Anh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc…

Chương 310

Chiến Thần Sở BắcTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhAnh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc… Chương 310Cô nhìn anh một lúc lâu rồi thở dài lắc đầu.“Sở Bắc, cảm ơn anh, anh yên tâm, tôi sẽ vực dậy được thôi!”“Đi thôi, tôi sẽ coi như đây là một kỳ nghỉ”.Dứt lời, Lạc Tuyết quay người rời đi.Cô thấy Sở Bắc chỉ đang an ủi mình thôi.Sở Bắc đứng yên tại chỗ với vẻ chua xót.Với thân phận của anh thì chỉ cần một câu nói mà thôi.Sau đó, Lạc Tuyết sẽ trở nên giàu có và được nhiều người ngưỡng mộ ngay.Nhưng Sở Bắc không muốn làm vậy!Một là vì nếu anh công khai thân phận thì không phải chuyện tốt với Lạc Tuyết và con gái của họ.Hai là vì Lạc Tuyết là một người mạnh mẽ.Dù cô đang rất muốn chứng tỏ bản thân, nhưng nếu thành công nhanh chóng cũng không phải chuyện hay.“Hừ, thằng mù chết tiệt đó làm con bực cả mình!”Dù chiếc Audi chạy được một lúc rồi, nhưng Lạc Mai vẫn chưa thể nguôi giận được.“Thôi, con cũng bơn bớt đi!”Lạc Viễn Hà đang lái xe cũng phải lườm con gái mình một cái: “Giờ đang lúc mấu chốt, chúng ta phải lấy được tiền của tập đoàn Lý Thị đã”.“Chờ cứu được công ty rồi, chúng ta bám vào cậu Dương thì tha hồ mà xử lý thằng mù ấy”.Nghe thấy thế, Lạc Mai mới dịu đi một chút.“Còn cái con mặt dày Lạc Tuyết nữa, bao giờ về con phải cho nó một trận mới được”.Nhớ tới Lý Nham vẫn đang phải nằm viện, lửa giận trong lòng Lạc Mai lại bùng cháy.“Thôi, đến nơi rồi đây này! Lát nữa nhớ chú ý lời ăn tiếng nói, nếu đàm phán thất bại thì ông nội con không tha cho chúng ta đâu!”Thấy tập đoàn Lý Thị đã ở ngay trước mắt, Lạc Viễn Hà hít sâu một hơi rồi nhắc nhở Lạc Mai.“Bố yên tâm! Mình có hợp đồng trong tay rồi thì còn sợ gì nữa?”Lạc Mai đắc ý cầm bản hợp đồng trong tay rồi cùng bố mình đi vào tập đoàn Lý Thị.“Đứng lại, đi đâu đấy?”Hai bố con họ vừa bước chân vào thì đã bị bảo vệ chặn lại.Dù thấy bực mình, nhưng Lạc Mai vẫn kiên nhẫn giải thích.“Chúng tôi là người của tập đoàn Lạc Thị, hôm nay đến để bàn chuyện hợp tác với tổng giám đốc Lý”.“Người của tập đoàn Lạc Thị ư?”Người bảo vệ cau mày nói: “Cô lên chỗ kia đăng ký rồi đặt lịch hẹn với lễ tân đi, nếu sếp Lý rảnh thì sẽ tiếp hai người”.“Được!”Lạc Mai cau mày rồi đáp lời.Nếu đây không phải là tập đoàn Lý Thị thì với thái độ đó, người bảo vệ này đã bị Lạc Mai mắng té tát rồi.“Hai vị muốn gặp sếp tổng ư? Nhưng chưa hẹn trước thì e là khó đấy”.Cô lễ tân nhìn hai bố con Lạc Mai rồi cau mày.Lý Hải Đông là tổng giám đốc của tập đoàn Lý Thị nên ngày nào cũng bận tối mắt tối mũi.

Chương 310

Cô nhìn anh một lúc lâu rồi thở dài lắc đầu.

“Sở Bắc, cảm ơn anh, anh yên tâm, tôi sẽ vực dậy được thôi!”

“Đi thôi, tôi sẽ coi như đây là một kỳ nghỉ”.

Dứt lời, Lạc Tuyết quay người rời đi.

Cô thấy Sở Bắc chỉ đang an ủi mình thôi.

Sở Bắc đứng yên tại chỗ với vẻ chua xót.

Với thân phận của anh thì chỉ cần một câu nói mà thôi.

Sau đó, Lạc Tuyết sẽ trở nên giàu có và được nhiều người ngưỡng mộ ngay.

Nhưng Sở Bắc không muốn làm vậy!

Một là vì nếu anh công khai thân phận thì không phải chuyện tốt với Lạc Tuyết và con gái của họ.

Hai là vì Lạc Tuyết là một người mạnh mẽ.

Dù cô đang rất muốn chứng tỏ bản thân, nhưng nếu thành công nhanh chóng cũng không phải chuyện hay.

“Hừ, thằng mù chết tiệt đó làm con bực cả mình!”

Dù chiếc Audi chạy được một lúc rồi, nhưng Lạc Mai vẫn chưa thể nguôi giận được.

“Thôi, con cũng bơn bớt đi!”

Lạc Viễn Hà đang lái xe cũng phải lườm con gái mình một cái: “Giờ đang lúc mấu chốt, chúng ta phải lấy được tiền của tập đoàn Lý Thị đã”.

“Chờ cứu được công ty rồi, chúng ta bám vào cậu Dương thì tha hồ mà xử lý thằng mù ấy”.

Nghe thấy thế, Lạc Mai mới dịu đi một chút.

“Còn cái con mặt dày Lạc Tuyết nữa, bao giờ về con phải cho nó một trận mới được”.

Nhớ tới Lý Nham vẫn đang phải nằm viện, lửa giận trong lòng Lạc Mai lại bùng cháy.

“Thôi, đến nơi rồi đây này! Lát nữa nhớ chú ý lời ăn tiếng nói, nếu đàm phán thất bại thì ông nội con không tha cho chúng ta đâu!”

Thấy tập đoàn Lý Thị đã ở ngay trước mắt, Lạc Viễn Hà hít sâu một hơi rồi nhắc nhở Lạc Mai.

“Bố yên tâm! Mình có hợp đồng trong tay rồi thì còn sợ gì nữa?”

Lạc Mai đắc ý cầm bản hợp đồng trong tay rồi cùng bố mình đi vào tập đoàn Lý Thị.

“Đứng lại, đi đâu đấy?”

Hai bố con họ vừa bước chân vào thì đã bị bảo vệ chặn lại.

Dù thấy bực mình, nhưng Lạc Mai vẫn kiên nhẫn giải thích.

“Chúng tôi là người của tập đoàn Lạc Thị, hôm nay đến để bàn chuyện hợp tác với tổng giám đốc Lý”.

“Người của tập đoàn Lạc Thị ư?”

Người bảo vệ cau mày nói: “Cô lên chỗ kia đăng ký rồi đặt lịch hẹn với lễ tân đi, nếu sếp Lý rảnh thì sẽ tiếp hai người”.

“Được!”

Lạc Mai cau mày rồi đáp lời.

Nếu đây không phải là tập đoàn Lý Thị thì với thái độ đó, người bảo vệ này đã bị Lạc Mai mắng té tát rồi.

“Hai vị muốn gặp sếp tổng ư? Nhưng chưa hẹn trước thì e là khó đấy”.

Cô lễ tân nhìn hai bố con Lạc Mai rồi cau mày.

Lý Hải Đông là tổng giám đốc của tập đoàn Lý Thị nên ngày nào cũng bận tối mắt tối mũi.

Chiến Thần Sở BắcTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhAnh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc… Chương 310Cô nhìn anh một lúc lâu rồi thở dài lắc đầu.“Sở Bắc, cảm ơn anh, anh yên tâm, tôi sẽ vực dậy được thôi!”“Đi thôi, tôi sẽ coi như đây là một kỳ nghỉ”.Dứt lời, Lạc Tuyết quay người rời đi.Cô thấy Sở Bắc chỉ đang an ủi mình thôi.Sở Bắc đứng yên tại chỗ với vẻ chua xót.Với thân phận của anh thì chỉ cần một câu nói mà thôi.Sau đó, Lạc Tuyết sẽ trở nên giàu có và được nhiều người ngưỡng mộ ngay.Nhưng Sở Bắc không muốn làm vậy!Một là vì nếu anh công khai thân phận thì không phải chuyện tốt với Lạc Tuyết và con gái của họ.Hai là vì Lạc Tuyết là một người mạnh mẽ.Dù cô đang rất muốn chứng tỏ bản thân, nhưng nếu thành công nhanh chóng cũng không phải chuyện hay.“Hừ, thằng mù chết tiệt đó làm con bực cả mình!”Dù chiếc Audi chạy được một lúc rồi, nhưng Lạc Mai vẫn chưa thể nguôi giận được.“Thôi, con cũng bơn bớt đi!”Lạc Viễn Hà đang lái xe cũng phải lườm con gái mình một cái: “Giờ đang lúc mấu chốt, chúng ta phải lấy được tiền của tập đoàn Lý Thị đã”.“Chờ cứu được công ty rồi, chúng ta bám vào cậu Dương thì tha hồ mà xử lý thằng mù ấy”.Nghe thấy thế, Lạc Mai mới dịu đi một chút.“Còn cái con mặt dày Lạc Tuyết nữa, bao giờ về con phải cho nó một trận mới được”.Nhớ tới Lý Nham vẫn đang phải nằm viện, lửa giận trong lòng Lạc Mai lại bùng cháy.“Thôi, đến nơi rồi đây này! Lát nữa nhớ chú ý lời ăn tiếng nói, nếu đàm phán thất bại thì ông nội con không tha cho chúng ta đâu!”Thấy tập đoàn Lý Thị đã ở ngay trước mắt, Lạc Viễn Hà hít sâu một hơi rồi nhắc nhở Lạc Mai.“Bố yên tâm! Mình có hợp đồng trong tay rồi thì còn sợ gì nữa?”Lạc Mai đắc ý cầm bản hợp đồng trong tay rồi cùng bố mình đi vào tập đoàn Lý Thị.“Đứng lại, đi đâu đấy?”Hai bố con họ vừa bước chân vào thì đã bị bảo vệ chặn lại.Dù thấy bực mình, nhưng Lạc Mai vẫn kiên nhẫn giải thích.“Chúng tôi là người của tập đoàn Lạc Thị, hôm nay đến để bàn chuyện hợp tác với tổng giám đốc Lý”.“Người của tập đoàn Lạc Thị ư?”Người bảo vệ cau mày nói: “Cô lên chỗ kia đăng ký rồi đặt lịch hẹn với lễ tân đi, nếu sếp Lý rảnh thì sẽ tiếp hai người”.“Được!”Lạc Mai cau mày rồi đáp lời.Nếu đây không phải là tập đoàn Lý Thị thì với thái độ đó, người bảo vệ này đã bị Lạc Mai mắng té tát rồi.“Hai vị muốn gặp sếp tổng ư? Nhưng chưa hẹn trước thì e là khó đấy”.Cô lễ tân nhìn hai bố con Lạc Mai rồi cau mày.Lý Hải Đông là tổng giám đốc của tập đoàn Lý Thị nên ngày nào cũng bận tối mắt tối mũi.

Chương 310