Anh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc…
Chương 264
Chiến Thần Sở BắcTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhAnh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc… Chương 264Sở Bắc chống gậy, lẳng lặng đi theo theo sau, không nói lời nào.Trên đường lên lầu hai, Lưu Tông Tín không hề dừng lại, vội vàng dẫn Sở Bắc đi lên.“Cậu Sở, Tụ Hiền Lâu này tuy có chút cũ kỹ, nhưng món ăn phục vụ bên trong thì không tệ!”Lưu Tông Tín vừa dẫn đường vừa lên tiếng giới thiệu.“Nhưng, với thân phận của cậu, thế nào thì cũng phải lên lầu bốn mới được!”Nghe thấy lời này, Sở Bắc như vô ý hỏi một câu.“Lầu bốn? Nhưng mà, họ Sở tôi lại muốn đến lầu năm xem thử!”Nghe thấy vậy, Lưu Tông Tín chợt ngây người, nhưng cũng không quá bất ngờ.“Đúng vậy, với thân phận của cậu, cũng chỉ có lầu năm mới xứng đáng thôi!”Nói thì như vậy, nhưng Lưu Tông Tín cũng lo lắng trong lòng.Dù sao, với thân phận của ông ta, muốn lên lầu năm cũng không dễ dàng như vậy.Huống hồ, trường hợp hôm nay lại có chút đặc biệt!“Sao vậy, có vấn đề?”Sở Bắc khẽ cười, giọng điệu có chút trêu đùa.Lưu Tông Tín vừa nghe đã vội vàng gật đầu.“Không có không có, nếu cậu muốn lên thì họ Lưu tôi tất nhiên sẽ mở đường!”Sở Bắc nghe thấy thì khẽ cười, gật đầu một cái,“Nếu đã như vậy, thì làm phiền Lưu gia chủ rồi!”“Không phiền không phiền, đều là chuyện tôi nên làm!”Lưu Tông Tín vội cười xòa, trong lòng lại cay đắng trăm nghìn lần!Nhưng vừa nghĩ đến mục đích đến đây của mình, chỉ có thể cắn răng, đi về phía lầu năm!…Tại lầu năm! Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.Không khí tại đây, lại hòa nhã hơn so với Lưu Tông Tín nghĩ nhiều.Lầu năm, tuy là lầu cao nhất, nhưng chỉ có một phòng bao lớn.Trang trí phong cách cổ xưa, đồ trang trí gì cần thì đều có cả.Không chỉ là bàn ăn, mà ngay cả phòng vệ sinh, phòng nghỉ ngơi đều có đủ.Đừng nói là ăn cơm, dù ngủ ở đây cũng không là vấn đề/Tuy lầu năm không cao, bởi vì vị trí nên có thể nhìn thấy cảnh đêm của phân nửa Tân Hải!Ăn cơm ở đây, không chỉ sầm uất, mà quan trọng hơn, là biểu tượng của địa vị!Lúc này, bên bàn gỗ lim hình tròn rộng lớn, có chưa tới mười người đang ngồi.Tuy không nhiều nhưng đều là nhân vật lớn chỉ tùy tiện giẫm chân một cái, thì đất Tân Hải này cũng run rẩy.Những người khác tạm không nhắc đến, hai ông lớn Trương Hồng Viễn và Lý Hải Đông đều có mặtThế nhưng, cũng chỉ ngồi ở vị trí thứ mà thôi.
Chương 264
Sở Bắc chống gậy, lẳng lặng đi theo theo sau, không nói lời nào.
Trên đường lên lầu hai, Lưu Tông Tín không hề dừng lại, vội vàng dẫn Sở Bắc đi lên.
“Cậu Sở, Tụ Hiền Lâu này tuy có chút cũ kỹ, nhưng món ăn phục vụ bên trong thì không tệ!”
Lưu Tông Tín vừa dẫn đường vừa lên tiếng giới thiệu.
“Nhưng, với thân phận của cậu, thế nào thì cũng phải lên lầu bốn mới được!”
Nghe thấy lời này, Sở Bắc như vô ý hỏi một câu.
“Lầu bốn? Nhưng mà, họ Sở tôi lại muốn đến lầu năm xem thử!”
Nghe thấy vậy, Lưu Tông Tín chợt ngây người, nhưng cũng không quá bất ngờ.
“Đúng vậy, với thân phận của cậu, cũng chỉ có lầu năm mới xứng đáng thôi!”
Nói thì như vậy, nhưng Lưu Tông Tín cũng lo lắng trong lòng.
Dù sao, với thân phận của ông ta, muốn lên lầu năm cũng không dễ dàng như vậy.
Huống hồ, trường hợp hôm nay lại có chút đặc biệt!
“Sao vậy, có vấn đề?”
Sở Bắc khẽ cười, giọng điệu có chút trêu đùa.
Lưu Tông Tín vừa nghe đã vội vàng gật đầu.
“Không có không có, nếu cậu muốn lên thì họ Lưu tôi tất nhiên sẽ mở đường!”
Sở Bắc nghe thấy thì khẽ cười, gật đầu một cái,
“Nếu đã như vậy, thì làm phiền Lưu gia chủ rồi!”
“Không phiền không phiền, đều là chuyện tôi nên làm!”
Lưu Tông Tín vội cười xòa, trong lòng lại cay đắng trăm nghìn lần!
Nhưng vừa nghĩ đến mục đích đến đây của mình, chỉ có thể cắn răng, đi về phía lầu năm!
…
Tại lầu năm! Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Không khí tại đây, lại hòa nhã hơn so với Lưu Tông Tín nghĩ nhiều.
Lầu năm, tuy là lầu cao nhất, nhưng chỉ có một phòng bao lớn.
Trang trí phong cách cổ xưa, đồ trang trí gì cần thì đều có cả.
Không chỉ là bàn ăn, mà ngay cả phòng vệ sinh, phòng nghỉ ngơi đều có đủ.
Đừng nói là ăn cơm, dù ngủ ở đây cũng không là vấn đề/
Tuy lầu năm không cao, bởi vì vị trí nên có thể nhìn thấy cảnh đêm của phân nửa Tân Hải!
Ăn cơm ở đây, không chỉ sầm uất, mà quan trọng hơn, là biểu tượng của địa vị!
Lúc này, bên bàn gỗ lim hình tròn rộng lớn, có chưa tới mười người đang ngồi.
Tuy không nhiều nhưng đều là nhân vật lớn chỉ tùy tiện giẫm chân một cái, thì đất Tân Hải này cũng run rẩy.
Những người khác tạm không nhắc đến, hai ông lớn Trương Hồng Viễn và Lý Hải Đông đều có mặt
Thế nhưng, cũng chỉ ngồi ở vị trí thứ mà thôi.
Chiến Thần Sở BắcTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhAnh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc… Chương 264Sở Bắc chống gậy, lẳng lặng đi theo theo sau, không nói lời nào.Trên đường lên lầu hai, Lưu Tông Tín không hề dừng lại, vội vàng dẫn Sở Bắc đi lên.“Cậu Sở, Tụ Hiền Lâu này tuy có chút cũ kỹ, nhưng món ăn phục vụ bên trong thì không tệ!”Lưu Tông Tín vừa dẫn đường vừa lên tiếng giới thiệu.“Nhưng, với thân phận của cậu, thế nào thì cũng phải lên lầu bốn mới được!”Nghe thấy lời này, Sở Bắc như vô ý hỏi một câu.“Lầu bốn? Nhưng mà, họ Sở tôi lại muốn đến lầu năm xem thử!”Nghe thấy vậy, Lưu Tông Tín chợt ngây người, nhưng cũng không quá bất ngờ.“Đúng vậy, với thân phận của cậu, cũng chỉ có lầu năm mới xứng đáng thôi!”Nói thì như vậy, nhưng Lưu Tông Tín cũng lo lắng trong lòng.Dù sao, với thân phận của ông ta, muốn lên lầu năm cũng không dễ dàng như vậy.Huống hồ, trường hợp hôm nay lại có chút đặc biệt!“Sao vậy, có vấn đề?”Sở Bắc khẽ cười, giọng điệu có chút trêu đùa.Lưu Tông Tín vừa nghe đã vội vàng gật đầu.“Không có không có, nếu cậu muốn lên thì họ Lưu tôi tất nhiên sẽ mở đường!”Sở Bắc nghe thấy thì khẽ cười, gật đầu một cái,“Nếu đã như vậy, thì làm phiền Lưu gia chủ rồi!”“Không phiền không phiền, đều là chuyện tôi nên làm!”Lưu Tông Tín vội cười xòa, trong lòng lại cay đắng trăm nghìn lần!Nhưng vừa nghĩ đến mục đích đến đây của mình, chỉ có thể cắn răng, đi về phía lầu năm!…Tại lầu năm! Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.Không khí tại đây, lại hòa nhã hơn so với Lưu Tông Tín nghĩ nhiều.Lầu năm, tuy là lầu cao nhất, nhưng chỉ có một phòng bao lớn.Trang trí phong cách cổ xưa, đồ trang trí gì cần thì đều có cả.Không chỉ là bàn ăn, mà ngay cả phòng vệ sinh, phòng nghỉ ngơi đều có đủ.Đừng nói là ăn cơm, dù ngủ ở đây cũng không là vấn đề/Tuy lầu năm không cao, bởi vì vị trí nên có thể nhìn thấy cảnh đêm của phân nửa Tân Hải!Ăn cơm ở đây, không chỉ sầm uất, mà quan trọng hơn, là biểu tượng của địa vị!Lúc này, bên bàn gỗ lim hình tròn rộng lớn, có chưa tới mười người đang ngồi.Tuy không nhiều nhưng đều là nhân vật lớn chỉ tùy tiện giẫm chân một cái, thì đất Tân Hải này cũng run rẩy.Những người khác tạm không nhắc đến, hai ông lớn Trương Hồng Viễn và Lý Hải Đông đều có mặtThế nhưng, cũng chỉ ngồi ở vị trí thứ mà thôi.