Hoàng Ngọc Minh đứng trước cửa sổ gọi điện thoại, lúc nói chuyện với anh Phi anh không dám ngồi. “Anh Phi, đã làm xong việc rồi” Hoàng Ngọc Minh cung kính nói: “Anh còn chuyện gì sai bảo không ạ?” “Tiếp theo đây cậu cứ nghe theo mệnh lệnh của đại ca là được, tôi bên này xong việc rồi sẽ đến Đông Hải” Hoàng Ngọc Minh chấn động, anh Phi sẽ đến đây? “Hoàng Ngọc Minh, cậu nghĩ tôi nâng đỡ cậu lên làm bá chủ ở Đông Hải là vì cái gì?” A Phi lạnh nhạt hỏi một câu. Hoàng Ngọc Minh chợt hiểu ra, là bởi vì Giang Ninh! Giang Ninh muốn đến thành phố Đông Hải, vậy nên phải bày bố trước, cần có người làm việc cho hắn! Năm năm trước, Giang Ninh đã chuẩn bị để đến rồi hay sao? “Cậu là người thông minh, không cần tôi nhắc nhở nhiều” A Phi nói: “Biểu hiện cho tốt, đại ca sẽ không bạc đãi cậu” Dứt lời, liền cúp điện thoại. Hoàng Ngọc Minh hít sâu mấy hơi cũng không thể khiến cho bản thân bình tĩnh trở lại. Anh biết A Phi có bao nhiêu đáng sợ, vậy nên mới càng kính nể Giang Ninh, rốt cuộc anh khủng bố cỡ…
Chương 1896
Chiến Thần Hào Môn Giang NinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHoàng Ngọc Minh đứng trước cửa sổ gọi điện thoại, lúc nói chuyện với anh Phi anh không dám ngồi. “Anh Phi, đã làm xong việc rồi” Hoàng Ngọc Minh cung kính nói: “Anh còn chuyện gì sai bảo không ạ?” “Tiếp theo đây cậu cứ nghe theo mệnh lệnh của đại ca là được, tôi bên này xong việc rồi sẽ đến Đông Hải” Hoàng Ngọc Minh chấn động, anh Phi sẽ đến đây? “Hoàng Ngọc Minh, cậu nghĩ tôi nâng đỡ cậu lên làm bá chủ ở Đông Hải là vì cái gì?” A Phi lạnh nhạt hỏi một câu. Hoàng Ngọc Minh chợt hiểu ra, là bởi vì Giang Ninh! Giang Ninh muốn đến thành phố Đông Hải, vậy nên phải bày bố trước, cần có người làm việc cho hắn! Năm năm trước, Giang Ninh đã chuẩn bị để đến rồi hay sao? “Cậu là người thông minh, không cần tôi nhắc nhở nhiều” A Phi nói: “Biểu hiện cho tốt, đại ca sẽ không bạc đãi cậu” Dứt lời, liền cúp điện thoại. Hoàng Ngọc Minh hít sâu mấy hơi cũng không thể khiến cho bản thân bình tĩnh trở lại. Anh biết A Phi có bao nhiêu đáng sợ, vậy nên mới càng kính nể Giang Ninh, rốt cuộc anh khủng bố cỡ… Chương 1896:Anh ta thật sự nghĩ mà tức, muốn từ chối lần hợp tác này. Thậm chí muốn nghĩ cách trừng trị Lâm thị, dạy dỗ một cách tàn nhẫn những kẻ tự cho mình đúng.Nhưng vừa nghĩ tới, quyển phổ chưa về tay, câu trả lời cho ông cụ trong nhà.Nếu anh ta chưa làm xong, vậy con đường cả đời này chỉ có dừng chân ở chức giám đốc này. Tương lai muốn nâng cao một bước trong nhà họ Lý, thậm chí đi tới vị trí mình muốn có được nhất thì hoàn toàn không thể.Mà muốn có được quyền phổ, con đường duy nhất trước mắt chính là lợi dụng Lâm thị.“Giám đốc muốn hủy bỏ cuộc gặp này không?”“Không!”Lý Văn Sinh lắc đầu, vẻ tức giận trên mặt không hề che giấu chút nào. “Hừ, phái một thư ký cũng là chuyện tốt.Chúng ta có thể nhân cơ hội lật ngược điều kiện, một thư ký nhỏ mà thôi. Bị tôi đe dọa một chút, e rằng cũng đã luống cuống chân tay rồi.”“Nếu có thể nhân cơ hội có được một vài thứ từ Lâm thị cũng không hẳn là chuyện xấu.”Anh ta khua tay. “Sắp xếp đi!”“Vâng.”Lý Thiên Tú không dám nói gì, đành gật đầu lại đi liên lạc với thư ký Tiểu Triệu của Lâm Vũ Chân lần nữa.Cô ta biết, Lâm thị này không đơn giản. Không phải chỉ bởi vì mình Lâm Vũ Chân không đơn giản, mà trong cả Lâm thị… E là đến cả cô dọn vệ sinh quét dọn cũng không tầm thường.Tất nhiên Lý Thiên Tú không dám nói. Cô ta chỉ cần làm tốt công việc người giúp việc của mình trước mặt Lý Văn Sinh là được rồi.Thời gian hẹn gặp đã sắp xếp xong.Lý Văn Sinh ăn cơm xong, ngủ trên đùi Lý Thiên Tú mới dậy đi Lâm thị.Địa điểm đàm phán vẫn ở Lâm thị.Chỉ là lần này không đi phòng làm việc của Lâm Vũ Chân, thậm chí ngay cả phòng họp chuyên dùng bàn chuyện hợp tác lớn cũng không mở, chỉ có một phòng tiếp khách.“Cốc cốc cốc!”Lý Thiên Tú gõ cửa phòng tiếp khách rồi đi vào.Lý Văn Sinh phía sau đã rất khó chịu.Lâm Vũ Chân không đích thân tham gia cũng không sao, không sắp xếp một phòng họp tiêu chuẩn cao để đàm phán thì cũng thôi, nhưng ngay đến cả một người tiếp đón cũng không có, để người khác tùy tiện chỉ đường, còn để bọn họ đi tới gõ cửa. Lâm thị thật quá đáng quái Lâm Văn Sinh sắc mặt nghiêm nghị.Khi anh ta sắp phát tiết thì lại thấy ngoại trừ thư ký Tiểu Triệu còn có một người đàn ông.“Thư ký Triệu, đây là ai?”Giọng điệu của Lý Văn Sinh có chút không tốt, châm chọc nói: “Giám đốc Lâm trăm công nghìn việc, công việc bận rộn, không rảnh quan tâm Lý thị chúng tôi. Chẳng lẽ thư ký Triệu cô cũng bận tới mức cần tìm người khác tới sao?”Anh ta suýt nữa mắng thẳng mặt.Lý Thiên Tú đứng bên hơi hé miệng nhìn Giang Ninh đang ngồi ở kia. Cô ta muốn nhắc nhở Lý Văn Sinh, người đàn ông này có quan hệ không tâm thường với Lâm Vũ Chân, nhưng lúc này không có cơ hội cho cô ta nói.
Chương 1896:
Anh ta thật sự nghĩ mà tức, muốn từ chối lần hợp tác này. Thậm chí muốn nghĩ cách trừng trị Lâm thị, dạy dỗ một cách tàn nhẫn những kẻ tự cho mình đúng.
Nhưng vừa nghĩ tới, quyển phổ chưa về tay, câu trả lời cho ông cụ trong nhà.
Nếu anh ta chưa làm xong, vậy con đường cả đời này chỉ có dừng chân ở chức giám đốc này. Tương lai muốn nâng cao một bước trong nhà họ Lý, thậm chí đi tới vị trí mình muốn có được nhất thì hoàn toàn không thể.
Mà muốn có được quyền phổ, con đường duy nhất trước mắt chính là lợi dụng Lâm thị.
“Giám đốc muốn hủy bỏ cuộc gặp này không?”
“Không!”
Lý Văn Sinh lắc đầu, vẻ tức giận trên mặt không hề che giấu chút nào. “Hừ, phái một thư ký cũng là chuyện tốt.
Chúng ta có thể nhân cơ hội lật ngược điều kiện, một thư ký nhỏ mà thôi. Bị tôi đe dọa một chút, e rằng cũng đã luống cuống chân tay rồi.”
“Nếu có thể nhân cơ hội có được một vài thứ từ Lâm thị cũng không hẳn là chuyện xấu.”
Anh ta khua tay. “Sắp xếp đi!”
“Vâng.”
Lý Thiên Tú không dám nói gì, đành gật đầu lại đi liên lạc với thư ký Tiểu Triệu của Lâm Vũ Chân lần nữa.
Cô ta biết, Lâm thị này không đơn giản. Không phải chỉ bởi vì mình Lâm Vũ Chân không đơn giản, mà trong cả Lâm thị… E là đến cả cô dọn vệ sinh quét dọn cũng không tầm thường.
Tất nhiên Lý Thiên Tú không dám nói. Cô ta chỉ cần làm tốt công việc người giúp việc của mình trước mặt Lý Văn Sinh là được rồi.
Thời gian hẹn gặp đã sắp xếp xong.
Lý Văn Sinh ăn cơm xong, ngủ trên đùi Lý Thiên Tú mới dậy đi Lâm thị.
Địa điểm đàm phán vẫn ở Lâm thị.
Chỉ là lần này không đi phòng làm việc của Lâm Vũ Chân, thậm chí ngay cả phòng họp chuyên dùng bàn chuyện hợp tác lớn cũng không mở, chỉ có một phòng tiếp khách.
“Cốc cốc cốc!”
Lý Thiên Tú gõ cửa phòng tiếp khách rồi đi vào.
Lý Văn Sinh phía sau đã rất khó chịu.
Lâm Vũ Chân không đích thân tham gia cũng không sao, không sắp xếp một phòng họp tiêu chuẩn cao để đàm phán thì cũng thôi, nhưng ngay đến cả một người tiếp đón cũng không có, để người khác tùy tiện chỉ đường, còn để bọn họ đi tới gõ cửa. Lâm thị thật quá đáng quái Lâm Văn Sinh sắc mặt nghiêm nghị.
Khi anh ta sắp phát tiết thì lại thấy ngoại trừ thư ký Tiểu Triệu còn có một người đàn ông.
“Thư ký Triệu, đây là ai?”
Giọng điệu của Lý Văn Sinh có chút không tốt, châm chọc nói: “Giám đốc Lâm trăm công nghìn việc, công việc bận rộn, không rảnh quan tâm Lý thị chúng tôi. Chẳng lẽ thư ký Triệu cô cũng bận tới mức cần tìm người khác tới sao?”
Anh ta suýt nữa mắng thẳng mặt.
Lý Thiên Tú đứng bên hơi hé miệng nhìn Giang Ninh đang ngồi ở kia. Cô ta muốn nhắc nhở Lý Văn Sinh, người đàn ông này có quan hệ không tâm thường với Lâm Vũ Chân, nhưng lúc này không có cơ hội cho cô ta nói.
Chiến Thần Hào Môn Giang NinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHoàng Ngọc Minh đứng trước cửa sổ gọi điện thoại, lúc nói chuyện với anh Phi anh không dám ngồi. “Anh Phi, đã làm xong việc rồi” Hoàng Ngọc Minh cung kính nói: “Anh còn chuyện gì sai bảo không ạ?” “Tiếp theo đây cậu cứ nghe theo mệnh lệnh của đại ca là được, tôi bên này xong việc rồi sẽ đến Đông Hải” Hoàng Ngọc Minh chấn động, anh Phi sẽ đến đây? “Hoàng Ngọc Minh, cậu nghĩ tôi nâng đỡ cậu lên làm bá chủ ở Đông Hải là vì cái gì?” A Phi lạnh nhạt hỏi một câu. Hoàng Ngọc Minh chợt hiểu ra, là bởi vì Giang Ninh! Giang Ninh muốn đến thành phố Đông Hải, vậy nên phải bày bố trước, cần có người làm việc cho hắn! Năm năm trước, Giang Ninh đã chuẩn bị để đến rồi hay sao? “Cậu là người thông minh, không cần tôi nhắc nhở nhiều” A Phi nói: “Biểu hiện cho tốt, đại ca sẽ không bạc đãi cậu” Dứt lời, liền cúp điện thoại. Hoàng Ngọc Minh hít sâu mấy hơi cũng không thể khiến cho bản thân bình tĩnh trở lại. Anh biết A Phi có bao nhiêu đáng sợ, vậy nên mới càng kính nể Giang Ninh, rốt cuộc anh khủng bố cỡ… Chương 1896:Anh ta thật sự nghĩ mà tức, muốn từ chối lần hợp tác này. Thậm chí muốn nghĩ cách trừng trị Lâm thị, dạy dỗ một cách tàn nhẫn những kẻ tự cho mình đúng.Nhưng vừa nghĩ tới, quyển phổ chưa về tay, câu trả lời cho ông cụ trong nhà.Nếu anh ta chưa làm xong, vậy con đường cả đời này chỉ có dừng chân ở chức giám đốc này. Tương lai muốn nâng cao một bước trong nhà họ Lý, thậm chí đi tới vị trí mình muốn có được nhất thì hoàn toàn không thể.Mà muốn có được quyền phổ, con đường duy nhất trước mắt chính là lợi dụng Lâm thị.“Giám đốc muốn hủy bỏ cuộc gặp này không?”“Không!”Lý Văn Sinh lắc đầu, vẻ tức giận trên mặt không hề che giấu chút nào. “Hừ, phái một thư ký cũng là chuyện tốt.Chúng ta có thể nhân cơ hội lật ngược điều kiện, một thư ký nhỏ mà thôi. Bị tôi đe dọa một chút, e rằng cũng đã luống cuống chân tay rồi.”“Nếu có thể nhân cơ hội có được một vài thứ từ Lâm thị cũng không hẳn là chuyện xấu.”Anh ta khua tay. “Sắp xếp đi!”“Vâng.”Lý Thiên Tú không dám nói gì, đành gật đầu lại đi liên lạc với thư ký Tiểu Triệu của Lâm Vũ Chân lần nữa.Cô ta biết, Lâm thị này không đơn giản. Không phải chỉ bởi vì mình Lâm Vũ Chân không đơn giản, mà trong cả Lâm thị… E là đến cả cô dọn vệ sinh quét dọn cũng không tầm thường.Tất nhiên Lý Thiên Tú không dám nói. Cô ta chỉ cần làm tốt công việc người giúp việc của mình trước mặt Lý Văn Sinh là được rồi.Thời gian hẹn gặp đã sắp xếp xong.Lý Văn Sinh ăn cơm xong, ngủ trên đùi Lý Thiên Tú mới dậy đi Lâm thị.Địa điểm đàm phán vẫn ở Lâm thị.Chỉ là lần này không đi phòng làm việc của Lâm Vũ Chân, thậm chí ngay cả phòng họp chuyên dùng bàn chuyện hợp tác lớn cũng không mở, chỉ có một phòng tiếp khách.“Cốc cốc cốc!”Lý Thiên Tú gõ cửa phòng tiếp khách rồi đi vào.Lý Văn Sinh phía sau đã rất khó chịu.Lâm Vũ Chân không đích thân tham gia cũng không sao, không sắp xếp một phòng họp tiêu chuẩn cao để đàm phán thì cũng thôi, nhưng ngay đến cả một người tiếp đón cũng không có, để người khác tùy tiện chỉ đường, còn để bọn họ đi tới gõ cửa. Lâm thị thật quá đáng quái Lâm Văn Sinh sắc mặt nghiêm nghị.Khi anh ta sắp phát tiết thì lại thấy ngoại trừ thư ký Tiểu Triệu còn có một người đàn ông.“Thư ký Triệu, đây là ai?”Giọng điệu của Lý Văn Sinh có chút không tốt, châm chọc nói: “Giám đốc Lâm trăm công nghìn việc, công việc bận rộn, không rảnh quan tâm Lý thị chúng tôi. Chẳng lẽ thư ký Triệu cô cũng bận tới mức cần tìm người khác tới sao?”Anh ta suýt nữa mắng thẳng mặt.Lý Thiên Tú đứng bên hơi hé miệng nhìn Giang Ninh đang ngồi ở kia. Cô ta muốn nhắc nhở Lý Văn Sinh, người đàn ông này có quan hệ không tâm thường với Lâm Vũ Chân, nhưng lúc này không có cơ hội cho cô ta nói.