Anh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc…

Chương 104

Chiến Thần Sở BắcTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhAnh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc… Chương 104Người nhà họ La ở đó ngây như phỗng.Không ai ngờ được Thanh Vũ lại đột nhiên ra tay.Lại còn ra tay độc ác như thế.Nhìn sang Thanh Vũ, sắc mặt cô vẫn không thay đổi.Giết La Hoàng, với cô, dường như việc này chẳng khác mấy với việc bóp chết một con kiến cả.Cả đại đường tĩnh lặng đến mức đáng sợ.Mọi người đều trợn mắt nhìn La Hoàng chết không nhắm mắt, chỉ cảm thấy cả người lạnh toát.Không dám làm bất kỳ động tác nào.“Thôi xong!”La Vĩ lẩm bẩm, sắc mặt trắng bệch.Ông ta sợ xảy ra chuyện mới vội vã chạy vào trong nhưng vẫn chậm một bước rồi.“Hình như ông có ý kiến à?”Cuối cùng, giọng nói bình tĩnh của Sở Bắc đánh tan sự yên tĩnh này.Nhưng La Vĩ lại nghe ra ý muốn thúc giục.“Không, không có!”Ông ta vô thức lắc đầu, chân lùi về phía sau.Sợ rằng Sở Bắc đột nhiên ra tay làm ông ta có kết cục giống La Hoàng.“Thế thì tốt”.Sở Bắc gật đầu nói.Nhưng anh vẫn chưa thực hiện bước tiếp theo thì thấy một người trung niên sải bước đi vào.Khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, vẻ mặt vốn dĩ bình tĩnh bỗng đổi sắc.“Tiểu Hoàng? Đây, đây là do ai làm?”Người đàn ông trợn trừng hai mắt nhìn La Hoàng đã không còn hơi thở, sắc mặt hung dữ đến cực điểm.“Ai làm? Là do ai làm? Ông đây sẽ rút gân lột da hắn, ăn tươi nuốt sống hắn”.Cả đại đường đều im phăng phắc.Chỉ còn lại tiếng gào thét của người đàn ông.Người nhà họ La đều cúi đầu xuống, không dám nói một lời.Sắc mặt La Vĩ cực kỳ xấu.Thấy người đàn ông xuất hiện, ông ta đã biết hỏng chuyện rồi.“Là tôi làm đấy, ông cũng có ý kiến gì?”Quả nhiên!Sở Bắc ngẩng đầu lên, con ngươi trống rỗng không tiêu cự nhìn về phía người đàn ông.Như đang chất vấn, cũng như đang chế nhạo.“Mày là ai?”Người đàn ông quay đầu lại, lúc này mới nhận ra sự hiện diện của Sở Bắc và Thanh Vũ, ông ta chưa từng gặp hai người này.

Chương 104

Người nhà họ La ở đó ngây như phỗng.

Không ai ngờ được Thanh Vũ lại đột nhiên ra tay.

Lại còn ra tay độc ác như thế.

Nhìn sang Thanh Vũ, sắc mặt cô vẫn không thay đổi.

Giết La Hoàng, với cô, dường như việc này chẳng khác mấy với việc bóp chết một con kiến cả.

Cả đại đường tĩnh lặng đến mức đáng sợ.

Mọi người đều trợn mắt nhìn La Hoàng chết không nhắm mắt, chỉ cảm thấy cả người lạnh toát.

Không dám làm bất kỳ động tác nào.

“Thôi xong!”

La Vĩ lẩm bẩm, sắc mặt trắng bệch.

Ông ta sợ xảy ra chuyện mới vội vã chạy vào trong nhưng vẫn chậm một bước rồi.

“Hình như ông có ý kiến à?”

Cuối cùng, giọng nói bình tĩnh của Sở Bắc đánh tan sự yên tĩnh này.

Nhưng La Vĩ lại nghe ra ý muốn thúc giục.

“Không, không có!”

Ông ta vô thức lắc đầu, chân lùi về phía sau.

Sợ rằng Sở Bắc đột nhiên ra tay làm ông ta có kết cục giống La Hoàng.

“Thế thì tốt”.

Sở Bắc gật đầu nói.

Nhưng anh vẫn chưa thực hiện bước tiếp theo thì thấy một người trung niên sải bước đi vào.

Khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, vẻ mặt vốn dĩ bình tĩnh bỗng đổi sắc.

“Tiểu Hoàng? Đây, đây là do ai làm?”

Người đàn ông trợn trừng hai mắt nhìn La Hoàng đã không còn hơi thở, sắc mặt hung dữ đến cực điểm.

“Ai làm? Là do ai làm? Ông đây sẽ rút gân lột da hắn, ăn tươi nuốt sống hắn”.

Cả đại đường đều im phăng phắc.

Chỉ còn lại tiếng gào thét của người đàn ông.

Người nhà họ La đều cúi đầu xuống, không dám nói một lời.

Sắc mặt La Vĩ cực kỳ xấu.

Thấy người đàn ông xuất hiện, ông ta đã biết hỏng chuyện rồi.

“Là tôi làm đấy, ông cũng có ý kiến gì?”

Quả nhiên!

Sở Bắc ngẩng đầu lên, con ngươi trống rỗng không tiêu cự nhìn về phía người đàn ông.

Như đang chất vấn, cũng như đang chế nhạo.

“Mày là ai?”

Người đàn ông quay đầu lại, lúc này mới nhận ra sự hiện diện của Sở Bắc và Thanh Vũ, ông ta chưa từng gặp hai người này.

Chiến Thần Sở BắcTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhAnh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc… Chương 104Người nhà họ La ở đó ngây như phỗng.Không ai ngờ được Thanh Vũ lại đột nhiên ra tay.Lại còn ra tay độc ác như thế.Nhìn sang Thanh Vũ, sắc mặt cô vẫn không thay đổi.Giết La Hoàng, với cô, dường như việc này chẳng khác mấy với việc bóp chết một con kiến cả.Cả đại đường tĩnh lặng đến mức đáng sợ.Mọi người đều trợn mắt nhìn La Hoàng chết không nhắm mắt, chỉ cảm thấy cả người lạnh toát.Không dám làm bất kỳ động tác nào.“Thôi xong!”La Vĩ lẩm bẩm, sắc mặt trắng bệch.Ông ta sợ xảy ra chuyện mới vội vã chạy vào trong nhưng vẫn chậm một bước rồi.“Hình như ông có ý kiến à?”Cuối cùng, giọng nói bình tĩnh của Sở Bắc đánh tan sự yên tĩnh này.Nhưng La Vĩ lại nghe ra ý muốn thúc giục.“Không, không có!”Ông ta vô thức lắc đầu, chân lùi về phía sau.Sợ rằng Sở Bắc đột nhiên ra tay làm ông ta có kết cục giống La Hoàng.“Thế thì tốt”.Sở Bắc gật đầu nói.Nhưng anh vẫn chưa thực hiện bước tiếp theo thì thấy một người trung niên sải bước đi vào.Khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, vẻ mặt vốn dĩ bình tĩnh bỗng đổi sắc.“Tiểu Hoàng? Đây, đây là do ai làm?”Người đàn ông trợn trừng hai mắt nhìn La Hoàng đã không còn hơi thở, sắc mặt hung dữ đến cực điểm.“Ai làm? Là do ai làm? Ông đây sẽ rút gân lột da hắn, ăn tươi nuốt sống hắn”.Cả đại đường đều im phăng phắc.Chỉ còn lại tiếng gào thét của người đàn ông.Người nhà họ La đều cúi đầu xuống, không dám nói một lời.Sắc mặt La Vĩ cực kỳ xấu.Thấy người đàn ông xuất hiện, ông ta đã biết hỏng chuyện rồi.“Là tôi làm đấy, ông cũng có ý kiến gì?”Quả nhiên!Sở Bắc ngẩng đầu lên, con ngươi trống rỗng không tiêu cự nhìn về phía người đàn ông.Như đang chất vấn, cũng như đang chế nhạo.“Mày là ai?”Người đàn ông quay đầu lại, lúc này mới nhận ra sự hiện diện của Sở Bắc và Thanh Vũ, ông ta chưa từng gặp hai người này.

Chương 104