Anh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc…

Chương 235

Chiến Thần Sở BắcTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhAnh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc… Chương 235Liên Hoa Tuấn Viên, đương nhiên cô từng nghe đến cái tên này.Với tài chính hiện tại, chỉ sợ ngay cả một miếng gạch vụn, cô cũng không mua nổi!Sở Bắc lại dõng dạc nói muốn đi đến chỗ đó xem nhà?Đây chẳng phải là muốn trêu đùa cô sao?“Sở Bắc, cậu có ý gì, coi chúng tôi là đồ ngốc sao?”Lạc Tuyết còn chừa đường lui, nhưng Chu Cầm thì đã mở miệng mắng chửi.Ánh mắt bà ta hung dữ như muốn ăn thịt người vậy!“Cậu… cậu thật sự ném sạch mặt mũi cả nhà chúng ta rồi! Mau cút đi, cút đi cho tôi! Tôi không muốn nhìn thấy cậu nữa!”Chu Cầm tức đến thở dốc, như thể Sở Bắc đã làm ra chuyện tội ác tày trời vậy!Bà ta vốn đã rất sĩ diện, muốn để Sở Bắc giúp mình lấy lại chút mặt mũi.Nhưng bây giờ, anh lại vứt sạch mặt mũi bà ta xuống đất để chà đạp giày vò.Chu Cầm sao chịu đựng nổi?“Đừng vậy chứ, tôi còn muốn đi Liên Hoa Tuấn Viên xem thử đấy!”Chỉ có chị Ngô thì lúc này lại tươi cười rạng rỡ.Giọng điệu nói chuyện rất bỡn cợt.“Sở Bắc đúng không, không phải muốn đi xem nhà sao? Bây giờ chúng ta đi thôi!”“Tôi tùy ý đi vài vòng, không sao chứ?”Chị Ngô vẫn cười tươi, nói thì nói vậy, nhưng cũng không có ý muốn đi.Rõ ràng là đổi cách khác hủy hoại cả nhà họ!Sắc mặt mẹ con Chu Cầm và Lạc Tuyết tái nhợt.Hôm nay, thể diện của bọn họ mất sạch rồi!Chỉ có Sở Bắc vẫn nhàn nhã bất định, nhìn về phía Lạc Tuyết.“Tiểu Tuyết, đi thôi, đi xem nhà, nếu thích thì hôm nay chuyển qua!”Thế nhưng, anh vừa nói ra thì vẻ mặt Lạc Tuyết lại càng khó nhìn hơn.“Sở Bắc, xem như tôi cầu xin anh đi, anh đừng làm loạn nữa được không?”Giọng điệu Lạc Tuyết gần như là cầu xin, đối với Sở Bắc, cô chỉ còn lại nỗi tuyệt vọng vô hạn!Bây giờ cô chỉ muốn an ổn qua ngày.Cho dù mắt Sở Bắc không nhìn thấy, nhưng chỉ cần an phận thủ thường, Lạc Tuyết cũng sẽ không chê bỏ anh!Chỉ là, Lạc Tuyết lại không chấp nhận được Sở Bắc lừa gạt cô!Một chút thôi cũng không thể!“Tiểu Tuyết, tin anh!”Sở Bắc lắc đầu, không giải thích gì!Giọng điệu chân thành, như có một loại ma lực khiến ba người đều kinh ngạc!“Sở Bắc, rốt cuộc cậu muốn chơi trò gì? Tôi cảnh cáo cậu, đừng có lừa gạt tôi, bà đây cả đời cũng sẽ không tha cho cậu đâu!”

Chương 235

Liên Hoa Tuấn Viên, đương nhiên cô từng nghe đến cái tên này.

Với tài chính hiện tại, chỉ sợ ngay cả một miếng gạch vụn, cô cũng không mua nổi!

Sở Bắc lại dõng dạc nói muốn đi đến chỗ đó xem nhà?

Đây chẳng phải là muốn trêu đùa cô sao?

“Sở Bắc, cậu có ý gì, coi chúng tôi là đồ ngốc sao?”

Lạc Tuyết còn chừa đường lui, nhưng Chu Cầm thì đã mở miệng mắng chửi.

Ánh mắt bà ta hung dữ như muốn ăn thịt người vậy!

“Cậu… cậu thật sự ném sạch mặt mũi cả nhà chúng ta rồi! Mau cút đi, cút đi cho tôi! Tôi không muốn nhìn thấy cậu nữa!”

Chu Cầm tức đến thở dốc, như thể Sở Bắc đã làm ra chuyện tội ác tày trời vậy!

Bà ta vốn đã rất sĩ diện, muốn để Sở Bắc giúp mình lấy lại chút mặt mũi.

Nhưng bây giờ, anh lại vứt sạch mặt mũi bà ta xuống đất để chà đạp giày vò.

Chu Cầm sao chịu đựng nổi?

“Đừng vậy chứ, tôi còn muốn đi Liên Hoa Tuấn Viên xem thử đấy!”

Chỉ có chị Ngô thì lúc này lại tươi cười rạng rỡ.

Giọng điệu nói chuyện rất bỡn cợt.

“Sở Bắc đúng không, không phải muốn đi xem nhà sao? Bây giờ chúng ta đi thôi!”

“Tôi tùy ý đi vài vòng, không sao chứ?”

Chị Ngô vẫn cười tươi, nói thì nói vậy, nhưng cũng không có ý muốn đi.

Rõ ràng là đổi cách khác hủy hoại cả nhà họ!

Sắc mặt mẹ con Chu Cầm và Lạc Tuyết tái nhợt.

Hôm nay, thể diện của bọn họ mất sạch rồi!

Chỉ có Sở Bắc vẫn nhàn nhã bất định, nhìn về phía Lạc Tuyết.

“Tiểu Tuyết, đi thôi, đi xem nhà, nếu thích thì hôm nay chuyển qua!”

Thế nhưng, anh vừa nói ra thì vẻ mặt Lạc Tuyết lại càng khó nhìn hơn.

“Sở Bắc, xem như tôi cầu xin anh đi, anh đừng làm loạn nữa được không?”

Giọng điệu Lạc Tuyết gần như là cầu xin, đối với Sở Bắc, cô chỉ còn lại nỗi tuyệt vọng vô hạn!

Bây giờ cô chỉ muốn an ổn qua ngày.

Cho dù mắt Sở Bắc không nhìn thấy, nhưng chỉ cần an phận thủ thường, Lạc Tuyết cũng sẽ không chê bỏ anh!

Chỉ là, Lạc Tuyết lại không chấp nhận được Sở Bắc lừa gạt cô!

Một chút thôi cũng không thể!

“Tiểu Tuyết, tin anh!”

Sở Bắc lắc đầu, không giải thích gì!

Giọng điệu chân thành, như có một loại ma lực khiến ba người đều kinh ngạc!

“Sở Bắc, rốt cuộc cậu muốn chơi trò gì? Tôi cảnh cáo cậu, đừng có lừa gạt tôi, bà đây cả đời cũng sẽ không tha cho cậu đâu!”

Chiến Thần Sở BắcTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhAnh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc… Chương 235Liên Hoa Tuấn Viên, đương nhiên cô từng nghe đến cái tên này.Với tài chính hiện tại, chỉ sợ ngay cả một miếng gạch vụn, cô cũng không mua nổi!Sở Bắc lại dõng dạc nói muốn đi đến chỗ đó xem nhà?Đây chẳng phải là muốn trêu đùa cô sao?“Sở Bắc, cậu có ý gì, coi chúng tôi là đồ ngốc sao?”Lạc Tuyết còn chừa đường lui, nhưng Chu Cầm thì đã mở miệng mắng chửi.Ánh mắt bà ta hung dữ như muốn ăn thịt người vậy!“Cậu… cậu thật sự ném sạch mặt mũi cả nhà chúng ta rồi! Mau cút đi, cút đi cho tôi! Tôi không muốn nhìn thấy cậu nữa!”Chu Cầm tức đến thở dốc, như thể Sở Bắc đã làm ra chuyện tội ác tày trời vậy!Bà ta vốn đã rất sĩ diện, muốn để Sở Bắc giúp mình lấy lại chút mặt mũi.Nhưng bây giờ, anh lại vứt sạch mặt mũi bà ta xuống đất để chà đạp giày vò.Chu Cầm sao chịu đựng nổi?“Đừng vậy chứ, tôi còn muốn đi Liên Hoa Tuấn Viên xem thử đấy!”Chỉ có chị Ngô thì lúc này lại tươi cười rạng rỡ.Giọng điệu nói chuyện rất bỡn cợt.“Sở Bắc đúng không, không phải muốn đi xem nhà sao? Bây giờ chúng ta đi thôi!”“Tôi tùy ý đi vài vòng, không sao chứ?”Chị Ngô vẫn cười tươi, nói thì nói vậy, nhưng cũng không có ý muốn đi.Rõ ràng là đổi cách khác hủy hoại cả nhà họ!Sắc mặt mẹ con Chu Cầm và Lạc Tuyết tái nhợt.Hôm nay, thể diện của bọn họ mất sạch rồi!Chỉ có Sở Bắc vẫn nhàn nhã bất định, nhìn về phía Lạc Tuyết.“Tiểu Tuyết, đi thôi, đi xem nhà, nếu thích thì hôm nay chuyển qua!”Thế nhưng, anh vừa nói ra thì vẻ mặt Lạc Tuyết lại càng khó nhìn hơn.“Sở Bắc, xem như tôi cầu xin anh đi, anh đừng làm loạn nữa được không?”Giọng điệu Lạc Tuyết gần như là cầu xin, đối với Sở Bắc, cô chỉ còn lại nỗi tuyệt vọng vô hạn!Bây giờ cô chỉ muốn an ổn qua ngày.Cho dù mắt Sở Bắc không nhìn thấy, nhưng chỉ cần an phận thủ thường, Lạc Tuyết cũng sẽ không chê bỏ anh!Chỉ là, Lạc Tuyết lại không chấp nhận được Sở Bắc lừa gạt cô!Một chút thôi cũng không thể!“Tiểu Tuyết, tin anh!”Sở Bắc lắc đầu, không giải thích gì!Giọng điệu chân thành, như có một loại ma lực khiến ba người đều kinh ngạc!“Sở Bắc, rốt cuộc cậu muốn chơi trò gì? Tôi cảnh cáo cậu, đừng có lừa gạt tôi, bà đây cả đời cũng sẽ không tha cho cậu đâu!”

Chương 235