Anh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc…

Chương 468

Chiến Thần Sở BắcTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhAnh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc… Chương 468Không ngờ người chống lưng cho La Lục lại là Long Tam.Thế này thì phiền phức rồi.Nhưng Sở Bắc vẫn không tỏ thái độ gì.Hơn nữa, sau khi nghe La Lục nói vậy, anh chợt có vẻ mặt rất lạ.“Long Tam à? Hay đấy!”Nói rồi, Sở Bắc hờ hững xua tay rồi ngồi xuống.“Tôi cho anh năm phút để gọi anh ta đến đây, nếu không thì đừng ai hòng đi đâu”.Uỳnh!Giọng nói của Sở Bắc như tiếng sấm giữa trời quang vang lên bên tai mọi người.Lúc này, La Lục đã tái mặt.Chút dũng khí ít ỏi ban nãy đã bay hết sạch.Hễ nhìn Sở Bắc, hắn lại thấy như mình đang đối mặt với thần linh.“Thằng kia, mày chắc chưa? Mày có biết Long Tam là ai không?”La Lục nghiến răng, không còn vẻ hống hách như trước nữa.Thậm chí còn có cảm giác rụt rè.“Tôi không nhắc lại nữa đâu!”Sở Bắc chậm rãi ngẩng đầu lên, dưới cặp kính râm như vực sâu không đáy.Chỉ liếc nhìn một cái là La Lục thấy da đầu mình tê dại ngay.Hắn vô thức lùi lại, nếu không có bức tường để dựa vào thì chắc đã ngã rồi.“Được, mày chờ đấy, để tạo gọi anh Long, đến lúc đấy xem mày còn vênh váo được nữa không!”Nói rồi, La Lục kiêng dè nhìn Sở Bắc.Hắn cắn răng lấy điện thoại ra rồi gọi vào một dãy số.“Có gì thì nói mau!”Điện thoại nhanh chóng được kết nối, một giọng nói trầm thấp vang lên.La Lục sợ đến mức giật bắn mình.Hắn vô thức cúi người xuống, tỏ vẻ vô cùng cung kính.“Anh Long, là em, Tiểu Lục đây ạ…”“Có gì thì nói mau, tao không rảnh để quan tâm mày là ai đâu”.Long Tam ở phía bên kia có vẻ mất kiên nhẫn nên cất giọng không hề khách sáo chút nào.Ở phía bên này, không chỉ La Lục, mà đám đàn em sau lưng hắn cũng đều sợ hết hồn vía.Người mà La Lục đang nói chuyện chính là Long Tam – ông trùm của thế giới ngầm tại Tân Hải.Một câu nói của người này đủ sức nặng để quyết định sự sống còn của họ.“Anh Long, anh nghe em giải thích đã! Chuyện là thế này, em đang gặp chút phiền phức ở nhà hàng Duyên Lai. Thằng đó chẳng những đòi xử em, mà còn không coi anh ra gì, em không nuốt trôi cục tức ấy được nên mới gọi cho anh, anh xem…”La Lục lắp bắp trình bày.Sai khi kể lại sự việc xong, hắn im lặng chờ Long Tam trả lời.

Chương 468

Không ngờ người chống lưng cho La Lục lại là Long Tam.

Thế này thì phiền phức rồi.

Nhưng Sở Bắc vẫn không tỏ thái độ gì.

Hơn nữa, sau khi nghe La Lục nói vậy, anh chợt có vẻ mặt rất lạ.

“Long Tam à? Hay đấy!”

Nói rồi, Sở Bắc hờ hững xua tay rồi ngồi xuống.

“Tôi cho anh năm phút để gọi anh ta đến đây, nếu không thì đừng ai hòng đi đâu”.

Uỳnh!

Giọng nói của Sở Bắc như tiếng sấm giữa trời quang vang lên bên tai mọi người.

Lúc này, La Lục đã tái mặt.

Chút dũng khí ít ỏi ban nãy đã bay hết sạch.

Hễ nhìn Sở Bắc, hắn lại thấy như mình đang đối mặt với thần linh.

“Thằng kia, mày chắc chưa? Mày có biết Long Tam là ai không?”

La Lục nghiến răng, không còn vẻ hống hách như trước nữa.

Thậm chí còn có cảm giác rụt rè.

“Tôi không nhắc lại nữa đâu!”

Sở Bắc chậm rãi ngẩng đầu lên, dưới cặp kính râm như vực sâu không đáy.

Chỉ liếc nhìn một cái là La Lục thấy da đầu mình tê dại ngay.

Hắn vô thức lùi lại, nếu không có bức tường để dựa vào thì chắc đã ngã rồi.

“Được, mày chờ đấy, để tạo gọi anh Long, đến lúc đấy xem mày còn vênh váo được nữa không!”

Nói rồi, La Lục kiêng dè nhìn Sở Bắc.

Hắn cắn răng lấy điện thoại ra rồi gọi vào một dãy số.

“Có gì thì nói mau!”

Điện thoại nhanh chóng được kết nối, một giọng nói trầm thấp vang lên.

La Lục sợ đến mức giật bắn mình.

Hắn vô thức cúi người xuống, tỏ vẻ vô cùng cung kính.

“Anh Long, là em, Tiểu Lục đây ạ…”

“Có gì thì nói mau, tao không rảnh để quan tâm mày là ai đâu”.

Long Tam ở phía bên kia có vẻ mất kiên nhẫn nên cất giọng không hề khách sáo chút nào.

Ở phía bên này, không chỉ La Lục, mà đám đàn em sau lưng hắn cũng đều sợ hết hồn vía.

Người mà La Lục đang nói chuyện chính là Long Tam – ông trùm của thế giới ngầm tại Tân Hải.

Một câu nói của người này đủ sức nặng để quyết định sự sống còn của họ.

“Anh Long, anh nghe em giải thích đã! Chuyện là thế này, em đang gặp chút phiền phức ở nhà hàng Duyên Lai. Thằng đó chẳng những đòi xử em, mà còn không coi anh ra gì, em không nuốt trôi cục tức ấy được nên mới gọi cho anh, anh xem…”

La Lục lắp bắp trình bày.

Sai khi kể lại sự việc xong, hắn im lặng chờ Long Tam trả lời.

Chiến Thần Sở BắcTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhAnh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc… Chương 468Không ngờ người chống lưng cho La Lục lại là Long Tam.Thế này thì phiền phức rồi.Nhưng Sở Bắc vẫn không tỏ thái độ gì.Hơn nữa, sau khi nghe La Lục nói vậy, anh chợt có vẻ mặt rất lạ.“Long Tam à? Hay đấy!”Nói rồi, Sở Bắc hờ hững xua tay rồi ngồi xuống.“Tôi cho anh năm phút để gọi anh ta đến đây, nếu không thì đừng ai hòng đi đâu”.Uỳnh!Giọng nói của Sở Bắc như tiếng sấm giữa trời quang vang lên bên tai mọi người.Lúc này, La Lục đã tái mặt.Chút dũng khí ít ỏi ban nãy đã bay hết sạch.Hễ nhìn Sở Bắc, hắn lại thấy như mình đang đối mặt với thần linh.“Thằng kia, mày chắc chưa? Mày có biết Long Tam là ai không?”La Lục nghiến răng, không còn vẻ hống hách như trước nữa.Thậm chí còn có cảm giác rụt rè.“Tôi không nhắc lại nữa đâu!”Sở Bắc chậm rãi ngẩng đầu lên, dưới cặp kính râm như vực sâu không đáy.Chỉ liếc nhìn một cái là La Lục thấy da đầu mình tê dại ngay.Hắn vô thức lùi lại, nếu không có bức tường để dựa vào thì chắc đã ngã rồi.“Được, mày chờ đấy, để tạo gọi anh Long, đến lúc đấy xem mày còn vênh váo được nữa không!”Nói rồi, La Lục kiêng dè nhìn Sở Bắc.Hắn cắn răng lấy điện thoại ra rồi gọi vào một dãy số.“Có gì thì nói mau!”Điện thoại nhanh chóng được kết nối, một giọng nói trầm thấp vang lên.La Lục sợ đến mức giật bắn mình.Hắn vô thức cúi người xuống, tỏ vẻ vô cùng cung kính.“Anh Long, là em, Tiểu Lục đây ạ…”“Có gì thì nói mau, tao không rảnh để quan tâm mày là ai đâu”.Long Tam ở phía bên kia có vẻ mất kiên nhẫn nên cất giọng không hề khách sáo chút nào.Ở phía bên này, không chỉ La Lục, mà đám đàn em sau lưng hắn cũng đều sợ hết hồn vía.Người mà La Lục đang nói chuyện chính là Long Tam – ông trùm của thế giới ngầm tại Tân Hải.Một câu nói của người này đủ sức nặng để quyết định sự sống còn của họ.“Anh Long, anh nghe em giải thích đã! Chuyện là thế này, em đang gặp chút phiền phức ở nhà hàng Duyên Lai. Thằng đó chẳng những đòi xử em, mà còn không coi anh ra gì, em không nuốt trôi cục tức ấy được nên mới gọi cho anh, anh xem…”La Lục lắp bắp trình bày.Sai khi kể lại sự việc xong, hắn im lặng chờ Long Tam trả lời.

Chương 468