Thời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau…
Chương 1360
Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… Trang Noãn Noãn cùng Lam Sơ Niệm bưng khay đồ đi ra giữa bàn ăn vàng, tìm được một chỗ cạnh cửa số ngồi xuống. Lúc này, bên ngoài cửa có thể nhìn thấy những ánh đèn mờ ảo đan xen nhau lần lượt sáng lên từ những con phố, cả thành phố giống như một cô gái lười biếng, lộ ra vẻ mê hoặc. Đã rất lâu rồi Trang Noãn Noãn chưa yên lặng ngắm nhìn thành phố này như vậy, thì ra mỗi ngày trên con đường cô bận rộn đi từ nhà đến công ty, thành phố này lại đẹp đến thế. Lúc họ đang trò chuyện vui vẻ thì nghe thấy giọng nói của Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến, họ quay đầu lại nhìn thì thấy Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến cũng đang nhìn hai người bọn họ. Khi ánh mắt họ rơi trên người Trang Noãn Noãn thì đều ngạc nhiên. Cô gái ngồi bên cửa số mặc một chiếc váy dạ hội màu hồng tỉnh xảo, lộ ra vẻ tao nhã quý phái, đây thật sự là Trang Noãn Noãn mà bọn họ luôn coi thường đây sao? Đồng thời trong lòng Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến cũng nảy sinh lòng ghen tị, làm sao bọn họ cũng không nghĩ đến chiếc váy dạ hội mà họ lựa chọn kỹ càng lại thua kém Trang Noãn Noãn đến vậy. Quả thực là làm nền cho cô mà, Lam Sơ Niệm từ nhỏ đã sống trong gia đình giàu có, trên người cô mang khí chất của con gái nhà giàu tao nhã. *Noãn Noãn, có phải là cô cố ý hay không, rõ ràng chọn bộ lễ phục đẹp như thế, vậy mà không nói với bọn tôi.” Giọng điệu Lâm Thiến chua ngoa. “Mình không có ý này.” Trang Noãn Noãn cũng ý thức được bộ lễ phục mười năm ngàn này của cô, chất lượng thực sự rất tốt. “Tiểu Thiến, cậu tưởng rằng cô ta không có ý nghĩ muốn làm quen với những người giàu có tối nay sao? Không ăn mặc đẹp sao được?” Diệp Mạn Ni nói bóng nói gió. “Mọi người đừng như vậy có được không? Chúng ta đều là chị em tốt.” Lam Sơ Niệm khuyên nhủ. Trang Noãn Noãn cho dù có ấm ức, nhưng lúc này cô chỉ muốn im lặng. Lúc bọn họ đang ở trong phòng ăn thì đã đến bảy giờ, trong đại sảnh khách đã đến chật kín phòng. Lúc này ở vị trí VIP, một chiếc xe thể thao màu xám dừng lại, người lái xe mở cửa ra, một đôi chân thon dài bước xuống, đôi giày da bóng loáng khiến người khác không nhịn được chờ đợi xem hình dáng của người đàn ông này. Thân hình một mét tám sáu khoác trên mình bộ vest xám đậm, cao ráo phong độ, dưới ánh đèn từ lối vào khách sạn cùng những tia hoàng hôn cuối cùng rực sáng trên bầu trời. Khuôn mặt của người đàn ông gần như hoàn mỹ, những đường nét tỉnh xảo của anh giống như tác phẩm điêu khắc hoàn hảo được đặt trong tủ kính, phù hợp với khuôn mặt không biểu cảm gì của anh lúc này. Đôi mắt gỗ mun của anh nhìn quét về phía đại sảnh rồi bước Vào trong. Đôi với anh mà nói, tham gia loại tiệc như này đã không còn gì phải mong đợi nữa rồi, chỉ là đối phó qua lại chào hỏi ban tổ chức, không thể hiện sự thát lễ. Anh là người mới nổi trong giới kinh doanh ba năm gần đây, còn là giám đốc tập đoàn Kiều thị, người sáng lập ra ngành khách sạn cao cấp chiếm lĩnh thị trường quốc tế, Kiều Mộ Trạch. Trong bữa tiệc tối nay, có thể nói là có rất nhiều nhân vật hàng đầu trong giới chính trị kinh doanh, các nhân vật trong tập đoàn doanh nhân toàn quốc, cả hội trường dàn dựng khung cảnh xa hoa của giới thượng lưu. Kiều Mộ Trạch bước vào, anh cũng không thiếu đối tác làm ăn, một số công tử nhà giàu ngay lập tức kéo anh lại. “Mộ Trạch, gần đây lại mở rộng hạng mục ở chỗ nào rồi, có hạng mục nào có thể cùng nhau hợp tác phát tài được hay không.” Một chàng trai nhà giàu hỏi anh. Kiều Mộ Trạch nâng ly cười: “Chỉ quản lý sản nghiệp của gia đình, tạm thời không có hứng thú tham gia vào các ngành khác.” Một nhóm những người đàn ông trẻ tuổi đầy hứa hẹn ở cùng một chỗ, ngay lập tức trở thành tâm điểm chú ý của người người phụ nữ tối nay, huống hồ bọn họ vừa trẻ tuổi lại có năng lực kinh người, ai mà không muốn làm quen đây? Bốn cô gái bước ra từ trong nhà ăn, Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến nhìn thấy khách đã đầy phòng, trong lòng liền kích động, ánh mắt của họ nhìn xung quanh, muốn từ trong đó tìm ra người đàn ông làm họ có hứng thú. Tâm trạng của Trang Noãn Noãn không tốt lắm vì những lời đùa giỡn vừa rồi của Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến đã làm ảnh hưởng đến cô. Đúng lúc này, Lâm Thiến ở trước mặt cô kinh ngạc hô lên: “Trời ơi! Kiều Mộ Trạch, anh ấy đến rồi.” Trang Noãn Noãn đầu đang cúi xuống thì ngay lập tức ngắng lên, ánh mắt cô nhìn thẳng về phía trước, ở giữa đám người đàn ông trẻ tuổi, người đàn ông mà cô chỉ có thể nhìn thấy trên tạp chí đang đứng ở đây, phong thái nỗi trội cầm ly rượu, trên miệng nở một nụ cười nhẹ. Dường như anh chính là trung tâm của sự chú ý. Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến trước mặt cô tim kích động đập nhanh, Kiều Mộ Trạch cũng là một trong những mục tiêu của bọn họ tối nay. Mặc dù cũng từng nghĩ đến Hình Liệt Hàn và Ôn Lệ Thâm, nhưng dù gì bọn họ cũng đã kết hôn, cơ hội để các cô gặp được họ cũng không lớn, đối với người đàn ông quý tộc như Kiều Mộ Trạch vẫn còn độc thân, bọn họ cảm thấy sẽ có cơ hội lớn hơn.
Trang Noãn Noãn cùng Lam Sơ Niệm bưng khay đồ đi ra giữa bàn ăn vàng, tìm được một chỗ cạnh cửa số ngồi xuống.
Lúc này, bên ngoài cửa có thể nhìn thấy những ánh đèn mờ ảo đan xen nhau lần lượt sáng lên từ những con phố, cả thành phố giống như một cô gái lười biếng, lộ ra vẻ mê hoặc.
Đã rất lâu rồi Trang Noãn Noãn chưa yên lặng ngắm nhìn thành phố này như vậy, thì ra mỗi ngày trên con đường cô bận rộn đi từ nhà đến công ty, thành phố này lại đẹp đến thế.
Lúc họ đang trò chuyện vui vẻ thì nghe thấy giọng nói của Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến, họ quay đầu lại nhìn thì thấy Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến cũng đang nhìn hai người bọn họ.
Khi ánh mắt họ rơi trên người Trang Noãn Noãn thì đều ngạc nhiên.
Cô gái ngồi bên cửa số mặc một chiếc váy dạ hội màu hồng tỉnh xảo, lộ ra vẻ tao nhã quý phái, đây thật sự là Trang Noãn Noãn mà bọn họ luôn coi thường đây sao? Đồng thời trong lòng Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến cũng nảy sinh lòng ghen tị, làm sao bọn họ cũng không nghĩ đến chiếc váy dạ hội mà họ lựa chọn kỹ càng lại thua kém Trang Noãn Noãn đến vậy.
Quả thực là làm nền cho cô mà, Lam Sơ Niệm từ nhỏ đã sống trong gia đình giàu có, trên người cô mang khí chất của con gái nhà giàu tao nhã.
*Noãn Noãn, có phải là cô cố ý hay không, rõ ràng chọn bộ lễ phục đẹp như thế, vậy mà không nói với bọn tôi.” Giọng điệu Lâm Thiến chua ngoa.
“Mình không có ý này.” Trang Noãn Noãn cũng ý thức được bộ lễ phục mười năm ngàn này của cô, chất lượng thực sự rất tốt.
“Tiểu Thiến, cậu tưởng rằng cô ta không có ý nghĩ muốn làm quen với những người giàu có tối nay sao? Không ăn mặc đẹp sao được?” Diệp Mạn Ni nói bóng nói gió.
“Mọi người đừng như vậy có được không? Chúng ta đều là chị em tốt.” Lam Sơ Niệm khuyên nhủ.
Trang Noãn Noãn cho dù có ấm ức, nhưng lúc này cô chỉ muốn im lặng.
Lúc bọn họ đang ở trong phòng ăn thì đã đến bảy giờ, trong đại sảnh khách đã đến chật kín phòng.
Lúc này ở vị trí VIP, một chiếc xe thể thao màu xám dừng lại, người lái xe mở cửa ra, một đôi chân thon dài bước xuống, đôi giày da bóng loáng khiến người khác không nhịn được chờ đợi xem hình dáng của người đàn ông này. Thân hình một mét tám sáu khoác trên mình bộ vest xám đậm, cao ráo phong độ, dưới ánh đèn từ lối vào khách sạn cùng những tia hoàng hôn cuối cùng rực sáng trên bầu trời.
Khuôn mặt của người đàn ông gần như hoàn mỹ, những đường nét tỉnh xảo của anh giống như tác phẩm điêu khắc hoàn hảo được đặt trong tủ kính, phù hợp với khuôn mặt không biểu cảm gì của anh lúc này.
Đôi mắt gỗ mun của anh nhìn quét về phía đại sảnh rồi bước Vào trong.
Đôi với anh mà nói, tham gia loại tiệc như này đã không còn gì phải mong đợi nữa rồi, chỉ là đối phó qua lại chào hỏi ban tổ chức, không thể hiện sự thát lễ.
Anh là người mới nổi trong giới kinh doanh ba năm gần đây, còn là giám đốc tập đoàn Kiều thị, người sáng lập ra ngành khách sạn cao cấp chiếm lĩnh thị trường quốc tế, Kiều Mộ Trạch. Trong bữa tiệc tối nay, có thể nói là có rất nhiều nhân vật hàng đầu trong giới chính trị kinh doanh, các nhân vật trong tập đoàn doanh nhân toàn quốc, cả hội trường dàn dựng khung cảnh xa hoa của giới thượng lưu.
Kiều Mộ Trạch bước vào, anh cũng không thiếu đối tác làm ăn, một số công tử nhà giàu ngay lập tức kéo anh lại.
“Mộ Trạch, gần đây lại mở rộng hạng mục ở chỗ nào rồi, có hạng mục nào có thể cùng nhau hợp tác phát tài được hay không.” Một chàng trai nhà giàu hỏi anh.
Kiều Mộ Trạch nâng ly cười: “Chỉ quản lý sản nghiệp của gia đình, tạm thời không có hứng thú tham gia vào các ngành khác.”
Một nhóm những người đàn ông trẻ tuổi đầy hứa hẹn ở cùng một chỗ, ngay lập tức trở thành tâm điểm chú ý của người người phụ nữ tối nay, huống hồ bọn họ vừa trẻ tuổi lại có năng lực kinh người, ai mà không muốn làm quen đây?
Bốn cô gái bước ra từ trong nhà ăn, Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến nhìn thấy khách đã đầy phòng, trong lòng liền kích động, ánh mắt của họ nhìn xung quanh, muốn từ trong đó tìm ra người đàn ông làm họ có hứng thú.
Tâm trạng của Trang Noãn Noãn không tốt lắm vì những lời đùa giỡn vừa rồi của Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến đã làm ảnh hưởng đến cô.
Đúng lúc này, Lâm Thiến ở trước mặt cô kinh ngạc hô lên: “Trời ơi! Kiều Mộ Trạch, anh ấy đến rồi.”
Trang Noãn Noãn đầu đang cúi xuống thì ngay lập tức ngắng lên, ánh mắt cô nhìn thẳng về phía trước, ở giữa đám người đàn ông trẻ tuổi, người đàn ông mà cô chỉ có thể nhìn thấy trên tạp chí đang đứng ở đây, phong thái nỗi trội cầm ly rượu, trên miệng nở một nụ cười nhẹ.
Dường như anh chính là trung tâm của sự chú ý.
Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến trước mặt cô tim kích động đập nhanh, Kiều Mộ Trạch cũng là một trong những mục tiêu của bọn họ tối nay.
Mặc dù cũng từng nghĩ đến Hình Liệt Hàn và Ôn Lệ Thâm, nhưng dù gì bọn họ cũng đã kết hôn, cơ hội để các cô gặp được họ cũng không lớn, đối với người đàn ông quý tộc như Kiều Mộ Trạch vẫn còn độc thân, bọn họ cảm thấy sẽ có cơ hội lớn hơn.
Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… Trang Noãn Noãn cùng Lam Sơ Niệm bưng khay đồ đi ra giữa bàn ăn vàng, tìm được một chỗ cạnh cửa số ngồi xuống. Lúc này, bên ngoài cửa có thể nhìn thấy những ánh đèn mờ ảo đan xen nhau lần lượt sáng lên từ những con phố, cả thành phố giống như một cô gái lười biếng, lộ ra vẻ mê hoặc. Đã rất lâu rồi Trang Noãn Noãn chưa yên lặng ngắm nhìn thành phố này như vậy, thì ra mỗi ngày trên con đường cô bận rộn đi từ nhà đến công ty, thành phố này lại đẹp đến thế. Lúc họ đang trò chuyện vui vẻ thì nghe thấy giọng nói của Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến, họ quay đầu lại nhìn thì thấy Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến cũng đang nhìn hai người bọn họ. Khi ánh mắt họ rơi trên người Trang Noãn Noãn thì đều ngạc nhiên. Cô gái ngồi bên cửa số mặc một chiếc váy dạ hội màu hồng tỉnh xảo, lộ ra vẻ tao nhã quý phái, đây thật sự là Trang Noãn Noãn mà bọn họ luôn coi thường đây sao? Đồng thời trong lòng Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến cũng nảy sinh lòng ghen tị, làm sao bọn họ cũng không nghĩ đến chiếc váy dạ hội mà họ lựa chọn kỹ càng lại thua kém Trang Noãn Noãn đến vậy. Quả thực là làm nền cho cô mà, Lam Sơ Niệm từ nhỏ đã sống trong gia đình giàu có, trên người cô mang khí chất của con gái nhà giàu tao nhã. *Noãn Noãn, có phải là cô cố ý hay không, rõ ràng chọn bộ lễ phục đẹp như thế, vậy mà không nói với bọn tôi.” Giọng điệu Lâm Thiến chua ngoa. “Mình không có ý này.” Trang Noãn Noãn cũng ý thức được bộ lễ phục mười năm ngàn này của cô, chất lượng thực sự rất tốt. “Tiểu Thiến, cậu tưởng rằng cô ta không có ý nghĩ muốn làm quen với những người giàu có tối nay sao? Không ăn mặc đẹp sao được?” Diệp Mạn Ni nói bóng nói gió. “Mọi người đừng như vậy có được không? Chúng ta đều là chị em tốt.” Lam Sơ Niệm khuyên nhủ. Trang Noãn Noãn cho dù có ấm ức, nhưng lúc này cô chỉ muốn im lặng. Lúc bọn họ đang ở trong phòng ăn thì đã đến bảy giờ, trong đại sảnh khách đã đến chật kín phòng. Lúc này ở vị trí VIP, một chiếc xe thể thao màu xám dừng lại, người lái xe mở cửa ra, một đôi chân thon dài bước xuống, đôi giày da bóng loáng khiến người khác không nhịn được chờ đợi xem hình dáng của người đàn ông này. Thân hình một mét tám sáu khoác trên mình bộ vest xám đậm, cao ráo phong độ, dưới ánh đèn từ lối vào khách sạn cùng những tia hoàng hôn cuối cùng rực sáng trên bầu trời. Khuôn mặt của người đàn ông gần như hoàn mỹ, những đường nét tỉnh xảo của anh giống như tác phẩm điêu khắc hoàn hảo được đặt trong tủ kính, phù hợp với khuôn mặt không biểu cảm gì của anh lúc này. Đôi mắt gỗ mun của anh nhìn quét về phía đại sảnh rồi bước Vào trong. Đôi với anh mà nói, tham gia loại tiệc như này đã không còn gì phải mong đợi nữa rồi, chỉ là đối phó qua lại chào hỏi ban tổ chức, không thể hiện sự thát lễ. Anh là người mới nổi trong giới kinh doanh ba năm gần đây, còn là giám đốc tập đoàn Kiều thị, người sáng lập ra ngành khách sạn cao cấp chiếm lĩnh thị trường quốc tế, Kiều Mộ Trạch. Trong bữa tiệc tối nay, có thể nói là có rất nhiều nhân vật hàng đầu trong giới chính trị kinh doanh, các nhân vật trong tập đoàn doanh nhân toàn quốc, cả hội trường dàn dựng khung cảnh xa hoa của giới thượng lưu. Kiều Mộ Trạch bước vào, anh cũng không thiếu đối tác làm ăn, một số công tử nhà giàu ngay lập tức kéo anh lại. “Mộ Trạch, gần đây lại mở rộng hạng mục ở chỗ nào rồi, có hạng mục nào có thể cùng nhau hợp tác phát tài được hay không.” Một chàng trai nhà giàu hỏi anh. Kiều Mộ Trạch nâng ly cười: “Chỉ quản lý sản nghiệp của gia đình, tạm thời không có hứng thú tham gia vào các ngành khác.” Một nhóm những người đàn ông trẻ tuổi đầy hứa hẹn ở cùng một chỗ, ngay lập tức trở thành tâm điểm chú ý của người người phụ nữ tối nay, huống hồ bọn họ vừa trẻ tuổi lại có năng lực kinh người, ai mà không muốn làm quen đây? Bốn cô gái bước ra từ trong nhà ăn, Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến nhìn thấy khách đã đầy phòng, trong lòng liền kích động, ánh mắt của họ nhìn xung quanh, muốn từ trong đó tìm ra người đàn ông làm họ có hứng thú. Tâm trạng của Trang Noãn Noãn không tốt lắm vì những lời đùa giỡn vừa rồi của Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến đã làm ảnh hưởng đến cô. Đúng lúc này, Lâm Thiến ở trước mặt cô kinh ngạc hô lên: “Trời ơi! Kiều Mộ Trạch, anh ấy đến rồi.” Trang Noãn Noãn đầu đang cúi xuống thì ngay lập tức ngắng lên, ánh mắt cô nhìn thẳng về phía trước, ở giữa đám người đàn ông trẻ tuổi, người đàn ông mà cô chỉ có thể nhìn thấy trên tạp chí đang đứng ở đây, phong thái nỗi trội cầm ly rượu, trên miệng nở một nụ cười nhẹ. Dường như anh chính là trung tâm của sự chú ý. Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến trước mặt cô tim kích động đập nhanh, Kiều Mộ Trạch cũng là một trong những mục tiêu của bọn họ tối nay. Mặc dù cũng từng nghĩ đến Hình Liệt Hàn và Ôn Lệ Thâm, nhưng dù gì bọn họ cũng đã kết hôn, cơ hội để các cô gặp được họ cũng không lớn, đối với người đàn ông quý tộc như Kiều Mộ Trạch vẫn còn độc thân, bọn họ cảm thấy sẽ có cơ hội lớn hơn.