Anh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc…

Chương 277

Chiến Thần Sở BắcTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhAnh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc… Chương 277“Đi ngay!”Lưu Tông Tín đạp cho Lưu Phong một phát rồi vội vã trở về công ty.Chỉ còn Lưu Phong đứng đần ra tại chỗ với vẻ mặt đau khổ.…“Chết tiệt! Sở Bắc, lại là Sở Bắc, tức muốn chết mà!”Cùng lúc đó, Dương Xuyên ngồi trong chiếc MayBach đang tức đến mức nghiến răng nghiến lợi.Từ lúc đến Tân Hải đến nay, hễ gặp Sở Bắc là hắn ta xui xẻo.Mọi kế hoạch của hắn ta đều bị Sở Bắc phá hỏng.Điều đó hắn ta có thể bỏ qua, nhưng hắn ta đường đường là cậu chủ của nhà họ Dương mà lại không làm gì được Sở Bắc ư?Thậm chí, hắn ta còn phải cúi đầu mấy lần, đúng là mất mặt.“Điều tra, tiếp tục điều tra cho tôi! Tôi không tin tên đó chui từ khe đá lên”.“Vâng!”Tên đàn em ngồi ở ghế lái lập tức gật đầu.Tiếp theo, hình như tên đó đã nghĩ ra điều gì.“À, thưa cậu, Lạc Vinh Quang vừa gọi đến ạ”.“Lạc Vinh Quang? Hừ, lão già cố chấp, kệ lão ta đi!”Dương Xuyên hừ một tiếng, hoàn toàn không để tâm.Tên đàn em cười khổ nói: “Thưa cậu, Lạc Vinh Quang nói tập đoàn Lạc Thị đã có chủ đầu tư rồi, nguy cơ cũng đã đã được giải trừ”.“Cái gì?”Nghe thấy thế, Dương Xuyên giật nảy mình.Hắn ta cố ý gây khó dễ cho tập đoàn Lạc Thị với mục đích điều tra về Sở Bắc.Vì thế hắn ta đã có lời với các doanh nghiệp và ngân hàng ở Tân Hải, yêu cầu họ không được trợ giúp cho Lạc Thị, nhưng bây giờ…“Sao lại thế? Họ giải quyết bằng cách nào?”Tên đàn em chỉ biết cười trừ với câu hỏi này.“Là Lý Hải Đông đã cho nhà họ một tỷ mà không đòi hỏi gì”.“Lý Hải Đông, bảo sao…”Nhớ lại thái độ ban nãy của Lý Hải Đông, Dương Xuyên đã hiểu ra ngay.Lúc lên tiếng, hắn ra còn nghiến răng kèn kẹt.“Đến tập đoàn Lý Thị, để tôi xem có phải Lý Hải Đông định đối đầu với tôi hay không”.Tên đàn em không dám chậm trễ, lập tức khởi động xe.…Người biết chuyện ở Tụ Hiền Lâu không nhiều.Nhưng chắc chắn sẽ có không ít người mất ngủ.Sau khi rời khỏi Tụ Hiền Lâu, Sở Bắc không cần Thanh Vũ đi cùng nữa.Vừa quay về tiểu khu, anh đã gặp Lạc Tuyết vừa đi đón con gái tan học về.

Chương 277

“Đi ngay!”

Lưu Tông Tín đạp cho Lưu Phong một phát rồi vội vã trở về công ty.

Chỉ còn Lưu Phong đứng đần ra tại chỗ với vẻ mặt đau khổ.

“Chết tiệt! Sở Bắc, lại là Sở Bắc, tức muốn chết mà!”

Cùng lúc đó, Dương Xuyên ngồi trong chiếc MayBach đang tức đến mức nghiến răng nghiến lợi.

Từ lúc đến Tân Hải đến nay, hễ gặp Sở Bắc là hắn ta xui xẻo.

Mọi kế hoạch của hắn ta đều bị Sở Bắc phá hỏng.

Điều đó hắn ta có thể bỏ qua, nhưng hắn ta đường đường là cậu chủ của nhà họ Dương mà lại không làm gì được Sở Bắc ư?

Thậm chí, hắn ta còn phải cúi đầu mấy lần, đúng là mất mặt.

“Điều tra, tiếp tục điều tra cho tôi! Tôi không tin tên đó chui từ khe đá lên”.

“Vâng!”

Tên đàn em ngồi ở ghế lái lập tức gật đầu.

Tiếp theo, hình như tên đó đã nghĩ ra điều gì.

“À, thưa cậu, Lạc Vinh Quang vừa gọi đến ạ”.

“Lạc Vinh Quang? Hừ, lão già cố chấp, kệ lão ta đi!”

Dương Xuyên hừ một tiếng, hoàn toàn không để tâm.

Tên đàn em cười khổ nói: “Thưa cậu, Lạc Vinh Quang nói tập đoàn Lạc Thị đã có chủ đầu tư rồi, nguy cơ cũng đã đã được giải trừ”.

“Cái gì?”

Nghe thấy thế, Dương Xuyên giật nảy mình.

Hắn ta cố ý gây khó dễ cho tập đoàn Lạc Thị với mục đích điều tra về Sở Bắc.

Vì thế hắn ta đã có lời với các doanh nghiệp và ngân hàng ở Tân Hải, yêu cầu họ không được trợ giúp cho Lạc Thị, nhưng bây giờ…

“Sao lại thế? Họ giải quyết bằng cách nào?”

Tên đàn em chỉ biết cười trừ với câu hỏi này.

“Là Lý Hải Đông đã cho nhà họ một tỷ mà không đòi hỏi gì”.

“Lý Hải Đông, bảo sao…”

Nhớ lại thái độ ban nãy của Lý Hải Đông, Dương Xuyên đã hiểu ra ngay.

Lúc lên tiếng, hắn ra còn nghiến răng kèn kẹt.

“Đến tập đoàn Lý Thị, để tôi xem có phải Lý Hải Đông định đối đầu với tôi hay không”.

Tên đàn em không dám chậm trễ, lập tức khởi động xe.

Người biết chuyện ở Tụ Hiền Lâu không nhiều.

Nhưng chắc chắn sẽ có không ít người mất ngủ.

Sau khi rời khỏi Tụ Hiền Lâu, Sở Bắc không cần Thanh Vũ đi cùng nữa.

Vừa quay về tiểu khu, anh đã gặp Lạc Tuyết vừa đi đón con gái tan học về.

Chiến Thần Sở BắcTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhAnh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc… Chương 277“Đi ngay!”Lưu Tông Tín đạp cho Lưu Phong một phát rồi vội vã trở về công ty.Chỉ còn Lưu Phong đứng đần ra tại chỗ với vẻ mặt đau khổ.…“Chết tiệt! Sở Bắc, lại là Sở Bắc, tức muốn chết mà!”Cùng lúc đó, Dương Xuyên ngồi trong chiếc MayBach đang tức đến mức nghiến răng nghiến lợi.Từ lúc đến Tân Hải đến nay, hễ gặp Sở Bắc là hắn ta xui xẻo.Mọi kế hoạch của hắn ta đều bị Sở Bắc phá hỏng.Điều đó hắn ta có thể bỏ qua, nhưng hắn ta đường đường là cậu chủ của nhà họ Dương mà lại không làm gì được Sở Bắc ư?Thậm chí, hắn ta còn phải cúi đầu mấy lần, đúng là mất mặt.“Điều tra, tiếp tục điều tra cho tôi! Tôi không tin tên đó chui từ khe đá lên”.“Vâng!”Tên đàn em ngồi ở ghế lái lập tức gật đầu.Tiếp theo, hình như tên đó đã nghĩ ra điều gì.“À, thưa cậu, Lạc Vinh Quang vừa gọi đến ạ”.“Lạc Vinh Quang? Hừ, lão già cố chấp, kệ lão ta đi!”Dương Xuyên hừ một tiếng, hoàn toàn không để tâm.Tên đàn em cười khổ nói: “Thưa cậu, Lạc Vinh Quang nói tập đoàn Lạc Thị đã có chủ đầu tư rồi, nguy cơ cũng đã đã được giải trừ”.“Cái gì?”Nghe thấy thế, Dương Xuyên giật nảy mình.Hắn ta cố ý gây khó dễ cho tập đoàn Lạc Thị với mục đích điều tra về Sở Bắc.Vì thế hắn ta đã có lời với các doanh nghiệp và ngân hàng ở Tân Hải, yêu cầu họ không được trợ giúp cho Lạc Thị, nhưng bây giờ…“Sao lại thế? Họ giải quyết bằng cách nào?”Tên đàn em chỉ biết cười trừ với câu hỏi này.“Là Lý Hải Đông đã cho nhà họ một tỷ mà không đòi hỏi gì”.“Lý Hải Đông, bảo sao…”Nhớ lại thái độ ban nãy của Lý Hải Đông, Dương Xuyên đã hiểu ra ngay.Lúc lên tiếng, hắn ra còn nghiến răng kèn kẹt.“Đến tập đoàn Lý Thị, để tôi xem có phải Lý Hải Đông định đối đầu với tôi hay không”.Tên đàn em không dám chậm trễ, lập tức khởi động xe.…Người biết chuyện ở Tụ Hiền Lâu không nhiều.Nhưng chắc chắn sẽ có không ít người mất ngủ.Sau khi rời khỏi Tụ Hiền Lâu, Sở Bắc không cần Thanh Vũ đi cùng nữa.Vừa quay về tiểu khu, anh đã gặp Lạc Tuyết vừa đi đón con gái tan học về.

Chương 277