Anh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc…
Chương 250
Chiến Thần Sở BắcTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhAnh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc… Chương 250Thấy Sở Bắc khẽ gật đầu, anh ta mới định thần lại.“Chị Lạc quá lời rồi, người mua đã nói chị muốn ở đây bao lâu thì ở, ở cả đời cũng được”.Câu nói này khiến Lạc Tuyết ngẩn ra.Triệu Diệu Quang sợ Lạc Tuyết lại hỏi thêm nên vội lắc đầu một cách thần bí.“Chị Lạc, chị đừng hỏi nữa, tôi không thể trả lời được đâu”.“Chị chỉ cần biết, có quý nhân đã giúp mình là được”.Quý nhân!Hai từ đó khiến Lạc Tuyết ngẩn ngơ.Sáng nay, Lý Hải Đông cũng nói vậy.Nhưng hiện giờ, cô vẫn chưa có manh mối nào cả.Rốt cuộc quý nhân đó là ai?Loáng cái, thủ tục đã được làm xong.Để lấy lòng Sở Bắc, Triệu Diệu Quang còn thuê dịch vụ dọn nhà tới.Anh ta chủ động xin việc, đã thế còn đảm bảo trong vòng một tiếng sẽ dọn hết đồ đến đây.Ngay tối nay, nhà Lạc Tuyết có thể dọn đến ở luôn.Thật lòng Lạc Tuyết thấy rất đắn đo, nhưng do Triệu Diệu Quang quá nhiệt tình nên cô đành đồng ý.Còn Chu Cầm thì gào thét đòi đi cùng với Triệu Diệu Quang.Chẳng cần nghĩ cũng biết chắc chắn bà ta định đi khoe khoang với chị Ngô rồi.Ngay sau đó, chỉ còn lại Sở Bắc và Lạc Tuyết ở lại trong căn biệt thự.“Sở Bắc, chuyện này là sao? Hay có liên quan gì đến anh đó?”Cuối cùng, Lạc Tuyết do dự một lát rồi nói ra điểm nghi vấn trong đầu mình.Nếu không phải vậy thì tại sao trước đó, Sở Bắc lại ung dung đến vậy?Sở Bắc chỉ mỉm cười, từ chối cho ý kiến.“Liên quan đến ai quan trọng lắm à? Người lương thiện sẽ gặp may mắn thôi!”Lạc Tuyết trầm mặc!Sở Bắc nói không sai!Nhưng một khi đã nhận một món quà lớn thế này thì cô cũng cần biết người tặng là ai chứ.Lạc Tuyết vẫn thấy bồn chồn không yên.Cô thật sự rất muốn biết quý nhân đó là ai.Cùng lúc đó, có tiếng chuông điện thoại vang lên, thấy là ông mình gọi tới, Lạc Tuyết lập tức nghe máy ngay.Sau dăm ba câu, Lạc Tuyết đã cúp máy rồi khoanh tay lại.“Ông bảo tôi đến công ty ngay, chắc hợp đồng với tập đoàn Lý Thị có kết quả rồi đấy!”Sở Bắc gật đầu: “Anh đi với em!”Lạc Tuyết khựng lại, định từ chối nhưng cuối cùng vẫn gật đầu.Hai người bắt xe nhanh chóng đi tới công ty.
Chương 250
Thấy Sở Bắc khẽ gật đầu, anh ta mới định thần lại.
“Chị Lạc quá lời rồi, người mua đã nói chị muốn ở đây bao lâu thì ở, ở cả đời cũng được”.
Câu nói này khiến Lạc Tuyết ngẩn ra.
Triệu Diệu Quang sợ Lạc Tuyết lại hỏi thêm nên vội lắc đầu một cách thần bí.
“Chị Lạc, chị đừng hỏi nữa, tôi không thể trả lời được đâu”.
“Chị chỉ cần biết, có quý nhân đã giúp mình là được”.
Quý nhân!
Hai từ đó khiến Lạc Tuyết ngẩn ngơ.
Sáng nay, Lý Hải Đông cũng nói vậy.
Nhưng hiện giờ, cô vẫn chưa có manh mối nào cả.
Rốt cuộc quý nhân đó là ai?
Loáng cái, thủ tục đã được làm xong.
Để lấy lòng Sở Bắc, Triệu Diệu Quang còn thuê dịch vụ dọn nhà tới.
Anh ta chủ động xin việc, đã thế còn đảm bảo trong vòng một tiếng sẽ dọn hết đồ đến đây.
Ngay tối nay, nhà Lạc Tuyết có thể dọn đến ở luôn.
Thật lòng Lạc Tuyết thấy rất đắn đo, nhưng do Triệu Diệu Quang quá nhiệt tình nên cô đành đồng ý.
Còn Chu Cầm thì gào thét đòi đi cùng với Triệu Diệu Quang.
Chẳng cần nghĩ cũng biết chắc chắn bà ta định đi khoe khoang với chị Ngô rồi.
Ngay sau đó, chỉ còn lại Sở Bắc và Lạc Tuyết ở lại trong căn biệt thự.
“Sở Bắc, chuyện này là sao? Hay có liên quan gì đến anh đó?”
Cuối cùng, Lạc Tuyết do dự một lát rồi nói ra điểm nghi vấn trong đầu mình.
Nếu không phải vậy thì tại sao trước đó, Sở Bắc lại ung dung đến vậy?
Sở Bắc chỉ mỉm cười, từ chối cho ý kiến.
“Liên quan đến ai quan trọng lắm à? Người lương thiện sẽ gặp may mắn thôi!”
Lạc Tuyết trầm mặc!
Sở Bắc nói không sai!
Nhưng một khi đã nhận một món quà lớn thế này thì cô cũng cần biết người tặng là ai chứ.
Lạc Tuyết vẫn thấy bồn chồn không yên.
Cô thật sự rất muốn biết quý nhân đó là ai.
Cùng lúc đó, có tiếng chuông điện thoại vang lên, thấy là ông mình gọi tới, Lạc Tuyết lập tức nghe máy ngay.
Sau dăm ba câu, Lạc Tuyết đã cúp máy rồi khoanh tay lại.
“Ông bảo tôi đến công ty ngay, chắc hợp đồng với tập đoàn Lý Thị có kết quả rồi đấy!”
Sở Bắc gật đầu: “Anh đi với em!”
Lạc Tuyết khựng lại, định từ chối nhưng cuối cùng vẫn gật đầu.
Hai người bắt xe nhanh chóng đi tới công ty.
Chiến Thần Sở BắcTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhAnh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc… Chương 250Thấy Sở Bắc khẽ gật đầu, anh ta mới định thần lại.“Chị Lạc quá lời rồi, người mua đã nói chị muốn ở đây bao lâu thì ở, ở cả đời cũng được”.Câu nói này khiến Lạc Tuyết ngẩn ra.Triệu Diệu Quang sợ Lạc Tuyết lại hỏi thêm nên vội lắc đầu một cách thần bí.“Chị Lạc, chị đừng hỏi nữa, tôi không thể trả lời được đâu”.“Chị chỉ cần biết, có quý nhân đã giúp mình là được”.Quý nhân!Hai từ đó khiến Lạc Tuyết ngẩn ngơ.Sáng nay, Lý Hải Đông cũng nói vậy.Nhưng hiện giờ, cô vẫn chưa có manh mối nào cả.Rốt cuộc quý nhân đó là ai?Loáng cái, thủ tục đã được làm xong.Để lấy lòng Sở Bắc, Triệu Diệu Quang còn thuê dịch vụ dọn nhà tới.Anh ta chủ động xin việc, đã thế còn đảm bảo trong vòng một tiếng sẽ dọn hết đồ đến đây.Ngay tối nay, nhà Lạc Tuyết có thể dọn đến ở luôn.Thật lòng Lạc Tuyết thấy rất đắn đo, nhưng do Triệu Diệu Quang quá nhiệt tình nên cô đành đồng ý.Còn Chu Cầm thì gào thét đòi đi cùng với Triệu Diệu Quang.Chẳng cần nghĩ cũng biết chắc chắn bà ta định đi khoe khoang với chị Ngô rồi.Ngay sau đó, chỉ còn lại Sở Bắc và Lạc Tuyết ở lại trong căn biệt thự.“Sở Bắc, chuyện này là sao? Hay có liên quan gì đến anh đó?”Cuối cùng, Lạc Tuyết do dự một lát rồi nói ra điểm nghi vấn trong đầu mình.Nếu không phải vậy thì tại sao trước đó, Sở Bắc lại ung dung đến vậy?Sở Bắc chỉ mỉm cười, từ chối cho ý kiến.“Liên quan đến ai quan trọng lắm à? Người lương thiện sẽ gặp may mắn thôi!”Lạc Tuyết trầm mặc!Sở Bắc nói không sai!Nhưng một khi đã nhận một món quà lớn thế này thì cô cũng cần biết người tặng là ai chứ.Lạc Tuyết vẫn thấy bồn chồn không yên.Cô thật sự rất muốn biết quý nhân đó là ai.Cùng lúc đó, có tiếng chuông điện thoại vang lên, thấy là ông mình gọi tới, Lạc Tuyết lập tức nghe máy ngay.Sau dăm ba câu, Lạc Tuyết đã cúp máy rồi khoanh tay lại.“Ông bảo tôi đến công ty ngay, chắc hợp đồng với tập đoàn Lý Thị có kết quả rồi đấy!”Sở Bắc gật đầu: “Anh đi với em!”Lạc Tuyết khựng lại, định từ chối nhưng cuối cùng vẫn gật đầu.Hai người bắt xe nhanh chóng đi tới công ty.