Tái Thượng Thủy Hương là khu nhà ở xa hoa nhất thành phố Ngân Châu, giá nhà đất cũng đắt nhất thành phố Ngân Châu Một biệt thự hai tầng rộng ba trăm mét vuông tọa lạc trên vị trí tốt nhất của Tái Thượng Thủy Hương. Trương Thác hai mươi lăm tuổi đang bò trên mặt đất, tay cầm một tấm vải màu trắng, sau khi vắt khô vào thùng nước bên cạnh thì tỉ mỉ lau sạch sàn nhà sang trọng dưới chân. Những chiếc xe Porsche, Ferrari đỗ trong sân biệt thự đều bám đầy bụi. Những thứ nhìn qua xa hoa lộng lẫy này lại không hề thuộc về rương Thác, chẳng qua anh chỉ ở rể nhà họ Lâm, “gả’ cho gia đình giàu có đứng đầu thành phố Ngân Châu, Chủ tịch của Tập. đoàn Lâm Thị, Lâm Ngữ Lam. Anh thân là chồng của Lâm Ngữ Lam, ở rể tại nhà họ Lâm một tháng qua, tất cả những gì anh làm đều là việc của osin, cũng chưa từng được leo lên giường Lâm Ngữ Lam, nguyên nhân rất đơn giản, Lâm Ngữ Lam khinh thường anh. Trong biệt thự này, thứ duy nhất thuộc về Trương Thác, có lẽ chỉ có chiếc xe đạp vô cùng cà tàng dựng trong sân…

Chương 532

Con Rể Quyền QuýTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhTái Thượng Thủy Hương là khu nhà ở xa hoa nhất thành phố Ngân Châu, giá nhà đất cũng đắt nhất thành phố Ngân Châu Một biệt thự hai tầng rộng ba trăm mét vuông tọa lạc trên vị trí tốt nhất của Tái Thượng Thủy Hương. Trương Thác hai mươi lăm tuổi đang bò trên mặt đất, tay cầm một tấm vải màu trắng, sau khi vắt khô vào thùng nước bên cạnh thì tỉ mỉ lau sạch sàn nhà sang trọng dưới chân. Những chiếc xe Porsche, Ferrari đỗ trong sân biệt thự đều bám đầy bụi. Những thứ nhìn qua xa hoa lộng lẫy này lại không hề thuộc về rương Thác, chẳng qua anh chỉ ở rể nhà họ Lâm, “gả’ cho gia đình giàu có đứng đầu thành phố Ngân Châu, Chủ tịch của Tập. đoàn Lâm Thị, Lâm Ngữ Lam. Anh thân là chồng của Lâm Ngữ Lam, ở rể tại nhà họ Lâm một tháng qua, tất cả những gì anh làm đều là việc của osin, cũng chưa từng được leo lên giường Lâm Ngữ Lam, nguyên nhân rất đơn giản, Lâm Ngữ Lam khinh thường anh. Trong biệt thự này, thứ duy nhất thuộc về Trương Thác, có lẽ chỉ có chiếc xe đạp vô cùng cà tàng dựng trong sân… Chương 532: “Không phát hiện ra người khác đang nhìn chúng ta bằng ánh mắt gì à?” Một giọng nói cười đều vang lên. Tần Nhu vừa định nói, Trương Thác đã lên tiếng ngay, trong tay cầm một cái chân gà, vẻ mặt khó hiểu: “Kỳ quái, cơm không phải để ăn sao? Anh nhìn thì có nhìn no được không?” “Anh như một con ma đói, chưa được ăn qua? Nhìn máy bàn khác xem, có ai ăn mạnh như anh không chứ?” Tiêu Ba nhếch miệng. “Thật buồn cười.” Trương Thác mỉm cười: “Trẻ con phải vất vả dang nắng dang mưa thì mới có bữa cơm này đấy, khi nào lãng phí đã trở thành vinh dự rồi vậy hả?” “Anh!” Tiêu Ba vẫn đang định nói, nhưng đã bị một thanh niên ngăn lại. “Thôi được rồi Tiêu Ba, nói với loại người này họ không hiểu, thân phận không cùng đẳng cấp, đôi khi có vài chuyện mình nói người ta lại không hiểu đâu.” Người thanh niên kéo tay áo của Tiêu Ba, sau đó nhìn chằm chằm Trương Thác: “Đúng là đáng xấu hỗ mài!” Tần Nhu nhìn Tiêu Ba và những người khác với vẻ mặt không hài lòng, trong cô nhi viện, Tần Nhu nhìn thấy quá nhiều cảnh trẻ con ăn không đủ no, có khi chỉ một con vịt quay cũng có thể khiến những đứa trẻ đó vui vẻ lạ thường. Những người này lại đem việc ăn biến thành việc làm xấu hồ, đúng là vô lý mà. Tần Nhu gắp một cái đùi gà cho Trương Thác: “Anh ăn nhiều một chút nhé, đừng để ý tới họ.” Trương Thác cười với Tần Nhu, không khách sáo mà nhét đùi gà vào miệng. Mọi người trong bàn xem cảnh này, thực sự thắc mắc Tần Nhu làm sao lại có thể yêu một người như vậy. Trong đại sảnh nhà họ Trình, mọi người thường xuyên bước đến bàn tiệc chính để mời rượu những người ngồi ở’ bàn chính. Có thể thấy rằng tất cả những người quay lại sau khi đi mời rượu ở bàn đó, trên mặt của họ đều có một vẻ gì đó rất đắc ý. Không phải bất cứ ai cũng có thể làm được điều đó, thay đổi đại một người nào đó, họ còn không thèm để ý đến bạn luôn ấy. “Tiêu Ba, sao con vẫn còn ở đây, đi đi, đi mời rượu chú con với ta đi.” Một người đàn ông trung niên bước tới chỗ Tiêu Ba và nói. Tiêu Ba cười nâng ly rượu lên: “Vâng ạ, cha.” Tiêu Ba nói xong liền cùng cha đi về phía bàn tiệc chính. Những người còn lại trong bàn của Trương Thác bọn họ nhìn Tiêu Ba với vẻ ghen tị. Họ thấy Tiêu Ba đi đến bàn chính và nâng ly mời rượu những nhân vật lớn trên bàn chính. “Mọi người thấy không? Đây chính là thực lực, nó đại diện cho những mối quan hệ, và nó cũng đại diện cho cuộc sống tương lai.” Người thanh niên có quan hệ tốt với Tiêu Ba lại lên tiếng, có ý nói cho Tần Nhu nghe. “Thật ngưỡng mộ.” “Đúng thật, nếu tôi có thể đi được thì tốt quá, đáng tiếc, gia đình tôi lại không có cái thực lực đó.” Những người cùng bàn thở dài. Chẳng mấy chốc, Tiêu Ba đã quay trở lại với vẻ mặt đắc ý, mặc dù anh ta chỉ là qua đó mời ly rượu, ngay cả nói chuyện phiếm cũng không có tư cách, nhưng như thế là cũng mạnh hơn so với quá nhiều người rồi, hưởng được ánh mắt ngưỡng mộ của từng người trên bàn ăn của mình, Tiêu Ba cảm thấy mình như có thể diện hơn. “Tiêu Ba, anh như này là quá ngầu rồi đấy, nhìn thế hệ trẻ của chúng ta, anh là người đầu tiên nâng ly đi mời rượu đó.” “Đúng vậy, tôi vừa thây, bàn bên cạnh nhìn chúng ta với ánh mắt rất ghen tị.” “Tất nhiên, ai trong số họ giống thé hệ trẻ của chúng ta, có thể nâng ly đi mời rượu cơ chứ.” Giọng nói chào đón vang lên, vẻ mặt tự mãn của Tiêu Ba càng ngày càng lộ rõ, anh ta xua tay: “Chuyện này không có gì đâu, bây giờ chú tôi và những người khác có chuyện quan trọng cần bàn bạc, đợi lát nữa nói xong tôi sẽ đưa mọi người đến cùng để mời rượu nhé.” Ngay khi Tiêu Ba nói câu này, những người trên bàn đã ồ lên cổ vũ, thực sự nếu có thể đi mời rượu, sau này người trong giới này, đi đâu cũng có thể ngắng cao đầu rồi.”

Chương 532:

 

“Không phát hiện ra người khác đang nhìn chúng ta bằng ánh mắt gì à?”

 

Một giọng nói cười đều vang lên.

 

Tần Nhu vừa định nói, Trương Thác đã lên tiếng ngay, trong tay cầm một cái chân gà, vẻ mặt khó hiểu: “Kỳ quái, cơm không phải để ăn sao? Anh nhìn thì có nhìn no được không?”

 

“Anh như một con ma đói, chưa được ăn qua? Nhìn máy bàn khác xem, có ai ăn mạnh như anh không chứ?” Tiêu Ba nhếch miệng.

 

“Thật buồn cười.” Trương Thác mỉm cười: “Trẻ con phải vất vả dang nắng dang mưa thì mới có bữa cơm này đấy, khi nào lãng phí đã trở thành vinh dự rồi vậy hả?”

 

“Anh!” Tiêu Ba vẫn đang định nói, nhưng đã bị một thanh niên ngăn lại.

 

“Thôi được rồi Tiêu Ba, nói với loại người này họ không hiểu, thân phận không cùng đẳng cấp, đôi khi có vài chuyện mình nói người ta lại không hiểu đâu.” Người thanh niên kéo tay áo của Tiêu Ba, sau đó nhìn chằm chằm Trương Thác: “Đúng là đáng xấu hỗ mài!”

 

Tần Nhu nhìn Tiêu Ba và những người khác với vẻ mặt không hài lòng, trong cô nhi viện, Tần Nhu nhìn thấy quá nhiều cảnh trẻ con ăn không đủ no, có khi chỉ một con vịt quay cũng có thể khiến những đứa trẻ đó vui vẻ lạ thường.

 

Những người này lại đem việc ăn biến thành việc làm xấu hồ, đúng là vô lý mà.

 

Tần Nhu gắp một cái đùi gà cho Trương Thác: “Anh ăn nhiều một chút nhé, đừng để ý tới họ.”

 

Trương Thác cười với Tần Nhu, không khách sáo mà nhét đùi gà vào miệng.

 

Mọi người trong bàn xem cảnh này, thực sự thắc mắc Tần Nhu làm sao lại có thể yêu một người như vậy.

 

Trong đại sảnh nhà họ Trình, mọi người thường xuyên bước đến bàn tiệc chính để mời rượu những người ngồi ở’ bàn chính. Có thể thấy rằng tất cả những người quay lại sau khi đi mời rượu ở bàn đó, trên mặt của họ đều có một vẻ gì đó rất đắc ý. Không phải bất cứ ai cũng có thể làm được điều đó, thay đổi đại một người nào đó, họ còn không thèm để ý đến bạn luôn ấy.

 

“Tiêu Ba, sao con vẫn còn ở đây, đi đi, đi mời rượu chú con với ta đi.” Một người đàn ông trung niên bước tới chỗ Tiêu Ba và nói.

 

Tiêu Ba cười nâng ly rượu lên: “Vâng ạ, cha.”

 

Tiêu Ba nói xong liền cùng cha đi về phía bàn tiệc chính.

 

Những người còn lại trong bàn của Trương Thác bọn họ nhìn Tiêu Ba với vẻ ghen tị.

 

Họ thấy Tiêu Ba đi đến bàn chính và nâng ly mời rượu những nhân vật lớn trên bàn chính.

 

“Mọi người thấy không? Đây chính là thực lực, nó đại diện cho những mối quan hệ, và nó cũng đại diện cho cuộc sống tương lai.” Người thanh niên có quan hệ tốt với Tiêu Ba lại lên tiếng, có ý nói cho Tần Nhu nghe.

 

“Thật ngưỡng mộ.”

 

“Đúng thật, nếu tôi có thể đi được thì tốt quá, đáng tiếc, gia đình tôi lại không có cái thực lực đó.”

 

Những người cùng bàn thở dài.

 

Chẳng mấy chốc, Tiêu Ba đã quay trở lại với vẻ mặt đắc ý, mặc dù anh ta chỉ là qua đó mời ly rượu, ngay cả nói chuyện phiếm cũng không có tư cách, nhưng như thế là cũng mạnh hơn so với quá nhiều người rồi, hưởng được ánh mắt ngưỡng mộ của từng người trên bàn ăn của mình, Tiêu Ba cảm thấy mình như có thể diện hơn.

 

“Tiêu Ba, anh như này là quá ngầu rồi đấy, nhìn thế hệ trẻ của chúng ta, anh là người đầu tiên nâng ly đi mời rượu đó.”

 

“Đúng vậy, tôi vừa thây, bàn bên cạnh nhìn chúng ta với ánh mắt rất ghen tị.”

 

“Tất nhiên, ai trong số họ giống thé hệ trẻ của chúng ta, có thể nâng ly đi mời rượu cơ chứ.”

 

Giọng nói chào đón vang lên, vẻ mặt tự mãn của Tiêu Ba càng ngày càng lộ rõ, anh ta xua tay: “Chuyện này không có gì đâu, bây giờ chú tôi và những người khác có chuyện quan trọng cần bàn bạc, đợi lát nữa nói xong tôi sẽ đưa mọi người đến cùng để mời rượu nhé.”

 

Ngay khi Tiêu Ba nói câu này, những người trên bàn đã ồ lên cổ vũ, thực sự nếu có thể đi mời rượu, sau này người trong giới này, đi đâu cũng có thể ngắng cao đầu rồi.”

Con Rể Quyền QuýTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhTái Thượng Thủy Hương là khu nhà ở xa hoa nhất thành phố Ngân Châu, giá nhà đất cũng đắt nhất thành phố Ngân Châu Một biệt thự hai tầng rộng ba trăm mét vuông tọa lạc trên vị trí tốt nhất của Tái Thượng Thủy Hương. Trương Thác hai mươi lăm tuổi đang bò trên mặt đất, tay cầm một tấm vải màu trắng, sau khi vắt khô vào thùng nước bên cạnh thì tỉ mỉ lau sạch sàn nhà sang trọng dưới chân. Những chiếc xe Porsche, Ferrari đỗ trong sân biệt thự đều bám đầy bụi. Những thứ nhìn qua xa hoa lộng lẫy này lại không hề thuộc về rương Thác, chẳng qua anh chỉ ở rể nhà họ Lâm, “gả’ cho gia đình giàu có đứng đầu thành phố Ngân Châu, Chủ tịch của Tập. đoàn Lâm Thị, Lâm Ngữ Lam. Anh thân là chồng của Lâm Ngữ Lam, ở rể tại nhà họ Lâm một tháng qua, tất cả những gì anh làm đều là việc của osin, cũng chưa từng được leo lên giường Lâm Ngữ Lam, nguyên nhân rất đơn giản, Lâm Ngữ Lam khinh thường anh. Trong biệt thự này, thứ duy nhất thuộc về Trương Thác, có lẽ chỉ có chiếc xe đạp vô cùng cà tàng dựng trong sân… Chương 532: “Không phát hiện ra người khác đang nhìn chúng ta bằng ánh mắt gì à?” Một giọng nói cười đều vang lên. Tần Nhu vừa định nói, Trương Thác đã lên tiếng ngay, trong tay cầm một cái chân gà, vẻ mặt khó hiểu: “Kỳ quái, cơm không phải để ăn sao? Anh nhìn thì có nhìn no được không?” “Anh như một con ma đói, chưa được ăn qua? Nhìn máy bàn khác xem, có ai ăn mạnh như anh không chứ?” Tiêu Ba nhếch miệng. “Thật buồn cười.” Trương Thác mỉm cười: “Trẻ con phải vất vả dang nắng dang mưa thì mới có bữa cơm này đấy, khi nào lãng phí đã trở thành vinh dự rồi vậy hả?” “Anh!” Tiêu Ba vẫn đang định nói, nhưng đã bị một thanh niên ngăn lại. “Thôi được rồi Tiêu Ba, nói với loại người này họ không hiểu, thân phận không cùng đẳng cấp, đôi khi có vài chuyện mình nói người ta lại không hiểu đâu.” Người thanh niên kéo tay áo của Tiêu Ba, sau đó nhìn chằm chằm Trương Thác: “Đúng là đáng xấu hỗ mài!” Tần Nhu nhìn Tiêu Ba và những người khác với vẻ mặt không hài lòng, trong cô nhi viện, Tần Nhu nhìn thấy quá nhiều cảnh trẻ con ăn không đủ no, có khi chỉ một con vịt quay cũng có thể khiến những đứa trẻ đó vui vẻ lạ thường. Những người này lại đem việc ăn biến thành việc làm xấu hồ, đúng là vô lý mà. Tần Nhu gắp một cái đùi gà cho Trương Thác: “Anh ăn nhiều một chút nhé, đừng để ý tới họ.” Trương Thác cười với Tần Nhu, không khách sáo mà nhét đùi gà vào miệng. Mọi người trong bàn xem cảnh này, thực sự thắc mắc Tần Nhu làm sao lại có thể yêu một người như vậy. Trong đại sảnh nhà họ Trình, mọi người thường xuyên bước đến bàn tiệc chính để mời rượu những người ngồi ở’ bàn chính. Có thể thấy rằng tất cả những người quay lại sau khi đi mời rượu ở bàn đó, trên mặt của họ đều có một vẻ gì đó rất đắc ý. Không phải bất cứ ai cũng có thể làm được điều đó, thay đổi đại một người nào đó, họ còn không thèm để ý đến bạn luôn ấy. “Tiêu Ba, sao con vẫn còn ở đây, đi đi, đi mời rượu chú con với ta đi.” Một người đàn ông trung niên bước tới chỗ Tiêu Ba và nói. Tiêu Ba cười nâng ly rượu lên: “Vâng ạ, cha.” Tiêu Ba nói xong liền cùng cha đi về phía bàn tiệc chính. Những người còn lại trong bàn của Trương Thác bọn họ nhìn Tiêu Ba với vẻ ghen tị. Họ thấy Tiêu Ba đi đến bàn chính và nâng ly mời rượu những nhân vật lớn trên bàn chính. “Mọi người thấy không? Đây chính là thực lực, nó đại diện cho những mối quan hệ, và nó cũng đại diện cho cuộc sống tương lai.” Người thanh niên có quan hệ tốt với Tiêu Ba lại lên tiếng, có ý nói cho Tần Nhu nghe. “Thật ngưỡng mộ.” “Đúng thật, nếu tôi có thể đi được thì tốt quá, đáng tiếc, gia đình tôi lại không có cái thực lực đó.” Những người cùng bàn thở dài. Chẳng mấy chốc, Tiêu Ba đã quay trở lại với vẻ mặt đắc ý, mặc dù anh ta chỉ là qua đó mời ly rượu, ngay cả nói chuyện phiếm cũng không có tư cách, nhưng như thế là cũng mạnh hơn so với quá nhiều người rồi, hưởng được ánh mắt ngưỡng mộ của từng người trên bàn ăn của mình, Tiêu Ba cảm thấy mình như có thể diện hơn. “Tiêu Ba, anh như này là quá ngầu rồi đấy, nhìn thế hệ trẻ của chúng ta, anh là người đầu tiên nâng ly đi mời rượu đó.” “Đúng vậy, tôi vừa thây, bàn bên cạnh nhìn chúng ta với ánh mắt rất ghen tị.” “Tất nhiên, ai trong số họ giống thé hệ trẻ của chúng ta, có thể nâng ly đi mời rượu cơ chứ.” Giọng nói chào đón vang lên, vẻ mặt tự mãn của Tiêu Ba càng ngày càng lộ rõ, anh ta xua tay: “Chuyện này không có gì đâu, bây giờ chú tôi và những người khác có chuyện quan trọng cần bàn bạc, đợi lát nữa nói xong tôi sẽ đưa mọi người đến cùng để mời rượu nhé.” Ngay khi Tiêu Ba nói câu này, những người trên bàn đã ồ lên cổ vũ, thực sự nếu có thể đi mời rượu, sau này người trong giới này, đi đâu cũng có thể ngắng cao đầu rồi.”

Chương 532