Tái Thượng Thủy Hương là khu nhà ở xa hoa nhất thành phố Ngân Châu, giá nhà đất cũng đắt nhất thành phố Ngân Châu Một biệt thự hai tầng rộng ba trăm mét vuông tọa lạc trên vị trí tốt nhất của Tái Thượng Thủy Hương. Trương Thác hai mươi lăm tuổi đang bò trên mặt đất, tay cầm một tấm vải màu trắng, sau khi vắt khô vào thùng nước bên cạnh thì tỉ mỉ lau sạch sàn nhà sang trọng dưới chân. Những chiếc xe Porsche, Ferrari đỗ trong sân biệt thự đều bám đầy bụi. Những thứ nhìn qua xa hoa lộng lẫy này lại không hề thuộc về rương Thác, chẳng qua anh chỉ ở rể nhà họ Lâm, “gả’ cho gia đình giàu có đứng đầu thành phố Ngân Châu, Chủ tịch của Tập. đoàn Lâm Thị, Lâm Ngữ Lam. Anh thân là chồng của Lâm Ngữ Lam, ở rể tại nhà họ Lâm một tháng qua, tất cả những gì anh làm đều là việc của osin, cũng chưa từng được leo lên giường Lâm Ngữ Lam, nguyên nhân rất đơn giản, Lâm Ngữ Lam khinh thường anh. Trong biệt thự này, thứ duy nhất thuộc về Trương Thác, có lẽ chỉ có chiếc xe đạp vô cùng cà tàng dựng trong sân…
Chương 583
Con Rể Quyền QuýTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhTái Thượng Thủy Hương là khu nhà ở xa hoa nhất thành phố Ngân Châu, giá nhà đất cũng đắt nhất thành phố Ngân Châu Một biệt thự hai tầng rộng ba trăm mét vuông tọa lạc trên vị trí tốt nhất của Tái Thượng Thủy Hương. Trương Thác hai mươi lăm tuổi đang bò trên mặt đất, tay cầm một tấm vải màu trắng, sau khi vắt khô vào thùng nước bên cạnh thì tỉ mỉ lau sạch sàn nhà sang trọng dưới chân. Những chiếc xe Porsche, Ferrari đỗ trong sân biệt thự đều bám đầy bụi. Những thứ nhìn qua xa hoa lộng lẫy này lại không hề thuộc về rương Thác, chẳng qua anh chỉ ở rể nhà họ Lâm, “gả’ cho gia đình giàu có đứng đầu thành phố Ngân Châu, Chủ tịch của Tập. đoàn Lâm Thị, Lâm Ngữ Lam. Anh thân là chồng của Lâm Ngữ Lam, ở rể tại nhà họ Lâm một tháng qua, tất cả những gì anh làm đều là việc của osin, cũng chưa từng được leo lên giường Lâm Ngữ Lam, nguyên nhân rất đơn giản, Lâm Ngữ Lam khinh thường anh. Trong biệt thự này, thứ duy nhất thuộc về Trương Thác, có lẽ chỉ có chiếc xe đạp vô cùng cà tàng dựng trong sân… Chương 583: Leon cầm bộ đàm, hét vào: “Hoả pháo chuẩn bị! Nghe khẩu lệnh của tôi” Trên chiến hạm, những nòng súng đen kìn kịt, mang theo cái cảm giác lạnh lẽo chết người nhắm thẳng vào du thuyền. Cố Hoành chỉ cảm thấy hai chân mình phát run. Kim Toàn và Điền Nhi không ngờ sẽ xảy ra kết quả như thế này. “Nhanh, lùi lại, chỉ cần lùi về lãnh hải, bọn họ sẽ không thể công kích được” Kim Toàn nhanh chóng hạ lệnh. Người lái thuyền lập tức kéo cần điều khiển ga số lên. “Không cần lùi” Trương Thác lắc đầu đi đến boong tàu, lúc này ba chiếc chiến hạm đó đã lái đến khu vực xung quanh du thuyền, dựa vào thị lực của Trương Thác liếc mắt đã thấy người đứng ở vị trí đầu tiên trên chiếc chiến hạm đó. Một người đàn ông vạm vỡ, da trắng đầu trọc xuất hiện trước mắt Trương Thác. Trương Thác hét lớn và phía chiếc chiến hạm đó: “Tên đầu trọc” Tên đầu trọc? Nghe thấy tiếng hô của Trương Thác, đám người Kim Toàn, còn có Cố Hoành bất giác nhìn về phía chiếc chiến hạm đó. Khi bọn họ nhìn thấy một bóng người đầu trọc trên chiếc chiến hạm đó, hai chân bỗng nhữn ra, suýt nữa đã ngồi bệt xuống boong tàu. Đây là ai? Đây là Hải Thân đó. Một trong mười vị vua của đảo Ánh Sáng, được xưng là bá vương trên biến. Anh gọi anh ta là tên đầu trọc sao? Đây không phải là tìm đường chết đó sao? Nhóm người Kim Toàn nhìn thấy chiếc chiến hạm vốn đã chạy như bay đến bên này, lại một lân nữa tăng tốc, chỉ trong mười giây ngắn ngủi đã đến ngay trước mắt. Hải Thần đứng trên boong tàu, nhảy mạnh ra khỏi boong, thân người bay lên giống như là đạn pháo, sau đó nặng nề đáp xuống boong tàu của du thuyền. Khi Hải Thần đầu trọc đáp xuống, toàn bộ con tàu cũng rung lắc theo. Nhóm người Kim Toàn chỉ cảm nhận được một khí thế mạnh mẽ toát ra từ trên người Hải Thần, chỉ riêng khí thế này thôi đã khiến họ cảm thấy hít thở không thông rồi. “Toi rồi, toi rồi” Cố Hoành lẩm bẩm trong miệng, nhìn về phía Trương Thác, trong mắt chỉ toàn là trách móc. Đây là Hải Thần thân yêu đó, anh ta lại gọi Hải Thần là tên đầu trọc. Trương Thác tiến về phía Hải Thần. Hải Thần cũng sải bước lớn đi về phía Trương Thác. Khoảng cách giữa hai người càng lúc càng ngắn. Kim Toàn mặt mày vô cùng căng thẳng, hướng mắt sang Điền Nhi thì thâm: “Trương Thác không phải là muốn ra tay với Hải Thần đó chứ?” “Không biết nữa” Điền Nhi cũng căng thẳng không kém. Trương Thác và Hải Thần càng lúc càng gần nhau hơn, ngay khi Kim Toàn và Điền Nhi nghĩ rằng hai người muốn đánh nhau thì lại nhìn thấy hai người cùng một lúc ôm đối phương một cái thật chặt.
Chương 583:
Leon cầm bộ đàm, hét vào: “Hoả pháo chuẩn bị! Nghe khẩu lệnh của tôi”
Trên chiến hạm, những nòng súng đen kìn kịt, mang theo cái cảm giác lạnh lẽo chết người nhắm thẳng vào du thuyền.
Cố Hoành chỉ cảm thấy hai chân mình phát run.
Kim Toàn và Điền Nhi không ngờ sẽ xảy ra kết quả như thế này.
“Nhanh, lùi lại, chỉ cần lùi về lãnh hải, bọn họ sẽ không thể công kích được” Kim Toàn nhanh chóng hạ lệnh.
Người lái thuyền lập tức kéo cần điều khiển ga số lên.
“Không cần lùi” Trương Thác lắc đầu đi đến boong tàu, lúc này ba chiếc chiến hạm đó đã lái đến khu vực xung quanh du thuyền, dựa vào thị lực của Trương Thác liếc mắt đã thấy người đứng ở vị trí đầu tiên trên chiếc chiến hạm đó.
Một người đàn ông vạm vỡ, da trắng đầu trọc xuất hiện trước mắt Trương Thác.
Trương Thác hét lớn và phía chiếc chiến hạm đó: “Tên đầu trọc”
Tên đầu trọc?
Nghe thấy tiếng hô của Trương Thác, đám người Kim Toàn, còn có Cố Hoành bất giác nhìn về phía chiếc chiến hạm đó.
Khi bọn họ nhìn thấy một bóng người đầu trọc trên chiếc chiến hạm đó, hai chân bỗng nhữn ra, suýt nữa đã ngồi bệt xuống boong tàu.
Đây là ai? Đây là Hải Thân đó. Một trong mười vị vua của đảo Ánh Sáng, được xưng là bá vương trên biến.
Anh gọi anh ta là tên đầu trọc sao?
Đây không phải là tìm đường chết đó sao?
Nhóm người Kim Toàn nhìn thấy chiếc chiến hạm vốn đã chạy như bay đến bên này, lại một lân nữa tăng tốc, chỉ trong mười giây ngắn ngủi đã đến ngay trước mắt.
Hải Thần đứng trên boong tàu, nhảy mạnh ra khỏi boong, thân người bay lên giống như là đạn pháo, sau đó nặng nề đáp xuống boong tàu của du thuyền.
Khi Hải Thần đầu trọc đáp xuống, toàn bộ con tàu cũng rung lắc theo.
Nhóm người Kim Toàn chỉ cảm nhận được một khí thế mạnh mẽ toát ra từ trên người Hải Thần, chỉ riêng khí thế này thôi đã khiến họ cảm thấy hít thở không thông rồi.
“Toi rồi, toi rồi” Cố Hoành lẩm bẩm trong miệng, nhìn về phía Trương Thác, trong mắt chỉ toàn là trách móc.
Đây là Hải Thần thân yêu đó, anh ta lại gọi Hải Thần là tên đầu trọc.
Trương Thác tiến về phía Hải Thần.
Hải Thần cũng sải bước lớn đi về phía Trương Thác.
Khoảng cách giữa hai người càng lúc càng ngắn.
Kim Toàn mặt mày vô cùng căng thẳng, hướng mắt sang Điền Nhi thì thâm: “Trương Thác không phải là muốn ra tay với Hải Thần đó chứ?”
“Không biết nữa” Điền Nhi cũng căng thẳng không kém.
Trương Thác và Hải Thần càng lúc càng gần nhau hơn, ngay khi Kim Toàn và Điền Nhi nghĩ rằng hai người muốn đánh nhau thì lại nhìn thấy hai người cùng một lúc ôm đối phương một cái thật chặt.
Con Rể Quyền QuýTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhTái Thượng Thủy Hương là khu nhà ở xa hoa nhất thành phố Ngân Châu, giá nhà đất cũng đắt nhất thành phố Ngân Châu Một biệt thự hai tầng rộng ba trăm mét vuông tọa lạc trên vị trí tốt nhất của Tái Thượng Thủy Hương. Trương Thác hai mươi lăm tuổi đang bò trên mặt đất, tay cầm một tấm vải màu trắng, sau khi vắt khô vào thùng nước bên cạnh thì tỉ mỉ lau sạch sàn nhà sang trọng dưới chân. Những chiếc xe Porsche, Ferrari đỗ trong sân biệt thự đều bám đầy bụi. Những thứ nhìn qua xa hoa lộng lẫy này lại không hề thuộc về rương Thác, chẳng qua anh chỉ ở rể nhà họ Lâm, “gả’ cho gia đình giàu có đứng đầu thành phố Ngân Châu, Chủ tịch của Tập. đoàn Lâm Thị, Lâm Ngữ Lam. Anh thân là chồng của Lâm Ngữ Lam, ở rể tại nhà họ Lâm một tháng qua, tất cả những gì anh làm đều là việc của osin, cũng chưa từng được leo lên giường Lâm Ngữ Lam, nguyên nhân rất đơn giản, Lâm Ngữ Lam khinh thường anh. Trong biệt thự này, thứ duy nhất thuộc về Trương Thác, có lẽ chỉ có chiếc xe đạp vô cùng cà tàng dựng trong sân… Chương 583: Leon cầm bộ đàm, hét vào: “Hoả pháo chuẩn bị! Nghe khẩu lệnh của tôi” Trên chiến hạm, những nòng súng đen kìn kịt, mang theo cái cảm giác lạnh lẽo chết người nhắm thẳng vào du thuyền. Cố Hoành chỉ cảm thấy hai chân mình phát run. Kim Toàn và Điền Nhi không ngờ sẽ xảy ra kết quả như thế này. “Nhanh, lùi lại, chỉ cần lùi về lãnh hải, bọn họ sẽ không thể công kích được” Kim Toàn nhanh chóng hạ lệnh. Người lái thuyền lập tức kéo cần điều khiển ga số lên. “Không cần lùi” Trương Thác lắc đầu đi đến boong tàu, lúc này ba chiếc chiến hạm đó đã lái đến khu vực xung quanh du thuyền, dựa vào thị lực của Trương Thác liếc mắt đã thấy người đứng ở vị trí đầu tiên trên chiếc chiến hạm đó. Một người đàn ông vạm vỡ, da trắng đầu trọc xuất hiện trước mắt Trương Thác. Trương Thác hét lớn và phía chiếc chiến hạm đó: “Tên đầu trọc” Tên đầu trọc? Nghe thấy tiếng hô của Trương Thác, đám người Kim Toàn, còn có Cố Hoành bất giác nhìn về phía chiếc chiến hạm đó. Khi bọn họ nhìn thấy một bóng người đầu trọc trên chiếc chiến hạm đó, hai chân bỗng nhữn ra, suýt nữa đã ngồi bệt xuống boong tàu. Đây là ai? Đây là Hải Thân đó. Một trong mười vị vua của đảo Ánh Sáng, được xưng là bá vương trên biến. Anh gọi anh ta là tên đầu trọc sao? Đây không phải là tìm đường chết đó sao? Nhóm người Kim Toàn nhìn thấy chiếc chiến hạm vốn đã chạy như bay đến bên này, lại một lân nữa tăng tốc, chỉ trong mười giây ngắn ngủi đã đến ngay trước mắt. Hải Thần đứng trên boong tàu, nhảy mạnh ra khỏi boong, thân người bay lên giống như là đạn pháo, sau đó nặng nề đáp xuống boong tàu của du thuyền. Khi Hải Thần đầu trọc đáp xuống, toàn bộ con tàu cũng rung lắc theo. Nhóm người Kim Toàn chỉ cảm nhận được một khí thế mạnh mẽ toát ra từ trên người Hải Thần, chỉ riêng khí thế này thôi đã khiến họ cảm thấy hít thở không thông rồi. “Toi rồi, toi rồi” Cố Hoành lẩm bẩm trong miệng, nhìn về phía Trương Thác, trong mắt chỉ toàn là trách móc. Đây là Hải Thần thân yêu đó, anh ta lại gọi Hải Thần là tên đầu trọc. Trương Thác tiến về phía Hải Thần. Hải Thần cũng sải bước lớn đi về phía Trương Thác. Khoảng cách giữa hai người càng lúc càng ngắn. Kim Toàn mặt mày vô cùng căng thẳng, hướng mắt sang Điền Nhi thì thâm: “Trương Thác không phải là muốn ra tay với Hải Thần đó chứ?” “Không biết nữa” Điền Nhi cũng căng thẳng không kém. Trương Thác và Hải Thần càng lúc càng gần nhau hơn, ngay khi Kim Toàn và Điền Nhi nghĩ rằng hai người muốn đánh nhau thì lại nhìn thấy hai người cùng một lúc ôm đối phương một cái thật chặt.