Thời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau…
Chương 1365
Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… “Nói với Thiên Hạo một câu, tôi đi trước đây.” Kiều Mộ Trạch nói xong thì đi về phía cửa. Trang Noãn Noãn là người đầu tiên ra khỏi thang máy, cô nhìn một lượt xe bên ngoài, ở chỗ này căn bản không thể bắt taxi, bởi chỗ này được cảnh sát cách ly nên chỉ có thể đi bộ hơn một km rời khỏi đây ra đường lớn thì mới có thể gọi taxi. Trương Long nhìn thấy bóng lưng của Trang Noãn Noãn, trong lòng lập tức vui mừng, Trang Noãn Noãn vậy mà lại không có xe phải đi bộ, đây thực sự là đang tạo cơ hội cho anh ta! Trương Long ngay lập tức đi đến cạnh chiếc Ferrari màu vàng chói mắt của mình, sau khi mở cửa ngồi vào thì nhanh chóng đuổi theo Trang Noãn Noãn. Ở chỗ để xe VỊP bên cạnh, Kiều Mộ Trạch vừa nghe điện thoại vừa mở khóa xe ngồi vào trong, người gọi cho anh là trợ lý của anh, đang thay đổi lại lịch trình ngày mai của anh. Trang Noãn Noãn đang đi thì đột nhiên phía sau có tiếng ầm ầm của xe thể thao chạy đến, cô nhanh chóng tránh sang một bên, không muốn cản đường. Nhưng lúc này, chiếc xe thể thao lại đột ngột dừng lại trước mặt cô, cô nhanh chóng quay đầu lại nhìn, mà Trương Long cũng thò đầu ra ngoài nhìn. “Trang tiều thư đi đâu vậy! Để tôi đưa cô đi một đoạn! Xung quanh đều chặn đường rồi, rất khó để bắt xe.” Trang Noãn Noãn cũng không ngờ là Trương Long, cô nghĩ đến lời của Kiều Mộ Trạch nên đối với người đàn ông này cũng không có chút thiện cảm nào. “Không cần đâu, cảm on, tôi đi bộ qua đó là được rồi.” Trang Noãn Noãn lịch sự từ chối. “Trang tiểu thư, cô yên tâm, tôi không phải là người xấu, tôi chỉ muốn đưa cô đi một đoạn thôi.” “Không cần phải phiền phức như vậy.” Trang Noãn Noãn mỉm cười lắc đầu, chuẩn bị rời đi. Nhưng Trương Long không muốn từ bỏ như vậy, anh ta lập tức mở cửa chuẩn bị xuống xe thuyết phục cô. Trang Noãn Noãn thấy anh ta xuống xe, cô sững người không biết nên từ chối thế nào. Đúng lúc này, bên cạnh có một chiếc xe thể thao màu xám chạy qua, cửa số đóng chặt từ chối mọi lời chào hỏi. Nhưng chiếc xe này chạy được chục mét thì đột nhiên phanh gấp. Âm thanh lớn khiến cho Trang Noãn Noãn và Trương Long giật mình, lúc này chiếc xe thể thao dừng lại bắt đầu lùi về phía sau, Trang Noãn Noãn và Trương Long đều nhanh chóng tránh ra, bảo đảm sự an toàn. Xe thể thao dừng lại trước xe của Trương Long, có chút kiêu ngạo. Trương Long đang định mắng chửi, thì cửa ghế lái của chiếc xe mở ra, bóng dáng của một người đàn ông bước xuống. Lời mắng chửi của Trương Long ngay lập tức thu lại, đáng chết, thật trùng hợp, lại là Kiều Mộ Trạch. Trang Noãn Noãn nhìn thấy anh thì trợn trừng mắt, sao lại là anh? Kiều Mộ Trạch vừa nãy đang tính rời đi, nhưng anh chú ý đến đến cô gái Trương Long đang quấy rầy bên cạnh, hơn nữa cô gái này lại là Trang Noãn Noãn. Anh quyết định làm người tốt đến cùng, dù sao cũng muộn như vậy rồi, Trang Noãn Noãn ở cùng với loại người như Trương Long rất nguy hiểm. Mặc dù cô gái này một chút cảm tình với anh cũng không có. “Lên xe.” Kiều Mộ Trạch nói với Trang Noãn Noãn. Trang Noãn Noãn sửng sốt, bọn họ thân lắm sao? Cô cắn môi tỏ vẻ từ chối. “Kiều tổng, trùng hợp quá! Anh đưa Trang tiểu thư về nhà sao? Vậy tôi không quấy rầy nữa.” Trương Long vội vàng biết điều ngồi lên xe, nhanh chóng rời đi. Trương Long vừa đi khỏi, Trang Noãn Noãn cũng định rời đi, Kiều Mộ Trạch nhíu mày: “Tôi đưa cô về.” “Không cần.” Trang Noãn Noãn từ chối không quay đầu nhìn lại. Kiều Mộ Trạch nhìn bộ lễ phục cô mặc tối nay, ở trên đường chắc chắn sẽ thu hút chú ý, cho nên dù cho đi xe bus hay taxi thì cũng đều không an toàn. Bởi vì cô quá xinh đẹp lại cộng thêm danh tiếng của cô. Kiều Mộ Trạch cắn môi, bước nhanh về phía trước kéo người phụ nữ muốn rời đi lại: “Tôi đưa cô đi.” Câu nói này tỏ ra không còn chút nghỉ ngờ gì nữa. Trang Noãn Noãn ngay lập tức bị anh dùng sức kéo đến bên cạnh xe, người đàn ông mở cửa ghế phụ đầy cô vào. Trang Noãn Noãn thật sự sợ anh sẽ đập cửa vào chân mình nên nhanh chóng thu chân lại, người đàn ông liền đóng chặt của xe.
“Nói với Thiên Hạo một câu, tôi đi trước đây.” Kiều Mộ Trạch nói xong thì đi về phía cửa.
Trang Noãn Noãn là người đầu tiên ra khỏi thang máy, cô nhìn một lượt xe bên ngoài, ở chỗ này căn bản không thể bắt taxi, bởi chỗ này được cảnh sát cách ly nên chỉ có thể đi bộ hơn một km rời khỏi đây ra đường lớn thì mới có thể gọi taxi.
Trương Long nhìn thấy bóng lưng của Trang Noãn Noãn, trong lòng lập tức vui mừng, Trang Noãn Noãn vậy mà lại không có xe phải đi bộ, đây thực sự là đang tạo cơ hội cho anh ta!
Trương Long ngay lập tức đi đến cạnh chiếc Ferrari màu vàng chói mắt của mình, sau khi mở cửa ngồi vào thì nhanh chóng đuổi theo Trang Noãn Noãn.
Ở chỗ để xe VỊP bên cạnh, Kiều Mộ Trạch vừa nghe điện thoại vừa mở khóa xe ngồi vào trong, người gọi cho anh là trợ lý của anh, đang thay đổi lại lịch trình ngày mai của anh.
Trang Noãn Noãn đang đi thì đột nhiên phía sau có tiếng ầm ầm của xe thể thao chạy đến, cô nhanh chóng tránh sang một bên, không muốn cản đường.
Nhưng lúc này, chiếc xe thể thao lại đột ngột dừng lại trước mặt cô, cô nhanh chóng quay đầu lại nhìn, mà Trương Long cũng thò đầu ra ngoài nhìn.
“Trang tiều thư đi đâu vậy! Để tôi đưa cô đi một đoạn! Xung quanh đều chặn đường rồi, rất khó để bắt xe.”
Trang Noãn Noãn cũng không ngờ là Trương Long, cô nghĩ đến lời của Kiều Mộ Trạch nên đối với người đàn ông này cũng không có chút thiện cảm nào.
“Không cần đâu, cảm on, tôi đi bộ qua đó là được rồi.” Trang Noãn Noãn lịch sự từ chối.
“Trang tiểu thư, cô yên tâm, tôi không phải là người xấu, tôi chỉ muốn đưa cô đi một đoạn thôi.”
“Không cần phải phiền phức như vậy.” Trang Noãn Noãn mỉm cười lắc đầu, chuẩn bị rời đi.
Nhưng Trương Long không muốn từ bỏ như vậy, anh ta lập tức mở cửa chuẩn bị xuống xe thuyết phục cô. Trang Noãn Noãn thấy anh ta xuống xe, cô sững người không biết nên từ chối thế nào.
Đúng lúc này, bên cạnh có một chiếc xe thể thao màu xám chạy qua, cửa số đóng chặt từ chối mọi lời chào hỏi.
Nhưng chiếc xe này chạy được chục mét thì đột nhiên phanh gấp.
Âm thanh lớn khiến cho Trang Noãn Noãn và Trương Long giật mình, lúc này chiếc xe thể thao dừng lại bắt đầu lùi về phía sau, Trang Noãn Noãn và Trương Long đều nhanh chóng tránh ra, bảo đảm sự an toàn.
Xe thể thao dừng lại trước xe của Trương Long, có chút kiêu ngạo.
Trương Long đang định mắng chửi, thì cửa ghế lái của chiếc xe mở ra, bóng dáng của một người đàn ông bước xuống.
Lời mắng chửi của Trương Long ngay lập tức thu lại, đáng chết, thật trùng hợp, lại là Kiều Mộ Trạch. Trang Noãn Noãn nhìn thấy anh thì trợn trừng mắt, sao lại là anh?
Kiều Mộ Trạch vừa nãy đang tính rời đi, nhưng anh chú ý đến đến cô gái Trương Long đang quấy rầy bên cạnh, hơn nữa cô gái này lại là Trang Noãn Noãn.
Anh quyết định làm người tốt đến cùng, dù sao cũng muộn như vậy rồi, Trang Noãn Noãn ở cùng với loại người như Trương Long rất nguy hiểm.
Mặc dù cô gái này một chút cảm tình với anh cũng không có.
“Lên xe.” Kiều Mộ Trạch nói với Trang Noãn Noãn.
Trang Noãn Noãn sửng sốt, bọn họ thân lắm sao? Cô cắn môi tỏ vẻ từ chối.
“Kiều tổng, trùng hợp quá! Anh đưa Trang tiểu thư về nhà sao?
Vậy tôi không quấy rầy nữa.” Trương Long vội vàng biết điều ngồi lên xe, nhanh chóng rời đi.
Trương Long vừa đi khỏi, Trang Noãn Noãn cũng định rời đi, Kiều Mộ Trạch nhíu mày: “Tôi đưa cô về.”
“Không cần.” Trang Noãn Noãn từ chối không quay đầu nhìn lại.
Kiều Mộ Trạch nhìn bộ lễ phục cô mặc tối nay, ở trên đường chắc chắn sẽ thu hút chú ý, cho nên dù cho đi xe bus hay taxi thì cũng đều không an toàn.
Bởi vì cô quá xinh đẹp lại cộng thêm danh tiếng của cô.
Kiều Mộ Trạch cắn môi, bước nhanh về phía trước kéo người phụ nữ muốn rời đi lại: “Tôi đưa cô đi.”
Câu nói này tỏ ra không còn chút nghỉ ngờ gì nữa.
Trang Noãn Noãn ngay lập tức bị anh dùng sức kéo đến bên cạnh xe, người đàn ông mở cửa ghế phụ đầy cô vào.
Trang Noãn Noãn thật sự sợ anh sẽ đập cửa vào chân mình nên nhanh chóng thu chân lại, người đàn ông liền đóng chặt của xe.
Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… “Nói với Thiên Hạo một câu, tôi đi trước đây.” Kiều Mộ Trạch nói xong thì đi về phía cửa. Trang Noãn Noãn là người đầu tiên ra khỏi thang máy, cô nhìn một lượt xe bên ngoài, ở chỗ này căn bản không thể bắt taxi, bởi chỗ này được cảnh sát cách ly nên chỉ có thể đi bộ hơn một km rời khỏi đây ra đường lớn thì mới có thể gọi taxi. Trương Long nhìn thấy bóng lưng của Trang Noãn Noãn, trong lòng lập tức vui mừng, Trang Noãn Noãn vậy mà lại không có xe phải đi bộ, đây thực sự là đang tạo cơ hội cho anh ta! Trương Long ngay lập tức đi đến cạnh chiếc Ferrari màu vàng chói mắt của mình, sau khi mở cửa ngồi vào thì nhanh chóng đuổi theo Trang Noãn Noãn. Ở chỗ để xe VỊP bên cạnh, Kiều Mộ Trạch vừa nghe điện thoại vừa mở khóa xe ngồi vào trong, người gọi cho anh là trợ lý của anh, đang thay đổi lại lịch trình ngày mai của anh. Trang Noãn Noãn đang đi thì đột nhiên phía sau có tiếng ầm ầm của xe thể thao chạy đến, cô nhanh chóng tránh sang một bên, không muốn cản đường. Nhưng lúc này, chiếc xe thể thao lại đột ngột dừng lại trước mặt cô, cô nhanh chóng quay đầu lại nhìn, mà Trương Long cũng thò đầu ra ngoài nhìn. “Trang tiều thư đi đâu vậy! Để tôi đưa cô đi một đoạn! Xung quanh đều chặn đường rồi, rất khó để bắt xe.” Trang Noãn Noãn cũng không ngờ là Trương Long, cô nghĩ đến lời của Kiều Mộ Trạch nên đối với người đàn ông này cũng không có chút thiện cảm nào. “Không cần đâu, cảm on, tôi đi bộ qua đó là được rồi.” Trang Noãn Noãn lịch sự từ chối. “Trang tiểu thư, cô yên tâm, tôi không phải là người xấu, tôi chỉ muốn đưa cô đi một đoạn thôi.” “Không cần phải phiền phức như vậy.” Trang Noãn Noãn mỉm cười lắc đầu, chuẩn bị rời đi. Nhưng Trương Long không muốn từ bỏ như vậy, anh ta lập tức mở cửa chuẩn bị xuống xe thuyết phục cô. Trang Noãn Noãn thấy anh ta xuống xe, cô sững người không biết nên từ chối thế nào. Đúng lúc này, bên cạnh có một chiếc xe thể thao màu xám chạy qua, cửa số đóng chặt từ chối mọi lời chào hỏi. Nhưng chiếc xe này chạy được chục mét thì đột nhiên phanh gấp. Âm thanh lớn khiến cho Trang Noãn Noãn và Trương Long giật mình, lúc này chiếc xe thể thao dừng lại bắt đầu lùi về phía sau, Trang Noãn Noãn và Trương Long đều nhanh chóng tránh ra, bảo đảm sự an toàn. Xe thể thao dừng lại trước xe của Trương Long, có chút kiêu ngạo. Trương Long đang định mắng chửi, thì cửa ghế lái của chiếc xe mở ra, bóng dáng của một người đàn ông bước xuống. Lời mắng chửi của Trương Long ngay lập tức thu lại, đáng chết, thật trùng hợp, lại là Kiều Mộ Trạch. Trang Noãn Noãn nhìn thấy anh thì trợn trừng mắt, sao lại là anh? Kiều Mộ Trạch vừa nãy đang tính rời đi, nhưng anh chú ý đến đến cô gái Trương Long đang quấy rầy bên cạnh, hơn nữa cô gái này lại là Trang Noãn Noãn. Anh quyết định làm người tốt đến cùng, dù sao cũng muộn như vậy rồi, Trang Noãn Noãn ở cùng với loại người như Trương Long rất nguy hiểm. Mặc dù cô gái này một chút cảm tình với anh cũng không có. “Lên xe.” Kiều Mộ Trạch nói với Trang Noãn Noãn. Trang Noãn Noãn sửng sốt, bọn họ thân lắm sao? Cô cắn môi tỏ vẻ từ chối. “Kiều tổng, trùng hợp quá! Anh đưa Trang tiểu thư về nhà sao? Vậy tôi không quấy rầy nữa.” Trương Long vội vàng biết điều ngồi lên xe, nhanh chóng rời đi. Trương Long vừa đi khỏi, Trang Noãn Noãn cũng định rời đi, Kiều Mộ Trạch nhíu mày: “Tôi đưa cô về.” “Không cần.” Trang Noãn Noãn từ chối không quay đầu nhìn lại. Kiều Mộ Trạch nhìn bộ lễ phục cô mặc tối nay, ở trên đường chắc chắn sẽ thu hút chú ý, cho nên dù cho đi xe bus hay taxi thì cũng đều không an toàn. Bởi vì cô quá xinh đẹp lại cộng thêm danh tiếng của cô. Kiều Mộ Trạch cắn môi, bước nhanh về phía trước kéo người phụ nữ muốn rời đi lại: “Tôi đưa cô đi.” Câu nói này tỏ ra không còn chút nghỉ ngờ gì nữa. Trang Noãn Noãn ngay lập tức bị anh dùng sức kéo đến bên cạnh xe, người đàn ông mở cửa ghế phụ đầy cô vào. Trang Noãn Noãn thật sự sợ anh sẽ đập cửa vào chân mình nên nhanh chóng thu chân lại, người đàn ông liền đóng chặt của xe.