Anh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc…
Chương 218
Chiến Thần Sở BắcTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhAnh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc… Chương 218Nhiệm vụ cấp bách trước mắt, vẫn nên nghe ngóng rõ ràng thân phận Sở Bắc này trước đã.Nghĩ đến đây, ông ta muốn liên lạc để hỏi Chu Minh Hạo cho rõ.Nhưng vừa cầm điện thoại thì tiếng chuông đã vang lên trước.Nhìn thấy là ký thư gọi đến, trong lòng ông ta lại có dự cảm không tốt!“Tổng giám đốc Lưu, ông đang ở đâu vậy? Công ty xảy ra chuyện lớn rồi!”Lưu Tông Tín nhíu mày, tâm tình lại càng buồn bực: “Có chuyện gì thì nói mau, hốt ha hốt hoảng còn ra thể thống gì?”“Tổng giám đốc Lưu, cổ phiếu của chúng ta đột nhiên bị ác ý thao túng, sắp rớt xuống cực hạn rồi, nếu không nghĩ cách thì xảy ra chuyện lớn mất!””“Cái gì?”Nghe thấy giọng nói gấp gáp của thư ký bên kia điện thoại, Lưu Tông Tín lập tức mở to mắt.Hoảng sợ, không tin nổi, vẻ mặt ông ta thoáng chốc trắng nhợt.“Sao cậu không nói sớm? Nhưng ai lại to gan như vậy, dám gây trở ngại cho ông đây?”Ai ngờ, giọng nói thư ký bên kia lại càng sợ hãi hơn!“Là, là tập đoàn Bắc Dã!”…Dưới núi, Sở Bắc ngồi ghế sau xe, không nói lời nào như đang có tâm sự!“Thưa cậu, chúng ta đi đâu?”Nghe hỏi vậy, Sở Bắc nhìn mặt trời chiếu rọi, khẽ thở dài.“Đi tập đoàn Lạc thị xem sao, hôm qua đã đồng ý với Tiểu Tuyết rồi, không thể nuốt lời”.Chiếc xe ôm cua, đi thẳng về trung tâm thành phố.…Cùng lúc đó!Tại khách sạn Tân Hải!Trước cửa phòng tổng thống lầu ba!Lạc Tuyết vội vàng đến nhìn cửa phòng trước mặt, đôi mắt ửng đỏ, vẻ mặt do dự chần chừ.Cô hoàn toàn không rõ ý đồ của Lý Hải Đông.Nhỡ đâu ông ta thật sự có ý đồ với mình…Hậu quả thế nào, Lạc Tuyết cũng không dám tưởng tượng!Siết chặt điện thoại, cô muốn nói chuyện này cho Sở Bắc.Những nghĩ đến tính tình của Sở Bắc, cuối cùng cô vẫn từ bỏ.Nếu anh đến đây rồi đánh chủ tịch Lý, vậy mới là rắc rối lớn.“Nhất định là mình nghĩ nhiều rồi, chủ tịch Lý là nhân vật lớn như vậy, sao có thể nhìn trúng mình chứ?”Lạc Tuyết tự cười nhạo, vừa định lấy thẻ phòng mở cửa thì cửa phòng đột nhiên bị đẩy ra.“Cô Lạc, cô đến rồi sao? Mau vào trong!”Cửa phòng mở ra, gương mặt tươi cười khách khí của Lý Hải Đông đã xuất hiện.
Chương 218
Nhiệm vụ cấp bách trước mắt, vẫn nên nghe ngóng rõ ràng thân phận Sở Bắc này trước đã.
Nghĩ đến đây, ông ta muốn liên lạc để hỏi Chu Minh Hạo cho rõ.
Nhưng vừa cầm điện thoại thì tiếng chuông đã vang lên trước.
Nhìn thấy là ký thư gọi đến, trong lòng ông ta lại có dự cảm không tốt!
“Tổng giám đốc Lưu, ông đang ở đâu vậy? Công ty xảy ra chuyện lớn rồi!”
Lưu Tông Tín nhíu mày, tâm tình lại càng buồn bực: “Có chuyện gì thì nói mau, hốt ha hốt hoảng còn ra thể thống gì?”
“Tổng giám đốc Lưu, cổ phiếu của chúng ta đột nhiên bị ác ý thao túng, sắp rớt xuống cực hạn rồi, nếu không nghĩ cách thì xảy ra chuyện lớn mất!””
“Cái gì?”
Nghe thấy giọng nói gấp gáp của thư ký bên kia điện thoại, Lưu Tông Tín lập tức mở to mắt.
Hoảng sợ, không tin nổi, vẻ mặt ông ta thoáng chốc trắng nhợt.
“Sao cậu không nói sớm? Nhưng ai lại to gan như vậy, dám gây trở ngại cho ông đây?”
Ai ngờ, giọng nói thư ký bên kia lại càng sợ hãi hơn!
“Là, là tập đoàn Bắc Dã!”
…
Dưới núi, Sở Bắc ngồi ghế sau xe, không nói lời nào như đang có tâm sự!
“Thưa cậu, chúng ta đi đâu?”
Nghe hỏi vậy, Sở Bắc nhìn mặt trời chiếu rọi, khẽ thở dài.
“Đi tập đoàn Lạc thị xem sao, hôm qua đã đồng ý với Tiểu Tuyết rồi, không thể nuốt lời”.
Chiếc xe ôm cua, đi thẳng về trung tâm thành phố.
…
Cùng lúc đó!
Tại khách sạn Tân Hải!
Trước cửa phòng tổng thống lầu ba!
Lạc Tuyết vội vàng đến nhìn cửa phòng trước mặt, đôi mắt ửng đỏ, vẻ mặt do dự chần chừ.
Cô hoàn toàn không rõ ý đồ của Lý Hải Đông.
Nhỡ đâu ông ta thật sự có ý đồ với mình…
Hậu quả thế nào, Lạc Tuyết cũng không dám tưởng tượng!
Siết chặt điện thoại, cô muốn nói chuyện này cho Sở Bắc.
Những nghĩ đến tính tình của Sở Bắc, cuối cùng cô vẫn từ bỏ.
Nếu anh đến đây rồi đánh chủ tịch Lý, vậy mới là rắc rối lớn.
“Nhất định là mình nghĩ nhiều rồi, chủ tịch Lý là nhân vật lớn như vậy, sao có thể nhìn trúng mình chứ?”
Lạc Tuyết tự cười nhạo, vừa định lấy thẻ phòng mở cửa thì cửa phòng đột nhiên bị đẩy ra.
“Cô Lạc, cô đến rồi sao? Mau vào trong!”
Cửa phòng mở ra, gương mặt tươi cười khách khí của Lý Hải Đông đã xuất hiện.
Chiến Thần Sở BắcTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhAnh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc… Chương 218Nhiệm vụ cấp bách trước mắt, vẫn nên nghe ngóng rõ ràng thân phận Sở Bắc này trước đã.Nghĩ đến đây, ông ta muốn liên lạc để hỏi Chu Minh Hạo cho rõ.Nhưng vừa cầm điện thoại thì tiếng chuông đã vang lên trước.Nhìn thấy là ký thư gọi đến, trong lòng ông ta lại có dự cảm không tốt!“Tổng giám đốc Lưu, ông đang ở đâu vậy? Công ty xảy ra chuyện lớn rồi!”Lưu Tông Tín nhíu mày, tâm tình lại càng buồn bực: “Có chuyện gì thì nói mau, hốt ha hốt hoảng còn ra thể thống gì?”“Tổng giám đốc Lưu, cổ phiếu của chúng ta đột nhiên bị ác ý thao túng, sắp rớt xuống cực hạn rồi, nếu không nghĩ cách thì xảy ra chuyện lớn mất!””“Cái gì?”Nghe thấy giọng nói gấp gáp của thư ký bên kia điện thoại, Lưu Tông Tín lập tức mở to mắt.Hoảng sợ, không tin nổi, vẻ mặt ông ta thoáng chốc trắng nhợt.“Sao cậu không nói sớm? Nhưng ai lại to gan như vậy, dám gây trở ngại cho ông đây?”Ai ngờ, giọng nói thư ký bên kia lại càng sợ hãi hơn!“Là, là tập đoàn Bắc Dã!”…Dưới núi, Sở Bắc ngồi ghế sau xe, không nói lời nào như đang có tâm sự!“Thưa cậu, chúng ta đi đâu?”Nghe hỏi vậy, Sở Bắc nhìn mặt trời chiếu rọi, khẽ thở dài.“Đi tập đoàn Lạc thị xem sao, hôm qua đã đồng ý với Tiểu Tuyết rồi, không thể nuốt lời”.Chiếc xe ôm cua, đi thẳng về trung tâm thành phố.…Cùng lúc đó!Tại khách sạn Tân Hải!Trước cửa phòng tổng thống lầu ba!Lạc Tuyết vội vàng đến nhìn cửa phòng trước mặt, đôi mắt ửng đỏ, vẻ mặt do dự chần chừ.Cô hoàn toàn không rõ ý đồ của Lý Hải Đông.Nhỡ đâu ông ta thật sự có ý đồ với mình…Hậu quả thế nào, Lạc Tuyết cũng không dám tưởng tượng!Siết chặt điện thoại, cô muốn nói chuyện này cho Sở Bắc.Những nghĩ đến tính tình của Sở Bắc, cuối cùng cô vẫn từ bỏ.Nếu anh đến đây rồi đánh chủ tịch Lý, vậy mới là rắc rối lớn.“Nhất định là mình nghĩ nhiều rồi, chủ tịch Lý là nhân vật lớn như vậy, sao có thể nhìn trúng mình chứ?”Lạc Tuyết tự cười nhạo, vừa định lấy thẻ phòng mở cửa thì cửa phòng đột nhiên bị đẩy ra.“Cô Lạc, cô đến rồi sao? Mau vào trong!”Cửa phòng mở ra, gương mặt tươi cười khách khí của Lý Hải Đông đã xuất hiện.