chết mất bốn cao thủ hộ pháp!
“Đám người kia đâu?”
Trầm mặc hồi lâu Phương Uy mới mở miệng, ông ta không hỏi tên vì đã biết người làm ra việc này là Giang Ninh.
“Sau khi đánh chúng tôi bị thương họ đã chạy mất rồi”
Nam Sơn nói.
“Đi xuống đi”
Phương Uy không hỏi lại, vẫy tay cho đám người Nam Sơn đi xuống.
Ông ta bước đến bên thi thể của Phương Hạ, nhìn Phương Hạ, vươn tay nhẹ nhàng che lại đôi mi còn chưa khép lại.
“Mối hận này ba sẽ báo thù cho con”
Ông ta nhẹ giọng nói.
Nghe có vẻ dịu dàng hơn bất cứ bao giờ trong quá khứ.
Chỉ là, Phương Hạ căn bản không thể nghe thấy.
“Gia chủ…
Mấy vị trưởng lão đứng ở một bên đã có vài người mở miệng.
“Tên Giang Ninh này quá mức ngông cuồng! Xin hãy mời trưởng bối trong dòng họ ra mặt”
“Xin gia chủ hãy mời trưởng bối trong dòng họ ra mặt, tiêu diệt Giang Ninh! Giành lại tôn nghiêm cho nhà họ Phương chúng ta”
“Giết tên Giang Ninh, xin hãy mời trưởng bối đi!”
Mấy vị trưởng lão liên thanh hô lên.
Ngay cả cao thủ hộ pháp cũng đều chết trong tay Giang Ninh là đủ để nhìn ra Giang Ninh lợi hại như thế nào, lại để cho những người khác đi cũng chẳng có ý nghĩa gì.
Ngoại trừ hai vị trưởng bối trong từ đường, bọn họ nhất định có thể giết chết Giang Ninh, dùng máu rửa sạch nỗi nhục của nhà họ Phương.
Phương Uy không nói gì, chỉ đứng ở đó, nhìn chằm chằm vào mặt Phương Hạ.
Chiến Thần Hào Môn Giang NinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHoàng Ngọc Minh đứng trước cửa sổ gọi điện thoại, lúc nói chuyện với anh Phi anh không dám ngồi. “Anh Phi, đã làm xong việc rồi” Hoàng Ngọc Minh cung kính nói: “Anh còn chuyện gì sai bảo không ạ?” “Tiếp theo đây cậu cứ nghe theo mệnh lệnh của đại ca là được, tôi bên này xong việc rồi sẽ đến Đông Hải” Hoàng Ngọc Minh chấn động, anh Phi sẽ đến đây? “Hoàng Ngọc Minh, cậu nghĩ tôi nâng đỡ cậu lên làm bá chủ ở Đông Hải là vì cái gì?” A Phi lạnh nhạt hỏi một câu. Hoàng Ngọc Minh chợt hiểu ra, là bởi vì Giang Ninh! Giang Ninh muốn đến thành phố Đông Hải, vậy nên phải bày bố trước, cần có người làm việc cho hắn! Năm năm trước, Giang Ninh đã chuẩn bị để đến rồi hay sao? “Cậu là người thông minh, không cần tôi nhắc nhở nhiều” A Phi nói: “Biểu hiện cho tốt, đại ca sẽ không bạc đãi cậu” Dứt lời, liền cúp điện thoại. Hoàng Ngọc Minh hít sâu mấy hơi cũng không thể khiến cho bản thân bình tĩnh trở lại. Anh biết A Phi có bao nhiêu đáng sợ, vậy nên mới càng kính nể Giang Ninh, rốt cuộc anh khủng bố cỡ… Chương 1731: Nam Sơn đi đến bên thi thể của Phương Hạ, khịt mũi, vây tay, mấy người lập tức đưa thi thể của Phương Hạ quay về. Nhà họ Phương! Phương Uy nhìn thi thể bày trên mặt đất, không nói được một lời. Đám người Nam Sơn quỳ gối ở một bên, vết thương trên người còn đang đổ máu! “Chúng tôi đang đi tuần tra như thường lệ thì nghe thấy có tiếng kêu, liền xông đến cứu người nhưng không ngờ vẫn chậm một bước, không kịp cứu cậu hai.” Nam Sơn cúi đầu, muôn phần đau khổ: “Xin gia chủ trách phạt!” Phương Uy vẫn không nói chuyện. Không khí trong toàn bộ sảnh lớn vô cùng nặng nề. Phương Hạ đã chết. Còn chết mất bốn cao thủ hộ pháp! “Đám người kia đâu?” Trầm mặc hồi lâu Phương Uy mới mở miệng, ông ta không hỏi tên vì đã biết người làm ra việc này là Giang Ninh. “Sau khi đánh chúng tôi bị thương họ đã chạy mất rồi” Nam Sơn nói. “Đi xuống đi” Phương Uy không hỏi lại, vẫy tay cho đám người Nam Sơn đi xuống. Ông ta bước đến bên thi thể của Phương Hạ, nhìn Phương Hạ, vươn tay nhẹ nhàng che lại đôi mi còn chưa khép lại. “Mối hận này ba sẽ báo thù cho con” Ông ta nhẹ giọng nói. Nghe có vẻ dịu dàng hơn bất cứ bao giờ trong quá khứ. Chỉ là, Phương Hạ căn bản không thể nghe thấy. “Gia chủ… Mấy vị trưởng lão đứng ở một bên đã có vài người mở miệng. “Tên Giang Ninh này quá mức ngông cuồng! Xin hãy mời trưởng bối trong dòng họ ra mặt” “Xin gia chủ hãy mời trưởng bối trong dòng họ ra mặt, tiêu diệt Giang Ninh! Giành lại tôn nghiêm cho nhà họ Phương chúng ta” “Giết tên Giang Ninh, xin hãy mời trưởng bối đi!” Mấy vị trưởng lão liên thanh hô lên. Ngay cả cao thủ hộ pháp cũng đều chết trong tay Giang Ninh là đủ để nhìn ra Giang Ninh lợi hại như thế nào, lại để cho những người khác đi cũng chẳng có ý nghĩa gì. Ngoại trừ hai vị trưởng bối trong từ đường, bọn họ nhất định có thể giết chết Giang Ninh, dùng máu rửa sạch nỗi nhục của nhà họ Phương. Phương Uy không nói gì, chỉ đứng ở đó, nhìn chằm chằm vào mặt Phương Hạ.