Anh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc…
Chương 481
Chiến Thần Sở BắcTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhAnh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc… Chương 481Lạc Tuyết cắn răng, trong lòng vẫn không cam tâm tình nguyện!Nhưng, nếu đã đến bước này rồi, thì cũng không nghĩ nữa, cũng chẳng làm được gì!Chỉ có thể lấy điện thoại ra, chuyển tiền cho Dương Ân tại chỗ!“Ha ha, được được được!”Dương Ân nhìn tiền chuyển đến, kích động như muốn nhảy dựng lên luôn!Nói một hồi ba chữ được, ngay cả câu cảm ơn cũng chẳng có mà trực tiếp đi ra cửa!Trông bộ dạng, chỉ sợ đã sớm chọn được xe, đợi tiền về mà thôi!“Ha ha, chị hai, Tiểu Tuyết, cám ơn, em phải đi theo xem, để thằng nhỏ đi một mình, em không yên lòng!”Chu Lệ vứt lại một câu rồi cũng vội vàng đuổi theo.Chỉ để lại Chu Cầm và Lạc Tuyết mắt to trừng mắt nhỏ, sắc mặt ai cũng khó coi!Được, bộ dạng này, cho dù có giấy nợ thì tiền này chắc chắn cũng không quay về rồi.Thậm chí, chỉ cần có thể để lại tiếng tốt, là không tệ rồi.Lạc Tuyết uể oải về phòng, Sở Bắc theo sát phía sau.Bước vào phòng, Lạc Tuyết thở dài một tiếng.“Sở Bắc, xem ra kế hoạch mua xe phải lùi lại rồi, một trăm năm mươi nghìn này vẫn phải lấy mở tiệm thôi!”“Nếu không có thu nhập, một nhà chúng ta cũng khó khăn rồi”.Nhìn ra được, Lạc Tuyết tuy không cam tâm, nhưng cũng rất lý trí!Mọi chuyện đều nghĩ đến người nhà trước!Sở Bắc khẽ cười, lên tiếng an ủi!“Không sao, chuyện mua xe cứ giao cho anh, em yên tâm mở tiệm là được!”Hả?Lạc Tuyết có chút kinh ngạc: “Giao cho anh? Anh lấy tiền đâu ra?”“Đừng lo lắng, anh tự nhiên sẽ có cách!”“Xem như, anh tặng quà cho em đi!”Sở Bắc vỗ vai cô, nụ cười tự tin khiến Lạc Tuyết ấm áp trong lòng!Năm năm rồi, con gái cũng đã bốn tuổi rồi.Nhưng Lạc Tuyết và Sở Bắc thật sự chứ từng tiếp xúc quá nhiều.Tuy quan hệ giữa họ ngày càng gần gũi, nhưng trở thành vợ chồng thật sự thì phải cần chút thời gian.Quà từ chồng sao?Chuyện này nếu lúc trước, Lạc Tuyết gần như không dám nghĩ đến!Nhưng hiện tại, cô lại có chút mong chờ!Đêm nay, có người vui mừng có người ôm sầu!Hôm sau, Sở Bắc và Lạc Tuyết dậy từ sớm.Lạc Tuyết đi nhập hàng, còn Sở Bắc thì đưa con gái đi học.Đưa con gái đi học rồi Sở Bắc cũng không về nhà!Thanh Vũ lái xe đón anh, đến showroom xe hơi Tân Hải.
Chương 481
Lạc Tuyết cắn răng, trong lòng vẫn không cam tâm tình nguyện!
Nhưng, nếu đã đến bước này rồi, thì cũng không nghĩ nữa, cũng chẳng làm được gì!
Chỉ có thể lấy điện thoại ra, chuyển tiền cho Dương Ân tại chỗ!
“Ha ha, được được được!”
Dương Ân nhìn tiền chuyển đến, kích động như muốn nhảy dựng lên luôn!
Nói một hồi ba chữ được, ngay cả câu cảm ơn cũng chẳng có mà trực tiếp đi ra cửa!
Trông bộ dạng, chỉ sợ đã sớm chọn được xe, đợi tiền về mà thôi!
“Ha ha, chị hai, Tiểu Tuyết, cám ơn, em phải đi theo xem, để thằng nhỏ đi một mình, em không yên lòng!”
Chu Lệ vứt lại một câu rồi cũng vội vàng đuổi theo.
Chỉ để lại Chu Cầm và Lạc Tuyết mắt to trừng mắt nhỏ, sắc mặt ai cũng khó coi!
Được, bộ dạng này, cho dù có giấy nợ thì tiền này chắc chắn cũng không quay về rồi.
Thậm chí, chỉ cần có thể để lại tiếng tốt, là không tệ rồi.
Lạc Tuyết uể oải về phòng, Sở Bắc theo sát phía sau.
Bước vào phòng, Lạc Tuyết thở dài một tiếng.
“Sở Bắc, xem ra kế hoạch mua xe phải lùi lại rồi, một trăm năm mươi nghìn này vẫn phải lấy mở tiệm thôi!”
“Nếu không có thu nhập, một nhà chúng ta cũng khó khăn rồi”.
Nhìn ra được, Lạc Tuyết tuy không cam tâm, nhưng cũng rất lý trí!
Mọi chuyện đều nghĩ đến người nhà trước!
Sở Bắc khẽ cười, lên tiếng an ủi!
“Không sao, chuyện mua xe cứ giao cho anh, em yên tâm mở tiệm là được!”
Hả?
Lạc Tuyết có chút kinh ngạc: “Giao cho anh? Anh lấy tiền đâu ra?”
“Đừng lo lắng, anh tự nhiên sẽ có cách!”
“Xem như, anh tặng quà cho em đi!”
Sở Bắc vỗ vai cô, nụ cười tự tin khiến Lạc Tuyết ấm áp trong lòng!
Năm năm rồi, con gái cũng đã bốn tuổi rồi.
Nhưng Lạc Tuyết và Sở Bắc thật sự chứ từng tiếp xúc quá nhiều.
Tuy quan hệ giữa họ ngày càng gần gũi, nhưng trở thành vợ chồng thật sự thì phải cần chút thời gian.
Quà từ chồng sao?
Chuyện này nếu lúc trước, Lạc Tuyết gần như không dám nghĩ đến!
Nhưng hiện tại, cô lại có chút mong chờ!
Đêm nay, có người vui mừng có người ôm sầu!
Hôm sau, Sở Bắc và Lạc Tuyết dậy từ sớm.
Lạc Tuyết đi nhập hàng, còn Sở Bắc thì đưa con gái đi học.
Đưa con gái đi học rồi Sở Bắc cũng không về nhà!
Thanh Vũ lái xe đón anh, đến showroom xe hơi Tân Hải.
Chiến Thần Sở BắcTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhAnh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc… Chương 481Lạc Tuyết cắn răng, trong lòng vẫn không cam tâm tình nguyện!Nhưng, nếu đã đến bước này rồi, thì cũng không nghĩ nữa, cũng chẳng làm được gì!Chỉ có thể lấy điện thoại ra, chuyển tiền cho Dương Ân tại chỗ!“Ha ha, được được được!”Dương Ân nhìn tiền chuyển đến, kích động như muốn nhảy dựng lên luôn!Nói một hồi ba chữ được, ngay cả câu cảm ơn cũng chẳng có mà trực tiếp đi ra cửa!Trông bộ dạng, chỉ sợ đã sớm chọn được xe, đợi tiền về mà thôi!“Ha ha, chị hai, Tiểu Tuyết, cám ơn, em phải đi theo xem, để thằng nhỏ đi một mình, em không yên lòng!”Chu Lệ vứt lại một câu rồi cũng vội vàng đuổi theo.Chỉ để lại Chu Cầm và Lạc Tuyết mắt to trừng mắt nhỏ, sắc mặt ai cũng khó coi!Được, bộ dạng này, cho dù có giấy nợ thì tiền này chắc chắn cũng không quay về rồi.Thậm chí, chỉ cần có thể để lại tiếng tốt, là không tệ rồi.Lạc Tuyết uể oải về phòng, Sở Bắc theo sát phía sau.Bước vào phòng, Lạc Tuyết thở dài một tiếng.“Sở Bắc, xem ra kế hoạch mua xe phải lùi lại rồi, một trăm năm mươi nghìn này vẫn phải lấy mở tiệm thôi!”“Nếu không có thu nhập, một nhà chúng ta cũng khó khăn rồi”.Nhìn ra được, Lạc Tuyết tuy không cam tâm, nhưng cũng rất lý trí!Mọi chuyện đều nghĩ đến người nhà trước!Sở Bắc khẽ cười, lên tiếng an ủi!“Không sao, chuyện mua xe cứ giao cho anh, em yên tâm mở tiệm là được!”Hả?Lạc Tuyết có chút kinh ngạc: “Giao cho anh? Anh lấy tiền đâu ra?”“Đừng lo lắng, anh tự nhiên sẽ có cách!”“Xem như, anh tặng quà cho em đi!”Sở Bắc vỗ vai cô, nụ cười tự tin khiến Lạc Tuyết ấm áp trong lòng!Năm năm rồi, con gái cũng đã bốn tuổi rồi.Nhưng Lạc Tuyết và Sở Bắc thật sự chứ từng tiếp xúc quá nhiều.Tuy quan hệ giữa họ ngày càng gần gũi, nhưng trở thành vợ chồng thật sự thì phải cần chút thời gian.Quà từ chồng sao?Chuyện này nếu lúc trước, Lạc Tuyết gần như không dám nghĩ đến!Nhưng hiện tại, cô lại có chút mong chờ!Đêm nay, có người vui mừng có người ôm sầu!Hôm sau, Sở Bắc và Lạc Tuyết dậy từ sớm.Lạc Tuyết đi nhập hàng, còn Sở Bắc thì đưa con gái đi học.Đưa con gái đi học rồi Sở Bắc cũng không về nhà!Thanh Vũ lái xe đón anh, đến showroom xe hơi Tân Hải.