Anh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc…

Chương 387

Chiến Thần Sở BắcTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhAnh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc… Chương 387Chỉ trong vòng mười mấy giây ngắn ngủi, mà thế giới quan của cô ấy đã đảo ngược rồi!Đợi đến lúc định thần lại, Sở Bắc và Thanh Phong đã rời khỏi tập đoàn Bắc Dã!“Thế nào, nắm chắc được bao nhiêu?”Trong xe thương vụ, Sở Bắc ngồi ở ghế phụ, nhẹ giọng hỏi.Trên ghế lái, Thanh Phong khẽ nhếch miệng cười.“100%!”“Chỉ là hạng mục hơn nghìn tỷ, cũng coi như món khai vị mà thôi!”Giọng điệu lạnh nhạt, như thể đối với anh ta nghìn tỷ này cũng chỉ như một nghìn đồng mà thôi!Sở Bắc khẽ cười: “Lại không biết khiêm tốn! Vậy hôm nay cho anh biểu diễn, họ Sở mỏi mắt mong chờ!”Thanh Phong cười gật đầu: “Chắc chắn sẽ không để cậu thất vọng!”…Tại sảnh tiệc Tân Hải!Mặt trời còn chưa lên trên đầu thì đã đông nghịt người, náo nhiệt không thôi!Đại hội đấu thầu Tân Hải được tổ chức ở đây.Mặc dù đến trưa mới bắt đầu, nhưng đã đầy người!Trong đó không thiếu những người nắm quyền các gia tộc tập đoàn tài chính lớn nhỏ tại Tân Hải!Nhưng họ vẫn đang ngóng trông.Đương nhiên, càng nhiều người đến để hóng hớt hơn.Mặc dù đấu thầu không giới hạn, nhưng người thật sự có thể tham gia và đi vào cũng chỉ có mấy người!Mười giờ trưa!Một chiếc xe thương vụ chầm chậm đi đến, mọi người vừa nhìn lập tức đã nhường ra một lối đi.Không vì gì khác, mà vì chiếc xe này là xe của Chu Minh Hạo, người đứng đầu thành phố.Chiếc xe dừng lại, người xuống không phải Chu Minh Hạo mà lại là thư ký Vương?“Các vị đã đợi lâu rồi, ông Chu có chuyện bận rộn, sẽ đến trễ một chút, các vị có thể vào trong ngồi trước!”Thư ký Vương tươi cười đúng phép.Nói xong thì mở cửa sảnh tiệc, dẫn đầu vào trước.Đại hội đấu thầu lần này, vốn là do thư ký Vương chủ trì.Ở mức độ nào đó thì ông ta có thể đại diện thay cho Chu Minh Hạo.Thư ký Vương vừa vào thì có thêm không ít gia chủ các gia tộc nhỏ và ông chủ các tập đoàn đi theo vào.Nhưng càng có nhiều người, hoặc là trong túi thiếu tiền, hoặc vẫn còn mong ngóng!Dù sao, mãi đến hiện tại, gia tộc lớn thật sự của Tân Hải còn có một nhà vẫn chưa đến!Cạch!Tiếng thắng xe bén nhọn thoáng chốc thu hút mọi ánh nhìn của mọi người.Chiếc xe xa hoa mở cửa, khi nhìn thấy Lý Hải Đông, hiện trường thoáng chốc vang lên một hồi thảng thốt ngạc nhiên.

Chương 387

Chỉ trong vòng mười mấy giây ngắn ngủi, mà thế giới quan của cô ấy đã đảo ngược rồi!

Đợi đến lúc định thần lại, Sở Bắc và Thanh Phong đã rời khỏi tập đoàn Bắc Dã!

“Thế nào, nắm chắc được bao nhiêu?”

Trong xe thương vụ, Sở Bắc ngồi ở ghế phụ, nhẹ giọng hỏi.

Trên ghế lái, Thanh Phong khẽ nhếch miệng cười.

“100%!”

“Chỉ là hạng mục hơn nghìn tỷ, cũng coi như món khai vị mà thôi!”

Giọng điệu lạnh nhạt, như thể đối với anh ta nghìn tỷ này cũng chỉ như một nghìn đồng mà thôi!

Sở Bắc khẽ cười: “Lại không biết khiêm tốn! Vậy hôm nay cho anh biểu diễn, họ Sở mỏi mắt mong chờ!”

Thanh Phong cười gật đầu: “Chắc chắn sẽ không để cậu thất vọng!”

Tại sảnh tiệc Tân Hải!

Mặt trời còn chưa lên trên đầu thì đã đông nghịt người, náo nhiệt không thôi!

Đại hội đấu thầu Tân Hải được tổ chức ở đây.

Mặc dù đến trưa mới bắt đầu, nhưng đã đầy người!

Trong đó không thiếu những người nắm quyền các gia tộc tập đoàn tài chính lớn nhỏ tại Tân Hải!

Nhưng họ vẫn đang ngóng trông.

Đương nhiên, càng nhiều người đến để hóng hớt hơn.

Mặc dù đấu thầu không giới hạn, nhưng người thật sự có thể tham gia và đi vào cũng chỉ có mấy người!

Mười giờ trưa!

Một chiếc xe thương vụ chầm chậm đi đến, mọi người vừa nhìn lập tức đã nhường ra một lối đi.

Không vì gì khác, mà vì chiếc xe này là xe của Chu Minh Hạo, người đứng đầu thành phố.

Chiếc xe dừng lại, người xuống không phải Chu Minh Hạo mà lại là thư ký Vương?

“Các vị đã đợi lâu rồi, ông Chu có chuyện bận rộn, sẽ đến trễ một chút, các vị có thể vào trong ngồi trước!”

Thư ký Vương tươi cười đúng phép.

Nói xong thì mở cửa sảnh tiệc, dẫn đầu vào trước.

Đại hội đấu thầu lần này, vốn là do thư ký Vương chủ trì.

Ở mức độ nào đó thì ông ta có thể đại diện thay cho Chu Minh Hạo.

Thư ký Vương vừa vào thì có thêm không ít gia chủ các gia tộc nhỏ và ông chủ các tập đoàn đi theo vào.

Nhưng càng có nhiều người, hoặc là trong túi thiếu tiền, hoặc vẫn còn mong ngóng!

Dù sao, mãi đến hiện tại, gia tộc lớn thật sự của Tân Hải còn có một nhà vẫn chưa đến!

Cạch!

Tiếng thắng xe bén nhọn thoáng chốc thu hút mọi ánh nhìn của mọi người.

Chiếc xe xa hoa mở cửa, khi nhìn thấy Lý Hải Đông, hiện trường thoáng chốc vang lên một hồi thảng thốt ngạc nhiên.

Chiến Thần Sở BắcTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhAnh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc… Chương 387Chỉ trong vòng mười mấy giây ngắn ngủi, mà thế giới quan của cô ấy đã đảo ngược rồi!Đợi đến lúc định thần lại, Sở Bắc và Thanh Phong đã rời khỏi tập đoàn Bắc Dã!“Thế nào, nắm chắc được bao nhiêu?”Trong xe thương vụ, Sở Bắc ngồi ở ghế phụ, nhẹ giọng hỏi.Trên ghế lái, Thanh Phong khẽ nhếch miệng cười.“100%!”“Chỉ là hạng mục hơn nghìn tỷ, cũng coi như món khai vị mà thôi!”Giọng điệu lạnh nhạt, như thể đối với anh ta nghìn tỷ này cũng chỉ như một nghìn đồng mà thôi!Sở Bắc khẽ cười: “Lại không biết khiêm tốn! Vậy hôm nay cho anh biểu diễn, họ Sở mỏi mắt mong chờ!”Thanh Phong cười gật đầu: “Chắc chắn sẽ không để cậu thất vọng!”…Tại sảnh tiệc Tân Hải!Mặt trời còn chưa lên trên đầu thì đã đông nghịt người, náo nhiệt không thôi!Đại hội đấu thầu Tân Hải được tổ chức ở đây.Mặc dù đến trưa mới bắt đầu, nhưng đã đầy người!Trong đó không thiếu những người nắm quyền các gia tộc tập đoàn tài chính lớn nhỏ tại Tân Hải!Nhưng họ vẫn đang ngóng trông.Đương nhiên, càng nhiều người đến để hóng hớt hơn.Mặc dù đấu thầu không giới hạn, nhưng người thật sự có thể tham gia và đi vào cũng chỉ có mấy người!Mười giờ trưa!Một chiếc xe thương vụ chầm chậm đi đến, mọi người vừa nhìn lập tức đã nhường ra một lối đi.Không vì gì khác, mà vì chiếc xe này là xe của Chu Minh Hạo, người đứng đầu thành phố.Chiếc xe dừng lại, người xuống không phải Chu Minh Hạo mà lại là thư ký Vương?“Các vị đã đợi lâu rồi, ông Chu có chuyện bận rộn, sẽ đến trễ một chút, các vị có thể vào trong ngồi trước!”Thư ký Vương tươi cười đúng phép.Nói xong thì mở cửa sảnh tiệc, dẫn đầu vào trước.Đại hội đấu thầu lần này, vốn là do thư ký Vương chủ trì.Ở mức độ nào đó thì ông ta có thể đại diện thay cho Chu Minh Hạo.Thư ký Vương vừa vào thì có thêm không ít gia chủ các gia tộc nhỏ và ông chủ các tập đoàn đi theo vào.Nhưng càng có nhiều người, hoặc là trong túi thiếu tiền, hoặc vẫn còn mong ngóng!Dù sao, mãi đến hiện tại, gia tộc lớn thật sự của Tân Hải còn có một nhà vẫn chưa đến!Cạch!Tiếng thắng xe bén nhọn thoáng chốc thu hút mọi ánh nhìn của mọi người.Chiếc xe xa hoa mở cửa, khi nhìn thấy Lý Hải Đông, hiện trường thoáng chốc vang lên một hồi thảng thốt ngạc nhiên.

Chương 387