Anh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc…

Chương 87

Chiến Thần Sở BắcTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhAnh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc… Chương 87Dương Xuyên ngồi thẳng người, khẽ nheo mắt đánh giá La Vạn Sơn.“Ông sẽ không vì báo thù mà cố ý tìm đại một người ra để lừa tôi chứ?”“Cậu Dương tuyệt đối đừng hiểu lầm, có cho tôi một trăm cái gan cũng không dám lừa cậu!”La Vạn Sơn vội huơ tay, trong ánh mắt hoảng hốt chợt lóe lên tia sáng.“Nghe nói, hôm qua con gái của Sở Bắc bỗng dưng phát bệnh nên cậu ta mới vội vàng chạy đến bệnh viện! Đường xá Tân Hải bị cưỡng chế ưu tiên là vì cậu ta phải đi qua!”La Vạn Sơn vội giải thích nhưng từ đầu tới cuối đều cúi đầu không dám nhìn thẳng Dương Xuyên.“Ồ? Chuyện này cũng khá thú vị!”Dương Xuyên lạnh nhạt cười, chỉ là vẻ mặt tươi cười lại ẩn hiện sự cay nghiệt.Thấy hắn ta không còn do dự nữa, La Vạn Sơn mới âm thầm thở phào nhẹ nhõm.Đương nhiên ông ta không điều tra cụ thể.Mấy lí do thoái thác này đã được chuẩn bị trước, chắc chắn sẽ không có sơ hở.“Cậu chủ Dương, chỉ cần cậu hạ lệnh một tiếng, tôi liền sẽ đi tóm cái tên Sở Bắc kia tới đây để tùy cậu xử lý!”Giọng điệu La Vạn Sơn cung kính, ngay lập tức biểu thị lòng trung thành của mình.Dương Xuyên híp mắt, không trả lời.Một hồi lâu sau hắn ta mới đứng dây.“Nhà họ Lạc? Nếu tôi nhớ không lầm thì chỉ là một gia tộc hạng ba ở Tân Hải nhỉ?”“Đúng vậy!”Mặc dù không biết tại sao Dương Xuyên lại hỏi như vậy, nhưng La Vạn Sơn vẫn đáp từng câu một.“Năm năm trước, nhà họ Lạc cũng không biết từ đâu lại nhặt về được một đứa con rể phế vật, đính hôn với cô cả của nhà họ Lạc!”“Nhưng đến hôm qua tôi mới biết, đứa con rể phế vật này chính là người đàn ông có quan hệ với cô hai của nhà họ Lạc năm năm trước”.“Chuyện này thật thú vị!”Dương Xuyên mỉm cười: “Con gái hắn ta hiện giờ đang ở đâu?”La Vạn Sơn sửng sốt: “Vẫn đang ở bệnh viện thành phố!”“Rất tốt!”Nụ cười nơi khóe miệng Dương Xuyên trong chớp mắt trở nên rõ nét hơn.“Ngày mai, đi mời con gái của hắn ta tới đây, còn về phần cái tên Sở Bắc gì đó, cậu đây có thể từ từ chơi với hắn ta!”Hả?La Vạn Sơn ngây người.Ông ta thực sự không thể hiểu được rốt cuộc Dương Xuyên đang có ý đồ gì.“Sao thế? Có vấn đề gì sao?”“Không, không…”Đầu La Vạn Sơn lắc như đánh trống lắc.“Bệnh viện thành phố có nội ứng của nhà họ La, cậu chủ Dương yên tâm, tuyệt đối không có sai sót”.

Chương 87

Dương Xuyên ngồi thẳng người, khẽ nheo mắt đánh giá La Vạn Sơn.

“Ông sẽ không vì báo thù mà cố ý tìm đại một người ra để lừa tôi chứ?”

“Cậu Dương tuyệt đối đừng hiểu lầm, có cho tôi một trăm cái gan cũng không dám lừa cậu!”

La Vạn Sơn vội huơ tay, trong ánh mắt hoảng hốt chợt lóe lên tia sáng.

“Nghe nói, hôm qua con gái của Sở Bắc bỗng dưng phát bệnh nên cậu ta mới vội vàng chạy đến bệnh viện! Đường xá Tân Hải bị cưỡng chế ưu tiên là vì cậu ta phải đi qua!”

La Vạn Sơn vội giải thích nhưng từ đầu tới cuối đều cúi đầu không dám nhìn thẳng Dương Xuyên.

“Ồ? Chuyện này cũng khá thú vị!”

Dương Xuyên lạnh nhạt cười, chỉ là vẻ mặt tươi cười lại ẩn hiện sự cay nghiệt.

Thấy hắn ta không còn do dự nữa, La Vạn Sơn mới âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

Đương nhiên ông ta không điều tra cụ thể.

Mấy lí do thoái thác này đã được chuẩn bị trước, chắc chắn sẽ không có sơ hở.

“Cậu chủ Dương, chỉ cần cậu hạ lệnh một tiếng, tôi liền sẽ đi tóm cái tên Sở Bắc kia tới đây để tùy cậu xử lý!”

Giọng điệu La Vạn Sơn cung kính, ngay lập tức biểu thị lòng trung thành của mình.

Dương Xuyên híp mắt, không trả lời.

Một hồi lâu sau hắn ta mới đứng dây.

“Nhà họ Lạc? Nếu tôi nhớ không lầm thì chỉ là một gia tộc hạng ba ở Tân Hải nhỉ?”

“Đúng vậy!”

Mặc dù không biết tại sao Dương Xuyên lại hỏi như vậy, nhưng La Vạn Sơn vẫn đáp từng câu một.

“Năm năm trước, nhà họ Lạc cũng không biết từ đâu lại nhặt về được một đứa con rể phế vật, đính hôn với cô cả của nhà họ Lạc!”

“Nhưng đến hôm qua tôi mới biết, đứa con rể phế vật này chính là người đàn ông có quan hệ với cô hai của nhà họ Lạc năm năm trước”.

“Chuyện này thật thú vị!”

Dương Xuyên mỉm cười: “Con gái hắn ta hiện giờ đang ở đâu?”

La Vạn Sơn sửng sốt: “Vẫn đang ở bệnh viện thành phố!”

“Rất tốt!”

Nụ cười nơi khóe miệng Dương Xuyên trong chớp mắt trở nên rõ nét hơn.

“Ngày mai, đi mời con gái của hắn ta tới đây, còn về phần cái tên Sở Bắc gì đó, cậu đây có thể từ từ chơi với hắn ta!”

Hả?

La Vạn Sơn ngây người.

Ông ta thực sự không thể hiểu được rốt cuộc Dương Xuyên đang có ý đồ gì.

“Sao thế? Có vấn đề gì sao?”

“Không, không…”

Đầu La Vạn Sơn lắc như đánh trống lắc.

“Bệnh viện thành phố có nội ứng của nhà họ La, cậu chủ Dương yên tâm, tuyệt đối không có sai sót”.

Chiến Thần Sở BắcTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhAnh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc… Chương 87Dương Xuyên ngồi thẳng người, khẽ nheo mắt đánh giá La Vạn Sơn.“Ông sẽ không vì báo thù mà cố ý tìm đại một người ra để lừa tôi chứ?”“Cậu Dương tuyệt đối đừng hiểu lầm, có cho tôi một trăm cái gan cũng không dám lừa cậu!”La Vạn Sơn vội huơ tay, trong ánh mắt hoảng hốt chợt lóe lên tia sáng.“Nghe nói, hôm qua con gái của Sở Bắc bỗng dưng phát bệnh nên cậu ta mới vội vàng chạy đến bệnh viện! Đường xá Tân Hải bị cưỡng chế ưu tiên là vì cậu ta phải đi qua!”La Vạn Sơn vội giải thích nhưng từ đầu tới cuối đều cúi đầu không dám nhìn thẳng Dương Xuyên.“Ồ? Chuyện này cũng khá thú vị!”Dương Xuyên lạnh nhạt cười, chỉ là vẻ mặt tươi cười lại ẩn hiện sự cay nghiệt.Thấy hắn ta không còn do dự nữa, La Vạn Sơn mới âm thầm thở phào nhẹ nhõm.Đương nhiên ông ta không điều tra cụ thể.Mấy lí do thoái thác này đã được chuẩn bị trước, chắc chắn sẽ không có sơ hở.“Cậu chủ Dương, chỉ cần cậu hạ lệnh một tiếng, tôi liền sẽ đi tóm cái tên Sở Bắc kia tới đây để tùy cậu xử lý!”Giọng điệu La Vạn Sơn cung kính, ngay lập tức biểu thị lòng trung thành của mình.Dương Xuyên híp mắt, không trả lời.Một hồi lâu sau hắn ta mới đứng dây.“Nhà họ Lạc? Nếu tôi nhớ không lầm thì chỉ là một gia tộc hạng ba ở Tân Hải nhỉ?”“Đúng vậy!”Mặc dù không biết tại sao Dương Xuyên lại hỏi như vậy, nhưng La Vạn Sơn vẫn đáp từng câu một.“Năm năm trước, nhà họ Lạc cũng không biết từ đâu lại nhặt về được một đứa con rể phế vật, đính hôn với cô cả của nhà họ Lạc!”“Nhưng đến hôm qua tôi mới biết, đứa con rể phế vật này chính là người đàn ông có quan hệ với cô hai của nhà họ Lạc năm năm trước”.“Chuyện này thật thú vị!”Dương Xuyên mỉm cười: “Con gái hắn ta hiện giờ đang ở đâu?”La Vạn Sơn sửng sốt: “Vẫn đang ở bệnh viện thành phố!”“Rất tốt!”Nụ cười nơi khóe miệng Dương Xuyên trong chớp mắt trở nên rõ nét hơn.“Ngày mai, đi mời con gái của hắn ta tới đây, còn về phần cái tên Sở Bắc gì đó, cậu đây có thể từ từ chơi với hắn ta!”Hả?La Vạn Sơn ngây người.Ông ta thực sự không thể hiểu được rốt cuộc Dương Xuyên đang có ý đồ gì.“Sao thế? Có vấn đề gì sao?”“Không, không…”Đầu La Vạn Sơn lắc như đánh trống lắc.“Bệnh viện thành phố có nội ứng của nhà họ La, cậu chủ Dương yên tâm, tuyệt đối không có sai sót”.

Chương 87