Hoàng Ngọc Minh đứng trước cửa sổ gọi điện thoại, lúc nói chuyện với anh Phi anh không dám ngồi. “Anh Phi, đã làm xong việc rồi” Hoàng Ngọc Minh cung kính nói: “Anh còn chuyện gì sai bảo không ạ?” “Tiếp theo đây cậu cứ nghe theo mệnh lệnh của đại ca là được, tôi bên này xong việc rồi sẽ đến Đông Hải” Hoàng Ngọc Minh chấn động, anh Phi sẽ đến đây? “Hoàng Ngọc Minh, cậu nghĩ tôi nâng đỡ cậu lên làm bá chủ ở Đông Hải là vì cái gì?” A Phi lạnh nhạt hỏi một câu. Hoàng Ngọc Minh chợt hiểu ra, là bởi vì Giang Ninh! Giang Ninh muốn đến thành phố Đông Hải, vậy nên phải bày bố trước, cần có người làm việc cho hắn! Năm năm trước, Giang Ninh đã chuẩn bị để đến rồi hay sao? “Cậu là người thông minh, không cần tôi nhắc nhở nhiều” A Phi nói: “Biểu hiện cho tốt, đại ca sẽ không bạc đãi cậu” Dứt lời, liền cúp điện thoại. Hoàng Ngọc Minh hít sâu mấy hơi cũng không thể khiến cho bản thân bình tĩnh trở lại. Anh biết A Phi có bao nhiêu đáng sợ, vậy nên mới càng kính nể Giang Ninh, rốt cuộc anh khủng bố cỡ…
Chương 1741
Chiến Thần Hào Môn Giang NinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHoàng Ngọc Minh đứng trước cửa sổ gọi điện thoại, lúc nói chuyện với anh Phi anh không dám ngồi. “Anh Phi, đã làm xong việc rồi” Hoàng Ngọc Minh cung kính nói: “Anh còn chuyện gì sai bảo không ạ?” “Tiếp theo đây cậu cứ nghe theo mệnh lệnh của đại ca là được, tôi bên này xong việc rồi sẽ đến Đông Hải” Hoàng Ngọc Minh chấn động, anh Phi sẽ đến đây? “Hoàng Ngọc Minh, cậu nghĩ tôi nâng đỡ cậu lên làm bá chủ ở Đông Hải là vì cái gì?” A Phi lạnh nhạt hỏi một câu. Hoàng Ngọc Minh chợt hiểu ra, là bởi vì Giang Ninh! Giang Ninh muốn đến thành phố Đông Hải, vậy nên phải bày bố trước, cần có người làm việc cho hắn! Năm năm trước, Giang Ninh đã chuẩn bị để đến rồi hay sao? “Cậu là người thông minh, không cần tôi nhắc nhở nhiều” A Phi nói: “Biểu hiện cho tốt, đại ca sẽ không bạc đãi cậu” Dứt lời, liền cúp điện thoại. Hoàng Ngọc Minh hít sâu mấy hơi cũng không thể khiến cho bản thân bình tĩnh trở lại. Anh biết A Phi có bao nhiêu đáng sợ, vậy nên mới càng kính nể Giang Ninh, rốt cuộc anh khủng bố cỡ… Chương 1741: “Không dám?” Người ngồi ở đó ngẩng đầu liếc mắt nhìn Triệu Đức Nghĩa: “Tôi bảo ông theo đuổi, ông nhất định phải theo đuổi” “Tư Mã tôi muốn nâng đỡ một gia tộc nhỏ, nếu như làm không được thì còn mặt mũi gì nữa?” Tư Mã Cao híp mắt, mặc dù hai bên tóc đã bạc phơ nhưng ông ta vẫn chưa lớn tuổi lắm. Lần này bước ra khỏi núi Chung Nam, ông ta thấy thế giới phồn hoa này thú vị hơn thanh tu trên núi rất nhiều. Chưa kể sự xuất hiện của quyển sách võ thuật, thứ bọn họ tìm kiếm đã lâu cuối cùng đã xuất hiện! “Ông Tư Mã…” Triệu Đức Nghĩa thực sự sắp khóc: “Ở miền Bắc không phải do chúng tôi quyết định!” “Chúng tôi nhất định phải tuân thủ theo quy tắc ở miền Bắc, nếu không thì…” “Nếu không thì sao?” Tư Mã Cao đứng lên bước tới trước mặt Triệu Đức Nghĩa, trên mặt ông ta tràn ngập sát khí khiến Triệu Đức Nghĩa không dám nói nữa. “Ông không tin Tư Mã tôi” Rồi ông ta gật đầu: “Cũng đúng thôi, sau nhiều năm như vậy, chắc thế giới đã quên năm đó gia tộc Tư Mã chúng tôi hùng mạnh như thế nào” Tư Mã Cao nhìn Triệu Đức Nghĩa đăm đăm, ông ta đột nhiên nở nụ cười. Ấy vậy nhưng nụ cười của ông ta làm trong lòng Triệu Đức Nghĩa hoảng sợ. “Nhà họ Triệu ông có những kẻ thù nào?” “Ông Tư Mã…” “Nói!” Triệu Đức Nghĩa run rẩy nói: “Từ trước đến giờ, nhà họ Triệu chúng tôi luôn khiêm tốn không bao giờ tranh giành với người khác, nên không có kẻ thù…” “Không được, ông nhất định phải tìm ra một kẻ thù, bằng không lẽ nào bây giờ tôi giết sạch nhà ông?” Sắc mặt Triệu Đức Nghĩa nhất thời trở nên tái nhợt! Ông ta cảm thấy mình đã đặt một chân xuống vực thẳm rồi! Bảo ông ta đi đâu tìm kẻ thù đây! “Vâng… Là nhà họ Tống!” Ông ta im lặng một lát liền mở miệng nói: “Lúc trước, khi trưởng họ mới Tống Tiểu Vũ của nhà họ Tống nổi lên, cậu ta đã chỉnh đốn và cải cách quy tắc các ngành sản xuất làm nhà họ Triệu chúng tôi thiếu chút nữa phá sản, kẻ thù… Cậu ta là kẻ thù của tôi!” Triệu Đức Nghĩa không thể nghĩ ra ai khác! Ông ta biết nếu nói linh tinh tinh, lỡ như chọc ông Tư Mã không vui thì người chết nhất định là toàn bộ nhà họ Triệu bọn họ! “Nhà họ Tống?” Tư Mã Cao híp mắt: “Được!” Ông ta không nói gì mà chỉ rướn môi cười, nụ cười đó khiến Triệu Đức Nghĩa càng thêm sợ hãi.
Chương 1741:
“Không dám?”
Người ngồi ở đó ngẩng đầu liếc mắt nhìn Triệu Đức Nghĩa: “Tôi bảo ông theo đuổi, ông nhất định phải theo đuổi”
“Tư Mã tôi muốn nâng đỡ một gia tộc nhỏ, nếu như làm không được thì còn mặt mũi gì nữa?”
Tư Mã Cao híp mắt, mặc dù hai bên tóc đã bạc phơ nhưng ông ta vẫn chưa lớn tuổi lắm. Lần này bước ra khỏi núi Chung Nam, ông ta thấy thế giới phồn hoa này thú vị hơn thanh tu trên núi rất nhiều.
Chưa kể sự xuất hiện của quyển sách võ thuật, thứ bọn họ tìm kiếm đã lâu cuối cùng đã xuất hiện!
“Ông Tư Mã…”
Triệu Đức Nghĩa thực sự sắp khóc: “Ở miền Bắc không phải do chúng tôi quyết định!”
“Chúng tôi nhất định phải tuân thủ theo quy tắc ở miền Bắc, nếu không thì…”
“Nếu không thì sao?”
Tư Mã Cao đứng lên bước tới trước mặt Triệu Đức Nghĩa, trên mặt ông ta tràn ngập sát khí khiến Triệu Đức Nghĩa không dám nói nữa.
“Ông không tin Tư Mã tôi”
Rồi ông ta gật đầu: “Cũng đúng thôi, sau nhiều năm như vậy, chắc thế giới đã quên năm đó gia tộc Tư Mã chúng tôi hùng mạnh như thế nào”
Tư Mã Cao nhìn Triệu Đức Nghĩa đăm đăm, ông ta đột nhiên nở nụ cười.
Ấy vậy nhưng nụ cười của ông ta làm trong lòng Triệu Đức Nghĩa hoảng sợ.
“Nhà họ Triệu ông có những kẻ thù nào?”
“Ông Tư Mã…”
“Nói!”
Triệu Đức Nghĩa run rẩy nói: “Từ trước đến giờ, nhà họ Triệu chúng tôi luôn khiêm tốn không bao giờ tranh giành với người khác, nên không có kẻ thù…”
“Không được, ông nhất định phải tìm ra một kẻ thù, bằng không lẽ nào bây giờ tôi giết sạch nhà ông?”
Sắc mặt Triệu Đức Nghĩa nhất thời trở nên tái nhợt!
Ông ta cảm thấy mình đã đặt một chân xuống vực thẳm rồi!
Bảo ông ta đi đâu tìm kẻ thù đây!
“Vâng… Là nhà họ Tống!”
Ông ta im lặng một lát liền mở miệng nói: “Lúc trước, khi trưởng họ mới Tống Tiểu Vũ của nhà họ Tống nổi lên, cậu ta đã chỉnh đốn và cải cách quy tắc các ngành sản xuất làm nhà họ Triệu chúng tôi thiếu chút nữa phá sản, kẻ thù… Cậu ta là kẻ thù của tôi!”
Triệu Đức Nghĩa không thể nghĩ ra ai khác!
Ông ta biết nếu nói linh tinh tinh, lỡ như chọc ông Tư Mã không vui thì người chết nhất định là toàn bộ nhà họ Triệu bọn họ!
“Nhà họ Tống?”
Tư Mã Cao híp mắt: “Được!”
Ông ta không nói gì mà chỉ rướn môi cười, nụ cười đó khiến Triệu Đức Nghĩa càng thêm sợ hãi.
Chiến Thần Hào Môn Giang NinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHoàng Ngọc Minh đứng trước cửa sổ gọi điện thoại, lúc nói chuyện với anh Phi anh không dám ngồi. “Anh Phi, đã làm xong việc rồi” Hoàng Ngọc Minh cung kính nói: “Anh còn chuyện gì sai bảo không ạ?” “Tiếp theo đây cậu cứ nghe theo mệnh lệnh của đại ca là được, tôi bên này xong việc rồi sẽ đến Đông Hải” Hoàng Ngọc Minh chấn động, anh Phi sẽ đến đây? “Hoàng Ngọc Minh, cậu nghĩ tôi nâng đỡ cậu lên làm bá chủ ở Đông Hải là vì cái gì?” A Phi lạnh nhạt hỏi một câu. Hoàng Ngọc Minh chợt hiểu ra, là bởi vì Giang Ninh! Giang Ninh muốn đến thành phố Đông Hải, vậy nên phải bày bố trước, cần có người làm việc cho hắn! Năm năm trước, Giang Ninh đã chuẩn bị để đến rồi hay sao? “Cậu là người thông minh, không cần tôi nhắc nhở nhiều” A Phi nói: “Biểu hiện cho tốt, đại ca sẽ không bạc đãi cậu” Dứt lời, liền cúp điện thoại. Hoàng Ngọc Minh hít sâu mấy hơi cũng không thể khiến cho bản thân bình tĩnh trở lại. Anh biết A Phi có bao nhiêu đáng sợ, vậy nên mới càng kính nể Giang Ninh, rốt cuộc anh khủng bố cỡ… Chương 1741: “Không dám?” Người ngồi ở đó ngẩng đầu liếc mắt nhìn Triệu Đức Nghĩa: “Tôi bảo ông theo đuổi, ông nhất định phải theo đuổi” “Tư Mã tôi muốn nâng đỡ một gia tộc nhỏ, nếu như làm không được thì còn mặt mũi gì nữa?” Tư Mã Cao híp mắt, mặc dù hai bên tóc đã bạc phơ nhưng ông ta vẫn chưa lớn tuổi lắm. Lần này bước ra khỏi núi Chung Nam, ông ta thấy thế giới phồn hoa này thú vị hơn thanh tu trên núi rất nhiều. Chưa kể sự xuất hiện của quyển sách võ thuật, thứ bọn họ tìm kiếm đã lâu cuối cùng đã xuất hiện! “Ông Tư Mã…” Triệu Đức Nghĩa thực sự sắp khóc: “Ở miền Bắc không phải do chúng tôi quyết định!” “Chúng tôi nhất định phải tuân thủ theo quy tắc ở miền Bắc, nếu không thì…” “Nếu không thì sao?” Tư Mã Cao đứng lên bước tới trước mặt Triệu Đức Nghĩa, trên mặt ông ta tràn ngập sát khí khiến Triệu Đức Nghĩa không dám nói nữa. “Ông không tin Tư Mã tôi” Rồi ông ta gật đầu: “Cũng đúng thôi, sau nhiều năm như vậy, chắc thế giới đã quên năm đó gia tộc Tư Mã chúng tôi hùng mạnh như thế nào” Tư Mã Cao nhìn Triệu Đức Nghĩa đăm đăm, ông ta đột nhiên nở nụ cười. Ấy vậy nhưng nụ cười của ông ta làm trong lòng Triệu Đức Nghĩa hoảng sợ. “Nhà họ Triệu ông có những kẻ thù nào?” “Ông Tư Mã…” “Nói!” Triệu Đức Nghĩa run rẩy nói: “Từ trước đến giờ, nhà họ Triệu chúng tôi luôn khiêm tốn không bao giờ tranh giành với người khác, nên không có kẻ thù…” “Không được, ông nhất định phải tìm ra một kẻ thù, bằng không lẽ nào bây giờ tôi giết sạch nhà ông?” Sắc mặt Triệu Đức Nghĩa nhất thời trở nên tái nhợt! Ông ta cảm thấy mình đã đặt một chân xuống vực thẳm rồi! Bảo ông ta đi đâu tìm kẻ thù đây! “Vâng… Là nhà họ Tống!” Ông ta im lặng một lát liền mở miệng nói: “Lúc trước, khi trưởng họ mới Tống Tiểu Vũ của nhà họ Tống nổi lên, cậu ta đã chỉnh đốn và cải cách quy tắc các ngành sản xuất làm nhà họ Triệu chúng tôi thiếu chút nữa phá sản, kẻ thù… Cậu ta là kẻ thù của tôi!” Triệu Đức Nghĩa không thể nghĩ ra ai khác! Ông ta biết nếu nói linh tinh tinh, lỡ như chọc ông Tư Mã không vui thì người chết nhất định là toàn bộ nhà họ Triệu bọn họ! “Nhà họ Tống?” Tư Mã Cao híp mắt: “Được!” Ông ta không nói gì mà chỉ rướn môi cười, nụ cười đó khiến Triệu Đức Nghĩa càng thêm sợ hãi.