Anh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc…

Chương 214

Chiến Thần Sở BắcTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhAnh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc… Chương 214Xoẹt!Tiếng gió lập tức ngừng thổi, thậm chí thời gian như ngừng trôi.Màn hình bị đóng băng!Nắm đấm của ông Mạc, không còn có thể tiến lên được chút nào nữa!“Thế này, có phải tôi bị hoa mắt không?”Lưu Tông Tín và Lưu Phong trợn trừng hai mắt, vẻ mặt giống như nhìn thấy ma!Lần này, ngay cả bọn họ cũng có thể thấy được ông Mạc không nương tay chút nào.Nhưng cho dù như vậy, cũng không thể làm tổn thương Thanh Vũ một chút nào ư?“Cô, rốt cuộc cô là ai?”Và lúc này, người cảm thấy đáng sợ nhất chính là ông Mạc!Đòn đánh dồn toàn lực của ông ta một lần nữa bị hóa giải dễ dàng.Lúc này ông ta mới nhận ra trong mắt Thanh Vũ, ông ta chỉ là một con kiến, một tên hề!Nhường ông ta ba chiêu chỉ là để cho ông ta có cơ hội ra tay mà thôi!“Ông không đủ tư cách để biết!”Thanh Vũ mặt không biểu cảm, khẽ động cổ tay!Bựt! Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.Ông Mạc không có sức phản kháng, đầu gối khuỵu xuống đất.Một nửa đùi của ông ta trực tiếp nhấn sâu xuống đất.Ngay cả mặt đất dường như cũng đang rung chuyển nhẹ.Cơn đau dữ dội khiến ông ta nhăn nhó.Ngay lập tức trong lòng ông ta bị chiếm đóng bởi sự tuyệt vọng và nỗi sợ hãi!“Không, không! Làm ơn, tha cho tôi, tôi không muốn chết…”Lúc này ông Mạc như còn gà bị rơi xuống nước, run như cầy sấy.Đâu còn sự kiêu ngạo hung hăng trước đây?Đối mặt với lời xin tha của ông ta, Thanh Vũ bịt tai không nghe mà quay đầu nhìn Sở Bắc.“Cậy thế hiếp đáp người khác, giở trò hổ báo, vì tiền mà giết người…”Sở Bắc vẫn quay lưng về phía ông ta, không quay đầu lại!“Mấy tội danh cùng trừng trị, chết cũng không đáng tiếc!”Xoẹt!Sở Bắc vừa dứt lời, sắc mặt ông Mạc lập tức trở nên trong suốt.“Làm ơn, cầu xin cậu, tha mạng cho tôi, tôi biết mình sai rồi, tôi nhất định sẽ thay đổi!”“Tôi, tôi có thể cho cậu tiền, cho cậu rất nhiều tiền. Cậu cho tôi làm con chó của cậu tôi cũng tuyệt đối không chớp mắt lấy một cái. Cầu xin cậu, cho tôi một con đường sống!”Nét mặt ông Mạc nhăn lại thành từng đống, khát vọng sống sót lập tức đè bẹp mọi thứ.Người càng giàu càng mạnh lại càng sợ chết nhất.

Chương 214

Xoẹt!

Tiếng gió lập tức ngừng thổi, thậm chí thời gian như ngừng trôi.

Màn hình bị đóng băng!

Nắm đấm của ông Mạc, không còn có thể tiến lên được chút nào nữa!

“Thế này, có phải tôi bị hoa mắt không?”

Lưu Tông Tín và Lưu Phong trợn trừng hai mắt, vẻ mặt giống như nhìn thấy ma!

Lần này, ngay cả bọn họ cũng có thể thấy được ông Mạc không nương tay chút nào.

Nhưng cho dù như vậy, cũng không thể làm tổn thương Thanh Vũ một chút nào ư?

“Cô, rốt cuộc cô là ai?”

Và lúc này, người cảm thấy đáng sợ nhất chính là ông Mạc!

Đòn đánh dồn toàn lực của ông ta một lần nữa bị hóa giải dễ dàng.

Lúc này ông ta mới nhận ra trong mắt Thanh Vũ, ông ta chỉ là một con kiến, một tên hề!

Nhường ông ta ba chiêu chỉ là để cho ông ta có cơ hội ra tay mà thôi!

“Ông không đủ tư cách để biết!”

Thanh Vũ mặt không biểu cảm, khẽ động cổ tay!

Bựt! Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Ông Mạc không có sức phản kháng, đầu gối khuỵu xuống đất.

Một nửa đùi của ông ta trực tiếp nhấn sâu xuống đất.

Ngay cả mặt đất dường như cũng đang rung chuyển nhẹ.

Cơn đau dữ dội khiến ông ta nhăn nhó.

Ngay lập tức trong lòng ông ta bị chiếm đóng bởi sự tuyệt vọng và nỗi sợ hãi!

“Không, không! Làm ơn, tha cho tôi, tôi không muốn chết…”

Lúc này ông Mạc như còn gà bị rơi xuống nước, run như cầy sấy.

Đâu còn sự kiêu ngạo hung hăng trước đây?

Đối mặt với lời xin tha của ông ta, Thanh Vũ bịt tai không nghe mà quay đầu nhìn Sở Bắc.

“Cậy thế hiếp đáp người khác, giở trò hổ báo, vì tiền mà giết người…”

Sở Bắc vẫn quay lưng về phía ông ta, không quay đầu lại!

“Mấy tội danh cùng trừng trị, chết cũng không đáng tiếc!”

Xoẹt!

Sở Bắc vừa dứt lời, sắc mặt ông Mạc lập tức trở nên trong suốt.

“Làm ơn, cầu xin cậu, tha mạng cho tôi, tôi biết mình sai rồi, tôi nhất định sẽ thay đổi!”

“Tôi, tôi có thể cho cậu tiền, cho cậu rất nhiều tiền. Cậu cho tôi làm con chó của cậu tôi cũng tuyệt đối không chớp mắt lấy một cái. Cầu xin cậu, cho tôi một con đường sống!”

Nét mặt ông Mạc nhăn lại thành từng đống, khát vọng sống sót lập tức đè bẹp mọi thứ.

Người càng giàu càng mạnh lại càng sợ chết nhất.

Chiến Thần Sở BắcTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhAnh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc… Chương 214Xoẹt!Tiếng gió lập tức ngừng thổi, thậm chí thời gian như ngừng trôi.Màn hình bị đóng băng!Nắm đấm của ông Mạc, không còn có thể tiến lên được chút nào nữa!“Thế này, có phải tôi bị hoa mắt không?”Lưu Tông Tín và Lưu Phong trợn trừng hai mắt, vẻ mặt giống như nhìn thấy ma!Lần này, ngay cả bọn họ cũng có thể thấy được ông Mạc không nương tay chút nào.Nhưng cho dù như vậy, cũng không thể làm tổn thương Thanh Vũ một chút nào ư?“Cô, rốt cuộc cô là ai?”Và lúc này, người cảm thấy đáng sợ nhất chính là ông Mạc!Đòn đánh dồn toàn lực của ông ta một lần nữa bị hóa giải dễ dàng.Lúc này ông ta mới nhận ra trong mắt Thanh Vũ, ông ta chỉ là một con kiến, một tên hề!Nhường ông ta ba chiêu chỉ là để cho ông ta có cơ hội ra tay mà thôi!“Ông không đủ tư cách để biết!”Thanh Vũ mặt không biểu cảm, khẽ động cổ tay!Bựt! Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.Ông Mạc không có sức phản kháng, đầu gối khuỵu xuống đất.Một nửa đùi của ông ta trực tiếp nhấn sâu xuống đất.Ngay cả mặt đất dường như cũng đang rung chuyển nhẹ.Cơn đau dữ dội khiến ông ta nhăn nhó.Ngay lập tức trong lòng ông ta bị chiếm đóng bởi sự tuyệt vọng và nỗi sợ hãi!“Không, không! Làm ơn, tha cho tôi, tôi không muốn chết…”Lúc này ông Mạc như còn gà bị rơi xuống nước, run như cầy sấy.Đâu còn sự kiêu ngạo hung hăng trước đây?Đối mặt với lời xin tha của ông ta, Thanh Vũ bịt tai không nghe mà quay đầu nhìn Sở Bắc.“Cậy thế hiếp đáp người khác, giở trò hổ báo, vì tiền mà giết người…”Sở Bắc vẫn quay lưng về phía ông ta, không quay đầu lại!“Mấy tội danh cùng trừng trị, chết cũng không đáng tiếc!”Xoẹt!Sở Bắc vừa dứt lời, sắc mặt ông Mạc lập tức trở nên trong suốt.“Làm ơn, cầu xin cậu, tha mạng cho tôi, tôi biết mình sai rồi, tôi nhất định sẽ thay đổi!”“Tôi, tôi có thể cho cậu tiền, cho cậu rất nhiều tiền. Cậu cho tôi làm con chó của cậu tôi cũng tuyệt đối không chớp mắt lấy một cái. Cầu xin cậu, cho tôi một con đường sống!”Nét mặt ông Mạc nhăn lại thành từng đống, khát vọng sống sót lập tức đè bẹp mọi thứ.Người càng giàu càng mạnh lại càng sợ chết nhất.

Chương 214