Anh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc…
Chương 189
Chiến Thần Sở BắcTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhAnh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc… Chương 189“Lạc Tuyết, cậu đừng có đổi chủ đề, nếu không phải do cô xử lý không kịp thời thì công ty làm sao đến bước này được?”Lạc Mai chống tay lên hông, tỏ ra vẻ đanh đá.“Nói tóm lại, hôm nay là ngày cuối cùng, cho dù cô có bán thận thì cũng phải cứu được công ty!”“Đúng vậy!”Lạc Viễn Hà hơi ngẩng đầu lên, trong mắt không có chút cảm xúc nào!“Hôm qua cô đã đồng ý với cậu chủ Dương rồi, nếu không hoàn thành được thì đừng nói chỉ mình cô, mà ngay cả gia tộc cũng đừng mong được yên ổn”.Cạch cạch!Mặt Lạc Tuyết không còn chút máu, cô run rẩy lùi lại vài bước.Làm sao cô có thể lấp đầy khoản nợ khổng lồ như thế?Nhưng chuyện này có liên quan gì đến cô không?Lạc Mai là giám đốc của công ty, bây giờ công ty xảy ra chuyện lớn như vậy, chẳng lẽ ả không phải chịu trách nhiệm sao?Nếu không phải do Lạc Mai làm càn thì công ty đâu thể đến bước này chứ?Rõ ràng là không liên quan gì đến Lạc Tuyết, nhưng tại sao cô lại phải là người chịu trách nhiệm?Đúng là ức hiếp người khác quá đáng mà!Bấy nhiêu đây cũng không đủ để diễn tả nỗi hận trong lòng cô.“Được rồi, đừng ngây ra đó nữa, thời gian của cô không còn nhiều đâu!”“Nên làm gì thì chắc cũng không cần tôi dạy đâu nhỉ? Tốt hơn hết đừng có làm cho ông nội và cậu chủ Dương phải thất vọng!”Lạc Mai chế nhạo, không hề cho Lạc Tuyết cơ hội giải thích!Nói xong, hai cha con bọn họ liền xoay người rời đi.Chỉ nhìn thấy một người phụ nữ ăn mặc chuyên nghiệp bước vào!“Đây là tập đoàn Lạc Thị phải không? Cho tôi hỏi văn phòng chủ tịch ở đâu?”Cô gái hỏi với vẻ nghiêm trang.“Cô là ai, tìm chủ tịch có việc gì?”Lạc Mai cau mày, nhìn thấy người này có vẻ cao hơn mình, thân hình cũng nhỉnh hơn, lại còn xinh đẹp hơn, liền cảm thấy có chút không vui!“Muốn tìm chủ tịch thì đến quầy lễ tân hẹn trước đi! Hơn nữa, một cô gái như cô, không đủ tư cách để gặp chủ tịch đâu!”Ả nói xong còn hừ lạnh một tiếng, cố tỏ ra thái độ!Thấy vậy, người phụ nữ nheo mắt lại, nhưng vẫn giữ một nụ cười chuyên nghiệp.“Tôi họ Dương, là thư ký của ông Lý Hải Đông, chủ tịch của tập đoàn Lý Thị! Không biết là thân phận này có đủ tư cách hay không?”Cái gì?Ngay khi vừa nghe xong, cả Lạc Mai và Lạc Viễn Hà đều như chết lặng!Tập đoàn Lý Thị là một trong những tập đoàn lớn nhất ở Tân Hải.Thư ký của Lý Hải Đông thì cho dù có là ông nội nhìn thấy cũng phải nể mặt, đâu phải người mà bọn họ muốn đắc tội là được?
Chương 189
“Lạc Tuyết, cậu đừng có đổi chủ đề, nếu không phải do cô xử lý không kịp thời thì công ty làm sao đến bước này được?”
Lạc Mai chống tay lên hông, tỏ ra vẻ đanh đá.
“Nói tóm lại, hôm nay là ngày cuối cùng, cho dù cô có bán thận thì cũng phải cứu được công ty!”
“Đúng vậy!”
Lạc Viễn Hà hơi ngẩng đầu lên, trong mắt không có chút cảm xúc nào!
“Hôm qua cô đã đồng ý với cậu chủ Dương rồi, nếu không hoàn thành được thì đừng nói chỉ mình cô, mà ngay cả gia tộc cũng đừng mong được yên ổn”.
Cạch cạch!
Mặt Lạc Tuyết không còn chút máu, cô run rẩy lùi lại vài bước.
Làm sao cô có thể lấp đầy khoản nợ khổng lồ như thế?
Nhưng chuyện này có liên quan gì đến cô không?
Lạc Mai là giám đốc của công ty, bây giờ công ty xảy ra chuyện lớn như vậy, chẳng lẽ ả không phải chịu trách nhiệm sao?
Nếu không phải do Lạc Mai làm càn thì công ty đâu thể đến bước này chứ?
Rõ ràng là không liên quan gì đến Lạc Tuyết, nhưng tại sao cô lại phải là người chịu trách nhiệm?
Đúng là ức hiếp người khác quá đáng mà!
Bấy nhiêu đây cũng không đủ để diễn tả nỗi hận trong lòng cô.
“Được rồi, đừng ngây ra đó nữa, thời gian của cô không còn nhiều đâu!”
“Nên làm gì thì chắc cũng không cần tôi dạy đâu nhỉ? Tốt hơn hết đừng có làm cho ông nội và cậu chủ Dương phải thất vọng!”
Lạc Mai chế nhạo, không hề cho Lạc Tuyết cơ hội giải thích!
Nói xong, hai cha con bọn họ liền xoay người rời đi.
Chỉ nhìn thấy một người phụ nữ ăn mặc chuyên nghiệp bước vào!
“Đây là tập đoàn Lạc Thị phải không? Cho tôi hỏi văn phòng chủ tịch ở đâu?”
Cô gái hỏi với vẻ nghiêm trang.
“Cô là ai, tìm chủ tịch có việc gì?”
Lạc Mai cau mày, nhìn thấy người này có vẻ cao hơn mình, thân hình cũng nhỉnh hơn, lại còn xinh đẹp hơn, liền cảm thấy có chút không vui!
“Muốn tìm chủ tịch thì đến quầy lễ tân hẹn trước đi! Hơn nữa, một cô gái như cô, không đủ tư cách để gặp chủ tịch đâu!”
Ả nói xong còn hừ lạnh một tiếng, cố tỏ ra thái độ!
Thấy vậy, người phụ nữ nheo mắt lại, nhưng vẫn giữ một nụ cười chuyên nghiệp.
“Tôi họ Dương, là thư ký của ông Lý Hải Đông, chủ tịch của tập đoàn Lý Thị! Không biết là thân phận này có đủ tư cách hay không?”
Cái gì?
Ngay khi vừa nghe xong, cả Lạc Mai và Lạc Viễn Hà đều như chết lặng!
Tập đoàn Lý Thị là một trong những tập đoàn lớn nhất ở Tân Hải.
Thư ký của Lý Hải Đông thì cho dù có là ông nội nhìn thấy cũng phải nể mặt, đâu phải người mà bọn họ muốn đắc tội là được?
Chiến Thần Sở BắcTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhAnh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc… Chương 189“Lạc Tuyết, cậu đừng có đổi chủ đề, nếu không phải do cô xử lý không kịp thời thì công ty làm sao đến bước này được?”Lạc Mai chống tay lên hông, tỏ ra vẻ đanh đá.“Nói tóm lại, hôm nay là ngày cuối cùng, cho dù cô có bán thận thì cũng phải cứu được công ty!”“Đúng vậy!”Lạc Viễn Hà hơi ngẩng đầu lên, trong mắt không có chút cảm xúc nào!“Hôm qua cô đã đồng ý với cậu chủ Dương rồi, nếu không hoàn thành được thì đừng nói chỉ mình cô, mà ngay cả gia tộc cũng đừng mong được yên ổn”.Cạch cạch!Mặt Lạc Tuyết không còn chút máu, cô run rẩy lùi lại vài bước.Làm sao cô có thể lấp đầy khoản nợ khổng lồ như thế?Nhưng chuyện này có liên quan gì đến cô không?Lạc Mai là giám đốc của công ty, bây giờ công ty xảy ra chuyện lớn như vậy, chẳng lẽ ả không phải chịu trách nhiệm sao?Nếu không phải do Lạc Mai làm càn thì công ty đâu thể đến bước này chứ?Rõ ràng là không liên quan gì đến Lạc Tuyết, nhưng tại sao cô lại phải là người chịu trách nhiệm?Đúng là ức hiếp người khác quá đáng mà!Bấy nhiêu đây cũng không đủ để diễn tả nỗi hận trong lòng cô.“Được rồi, đừng ngây ra đó nữa, thời gian của cô không còn nhiều đâu!”“Nên làm gì thì chắc cũng không cần tôi dạy đâu nhỉ? Tốt hơn hết đừng có làm cho ông nội và cậu chủ Dương phải thất vọng!”Lạc Mai chế nhạo, không hề cho Lạc Tuyết cơ hội giải thích!Nói xong, hai cha con bọn họ liền xoay người rời đi.Chỉ nhìn thấy một người phụ nữ ăn mặc chuyên nghiệp bước vào!“Đây là tập đoàn Lạc Thị phải không? Cho tôi hỏi văn phòng chủ tịch ở đâu?”Cô gái hỏi với vẻ nghiêm trang.“Cô là ai, tìm chủ tịch có việc gì?”Lạc Mai cau mày, nhìn thấy người này có vẻ cao hơn mình, thân hình cũng nhỉnh hơn, lại còn xinh đẹp hơn, liền cảm thấy có chút không vui!“Muốn tìm chủ tịch thì đến quầy lễ tân hẹn trước đi! Hơn nữa, một cô gái như cô, không đủ tư cách để gặp chủ tịch đâu!”Ả nói xong còn hừ lạnh một tiếng, cố tỏ ra thái độ!Thấy vậy, người phụ nữ nheo mắt lại, nhưng vẫn giữ một nụ cười chuyên nghiệp.“Tôi họ Dương, là thư ký của ông Lý Hải Đông, chủ tịch của tập đoàn Lý Thị! Không biết là thân phận này có đủ tư cách hay không?”Cái gì?Ngay khi vừa nghe xong, cả Lạc Mai và Lạc Viễn Hà đều như chết lặng!Tập đoàn Lý Thị là một trong những tập đoàn lớn nhất ở Tân Hải.Thư ký của Lý Hải Đông thì cho dù có là ông nội nhìn thấy cũng phải nể mặt, đâu phải người mà bọn họ muốn đắc tội là được?