Thời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau…
Chương 1488
Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… Đưa Kiều Mộ Trạch trở về là vệ sĩ của anh, anh ta nói với Trang Noãn Noãn: “Trang tiểu thư, Kiều tổng uống say.” Kiều Mộ Trạch đứng thẳng người, nói với vệ sĩ ở bên cạnh: “Cậu về đi, tôi không sao.” “Vâng.” Vệ sĩ gật đầu, quay đầu đi ra hướng cửa sắt rời đi. Đèn đường ở xung quanh, tia sáng không được sáng cho lắm, Trang Noãn Noãn nhìn thấy người đàn ông đang đứng thẳng, cô quan tâm hỏi: “Kiều thiếu gia, anh có sao không?” Trang Noãn Noãn vừa dứt lời, liền cảm thấy một bóng đen bao phủ lấy cô, nhanh chóng, thân thể cao lớn của người đàn ông, ôm chằm lấy thân thể nhỏ bé của cô. Trang Noãn Noãn loạng choạng một chút, dùng hết sức lực của mình mới có thể dìu được người đàn ông này, tay của cô vừa ôm vừa dìu lấy người đàn ông mới có thể an toàn dìu được anh. “Kiều thiếu gia, tôi dìu anh trở về.” “Trang Noãn Noãn…” Chỉ nghe thấy giọng nói mang theo men say của anh đang gọi cô. “Ù! Là tôi.” Trang Noãn Noãn tranh thủ thời gian trả lời một câu. Trong sân của biệt thự, gió đêm từ xung quang thổi đến, ánh đèn màu xanh từ tường bên ngoài biệt thự truyền đến, ánh sáng đèn đường rọi vào, trông vô cùng yên tĩnh. Trang Noãn Noãn ôm một người đàn ông say rượu, nhát thời không biết phải làm sao! Mà, cô rõ ràng cảm giác được, người đàn ông này ôm cô rất chặt, giống như bị tổn thương bởi tình cảm, giống như một đứa nhỏ yếu đuối vậy. “Này, Kiều Mộ Trạch, anh tỉnh, tôi dìu anh trở về.” Trang Noãn Noãn đành phải gọi tên đầy đủ của anh, bởi vì cứ ôm như vậy, cô sắp không chịu được trọng lượng của anh. “Để tôi ôm thêm một chút.” Đầu của người đàn ông, chôn vào giữa tóc và cổ của cô, hô hấp nóng rực của hắn phun vào tai cô, khiến cô có chút ngứa. Trang Noãn Noãn đứng tại chỗ, có chút ngạc nhiên, người đàn ông này chịu tủi thân ở đâu rồi sao? Uống say đến như vậy, giống như đứa trẻ bị tức giận vậy, ôm cô không buông tay. “Tôi… tôi sắp không đỡ được anh nữa rồi, nhanh chóng đi vào đi!” Trang Noãn Noãn nói với anh, lực lượng cả người anh đều áp lên trên người cô, mà thân thể mảnh mai của cô, làm sao có thể kiên trì lâu được? Kiều Mộ Trạch cuối cùng từ trong tóc của cô ngẳng đầu lên, một đôi mắt mê ly tràn đầy men say, thâm thúy nhìn chằm chằm lấy khuôn mặt nhỏ bé của cô, tay của anh đột nhiên giơ lên, nâng lấy khuôn mặt cô. “Kiều Mộ Trạch anh muốn làm gì?” Trang Noãn Noãn xanh mặt, có một loại dự cảm không tốt. Một giây sau, chuyện cô suy nghĩ sảy ra, đôi môi mỏng của người đàn ông chuẩn xác rơi vào đôi môi hồng đang mắp máy của cô, cưỡng hôn. Trong đầu Trang Noãn Noãn trống rỗng, tay nhỏ bản năng đẩy anh ra, nhưng lại không đẩy được, rõ ràng là người đàn ông uống say rồi, nhưng lúc này sức mạng lại lớn như vậy, mà rất nhanh, cô bị người đàn ông ấn vào trong lòng. “Ư…” Trang Noãn Noãn cảm giác được một loại nguy hiểm, người đàn ông này không phải là muốn nhân cơ hội uống say, muốn làm loạn đấy chứ! Người đàn ông này coi cô là loại phụ nữ gì chứ? Cô không phải là loại người tùy tiện ấy. Trang Noãn Noãn có chút tức giận, cô lập tức cắn vào môi của anh một cái, người đàn ông bị đau rụt người lại, một đôi mắt mê ly, đều bị đau đến toát ra mấy phần tức giận. “Anh thanh tỉnh một chút cho tôi.” Trang Noãn Noãn tức giận hô lên. Ánh mắt Kiều Mộ Trạch chớp chớp, đột nhiên quay người, bước chân lảo đảo đi về phía phòng khách. Trang Noãn Noãn lập tức đuỏi theo anh, khẩn trương nhìn cơ thể loạng choạng của anh, cô lập tức đi lên đỡ anh, Kiều Mộ : Ẳ Trạch hơi nheo mắt, ánh mắt tiếp tục nhìn chăm chăm cô. “Anh gặp phải chuyện gì sao? Sao lại uống say như vậy?” Trang Noãn Noãn quan tâm hỏi anh. Kiều Mộ Trạch trầm mặc không trả lời, để cô dìu vào trong phòng khách, trong ánh sáng, khuôn mặt đẹp trai của người đàn ông hơi phiếm hồng, Trang Noãn Noãn dìu anh ngồi xuống ghế sofa, liền rót cho anh một cốc nước nóng: “Uống ngụm nước, để tỉnh rượu đi!” Kiều Mộ Trạch đưa tay cầm cốc, uống một ngụm, Trang Noãn Noãn đưa tay ra muốn giúp anh cầm chén, nhưng người đàn ông 1 tay để chén trên bàn, một tay khác đưa ra túm lấy tay mà cô đưa ra, dùng lực kéo 1 cái. Trang Noãn Noãn đứng không vững, lập tức nửa người lao vào trong lòng anh, mà người đàn ông ôm chặt lấy cô, lật người đè lên. Giữa Trang Noãn Noãn và hắn, lập tức hiện lên tư thế trời đất chồng lên nhau.
Đưa Kiều Mộ Trạch trở về là vệ sĩ của anh, anh ta nói với Trang Noãn Noãn: “Trang tiểu thư, Kiều tổng uống say.”
Kiều Mộ Trạch đứng thẳng người, nói với vệ sĩ ở bên cạnh: “Cậu về đi, tôi không sao.”
“Vâng.” Vệ sĩ gật đầu, quay đầu đi ra hướng cửa sắt rời đi.
Đèn đường ở xung quanh, tia sáng không được sáng cho lắm, Trang Noãn Noãn nhìn thấy người đàn ông đang đứng thẳng, cô quan tâm hỏi: “Kiều thiếu gia, anh có sao không?”
Trang Noãn Noãn vừa dứt lời, liền cảm thấy một bóng đen bao phủ lấy cô, nhanh chóng, thân thể cao lớn của người đàn ông, ôm chằm lấy thân thể nhỏ bé của cô.
Trang Noãn Noãn loạng choạng một chút, dùng hết sức lực của mình mới có thể dìu được người đàn ông này, tay của cô vừa ôm vừa dìu lấy người đàn ông mới có thể an toàn dìu được anh.
“Kiều thiếu gia, tôi dìu anh trở về.”
“Trang Noãn Noãn…” Chỉ nghe thấy giọng nói mang theo men say của anh đang gọi cô.
“Ù! Là tôi.” Trang Noãn Noãn tranh thủ thời gian trả lời một câu.
Trong sân của biệt thự, gió đêm từ xung quang thổi đến, ánh đèn màu xanh từ tường bên ngoài biệt thự truyền đến, ánh sáng đèn đường rọi vào, trông vô cùng yên tĩnh.
Trang Noãn Noãn ôm một người đàn ông say rượu, nhát thời không biết phải làm sao!
Mà, cô rõ ràng cảm giác được, người đàn ông này ôm cô rất chặt, giống như bị tổn thương bởi tình cảm, giống như một đứa nhỏ yếu đuối vậy.
“Này, Kiều Mộ Trạch, anh tỉnh, tôi dìu anh trở về.” Trang Noãn Noãn đành phải gọi tên đầy đủ của anh, bởi vì cứ ôm như vậy, cô sắp không chịu được trọng lượng của anh.
“Để tôi ôm thêm một chút.” Đầu của người đàn ông, chôn vào giữa tóc và cổ của cô, hô hấp nóng rực của hắn phun vào tai cô, khiến cô có chút ngứa.
Trang Noãn Noãn đứng tại chỗ, có chút ngạc nhiên, người đàn ông này chịu tủi thân ở đâu rồi sao? Uống say đến như vậy, giống như đứa trẻ bị tức giận vậy, ôm cô không buông tay.
“Tôi… tôi sắp không đỡ được anh nữa rồi, nhanh chóng đi vào đi!” Trang Noãn Noãn nói với anh, lực lượng cả người anh đều áp lên trên người cô, mà thân thể mảnh mai của cô, làm sao có thể kiên trì lâu được?
Kiều Mộ Trạch cuối cùng từ trong tóc của cô ngẳng đầu lên, một đôi mắt mê ly tràn đầy men say, thâm thúy nhìn chằm chằm lấy khuôn mặt nhỏ bé của cô, tay của anh đột nhiên giơ lên, nâng lấy khuôn mặt cô.
“Kiều Mộ Trạch anh muốn làm gì?” Trang Noãn Noãn xanh mặt, có một loại dự cảm không tốt.
Một giây sau, chuyện cô suy nghĩ sảy ra, đôi môi mỏng của người đàn ông chuẩn xác rơi vào đôi môi hồng đang mắp máy của cô, cưỡng hôn.
Trong đầu Trang Noãn Noãn trống rỗng, tay nhỏ bản năng đẩy anh ra, nhưng lại không đẩy được, rõ ràng là người đàn ông uống say rồi, nhưng lúc này sức mạng lại lớn như vậy, mà rất nhanh, cô bị người đàn ông ấn vào trong lòng.
“Ư…” Trang Noãn Noãn cảm giác được một loại nguy hiểm, người đàn ông này không phải là muốn nhân cơ hội uống say, muốn làm loạn đấy chứ!
Người đàn ông này coi cô là loại phụ nữ gì chứ? Cô không phải là loại người tùy tiện ấy.
Trang Noãn Noãn có chút tức giận, cô lập tức cắn vào môi của anh một cái, người đàn ông bị đau rụt người lại, một đôi mắt mê ly, đều bị đau đến toát ra mấy phần tức giận.
“Anh thanh tỉnh một chút cho tôi.” Trang Noãn Noãn tức giận hô lên.
Ánh mắt Kiều Mộ Trạch chớp chớp, đột nhiên quay người, bước chân lảo đảo đi về phía phòng khách.
Trang Noãn Noãn lập tức đuỏi theo anh, khẩn trương nhìn cơ thể loạng choạng của anh, cô lập tức đi lên đỡ anh, Kiều Mộ : Ẳ Trạch hơi nheo mắt, ánh mắt tiếp tục nhìn chăm chăm cô.
“Anh gặp phải chuyện gì sao? Sao lại uống say như vậy?”
Trang Noãn Noãn quan tâm hỏi anh.
Kiều Mộ Trạch trầm mặc không trả lời, để cô dìu vào trong phòng khách, trong ánh sáng, khuôn mặt đẹp trai của người đàn ông hơi phiếm hồng, Trang Noãn Noãn dìu anh ngồi xuống ghế sofa, liền rót cho anh một cốc nước nóng: “Uống ngụm nước, để tỉnh rượu đi!”
Kiều Mộ Trạch đưa tay cầm cốc, uống một ngụm, Trang Noãn Noãn đưa tay ra muốn giúp anh cầm chén, nhưng người đàn ông 1 tay để chén trên bàn, một tay khác đưa ra túm lấy tay mà cô đưa ra, dùng lực kéo 1 cái.
Trang Noãn Noãn đứng không vững, lập tức nửa người lao vào trong lòng anh, mà người đàn ông ôm chặt lấy cô, lật người đè lên.
Giữa Trang Noãn Noãn và hắn, lập tức hiện lên tư thế trời đất chồng lên nhau.
Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… Đưa Kiều Mộ Trạch trở về là vệ sĩ của anh, anh ta nói với Trang Noãn Noãn: “Trang tiểu thư, Kiều tổng uống say.” Kiều Mộ Trạch đứng thẳng người, nói với vệ sĩ ở bên cạnh: “Cậu về đi, tôi không sao.” “Vâng.” Vệ sĩ gật đầu, quay đầu đi ra hướng cửa sắt rời đi. Đèn đường ở xung quanh, tia sáng không được sáng cho lắm, Trang Noãn Noãn nhìn thấy người đàn ông đang đứng thẳng, cô quan tâm hỏi: “Kiều thiếu gia, anh có sao không?” Trang Noãn Noãn vừa dứt lời, liền cảm thấy một bóng đen bao phủ lấy cô, nhanh chóng, thân thể cao lớn của người đàn ông, ôm chằm lấy thân thể nhỏ bé của cô. Trang Noãn Noãn loạng choạng một chút, dùng hết sức lực của mình mới có thể dìu được người đàn ông này, tay của cô vừa ôm vừa dìu lấy người đàn ông mới có thể an toàn dìu được anh. “Kiều thiếu gia, tôi dìu anh trở về.” “Trang Noãn Noãn…” Chỉ nghe thấy giọng nói mang theo men say của anh đang gọi cô. “Ù! Là tôi.” Trang Noãn Noãn tranh thủ thời gian trả lời một câu. Trong sân của biệt thự, gió đêm từ xung quang thổi đến, ánh đèn màu xanh từ tường bên ngoài biệt thự truyền đến, ánh sáng đèn đường rọi vào, trông vô cùng yên tĩnh. Trang Noãn Noãn ôm một người đàn ông say rượu, nhát thời không biết phải làm sao! Mà, cô rõ ràng cảm giác được, người đàn ông này ôm cô rất chặt, giống như bị tổn thương bởi tình cảm, giống như một đứa nhỏ yếu đuối vậy. “Này, Kiều Mộ Trạch, anh tỉnh, tôi dìu anh trở về.” Trang Noãn Noãn đành phải gọi tên đầy đủ của anh, bởi vì cứ ôm như vậy, cô sắp không chịu được trọng lượng của anh. “Để tôi ôm thêm một chút.” Đầu của người đàn ông, chôn vào giữa tóc và cổ của cô, hô hấp nóng rực của hắn phun vào tai cô, khiến cô có chút ngứa. Trang Noãn Noãn đứng tại chỗ, có chút ngạc nhiên, người đàn ông này chịu tủi thân ở đâu rồi sao? Uống say đến như vậy, giống như đứa trẻ bị tức giận vậy, ôm cô không buông tay. “Tôi… tôi sắp không đỡ được anh nữa rồi, nhanh chóng đi vào đi!” Trang Noãn Noãn nói với anh, lực lượng cả người anh đều áp lên trên người cô, mà thân thể mảnh mai của cô, làm sao có thể kiên trì lâu được? Kiều Mộ Trạch cuối cùng từ trong tóc của cô ngẳng đầu lên, một đôi mắt mê ly tràn đầy men say, thâm thúy nhìn chằm chằm lấy khuôn mặt nhỏ bé của cô, tay của anh đột nhiên giơ lên, nâng lấy khuôn mặt cô. “Kiều Mộ Trạch anh muốn làm gì?” Trang Noãn Noãn xanh mặt, có một loại dự cảm không tốt. Một giây sau, chuyện cô suy nghĩ sảy ra, đôi môi mỏng của người đàn ông chuẩn xác rơi vào đôi môi hồng đang mắp máy của cô, cưỡng hôn. Trong đầu Trang Noãn Noãn trống rỗng, tay nhỏ bản năng đẩy anh ra, nhưng lại không đẩy được, rõ ràng là người đàn ông uống say rồi, nhưng lúc này sức mạng lại lớn như vậy, mà rất nhanh, cô bị người đàn ông ấn vào trong lòng. “Ư…” Trang Noãn Noãn cảm giác được một loại nguy hiểm, người đàn ông này không phải là muốn nhân cơ hội uống say, muốn làm loạn đấy chứ! Người đàn ông này coi cô là loại phụ nữ gì chứ? Cô không phải là loại người tùy tiện ấy. Trang Noãn Noãn có chút tức giận, cô lập tức cắn vào môi của anh một cái, người đàn ông bị đau rụt người lại, một đôi mắt mê ly, đều bị đau đến toát ra mấy phần tức giận. “Anh thanh tỉnh một chút cho tôi.” Trang Noãn Noãn tức giận hô lên. Ánh mắt Kiều Mộ Trạch chớp chớp, đột nhiên quay người, bước chân lảo đảo đi về phía phòng khách. Trang Noãn Noãn lập tức đuỏi theo anh, khẩn trương nhìn cơ thể loạng choạng của anh, cô lập tức đi lên đỡ anh, Kiều Mộ : Ẳ Trạch hơi nheo mắt, ánh mắt tiếp tục nhìn chăm chăm cô. “Anh gặp phải chuyện gì sao? Sao lại uống say như vậy?” Trang Noãn Noãn quan tâm hỏi anh. Kiều Mộ Trạch trầm mặc không trả lời, để cô dìu vào trong phòng khách, trong ánh sáng, khuôn mặt đẹp trai của người đàn ông hơi phiếm hồng, Trang Noãn Noãn dìu anh ngồi xuống ghế sofa, liền rót cho anh một cốc nước nóng: “Uống ngụm nước, để tỉnh rượu đi!” Kiều Mộ Trạch đưa tay cầm cốc, uống một ngụm, Trang Noãn Noãn đưa tay ra muốn giúp anh cầm chén, nhưng người đàn ông 1 tay để chén trên bàn, một tay khác đưa ra túm lấy tay mà cô đưa ra, dùng lực kéo 1 cái. Trang Noãn Noãn đứng không vững, lập tức nửa người lao vào trong lòng anh, mà người đàn ông ôm chặt lấy cô, lật người đè lên. Giữa Trang Noãn Noãn và hắn, lập tức hiện lên tư thế trời đất chồng lên nhau.