Anh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc…

Chương 391

Chiến Thần Sở BắcTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhAnh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc… Chương 391Chào hỏi xong, Lý Hải Đông vào chuyện chính ngay để bày tỏ lòng trung thành.Nhưng ông ta vừa nói dứt câu thì các gia chủ ở phía sau đều hít vào một hơi lạnh.Hầu hết bọn họ đều không biết thân phận thật sự của Sở Bắc.Họ chỉ đi theo các nhân vật lớn như Lý Hải Đông đến đây thôi.Nhưng giờ xem ra, rõ ràng họ đã đánh giá thấp về anh rồi.“Cậu Sở, chỉ cần cậu nói một câu thì dù có phải lên núi đao, xuống biển lửa, nhà họ Lưu cũng không thoái thác”.“Đúng vậy, tập đoàn Hồng Viễn chúng tôi cũng sẽ nghe theo mọi sắp đặt của cậu”.Học theo Lý Hải Đông, Trương Hồng Viễn và Lưu Tông Tín cũng lên tiếng.Ba gia tộc hàng đầu của Tân Hải đều đã lên tiếng tỏ lòng trung thành.Cảnh tượng hoành tráng này khiến Chu Minh Hạo cũng phải giật nảy mình.Nhưng khi nhớ tới thân phận của Sở Bắc thì ông ta lại thấy bình thường.Nếu ba gia tộc kia làm khác đi mới là lạ.“Các vị đã có lòng thì chúng ta mau vào thôi, cũng không còn sớm nữa”.Sở Bắc mỉm cười gật đầu.Những người ở phía đối diện lập tức tránh sang một bên nhường đường cho anh.Chu Minh Hạo làm động tác tay mời rồi cùng Thanh Phong đi theo sau Sở Bắc.Tiếp đó, những người khác mới nối đuôi đi tiếp.Thấy vậy, những người vây xem náo nhiệt đều ngẩn ra.Dù họ không nghe thấy nhóm Sở Bắc đã nói những gì, nhưng trong lòng vẫn thấy kinh ngạc.Các nhân vật lớn như Lý Hải Đông lại chờ một tên mù ư?Hơn nữa, hình như ông ta còn có thái độ rất cung kính.Vấn đề bây giờ là, tên mù đó là ai? Tải ápp ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.Ngay sau đó, có không ít người đã tìm được điểm mấu chốt.“Chắc chúng ta nhầm rồi, hình như người tổng giám đốc Lý chờ là thị trưởng Chu”.“Đúng đúng, tôi cũng nghĩ vậy, tên mù kia chỉ chó ngáp phải ruồi thôi! Chắc là vậy rồi!”…Mọi người lại bàn tán xôn xao.Nghe vậy xong, họ cũng bớt nghi ngờ về Sở Bắc,Dẫu sao, ngoài Dương Xuyên ra thì chỉ có Chu Minh Hạo có được đãi ngộ thế thôi.Đương nhiên, có một người không nghĩ vậy.Đó chính là Dương Xuyên đang đứng ở cửa.Ban đầu, chính hắn ta còn nghĩ nhóm Lý Hải Đông đang chờ mình.Nhưng ai dè…Lúc này, dù Lý Hải Đông không nói gì, nhưng chẳng khác nào đang giáng một cái tát đau điếng lên mặt hắn ta.Dương Xuyên ngập ngừng, thậm chí còn định không vào bên trong nữa.

Chương 391

Chào hỏi xong, Lý Hải Đông vào chuyện chính ngay để bày tỏ lòng trung thành.

Nhưng ông ta vừa nói dứt câu thì các gia chủ ở phía sau đều hít vào một hơi lạnh.

Hầu hết bọn họ đều không biết thân phận thật sự của Sở Bắc.

Họ chỉ đi theo các nhân vật lớn như Lý Hải Đông đến đây thôi.

Nhưng giờ xem ra, rõ ràng họ đã đánh giá thấp về anh rồi.

“Cậu Sở, chỉ cần cậu nói một câu thì dù có phải lên núi đao, xuống biển lửa, nhà họ Lưu cũng không thoái thác”.

“Đúng vậy, tập đoàn Hồng Viễn chúng tôi cũng sẽ nghe theo mọi sắp đặt của cậu”.

Học theo Lý Hải Đông, Trương Hồng Viễn và Lưu Tông Tín cũng lên tiếng.

Ba gia tộc hàng đầu của Tân Hải đều đã lên tiếng tỏ lòng trung thành.

Cảnh tượng hoành tráng này khiến Chu Minh Hạo cũng phải giật nảy mình.

Nhưng khi nhớ tới thân phận của Sở Bắc thì ông ta lại thấy bình thường.

Nếu ba gia tộc kia làm khác đi mới là lạ.

“Các vị đã có lòng thì chúng ta mau vào thôi, cũng không còn sớm nữa”.

Sở Bắc mỉm cười gật đầu.

Những người ở phía đối diện lập tức tránh sang một bên nhường đường cho anh.

Chu Minh Hạo làm động tác tay mời rồi cùng Thanh Phong đi theo sau Sở Bắc.

Tiếp đó, những người khác mới nối đuôi đi tiếp.

Thấy vậy, những người vây xem náo nhiệt đều ngẩn ra.

Dù họ không nghe thấy nhóm Sở Bắc đã nói những gì, nhưng trong lòng vẫn thấy kinh ngạc.

Các nhân vật lớn như Lý Hải Đông lại chờ một tên mù ư?

Hơn nữa, hình như ông ta còn có thái độ rất cung kính.

Vấn đề bây giờ là, tên mù đó là ai? Tải ápp ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Ngay sau đó, có không ít người đã tìm được điểm mấu chốt.

“Chắc chúng ta nhầm rồi, hình như người tổng giám đốc Lý chờ là thị trưởng Chu”.

“Đúng đúng, tôi cũng nghĩ vậy, tên mù kia chỉ chó ngáp phải ruồi thôi! Chắc là vậy rồi!”

Mọi người lại bàn tán xôn xao.

Nghe vậy xong, họ cũng bớt nghi ngờ về Sở Bắc,

Dẫu sao, ngoài Dương Xuyên ra thì chỉ có Chu Minh Hạo có được đãi ngộ thế thôi.

Đương nhiên, có một người không nghĩ vậy.

Đó chính là Dương Xuyên đang đứng ở cửa.

Ban đầu, chính hắn ta còn nghĩ nhóm Lý Hải Đông đang chờ mình.

Nhưng ai dè…

Lúc này, dù Lý Hải Đông không nói gì, nhưng chẳng khác nào đang giáng một cái tát đau điếng lên mặt hắn ta.

Dương Xuyên ngập ngừng, thậm chí còn định không vào bên trong nữa.

Chiến Thần Sở BắcTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhAnh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc… Chương 391Chào hỏi xong, Lý Hải Đông vào chuyện chính ngay để bày tỏ lòng trung thành.Nhưng ông ta vừa nói dứt câu thì các gia chủ ở phía sau đều hít vào một hơi lạnh.Hầu hết bọn họ đều không biết thân phận thật sự của Sở Bắc.Họ chỉ đi theo các nhân vật lớn như Lý Hải Đông đến đây thôi.Nhưng giờ xem ra, rõ ràng họ đã đánh giá thấp về anh rồi.“Cậu Sở, chỉ cần cậu nói một câu thì dù có phải lên núi đao, xuống biển lửa, nhà họ Lưu cũng không thoái thác”.“Đúng vậy, tập đoàn Hồng Viễn chúng tôi cũng sẽ nghe theo mọi sắp đặt của cậu”.Học theo Lý Hải Đông, Trương Hồng Viễn và Lưu Tông Tín cũng lên tiếng.Ba gia tộc hàng đầu của Tân Hải đều đã lên tiếng tỏ lòng trung thành.Cảnh tượng hoành tráng này khiến Chu Minh Hạo cũng phải giật nảy mình.Nhưng khi nhớ tới thân phận của Sở Bắc thì ông ta lại thấy bình thường.Nếu ba gia tộc kia làm khác đi mới là lạ.“Các vị đã có lòng thì chúng ta mau vào thôi, cũng không còn sớm nữa”.Sở Bắc mỉm cười gật đầu.Những người ở phía đối diện lập tức tránh sang một bên nhường đường cho anh.Chu Minh Hạo làm động tác tay mời rồi cùng Thanh Phong đi theo sau Sở Bắc.Tiếp đó, những người khác mới nối đuôi đi tiếp.Thấy vậy, những người vây xem náo nhiệt đều ngẩn ra.Dù họ không nghe thấy nhóm Sở Bắc đã nói những gì, nhưng trong lòng vẫn thấy kinh ngạc.Các nhân vật lớn như Lý Hải Đông lại chờ một tên mù ư?Hơn nữa, hình như ông ta còn có thái độ rất cung kính.Vấn đề bây giờ là, tên mù đó là ai? Tải ápp ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.Ngay sau đó, có không ít người đã tìm được điểm mấu chốt.“Chắc chúng ta nhầm rồi, hình như người tổng giám đốc Lý chờ là thị trưởng Chu”.“Đúng đúng, tôi cũng nghĩ vậy, tên mù kia chỉ chó ngáp phải ruồi thôi! Chắc là vậy rồi!”…Mọi người lại bàn tán xôn xao.Nghe vậy xong, họ cũng bớt nghi ngờ về Sở Bắc,Dẫu sao, ngoài Dương Xuyên ra thì chỉ có Chu Minh Hạo có được đãi ngộ thế thôi.Đương nhiên, có một người không nghĩ vậy.Đó chính là Dương Xuyên đang đứng ở cửa.Ban đầu, chính hắn ta còn nghĩ nhóm Lý Hải Đông đang chờ mình.Nhưng ai dè…Lúc này, dù Lý Hải Đông không nói gì, nhưng chẳng khác nào đang giáng một cái tát đau điếng lên mặt hắn ta.Dương Xuyên ngập ngừng, thậm chí còn định không vào bên trong nữa.

Chương 391