Anh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc…

Chương 195

Chiến Thần Sở BắcTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhAnh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc… Chương 195“Hầy, cô gái này khá đấy, vóc dáng, khuôn mặt đều là gu tôi đây thích”.Đến khi nhìn sang Thanh Vũ bên cạnh Sở Bắc, mắt cậu chủ Lưu sáng lên.Hắn liếm môi, lời nói không hề che giấu ý tứ của mình trong đó.“Quản cho tốt miệng mồm của mình đi, nếu không tôi không ngại cắt lưỡi anh đâu”.Thanh Vũ nhíu mày, vẻ mặt hết sức lạnh lùng.“Ôi này, tính tình cũng đanh đá đấy, là gu tôi thích, như vậy mới có cảm giác chinh phục”.Thế nhưng cậu chủ Lưu đang làm như không nghe thấy lời cảnh cáo của Thanh Vũ, ngược lại còn càng láo xược.“Này, tôi cũng không phải không nói lý, anh có thể cút đi nhưng để lại cô gái này là được”.Cậu chủ Lưu chỉ nhìn Sở Bắc một cái, ánh mắt dính chặt vào Thanh Vũ.Gái đẹp cực phẩm như vậy không dễ gì gặp được, không thể bỏ lỡ.“Để mạng của hắn lại”.Sở Bắc chỉ khẽ lắc đầu, bình tĩnh nói.Vừa dứt lời, bóng dáng Thanh Vũ lập tức biến mất ngay trước mắt.Cậu chủ Lưu còn chưa kịp phản ứng thì mặt đã bị đánh một cái thật đau.Bốp!Hắn chỉ cảm thấy mặt mình đau rát.Trời đất quay cuồng, cả người đã ngã nhào xuống đất.Nôn ra một ngụm máu, đồng thời năm sáu cái răng cũng rơi ra ngoài.“Cô, cô, cô…”Cậu chủ Lưu ngơ ngác chỉ vào Thanh Vũ.Nhưng miệng hắn gần như tê cứng không nói nên lời.“To gan, ngay cả cậu chủ Lưu mà cũng dám đánh, mẹ kiếp, không muốn sống nữa à? Cậu chủ Lưu, anh không sao chứ?”Chàng trai đó lập tức hoàn hồn, tức giận nhìn Thanh Vũ rồi vội vàng đến đỡ cậu chủ Lưu.“Mẹ kiếp, dám đánh tôi? Ông đây chơi chết cô!”Cậu chủ Lưu mất một lúc mới đứng lên được, cảm giác miệng đau rát, tức đến mức xanh mét mặt mày.Thế nhưng hắn vừa dứt lời.Rõ ràng Thanh Vũ còn cách hắn năm mét nhưng ngay lập tức đã xuất hiện trước mặt hắn.Đôi mắt lạnh như băng khiến con ngươi cậu chủ Lưu co rụt.“Cô… cô muốn làm gì? A!”Lại thêm một cái tát nữa!Đánh vào nửa mặt bên còn lại của hắn.Lần này cậu chủ Lưu văng luôn ra xa.Lại thêm mấy cái răng nữa rơi ra, đau đến mức hắn không đứng lên được.Lúc này ngay cả chàng trai trẻ đó cũng khiếp sợ.Người phụ nữ này nhìn có vẻ tuyệt sắc nhưng cũng bạo lực quá.Dù là đàn em của cậu chủ Lưu cũng đứng ngây người tại chỗ, không dám động vào.

Chương 195

“Hầy, cô gái này khá đấy, vóc dáng, khuôn mặt đều là gu tôi đây thích”.

Đến khi nhìn sang Thanh Vũ bên cạnh Sở Bắc, mắt cậu chủ Lưu sáng lên.

Hắn liếm môi, lời nói không hề che giấu ý tứ của mình trong đó.

“Quản cho tốt miệng mồm của mình đi, nếu không tôi không ngại cắt lưỡi anh đâu”.

Thanh Vũ nhíu mày, vẻ mặt hết sức lạnh lùng.

“Ôi này, tính tình cũng đanh đá đấy, là gu tôi thích, như vậy mới có cảm giác chinh phục”.

Thế nhưng cậu chủ Lưu đang làm như không nghe thấy lời cảnh cáo của Thanh Vũ, ngược lại còn càng láo xược.

“Này, tôi cũng không phải không nói lý, anh có thể cút đi nhưng để lại cô gái này là được”.

Cậu chủ Lưu chỉ nhìn Sở Bắc một cái, ánh mắt dính chặt vào Thanh Vũ.

Gái đẹp cực phẩm như vậy không dễ gì gặp được, không thể bỏ lỡ.

“Để mạng của hắn lại”.

Sở Bắc chỉ khẽ lắc đầu, bình tĩnh nói.

Vừa dứt lời, bóng dáng Thanh Vũ lập tức biến mất ngay trước mắt.

Cậu chủ Lưu còn chưa kịp phản ứng thì mặt đã bị đánh một cái thật đau.

Bốp!

Hắn chỉ cảm thấy mặt mình đau rát.

Trời đất quay cuồng, cả người đã ngã nhào xuống đất.

Nôn ra một ngụm máu, đồng thời năm sáu cái răng cũng rơi ra ngoài.

“Cô, cô, cô…”

Cậu chủ Lưu ngơ ngác chỉ vào Thanh Vũ.

Nhưng miệng hắn gần như tê cứng không nói nên lời.

“To gan, ngay cả cậu chủ Lưu mà cũng dám đánh, mẹ kiếp, không muốn sống nữa à? Cậu chủ Lưu, anh không sao chứ?”

Chàng trai đó lập tức hoàn hồn, tức giận nhìn Thanh Vũ rồi vội vàng đến đỡ cậu chủ Lưu.

“Mẹ kiếp, dám đánh tôi? Ông đây chơi chết cô!”

Cậu chủ Lưu mất một lúc mới đứng lên được, cảm giác miệng đau rát, tức đến mức xanh mét mặt mày.

Thế nhưng hắn vừa dứt lời.

Rõ ràng Thanh Vũ còn cách hắn năm mét nhưng ngay lập tức đã xuất hiện trước mặt hắn.

Đôi mắt lạnh như băng khiến con ngươi cậu chủ Lưu co rụt.

“Cô… cô muốn làm gì? A!”

Lại thêm một cái tát nữa!

Đánh vào nửa mặt bên còn lại của hắn.

Lần này cậu chủ Lưu văng luôn ra xa.

Lại thêm mấy cái răng nữa rơi ra, đau đến mức hắn không đứng lên được.

Lúc này ngay cả chàng trai trẻ đó cũng khiếp sợ.

Người phụ nữ này nhìn có vẻ tuyệt sắc nhưng cũng bạo lực quá.

Dù là đàn em của cậu chủ Lưu cũng đứng ngây người tại chỗ, không dám động vào.

Chiến Thần Sở BắcTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhAnh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc… Chương 195“Hầy, cô gái này khá đấy, vóc dáng, khuôn mặt đều là gu tôi đây thích”.Đến khi nhìn sang Thanh Vũ bên cạnh Sở Bắc, mắt cậu chủ Lưu sáng lên.Hắn liếm môi, lời nói không hề che giấu ý tứ của mình trong đó.“Quản cho tốt miệng mồm của mình đi, nếu không tôi không ngại cắt lưỡi anh đâu”.Thanh Vũ nhíu mày, vẻ mặt hết sức lạnh lùng.“Ôi này, tính tình cũng đanh đá đấy, là gu tôi thích, như vậy mới có cảm giác chinh phục”.Thế nhưng cậu chủ Lưu đang làm như không nghe thấy lời cảnh cáo của Thanh Vũ, ngược lại còn càng láo xược.“Này, tôi cũng không phải không nói lý, anh có thể cút đi nhưng để lại cô gái này là được”.Cậu chủ Lưu chỉ nhìn Sở Bắc một cái, ánh mắt dính chặt vào Thanh Vũ.Gái đẹp cực phẩm như vậy không dễ gì gặp được, không thể bỏ lỡ.“Để mạng của hắn lại”.Sở Bắc chỉ khẽ lắc đầu, bình tĩnh nói.Vừa dứt lời, bóng dáng Thanh Vũ lập tức biến mất ngay trước mắt.Cậu chủ Lưu còn chưa kịp phản ứng thì mặt đã bị đánh một cái thật đau.Bốp!Hắn chỉ cảm thấy mặt mình đau rát.Trời đất quay cuồng, cả người đã ngã nhào xuống đất.Nôn ra một ngụm máu, đồng thời năm sáu cái răng cũng rơi ra ngoài.“Cô, cô, cô…”Cậu chủ Lưu ngơ ngác chỉ vào Thanh Vũ.Nhưng miệng hắn gần như tê cứng không nói nên lời.“To gan, ngay cả cậu chủ Lưu mà cũng dám đánh, mẹ kiếp, không muốn sống nữa à? Cậu chủ Lưu, anh không sao chứ?”Chàng trai đó lập tức hoàn hồn, tức giận nhìn Thanh Vũ rồi vội vàng đến đỡ cậu chủ Lưu.“Mẹ kiếp, dám đánh tôi? Ông đây chơi chết cô!”Cậu chủ Lưu mất một lúc mới đứng lên được, cảm giác miệng đau rát, tức đến mức xanh mét mặt mày.Thế nhưng hắn vừa dứt lời.Rõ ràng Thanh Vũ còn cách hắn năm mét nhưng ngay lập tức đã xuất hiện trước mặt hắn.Đôi mắt lạnh như băng khiến con ngươi cậu chủ Lưu co rụt.“Cô… cô muốn làm gì? A!”Lại thêm một cái tát nữa!Đánh vào nửa mặt bên còn lại của hắn.Lần này cậu chủ Lưu văng luôn ra xa.Lại thêm mấy cái răng nữa rơi ra, đau đến mức hắn không đứng lên được.Lúc này ngay cả chàng trai trẻ đó cũng khiếp sợ.Người phụ nữ này nhìn có vẻ tuyệt sắc nhưng cũng bạo lực quá.Dù là đàn em của cậu chủ Lưu cũng đứng ngây người tại chỗ, không dám động vào.

Chương 195