Tái Thượng Thủy Hương là khu nhà ở xa hoa nhất thành phố Ngân Châu, giá nhà đất cũng đắt nhất thành phố Ngân Châu Một biệt thự hai tầng rộng ba trăm mét vuông tọa lạc trên vị trí tốt nhất của Tái Thượng Thủy Hương. Trương Thác hai mươi lăm tuổi đang bò trên mặt đất, tay cầm một tấm vải màu trắng, sau khi vắt khô vào thùng nước bên cạnh thì tỉ mỉ lau sạch sàn nhà sang trọng dưới chân. Những chiếc xe Porsche, Ferrari đỗ trong sân biệt thự đều bám đầy bụi. Những thứ nhìn qua xa hoa lộng lẫy này lại không hề thuộc về rương Thác, chẳng qua anh chỉ ở rể nhà họ Lâm, “gả’ cho gia đình giàu có đứng đầu thành phố Ngân Châu, Chủ tịch của Tập. đoàn Lâm Thị, Lâm Ngữ Lam. Anh thân là chồng của Lâm Ngữ Lam, ở rể tại nhà họ Lâm một tháng qua, tất cả những gì anh làm đều là việc của osin, cũng chưa từng được leo lên giường Lâm Ngữ Lam, nguyên nhân rất đơn giản, Lâm Ngữ Lam khinh thường anh. Trong biệt thự này, thứ duy nhất thuộc về Trương Thác, có lẽ chỉ có chiếc xe đạp vô cùng cà tàng dựng trong sân…

Chương 1362

Con Rể Quyền QuýTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhTái Thượng Thủy Hương là khu nhà ở xa hoa nhất thành phố Ngân Châu, giá nhà đất cũng đắt nhất thành phố Ngân Châu Một biệt thự hai tầng rộng ba trăm mét vuông tọa lạc trên vị trí tốt nhất của Tái Thượng Thủy Hương. Trương Thác hai mươi lăm tuổi đang bò trên mặt đất, tay cầm một tấm vải màu trắng, sau khi vắt khô vào thùng nước bên cạnh thì tỉ mỉ lau sạch sàn nhà sang trọng dưới chân. Những chiếc xe Porsche, Ferrari đỗ trong sân biệt thự đều bám đầy bụi. Những thứ nhìn qua xa hoa lộng lẫy này lại không hề thuộc về rương Thác, chẳng qua anh chỉ ở rể nhà họ Lâm, “gả’ cho gia đình giàu có đứng đầu thành phố Ngân Châu, Chủ tịch của Tập. đoàn Lâm Thị, Lâm Ngữ Lam. Anh thân là chồng của Lâm Ngữ Lam, ở rể tại nhà họ Lâm một tháng qua, tất cả những gì anh làm đều là việc của osin, cũng chưa từng được leo lên giường Lâm Ngữ Lam, nguyên nhân rất đơn giản, Lâm Ngữ Lam khinh thường anh. Trong biệt thự này, thứ duy nhất thuộc về Trương Thác, có lẽ chỉ có chiếc xe đạp vô cùng cà tàng dựng trong sân… Chương 1362: “Em nói này sư huynh, anh bây giờ cũng gan lắm rồi ha, che mặt rồi liền dám nói chuyện với lão đại của em như vậy” Bạch Trình nhìn rồi đánh giá cả người Bạch Bào Nhân. Bạch Bào Nhân cười ngượng, giơ tay gãi đầu, nói: “Anh không nghĩ sư thúc sẽ nhận ra mình” “Cậu vừa mở miệng, tôi đã nhận ra cậu rồi” Trương Thác lên tiếng nói. Sư thúc! Bạch Bào Nhân xưng hô với Trương Thác, khiến mọi người vốn đã mở to mắt, xuýt chút nữa rơi cả con ngươi ra. Bạch Bào Nhân gọi quân vương địa ngục là sư thúc? Đây là tình hình gì vậy! “Nghe nói Bạch Giang Nam từng thu nhận một đồ đệ” Cơ Thịnh Nhân của nhà họ Cơ nói, câu này của cậu ta khiến mọi người đều hiểu ra. Bạch Giang Nam, là đệ tử ghi tên của Lục Giả Hành, mặc dù chỉ là ghi tên, nhưng nhập môn sớm hơn địa ngục quân vương, cũng được tính là sư huynh của địa ngục quân vương. Vậy đồ đệ của Bạch Giang Nam gọi địa ngục quân vương, theo vai vế mà nói thì chính là sư thúc. Trương Thác nói: “Cậu lúc đầu không nói một tiếng liền rời đi, hóa ra là gia nhập Cửu Cục rồi, xem ra cậu trưởng thành cũng rất nhanh, lúc đầu thực lực của cậu, còn kém hơn tôi một chút, bây giờ chắc là ngưng khí hậu kì rồi nhỉ?” “Đúng vậy” Bạch Bào Nhân gật đầu: “Quả thực là ngưng khí hậu kì, có điều so với sư thúc vẫn còn kém lắm, sư thúc. ngài là tài trí trời ban, theo như con biết, sư thúc tiếp xúc với khí chắc vẫn chưa tới nửa năm, nhưng con căn bản không xem ra được thực lực của ngài, e rằng ngài sớm đã ra khỏi ngưng khí” Trương Thác cười nhẹ, không nói. Dựa vào thực lực bình thường mà nói, Trương Thác có lẽ vừa vào cảnh giới ngưng khí không lâu, nhưng kinh nghiệm chiến đấu của anh, dưới sự huấn luyện của Huyền Thiên Lân và những người khác, đã hoàn toàn có thể áp chế cao thủ ngưng khí khác, công thêm việc cách luyện khí đặc biệt của Trương Thác, Bạch Bào Nhân nhìn không ra thực lực của Trương Thác cũng rất bình thường. Bạch Trình và những người khác, nghe xong lời của Bạch Bào Nhân cũng cảm thấy không có gì lạ, dù sao Trương Thác mạnh mẽ đã sớm ở sâu trong đáy lòng họ, cho dù bây giờ Bạch Bào Nhân nói Trương Thác thiên hạ vô địch, thì Bạch Trình và những người khác cũng sẽ không có nhiều biểu hiện kinh ngạc, bọn họ sớm đã quen với sự mạnh mẽ của Trương Thác. Nhưng lời của Bạch Bào Nhân được nghe trong lỗ tai của các thế lực ngầm lớn, quả thực khiến bọn họ chấn động. Chuyện Thần Huyền đã trôi qua gần hai tháng, trong hai tháng này, các thế lực ngầm mớn đều đang tìm phương pháp luyện khí, nhưng người có tiến độ nhanh nhất cũng chỉ là ngự khí, mới chỉ vậy đã được gọi là tuyệt đỉnh thiên tài. Nhưng tuyệt đỉnh thiên tài so với quân vương địa ngục, cứ như một tên đần, tuyệt đỉnh thiên tài hai tháng mới lên được ngự khí, muốn đạt đến cảnh giới ngưng khí không biết phải đợi đến năm nào tháng nào. Còn quân vương địa ngục, trong nửa năm đã vượt đến cảnh giới ngưng khí, nếu so sự cách biệt thời gian thì như trời với đất. “Hôm nay cậu đại diện Cửu Cục đến truyền đống tin tức này cho tôi?” Trương Thác hỏi Bạch Bào Nhân. “Đúng vậy” Bạch Bào Nhân gật đầu: “Sư thúc, Cửu Cục biết nguyên do của chuyện này, chuyện hôm nay, Cửu Cục có thể xem như chưa xảy ra, nhưng hy vọng ngài chừa con đường sống cho ba thị tộc này, thị tộc không thể biến mất” Bạch Bào Nhân nói xong, bước lên hai bước, thấp giọng nói với Trương Thác: “Sư Thúc, lần này là sư phụ kêu con đến tìm ngài, lát sau ngài ấy sẽ liên lạc với ngài.”

Chương 1362:

 

“Em nói này sư huynh, anh bây giờ cũng gan lắm rồi ha, che mặt rồi liền dám nói chuyện với lão đại của em như vậy”

 

Bạch Trình nhìn rồi đánh giá cả người Bạch Bào Nhân.

 

Bạch Bào Nhân cười ngượng, giơ tay gãi đầu, nói: “Anh không nghĩ sư thúc sẽ nhận ra mình”

 

“Cậu vừa mở miệng, tôi đã nhận ra cậu rồi” Trương Thác lên tiếng nói.

 

Sư thúc!

 

Bạch Bào Nhân xưng hô với Trương Thác, khiến mọi người vốn đã mở to mắt, xuýt chút nữa rơi cả con ngươi ra.

 

Bạch Bào Nhân gọi quân vương địa ngục là sư thúc? Đây là tình hình gì vậy!

 

“Nghe nói Bạch Giang Nam từng thu nhận một đồ đệ” Cơ Thịnh Nhân của nhà họ Cơ nói, câu này của cậu ta khiến mọi người đều hiểu ra.

 

Bạch Giang Nam, là đệ tử ghi tên của Lục Giả Hành, mặc dù chỉ là ghi tên, nhưng nhập môn sớm hơn địa ngục quân vương, cũng được tính là sư huynh của địa ngục quân vương.

 

Vậy đồ đệ của Bạch Giang Nam gọi địa ngục quân vương, theo vai vế mà nói thì chính là sư thúc.

 

Trương Thác nói: “Cậu lúc đầu không nói một tiếng liền rời đi, hóa ra là gia nhập Cửu Cục rồi, xem ra cậu trưởng thành cũng rất nhanh, lúc đầu thực lực của cậu, còn kém hơn tôi một chút, bây giờ chắc là ngưng khí hậu kì rồi nhỉ?”

 

“Đúng vậy” Bạch Bào Nhân gật đầu: “Quả thực là ngưng khí hậu kì, có điều so với sư thúc vẫn còn kém lắm, sư thúc.

 

ngài là tài trí trời ban, theo như con biết, sư thúc tiếp xúc với khí chắc vẫn chưa tới nửa năm, nhưng con căn bản không xem ra được thực lực của ngài, e rằng ngài sớm đã ra khỏi ngưng khí”

 

Trương Thác cười nhẹ, không nói.

 

Dựa vào thực lực bình thường mà nói, Trương Thác có lẽ vừa vào cảnh giới ngưng khí không lâu, nhưng kinh nghiệm chiến đấu của anh, dưới sự huấn luyện của Huyền Thiên Lân và những người khác, đã hoàn toàn có thể áp chế cao thủ ngưng khí khác, công thêm việc cách luyện khí đặc biệt của Trương Thác, Bạch Bào Nhân nhìn không ra thực lực của Trương Thác cũng rất bình thường.

 

Bạch Trình và những người khác, nghe xong lời của Bạch Bào Nhân cũng cảm thấy không có gì lạ, dù sao Trương Thác mạnh mẽ đã sớm ở sâu trong đáy lòng họ, cho dù bây giờ Bạch Bào Nhân nói Trương Thác thiên hạ vô địch, thì Bạch Trình và những người khác cũng sẽ không có nhiều biểu hiện kinh ngạc, bọn họ sớm đã quen với sự mạnh mẽ của Trương Thác.

 

Nhưng lời của Bạch Bào Nhân được nghe trong lỗ tai của các thế lực ngầm lớn, quả thực khiến bọn họ chấn động.

 

Chuyện Thần Huyền đã trôi qua gần hai tháng, trong hai tháng này, các thế lực ngầm mớn đều đang tìm phương pháp luyện khí, nhưng người có tiến độ nhanh nhất cũng chỉ là ngự khí, mới chỉ vậy đã được gọi là tuyệt đỉnh thiên tài.

 

Nhưng tuyệt đỉnh thiên tài so với quân vương địa ngục, cứ như một tên đần, tuyệt đỉnh thiên tài hai tháng mới lên được ngự khí, muốn đạt đến cảnh giới ngưng khí không biết phải đợi đến năm nào tháng nào.

 

Còn quân vương địa ngục, trong nửa năm đã vượt đến cảnh giới ngưng khí, nếu so sự cách biệt thời gian thì như trời với đất.

 

“Hôm nay cậu đại diện Cửu Cục đến truyền đống tin tức này cho tôi?” Trương Thác hỏi Bạch Bào Nhân.

 

“Đúng vậy” Bạch Bào Nhân gật đầu: “Sư thúc, Cửu Cục biết nguyên do của chuyện này, chuyện hôm nay, Cửu Cục có thể xem như chưa xảy ra, nhưng hy vọng ngài chừa con đường sống cho ba thị tộc này, thị tộc không thể biến mất”

 

Bạch Bào Nhân nói xong, bước lên hai bước, thấp giọng nói với Trương Thác: “Sư Thúc, lần này là sư phụ kêu con đến tìm ngài, lát sau ngài ấy sẽ liên lạc với ngài.”

Con Rể Quyền QuýTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhTái Thượng Thủy Hương là khu nhà ở xa hoa nhất thành phố Ngân Châu, giá nhà đất cũng đắt nhất thành phố Ngân Châu Một biệt thự hai tầng rộng ba trăm mét vuông tọa lạc trên vị trí tốt nhất của Tái Thượng Thủy Hương. Trương Thác hai mươi lăm tuổi đang bò trên mặt đất, tay cầm một tấm vải màu trắng, sau khi vắt khô vào thùng nước bên cạnh thì tỉ mỉ lau sạch sàn nhà sang trọng dưới chân. Những chiếc xe Porsche, Ferrari đỗ trong sân biệt thự đều bám đầy bụi. Những thứ nhìn qua xa hoa lộng lẫy này lại không hề thuộc về rương Thác, chẳng qua anh chỉ ở rể nhà họ Lâm, “gả’ cho gia đình giàu có đứng đầu thành phố Ngân Châu, Chủ tịch của Tập. đoàn Lâm Thị, Lâm Ngữ Lam. Anh thân là chồng của Lâm Ngữ Lam, ở rể tại nhà họ Lâm một tháng qua, tất cả những gì anh làm đều là việc của osin, cũng chưa từng được leo lên giường Lâm Ngữ Lam, nguyên nhân rất đơn giản, Lâm Ngữ Lam khinh thường anh. Trong biệt thự này, thứ duy nhất thuộc về Trương Thác, có lẽ chỉ có chiếc xe đạp vô cùng cà tàng dựng trong sân… Chương 1362: “Em nói này sư huynh, anh bây giờ cũng gan lắm rồi ha, che mặt rồi liền dám nói chuyện với lão đại của em như vậy” Bạch Trình nhìn rồi đánh giá cả người Bạch Bào Nhân. Bạch Bào Nhân cười ngượng, giơ tay gãi đầu, nói: “Anh không nghĩ sư thúc sẽ nhận ra mình” “Cậu vừa mở miệng, tôi đã nhận ra cậu rồi” Trương Thác lên tiếng nói. Sư thúc! Bạch Bào Nhân xưng hô với Trương Thác, khiến mọi người vốn đã mở to mắt, xuýt chút nữa rơi cả con ngươi ra. Bạch Bào Nhân gọi quân vương địa ngục là sư thúc? Đây là tình hình gì vậy! “Nghe nói Bạch Giang Nam từng thu nhận một đồ đệ” Cơ Thịnh Nhân của nhà họ Cơ nói, câu này của cậu ta khiến mọi người đều hiểu ra. Bạch Giang Nam, là đệ tử ghi tên của Lục Giả Hành, mặc dù chỉ là ghi tên, nhưng nhập môn sớm hơn địa ngục quân vương, cũng được tính là sư huynh của địa ngục quân vương. Vậy đồ đệ của Bạch Giang Nam gọi địa ngục quân vương, theo vai vế mà nói thì chính là sư thúc. Trương Thác nói: “Cậu lúc đầu không nói một tiếng liền rời đi, hóa ra là gia nhập Cửu Cục rồi, xem ra cậu trưởng thành cũng rất nhanh, lúc đầu thực lực của cậu, còn kém hơn tôi một chút, bây giờ chắc là ngưng khí hậu kì rồi nhỉ?” “Đúng vậy” Bạch Bào Nhân gật đầu: “Quả thực là ngưng khí hậu kì, có điều so với sư thúc vẫn còn kém lắm, sư thúc. ngài là tài trí trời ban, theo như con biết, sư thúc tiếp xúc với khí chắc vẫn chưa tới nửa năm, nhưng con căn bản không xem ra được thực lực của ngài, e rằng ngài sớm đã ra khỏi ngưng khí” Trương Thác cười nhẹ, không nói. Dựa vào thực lực bình thường mà nói, Trương Thác có lẽ vừa vào cảnh giới ngưng khí không lâu, nhưng kinh nghiệm chiến đấu của anh, dưới sự huấn luyện của Huyền Thiên Lân và những người khác, đã hoàn toàn có thể áp chế cao thủ ngưng khí khác, công thêm việc cách luyện khí đặc biệt của Trương Thác, Bạch Bào Nhân nhìn không ra thực lực của Trương Thác cũng rất bình thường. Bạch Trình và những người khác, nghe xong lời của Bạch Bào Nhân cũng cảm thấy không có gì lạ, dù sao Trương Thác mạnh mẽ đã sớm ở sâu trong đáy lòng họ, cho dù bây giờ Bạch Bào Nhân nói Trương Thác thiên hạ vô địch, thì Bạch Trình và những người khác cũng sẽ không có nhiều biểu hiện kinh ngạc, bọn họ sớm đã quen với sự mạnh mẽ của Trương Thác. Nhưng lời của Bạch Bào Nhân được nghe trong lỗ tai của các thế lực ngầm lớn, quả thực khiến bọn họ chấn động. Chuyện Thần Huyền đã trôi qua gần hai tháng, trong hai tháng này, các thế lực ngầm mớn đều đang tìm phương pháp luyện khí, nhưng người có tiến độ nhanh nhất cũng chỉ là ngự khí, mới chỉ vậy đã được gọi là tuyệt đỉnh thiên tài. Nhưng tuyệt đỉnh thiên tài so với quân vương địa ngục, cứ như một tên đần, tuyệt đỉnh thiên tài hai tháng mới lên được ngự khí, muốn đạt đến cảnh giới ngưng khí không biết phải đợi đến năm nào tháng nào. Còn quân vương địa ngục, trong nửa năm đã vượt đến cảnh giới ngưng khí, nếu so sự cách biệt thời gian thì như trời với đất. “Hôm nay cậu đại diện Cửu Cục đến truyền đống tin tức này cho tôi?” Trương Thác hỏi Bạch Bào Nhân. “Đúng vậy” Bạch Bào Nhân gật đầu: “Sư thúc, Cửu Cục biết nguyên do của chuyện này, chuyện hôm nay, Cửu Cục có thể xem như chưa xảy ra, nhưng hy vọng ngài chừa con đường sống cho ba thị tộc này, thị tộc không thể biến mất” Bạch Bào Nhân nói xong, bước lên hai bước, thấp giọng nói với Trương Thác: “Sư Thúc, lần này là sư phụ kêu con đến tìm ngài, lát sau ngài ấy sẽ liên lạc với ngài.”

Chương 1362