Anh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc…

Chương 318

Chiến Thần Sở BắcTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhAnh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc… Chương 318Hai mẹ con cứ nhìn nhau, con nhìn mẹ, mẹ nhìn con, trong lòng sôi sục.Lúc sáng, Lạc Tuyết mới đích thân gọi điện đến.Lúc đó, giọng điệu Lạc Vinh Quang lạnh nhạt!Chỉ nói một câu rồi lập tức ngắt máy!Giọng điệu dứt khoát, nói là muốn cắt đứt quan hệ với cô, Lạc Tuyết cũng tin theo!Nhưng Lạc Tuyết không ngờ, bây giờ mới qua được nửa ngày.Ông cụ lại chủ động gọi điện đến giải thích?Đây là sao chứ?Đùa bỡn cô rất vui sao?Cũng chỉ có Sở Bắc, vẻ mặt từ đầu đến cuối đều không thay đổi!Cú điện thoại này, đều trong dự liệu của anh!Có lương tâm?Mấy người này nếu có lương tâm thì Lạc Tuyết đã không bị đuổi đi rồi.“Ông nội, cháu biết!”Lạc Tuyết nhỏ giọng đáp một tiếng!Mặc dù trong lòng vẫn như cũ có chút tức giận và không cam tâm.Nhưng hoàn cảnh mấy năm nay, khiến cô không biết phải phản kháng!“Ừ, ông nội biết, cháu là một lòng lo cho công ty!”Bên kia điện thoại, ông cụ như thể thở phào nhẹ nhõm, tuy rằng giọng điệu vẫn lạnh nhạt như cũ.“Bác cả và chị họ của cháu bị ông mắng một trận rồi! Nếu cháu đã nguôi giận thì quay về công ty đi, vẫn là vị trí giám đốc tài chính, hợp đồng với nhà họ Lý, cũng do cháu đi đàm phán!”Nghe thấy lời này, Lạc Tuyết lập tức sững người.Hợp đồng bị cướp, buổi sáng bị mắng một trận rồi lại vô duyên vô cớ bị đuổi đi.Ông cụ chỉ nói bừa vài câu mà đã muốn cô nguôi giận, rõ ràng là không thể!Nhưng một câu cuối cùng của ông cụ lại khiến Lạc Tuyết động lòng!Nếu có thể lấy lại hợp đồng, cũng không phải không thể thương lượng!“Còn ngây ra đó làm gì? Mau đồng ý đi chứ!”Lạc Tuyết đang do dự, thì Chu Cầm đã không đợi kịp nữa rồi.Không dễ gì mới có cơ hội quay lại công ty, đương nhiên phải nắm chắc mới được!Lạc Tuyết thấy vậy, thở nhẹ một hơi!“Tôi không đồng ý!”Bốn chữ ngắn gọn, khiến mọi người đều sửng sốt.Ngay cả Lạc Tuyết cũng vậy.Bởi vậy người nói chính là Sở Bắc.“Sở Bắc? Hừ, tôi và cháu gái tôi nói chuyện, đến lượt cậu chen vào sao!”Bên kia điện thoại, ông cụ lập tức nổi giận!Còn Chu Cầm suýt nữa đã bị dọa sợ đến sống dở chết dở: “Sở Bắc, cậu im miệng cho tôi! Qua ngồi một bên đi, nếu chuyện này mà hỏng, xem tôi xử lý cậu thế nào!”

Chương 318

Hai mẹ con cứ nhìn nhau, con nhìn mẹ, mẹ nhìn con, trong lòng sôi sục.

Lúc sáng, Lạc Tuyết mới đích thân gọi điện đến.

Lúc đó, giọng điệu Lạc Vinh Quang lạnh nhạt!

Chỉ nói một câu rồi lập tức ngắt máy!

Giọng điệu dứt khoát, nói là muốn cắt đứt quan hệ với cô, Lạc Tuyết cũng tin theo!

Nhưng Lạc Tuyết không ngờ, bây giờ mới qua được nửa ngày.

Ông cụ lại chủ động gọi điện đến giải thích?

Đây là sao chứ?

Đùa bỡn cô rất vui sao?

Cũng chỉ có Sở Bắc, vẻ mặt từ đầu đến cuối đều không thay đổi!

Cú điện thoại này, đều trong dự liệu của anh!

Có lương tâm?

Mấy người này nếu có lương tâm thì Lạc Tuyết đã không bị đuổi đi rồi.

“Ông nội, cháu biết!”

Lạc Tuyết nhỏ giọng đáp một tiếng!

Mặc dù trong lòng vẫn như cũ có chút tức giận và không cam tâm.

Nhưng hoàn cảnh mấy năm nay, khiến cô không biết phải phản kháng!

“Ừ, ông nội biết, cháu là một lòng lo cho công ty!”

Bên kia điện thoại, ông cụ như thể thở phào nhẹ nhõm, tuy rằng giọng điệu vẫn lạnh nhạt như cũ.

“Bác cả và chị họ của cháu bị ông mắng một trận rồi! Nếu cháu đã nguôi giận thì quay về công ty đi, vẫn là vị trí giám đốc tài chính, hợp đồng với nhà họ Lý, cũng do cháu đi đàm phán!”

Nghe thấy lời này, Lạc Tuyết lập tức sững người.

Hợp đồng bị cướp, buổi sáng bị mắng một trận rồi lại vô duyên vô cớ bị đuổi đi.

Ông cụ chỉ nói bừa vài câu mà đã muốn cô nguôi giận, rõ ràng là không thể!

Nhưng một câu cuối cùng của ông cụ lại khiến Lạc Tuyết động lòng!

Nếu có thể lấy lại hợp đồng, cũng không phải không thể thương lượng!

“Còn ngây ra đó làm gì? Mau đồng ý đi chứ!”

Lạc Tuyết đang do dự, thì Chu Cầm đã không đợi kịp nữa rồi.

Không dễ gì mới có cơ hội quay lại công ty, đương nhiên phải nắm chắc mới được!

Lạc Tuyết thấy vậy, thở nhẹ một hơi!

“Tôi không đồng ý!”

Bốn chữ ngắn gọn, khiến mọi người đều sửng sốt.

Ngay cả Lạc Tuyết cũng vậy.

Bởi vậy người nói chính là Sở Bắc.

“Sở Bắc? Hừ, tôi và cháu gái tôi nói chuyện, đến lượt cậu chen vào sao!”

Bên kia điện thoại, ông cụ lập tức nổi giận!

Còn Chu Cầm suýt nữa đã bị dọa sợ đến sống dở chết dở: “Sở Bắc, cậu im miệng cho tôi! Qua ngồi một bên đi, nếu chuyện này mà hỏng, xem tôi xử lý cậu thế nào!”

Chiến Thần Sở BắcTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhAnh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc… Chương 318Hai mẹ con cứ nhìn nhau, con nhìn mẹ, mẹ nhìn con, trong lòng sôi sục.Lúc sáng, Lạc Tuyết mới đích thân gọi điện đến.Lúc đó, giọng điệu Lạc Vinh Quang lạnh nhạt!Chỉ nói một câu rồi lập tức ngắt máy!Giọng điệu dứt khoát, nói là muốn cắt đứt quan hệ với cô, Lạc Tuyết cũng tin theo!Nhưng Lạc Tuyết không ngờ, bây giờ mới qua được nửa ngày.Ông cụ lại chủ động gọi điện đến giải thích?Đây là sao chứ?Đùa bỡn cô rất vui sao?Cũng chỉ có Sở Bắc, vẻ mặt từ đầu đến cuối đều không thay đổi!Cú điện thoại này, đều trong dự liệu của anh!Có lương tâm?Mấy người này nếu có lương tâm thì Lạc Tuyết đã không bị đuổi đi rồi.“Ông nội, cháu biết!”Lạc Tuyết nhỏ giọng đáp một tiếng!Mặc dù trong lòng vẫn như cũ có chút tức giận và không cam tâm.Nhưng hoàn cảnh mấy năm nay, khiến cô không biết phải phản kháng!“Ừ, ông nội biết, cháu là một lòng lo cho công ty!”Bên kia điện thoại, ông cụ như thể thở phào nhẹ nhõm, tuy rằng giọng điệu vẫn lạnh nhạt như cũ.“Bác cả và chị họ của cháu bị ông mắng một trận rồi! Nếu cháu đã nguôi giận thì quay về công ty đi, vẫn là vị trí giám đốc tài chính, hợp đồng với nhà họ Lý, cũng do cháu đi đàm phán!”Nghe thấy lời này, Lạc Tuyết lập tức sững người.Hợp đồng bị cướp, buổi sáng bị mắng một trận rồi lại vô duyên vô cớ bị đuổi đi.Ông cụ chỉ nói bừa vài câu mà đã muốn cô nguôi giận, rõ ràng là không thể!Nhưng một câu cuối cùng của ông cụ lại khiến Lạc Tuyết động lòng!Nếu có thể lấy lại hợp đồng, cũng không phải không thể thương lượng!“Còn ngây ra đó làm gì? Mau đồng ý đi chứ!”Lạc Tuyết đang do dự, thì Chu Cầm đã không đợi kịp nữa rồi.Không dễ gì mới có cơ hội quay lại công ty, đương nhiên phải nắm chắc mới được!Lạc Tuyết thấy vậy, thở nhẹ một hơi!“Tôi không đồng ý!”Bốn chữ ngắn gọn, khiến mọi người đều sửng sốt.Ngay cả Lạc Tuyết cũng vậy.Bởi vậy người nói chính là Sở Bắc.“Sở Bắc? Hừ, tôi và cháu gái tôi nói chuyện, đến lượt cậu chen vào sao!”Bên kia điện thoại, ông cụ lập tức nổi giận!Còn Chu Cầm suýt nữa đã bị dọa sợ đến sống dở chết dở: “Sở Bắc, cậu im miệng cho tôi! Qua ngồi một bên đi, nếu chuyện này mà hỏng, xem tôi xử lý cậu thế nào!”

Chương 318