Anh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc…

Chương 237

Chiến Thần Sở BắcTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhAnh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc… Chương 237Nói xong, thì nhấc chân phải lên dẫn đầu đi vào phòng bán hàng!Hai mẹ con đưa mắt nhìn nhau, nghiến răng rồi cũng đi theo!“Mau đứng nghiêm hết cho tôi, sắp có khách đến rồi! Là khách vip trong khách quý, các anh các chị đều phải thể hiện vẻ ngoài, tinh thần tốt nhất cho tôi!”Ở trước cửa phòng bán hàng!Gần hai mươi nam nữ trẻ tuổi, mặc đồ vest đơn màu đứng xếp thành hai hàng, cẩn trọng dè dặt!Đứng chính giữa, vẻ mặt giám đốc phòng bán hàng La Toàn nghiêm túc dặn dò mọi chuyện!Dáng vẻ rất uy nghiêm!“Giám đốc La, khách quý khi nào đến vậy? Chúng ta đứng đây cả tiếng đồng hồ rồi!”Đứng phía trên, một thanh niên lau mồ hôi trên trán, mất kiên nhẫn hỏi một câu!Bây giờ đang là lúc mặt trời lên cao, mặc đồ vest đứng dưới mặt trời chói chang thế này chẳng khác gì cực hình cả.Một tiếng đồng hồ này, quần áo bọn họ đều ướt đẫm.Đôi chân đứng cũng run rẩy cả rồi!Trong lòng lại càng không hiểu, rốt cuộc là nhân vật lớn thế nào, mà phải phô trương đến vậy!Ngay cả tuần trước, người đứng đầu thành phố đến thị sát, cũng không quan trọng đến vậy nữa?“Cậu thì hiểu cái gì?”Ai ngờ, La Toàn lại liếc nhìn anh ta!“Vị khách lát nữa đến chính là nhân vật cực lớn, đừng nói chúng ta, ngay cả mấy vị bên trong kia, cũng không chọc nổi!”“Nói chung chỉ một câu thôi, hôm nay nhất định phải khiến khách hài lòng!”“Nếu không, tất cả đều thu dọn đồ đạc cút hết cho tôi!”Lời này vừa thốt ra, hơn hai mươi người đều đứng thẳng người!Trong lòng vô cùng kinh ngạc, cũng muốn xem xem, rốt cuộc là nhân vật thế nào giá lâm đến Tân Hải!Cũng chính vào lúc này, Sở Bắc chống gậy, dẫn theo Lạc Tuyết và Chu Cầm, chậm rãi đi đến.Các nhân viên phòng bán hàng nào dám chậm trễ, vội vàng khom người, giọng điệu vô cùng kính cẩn!“Hoan nghênh quý khách đến Liên Hoa Tuấn Viên!”Hơn hai mươi người đồng loạt lên tiếng, đỗng tĩnh không hề nhỏ.Lạc Tuyết và Chu Cầm vốn đang thấp thỏm lo âu cũng giật mình.Đợi định thần lại thì đều ngẩng đầu nhìn Sở Bắc.Ánh mất rất kỳ lạ!Mấy người đó đang chào đón bọn họ sao?Chẳng lẽ Sở Bắc nói là thật sao?Thoáng chốc, hai mẹ con cảm giác như đang nằm mơ vậy, trong lòng có vô số suy nghĩ.Nhất là Lạc Tuyết, khẽ há miệng, vô cùng khó tin!Trừ phi, Sở Bắc còn có chuyện gì giấu mình?Chẳng lẽ, ban đầu ông nội đoán không sai, thân phận của Sở Bắc không đơn giản sao?Đừng nói là hai mẹ con bọn họ, ngay cả chị Ngô ở phía xa cũng hoàn toàn sững sờ!

Chương 237

Nói xong, thì nhấc chân phải lên dẫn đầu đi vào phòng bán hàng!

Hai mẹ con đưa mắt nhìn nhau, nghiến răng rồi cũng đi theo!

“Mau đứng nghiêm hết cho tôi, sắp có khách đến rồi! Là khách vip trong khách quý, các anh các chị đều phải thể hiện vẻ ngoài, tinh thần tốt nhất cho tôi!”

Ở trước cửa phòng bán hàng!

Gần hai mươi nam nữ trẻ tuổi, mặc đồ vest đơn màu đứng xếp thành hai hàng, cẩn trọng dè dặt!

Đứng chính giữa, vẻ mặt giám đốc phòng bán hàng La Toàn nghiêm túc dặn dò mọi chuyện!

Dáng vẻ rất uy nghiêm!

“Giám đốc La, khách quý khi nào đến vậy? Chúng ta đứng đây cả tiếng đồng hồ rồi!”

Đứng phía trên, một thanh niên lau mồ hôi trên trán, mất kiên nhẫn hỏi một câu!

Bây giờ đang là lúc mặt trời lên cao, mặc đồ vest đứng dưới mặt trời chói chang thế này chẳng khác gì cực hình cả.

Một tiếng đồng hồ này, quần áo bọn họ đều ướt đẫm.

Đôi chân đứng cũng run rẩy cả rồi!

Trong lòng lại càng không hiểu, rốt cuộc là nhân vật lớn thế nào, mà phải phô trương đến vậy!

Ngay cả tuần trước, người đứng đầu thành phố đến thị sát, cũng không quan trọng đến vậy nữa?

“Cậu thì hiểu cái gì?”

Ai ngờ, La Toàn lại liếc nhìn anh ta!

“Vị khách lát nữa đến chính là nhân vật cực lớn, đừng nói chúng ta, ngay cả mấy vị bên trong kia, cũng không chọc nổi!”

“Nói chung chỉ một câu thôi, hôm nay nhất định phải khiến khách hài lòng!”

“Nếu không, tất cả đều thu dọn đồ đạc cút hết cho tôi!”

Lời này vừa thốt ra, hơn hai mươi người đều đứng thẳng người!

Trong lòng vô cùng kinh ngạc, cũng muốn xem xem, rốt cuộc là nhân vật thế nào giá lâm đến Tân Hải!

Cũng chính vào lúc này, Sở Bắc chống gậy, dẫn theo Lạc Tuyết và Chu Cầm, chậm rãi đi đến.

Các nhân viên phòng bán hàng nào dám chậm trễ, vội vàng khom người, giọng điệu vô cùng kính cẩn!

“Hoan nghênh quý khách đến Liên Hoa Tuấn Viên!”

Hơn hai mươi người đồng loạt lên tiếng, đỗng tĩnh không hề nhỏ.

Lạc Tuyết và Chu Cầm vốn đang thấp thỏm lo âu cũng giật mình.

Đợi định thần lại thì đều ngẩng đầu nhìn Sở Bắc.

Ánh mất rất kỳ lạ!

Mấy người đó đang chào đón bọn họ sao?

Chẳng lẽ Sở Bắc nói là thật sao?

Thoáng chốc, hai mẹ con cảm giác như đang nằm mơ vậy, trong lòng có vô số suy nghĩ.

Nhất là Lạc Tuyết, khẽ há miệng, vô cùng khó tin!

Trừ phi, Sở Bắc còn có chuyện gì giấu mình?

Chẳng lẽ, ban đầu ông nội đoán không sai, thân phận của Sở Bắc không đơn giản sao?

Đừng nói là hai mẹ con bọn họ, ngay cả chị Ngô ở phía xa cũng hoàn toàn sững sờ!

Chiến Thần Sở BắcTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhAnh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc… Chương 237Nói xong, thì nhấc chân phải lên dẫn đầu đi vào phòng bán hàng!Hai mẹ con đưa mắt nhìn nhau, nghiến răng rồi cũng đi theo!“Mau đứng nghiêm hết cho tôi, sắp có khách đến rồi! Là khách vip trong khách quý, các anh các chị đều phải thể hiện vẻ ngoài, tinh thần tốt nhất cho tôi!”Ở trước cửa phòng bán hàng!Gần hai mươi nam nữ trẻ tuổi, mặc đồ vest đơn màu đứng xếp thành hai hàng, cẩn trọng dè dặt!Đứng chính giữa, vẻ mặt giám đốc phòng bán hàng La Toàn nghiêm túc dặn dò mọi chuyện!Dáng vẻ rất uy nghiêm!“Giám đốc La, khách quý khi nào đến vậy? Chúng ta đứng đây cả tiếng đồng hồ rồi!”Đứng phía trên, một thanh niên lau mồ hôi trên trán, mất kiên nhẫn hỏi một câu!Bây giờ đang là lúc mặt trời lên cao, mặc đồ vest đứng dưới mặt trời chói chang thế này chẳng khác gì cực hình cả.Một tiếng đồng hồ này, quần áo bọn họ đều ướt đẫm.Đôi chân đứng cũng run rẩy cả rồi!Trong lòng lại càng không hiểu, rốt cuộc là nhân vật lớn thế nào, mà phải phô trương đến vậy!Ngay cả tuần trước, người đứng đầu thành phố đến thị sát, cũng không quan trọng đến vậy nữa?“Cậu thì hiểu cái gì?”Ai ngờ, La Toàn lại liếc nhìn anh ta!“Vị khách lát nữa đến chính là nhân vật cực lớn, đừng nói chúng ta, ngay cả mấy vị bên trong kia, cũng không chọc nổi!”“Nói chung chỉ một câu thôi, hôm nay nhất định phải khiến khách hài lòng!”“Nếu không, tất cả đều thu dọn đồ đạc cút hết cho tôi!”Lời này vừa thốt ra, hơn hai mươi người đều đứng thẳng người!Trong lòng vô cùng kinh ngạc, cũng muốn xem xem, rốt cuộc là nhân vật thế nào giá lâm đến Tân Hải!Cũng chính vào lúc này, Sở Bắc chống gậy, dẫn theo Lạc Tuyết và Chu Cầm, chậm rãi đi đến.Các nhân viên phòng bán hàng nào dám chậm trễ, vội vàng khom người, giọng điệu vô cùng kính cẩn!“Hoan nghênh quý khách đến Liên Hoa Tuấn Viên!”Hơn hai mươi người đồng loạt lên tiếng, đỗng tĩnh không hề nhỏ.Lạc Tuyết và Chu Cầm vốn đang thấp thỏm lo âu cũng giật mình.Đợi định thần lại thì đều ngẩng đầu nhìn Sở Bắc.Ánh mất rất kỳ lạ!Mấy người đó đang chào đón bọn họ sao?Chẳng lẽ Sở Bắc nói là thật sao?Thoáng chốc, hai mẹ con cảm giác như đang nằm mơ vậy, trong lòng có vô số suy nghĩ.Nhất là Lạc Tuyết, khẽ há miệng, vô cùng khó tin!Trừ phi, Sở Bắc còn có chuyện gì giấu mình?Chẳng lẽ, ban đầu ông nội đoán không sai, thân phận của Sở Bắc không đơn giản sao?Đừng nói là hai mẹ con bọn họ, ngay cả chị Ngô ở phía xa cũng hoàn toàn sững sờ!

Chương 237