Anh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc…

Chương 285

Chiến Thần Sở BắcTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhAnh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc… Chương 285“Các vị chờ đã, anh Lý nói cũng đúng! Mong các vị phối hợp để chúng tôi kiểm tra đã!”Cái gì?Nghe thấy thế, đừng nói là Lạc Tuyết, đến Chu Cầm cũng sầm mặt.Lý Nham chỉ tuỳ hứng nói một câu, rõ ràng chỉ để kiếm chuyện với họ thôi mà!Họ đã chịu nhịn lùi một bước rồi.Nhưng cậu nhân viên này lại tin lời hắn ta ư?“Các vị, tôi cũng chỉ làm theo quy tắc thôi, dẫu sao đồ đạc trong nhà hàng cũng rất quý, nếu có gì mất mát, thì không ai chịu trách nhiệm được”.Cậu nhân viên cất giọng bình thản.Nghe thấy thế, cả Lạc Tuyết và Chu Cầm đều tái mặt.Làm theo quy tắc? Phối hợp kiểm tra?Rõ ràng là bắt nạt người khác mà!Bọn họ vừa vào đây đã đi theo cậu nhân viên này rồi.Chẳng lẽ cậu ta không biết họ có lấy gì hay không sao?Rõ ràng cậu ta đang cố tình gây khó dễ cho họ.“Các người đừng có mà quá đáng!”Vành mắt Lạc Tuyết đỏ hoe, trong lòng trào dâng uất ức.Chu Cầm tức đến mức nghiến răng nghiến lợi, nhưng cũng không thể làm gì được.Đến Sở Bắc cũng phải sa sầm mặt.“Cậu chắc chưa?”Giọng nói anh lạnh tanh, khiến bầu không khí ở đây nhưng đóng băng.Cậu nhân viên rùng mình rồi nhìn Sở Bắc, không biết tại sao đột nhiên cậu ta thấy lạnh hết cả người.Nhưng, cậu ta vẫn lắc đầu với vẻ không hề nao núng.“Tôi cũng chỉ làm theo quy định thôi, mong các vị thông cảm”.Cậu nhân viên nghiến răng với vẻ nham hiểm.Trước đó, cậu ta đã nhận nhầm một tên nghèo nàn là khách VIP.Sao mà nuốt trôi cục tức này được chứ!Giờ mà không tìm cách phát tiết thì cậu ta thấy bứt dứt lắm.“Sở Bắc, cậu đừng không biết xấu hổ thế được không?”Lý Nham ở phía sau khoanh tay trước ngực, thản nhiên đứng xem náo nhiệt.“Chậc chậc, cháu gái nhà họ Lạc dẫn một tên mù đến nhà hàng Thần Tinh trộm cắp! Tin này sẽ hot lắm đây!”Vẻ đắc ý của Lý Nham đối lập hoàn toàn với vẻ khó xử của bên Lạc Tuyết.“Lý Nham, không có chứng cứ thì anh đừng có mà nói bừa, không tôi sẽ kiện anh tội vu khống đấy”.Lạc Tuyết không thể nhịn được nữa, lập tức trừng mắt nhìn Lý Nham. 

Chương 285

“Các vị chờ đã, anh Lý nói cũng đúng! Mong các vị phối hợp để chúng tôi kiểm tra đã!”

Cái gì?

Nghe thấy thế, đừng nói là Lạc Tuyết, đến Chu Cầm cũng sầm mặt.

Lý Nham chỉ tuỳ hứng nói một câu, rõ ràng chỉ để kiếm chuyện với họ thôi mà!

Họ đã chịu nhịn lùi một bước rồi.

Nhưng cậu nhân viên này lại tin lời hắn ta ư?

“Các vị, tôi cũng chỉ làm theo quy tắc thôi, dẫu sao đồ đạc trong nhà hàng cũng rất quý, nếu có gì mất mát, thì không ai chịu trách nhiệm được”.

Cậu nhân viên cất giọng bình thản.

Nghe thấy thế, cả Lạc Tuyết và Chu Cầm đều tái mặt.

Làm theo quy tắc? Phối hợp kiểm tra?

Rõ ràng là bắt nạt người khác mà!

Bọn họ vừa vào đây đã đi theo cậu nhân viên này rồi.

Chẳng lẽ cậu ta không biết họ có lấy gì hay không sao?

Rõ ràng cậu ta đang cố tình gây khó dễ cho họ.

“Các người đừng có mà quá đáng!”

Vành mắt Lạc Tuyết đỏ hoe, trong lòng trào dâng uất ức.

Chu Cầm tức đến mức nghiến răng nghiến lợi, nhưng cũng không thể làm gì được.

Đến Sở Bắc cũng phải sa sầm mặt.

“Cậu chắc chưa?”

Giọng nói anh lạnh tanh, khiến bầu không khí ở đây nhưng đóng băng.

Cậu nhân viên rùng mình rồi nhìn Sở Bắc, không biết tại sao đột nhiên cậu ta thấy lạnh hết cả người.

Nhưng, cậu ta vẫn lắc đầu với vẻ không hề nao núng.

“Tôi cũng chỉ làm theo quy định thôi, mong các vị thông cảm”.

Cậu nhân viên nghiến răng với vẻ nham hiểm.

Trước đó, cậu ta đã nhận nhầm một tên nghèo nàn là khách VIP.

Sao mà nuốt trôi cục tức này được chứ!

Giờ mà không tìm cách phát tiết thì cậu ta thấy bứt dứt lắm.

“Sở Bắc, cậu đừng không biết xấu hổ thế được không?”

Lý Nham ở phía sau khoanh tay trước ngực, thản nhiên đứng xem náo nhiệt.

“Chậc chậc, cháu gái nhà họ Lạc dẫn một tên mù đến nhà hàng Thần Tinh trộm cắp! Tin này sẽ hot lắm đây!”

Vẻ đắc ý của Lý Nham đối lập hoàn toàn với vẻ khó xử của bên Lạc Tuyết.

“Lý Nham, không có chứng cứ thì anh đừng có mà nói bừa, không tôi sẽ kiện anh tội vu khống đấy”.

Lạc Tuyết không thể nhịn được nữa, lập tức trừng mắt nhìn Lý Nham.

 

Chiến Thần Sở BắcTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhAnh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc… Chương 285“Các vị chờ đã, anh Lý nói cũng đúng! Mong các vị phối hợp để chúng tôi kiểm tra đã!”Cái gì?Nghe thấy thế, đừng nói là Lạc Tuyết, đến Chu Cầm cũng sầm mặt.Lý Nham chỉ tuỳ hứng nói một câu, rõ ràng chỉ để kiếm chuyện với họ thôi mà!Họ đã chịu nhịn lùi một bước rồi.Nhưng cậu nhân viên này lại tin lời hắn ta ư?“Các vị, tôi cũng chỉ làm theo quy tắc thôi, dẫu sao đồ đạc trong nhà hàng cũng rất quý, nếu có gì mất mát, thì không ai chịu trách nhiệm được”.Cậu nhân viên cất giọng bình thản.Nghe thấy thế, cả Lạc Tuyết và Chu Cầm đều tái mặt.Làm theo quy tắc? Phối hợp kiểm tra?Rõ ràng là bắt nạt người khác mà!Bọn họ vừa vào đây đã đi theo cậu nhân viên này rồi.Chẳng lẽ cậu ta không biết họ có lấy gì hay không sao?Rõ ràng cậu ta đang cố tình gây khó dễ cho họ.“Các người đừng có mà quá đáng!”Vành mắt Lạc Tuyết đỏ hoe, trong lòng trào dâng uất ức.Chu Cầm tức đến mức nghiến răng nghiến lợi, nhưng cũng không thể làm gì được.Đến Sở Bắc cũng phải sa sầm mặt.“Cậu chắc chưa?”Giọng nói anh lạnh tanh, khiến bầu không khí ở đây nhưng đóng băng.Cậu nhân viên rùng mình rồi nhìn Sở Bắc, không biết tại sao đột nhiên cậu ta thấy lạnh hết cả người.Nhưng, cậu ta vẫn lắc đầu với vẻ không hề nao núng.“Tôi cũng chỉ làm theo quy định thôi, mong các vị thông cảm”.Cậu nhân viên nghiến răng với vẻ nham hiểm.Trước đó, cậu ta đã nhận nhầm một tên nghèo nàn là khách VIP.Sao mà nuốt trôi cục tức này được chứ!Giờ mà không tìm cách phát tiết thì cậu ta thấy bứt dứt lắm.“Sở Bắc, cậu đừng không biết xấu hổ thế được không?”Lý Nham ở phía sau khoanh tay trước ngực, thản nhiên đứng xem náo nhiệt.“Chậc chậc, cháu gái nhà họ Lạc dẫn một tên mù đến nhà hàng Thần Tinh trộm cắp! Tin này sẽ hot lắm đây!”Vẻ đắc ý của Lý Nham đối lập hoàn toàn với vẻ khó xử của bên Lạc Tuyết.“Lý Nham, không có chứng cứ thì anh đừng có mà nói bừa, không tôi sẽ kiện anh tội vu khống đấy”.Lạc Tuyết không thể nhịn được nữa, lập tức trừng mắt nhìn Lý Nham. 

Chương 285