Thời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau…
Chương 1517
Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… Trang Noãn Noãn ngẳng đầu nhìn dáng vẻ chăm chú của người đàn ông, cảm thấy hình ảnh này nhất định là trăm năm khó gặp một lần, cô nhất định phải lén chụp lại. Cô lén lấy điện thoại ra chụp vài tấm hình người đàn ông đang cúi xuống hái ớt. Dưới ống kính, các đường nét trên khuôn mặt người đàn ông này không cần dùng bất cứ phần mềm chỉnh sửa nào cũng đều đẹp trai đến mức khiến người khác phải rung động. Trang Noãn Noãn thành công chụp trộm vài lần, trong lòng có chút vui sướng. Hai người hái ớt xong, Trang Noãn Noãn đi trước, người đàn ông đằng sau cũng lấy điện thoại ra, tạo dựng nên một phông cảnh đẹp rồi chụp lại. Vừa rồi cách nhau gần như vậy, làm sao anh không biết được cô đang chụp trộm cơ chứ? Chỉ là anh không từ chối mà thôi. Nhưng Trang Noãn Noãn ở trong điện thoại anh, trên cánh đồng mênh mông, trong ánh hoàng hôn lúc chạng vạng, dáng người mảnh mai quyến rũ, có một loại vẻ đẹp thanh tao. Sau khi hái ớt xong quay về về, hai bà đang bận làm cơm tối, mùi thơm từ trong bếp lan ra đại sảnh, khiến cho hai người ngồi trong đại sảnh có chút thèm thuồng. “Thơm quá.” Trong ánh mắt Trang Noãn Noãn lộ ra vẻ thèm muốn, cắn chặt môi dưới nhìn Kiều Mộ Trạch lộ hàm răng trắng. Ánh mắt Kiều Mộ Trạch nhìn cô chằm chằm, cho dù chỉ có đèn trần thì vẻ đẹp của cô vẫn không thể ngăn cản được thu hút anh anh. Cô gái này căn bản không biết cô dễ dàng có thể chứng minh thế nào gọi là khuôn mặt thanh thuần, khí chất gợi cảm. Khuôn mặt cô không giống với những khuôn mặt thẳm mỹ quá đà khác, khuôn mặt căng mọng cùng làn da nõn nà, các đường nét trên khuôn mặt không có một chút dấu vét chỉnh sửa nào mà tự nhiên quyền rũ. Trong lòng Trang Noãn Noãn lúc này hoàn toàn không giống với nhân vật quần chúng, cô trở thành một người em gái hàng xóm thích cười. Kiều Mộ Trạch nheo mắt cười: “Thức ăn ở đây xem ra nấu còn ngon hơn khách sạn năm sao.” Trang Noãn Noãn gật đầu đồng tình, lúc này Đậu Đậu chạy đến dưới chân cô, Trang Noãn Noãn không chê bẩn liền cúi xuống dơ tay ôm nó vào lòng, Đậu Đậu lập tức dụi dụi trong tay cô, chọc cho Trang Noãn Noãn bật cười. Kiều Mộ Trạch nhìn cô gái trước mặt, lúc này anh mới biết, anh theo cô đến đây là một sự lựa chọn đúng đắn, bởi vì ở đây anh có thể nhìn thấy được nụ cười rạng rỡ, tràn đầy sức sống nhất của cô. Vô lo vô nghĩ, giống như một đứa trẻ không chút tâm tư. Lúc này, bà cụ Tả bưng bát canh gà đi tới, đưa cho hai người bọn họ mỗi người một bát canh thơm phức: “Nào, các cháu nhất định là đói rồi, ăn trước đi, vẫn còn hai món nữa.” Hai người cũng không khách khí nữa, Kiều Mộ Trạch quả thật đã nếm được hương vị chính cống của người nhà nông, khuôn mặt lộ ra vẻ kinh ngạc, Trang Noãn Noãn không ngừng nhìn anh, trong ánh mắt có một tia mong đợi, thật ra cô cũng hi vọng anh ở đây có thể ăn ngon miệng, ở thoải mái: “Ngon không?” “Rất ngon.” Kiều Mộ Trạch tao nhã uống canh, đây là thói quen từ nhỏ không thể thay đổi của anh. Rất nhanh ba món khác cũng được đưa lên, bữa tối nay khẩu vị của Kiều Mộ Trạch rất tốt, ăn hết ba bát cơm lớn, hơn nữa không phải là bát giống như ở khách sạn mà là bát của nhà nông. Trang Noãn Noãn mấy lần không nhịn được cười, hai bà nhìn sức ăn của anh đều rất vui vẻ! Ăn no còn có thể chuyển ghế ra ngồi trong sân đếm sao nữa! Sao ở đây bao phủ toàn bộ bầu trời, còn có thể tìm thấy rõ ràng các chòm sao. Trang Noãn Noãn cùng Kiều Mộ Trạch ngồi ở trong sân hóng gió, Trang Noãn Noãn chăm chú dơ tay ra chỉ các vì sao trên trời, sau đó hiều kỳ quay đầu lại hỏi: “Này, anh là chòm sao nào vậy!” “Hình như là Bọ Cạp!” Người đàn ông nheo mắt nói. “Tôi là sao Nhân Mã.” Trang Noãn Noãn cười nói. Kiều Mộ Trạch nhìn cô đá một đôi chân thon thả, đáng yêu giống như tiểu tiên nữ, anh đã không còn nhớ hôm nay là lần thứ mấy anh bị cô thu hút nữa rồi. Hình như từ lúc đến đây, trên mặt anh luôn nở nụ cười. Anh lớn đến từng này tuỏi, có lẽ hôm nay là ngày anh cười nhiều nhất. Trang Noãn Noãn quan sát thấy nhà ở nông thôn có rất nhiều muỗi, cô nhìn thấy một con muỗi đang đậu trên trán người đàn ông lập tức căng thẳng nhìn anh: “Đừng cử động, có muỗi.” Kiều Mộ Trạch lập tức chau mày, nhìn thấy một đôi bàn tay. thon thả của Trang Noãn Noãn vỗ nhẹ vào trán anh, lòng bàn tay mềm mại chạm vào trán khiến trái tim anh rung động. Trang Noãn Noãn nhanh chóng lấy giấy ra từ trong túi cần thận lau vét muỗi đốt cho anh, dáng vẻ nghiêm túc lo lắng của cô khiến trái tim người đàn ông cảm động. Có lúc, chỉ cần một số chỉ tiết nhỏ cũng có thể phản ánh được tâm ý của một người, trong lòng người phụ nữ này có phải cũng thích anh hay không?
Trang Noãn Noãn ngẳng đầu nhìn dáng vẻ chăm chú của người đàn ông, cảm thấy hình ảnh này nhất định là trăm năm khó gặp một lần, cô nhất định phải lén chụp lại.
Cô lén lấy điện thoại ra chụp vài tấm hình người đàn ông đang cúi xuống hái ớt.
Dưới ống kính, các đường nét trên khuôn mặt người đàn ông này không cần dùng bất cứ phần mềm chỉnh sửa nào cũng đều đẹp trai đến mức khiến người khác phải rung động.
Trang Noãn Noãn thành công chụp trộm vài lần, trong lòng có chút vui sướng. Hai người hái ớt xong, Trang Noãn Noãn đi trước, người đàn ông đằng sau cũng lấy điện thoại ra, tạo dựng nên một phông cảnh đẹp rồi chụp lại.
Vừa rồi cách nhau gần như vậy, làm sao anh không biết được cô đang chụp trộm cơ chứ? Chỉ là anh không từ chối mà thôi.
Nhưng Trang Noãn Noãn ở trong điện thoại anh, trên cánh đồng mênh mông, trong ánh hoàng hôn lúc chạng vạng, dáng người mảnh mai quyến rũ, có một loại vẻ đẹp thanh tao.
Sau khi hái ớt xong quay về về, hai bà đang bận làm cơm tối, mùi thơm từ trong bếp lan ra đại sảnh, khiến cho hai người ngồi trong đại sảnh có chút thèm thuồng.
“Thơm quá.” Trong ánh mắt Trang Noãn Noãn lộ ra vẻ thèm muốn, cắn chặt môi dưới nhìn Kiều Mộ Trạch lộ hàm răng trắng.
Ánh mắt Kiều Mộ Trạch nhìn cô chằm chằm, cho dù chỉ có đèn trần thì vẻ đẹp của cô vẫn không thể ngăn cản được thu hút anh anh.
Cô gái này căn bản không biết cô dễ dàng có thể chứng minh thế nào gọi là khuôn mặt thanh thuần, khí chất gợi cảm.
Khuôn mặt cô không giống với những khuôn mặt thẳm mỹ quá đà khác, khuôn mặt căng mọng cùng làn da nõn nà, các đường nét trên khuôn mặt không có một chút dấu vét chỉnh sửa nào mà tự nhiên quyền rũ.
Trong lòng Trang Noãn Noãn lúc này hoàn toàn không giống với nhân vật quần chúng, cô trở thành một người em gái hàng xóm thích cười.
Kiều Mộ Trạch nheo mắt cười: “Thức ăn ở đây xem ra nấu còn ngon hơn khách sạn năm sao.”
Trang Noãn Noãn gật đầu đồng tình, lúc này Đậu Đậu chạy đến dưới chân cô, Trang Noãn Noãn không chê bẩn liền cúi xuống dơ tay ôm nó vào lòng, Đậu Đậu lập tức dụi dụi trong tay cô, chọc cho Trang Noãn Noãn bật cười.
Kiều Mộ Trạch nhìn cô gái trước mặt, lúc này anh mới biết, anh theo cô đến đây là một sự lựa chọn đúng đắn, bởi vì ở đây anh có thể nhìn thấy được nụ cười rạng rỡ, tràn đầy sức sống nhất của cô.
Vô lo vô nghĩ, giống như một đứa trẻ không chút tâm tư.
Lúc này, bà cụ Tả bưng bát canh gà đi tới, đưa cho hai người bọn họ mỗi người một bát canh thơm phức: “Nào, các cháu nhất định là đói rồi, ăn trước đi, vẫn còn hai món nữa.” Hai người cũng không khách khí nữa, Kiều Mộ Trạch quả thật đã nếm được hương vị chính cống của người nhà nông, khuôn mặt lộ ra vẻ kinh ngạc, Trang Noãn Noãn không ngừng nhìn anh, trong ánh mắt có một tia mong đợi, thật ra cô cũng hi vọng anh ở đây có thể ăn ngon miệng, ở thoải mái: “Ngon không?”
“Rất ngon.” Kiều Mộ Trạch tao nhã uống canh, đây là thói quen từ nhỏ không thể thay đổi của anh.
Rất nhanh ba món khác cũng được đưa lên, bữa tối nay khẩu vị của Kiều Mộ Trạch rất tốt, ăn hết ba bát cơm lớn, hơn nữa không phải là bát giống như ở khách sạn mà là bát của nhà nông.
Trang Noãn Noãn mấy lần không nhịn được cười, hai bà nhìn sức ăn của anh đều rất vui vẻ!
Ăn no còn có thể chuyển ghế ra ngồi trong sân đếm sao nữa! Sao ở đây bao phủ toàn bộ bầu trời, còn có thể tìm thấy rõ ràng các chòm sao.
Trang Noãn Noãn cùng Kiều Mộ Trạch ngồi ở trong sân hóng gió, Trang Noãn Noãn chăm chú dơ tay ra chỉ các vì sao trên trời, sau đó hiều kỳ quay đầu lại hỏi: “Này, anh là chòm sao nào vậy!”
“Hình như là Bọ Cạp!” Người đàn ông nheo mắt nói.
“Tôi là sao Nhân Mã.” Trang Noãn Noãn cười nói.
Kiều Mộ Trạch nhìn cô đá một đôi chân thon thả, đáng yêu giống như tiểu tiên nữ, anh đã không còn nhớ hôm nay là lần thứ mấy anh bị cô thu hút nữa rồi.
Hình như từ lúc đến đây, trên mặt anh luôn nở nụ cười.
Anh lớn đến từng này tuỏi, có lẽ hôm nay là ngày anh cười nhiều nhất.
Trang Noãn Noãn quan sát thấy nhà ở nông thôn có rất nhiều muỗi, cô nhìn thấy một con muỗi đang đậu trên trán người đàn ông lập tức căng thẳng nhìn anh: “Đừng cử động, có muỗi.”
Kiều Mộ Trạch lập tức chau mày, nhìn thấy một đôi bàn tay.
thon thả của Trang Noãn Noãn vỗ nhẹ vào trán anh, lòng bàn tay mềm mại chạm vào trán khiến trái tim anh rung động.
Trang Noãn Noãn nhanh chóng lấy giấy ra từ trong túi cần thận lau vét muỗi đốt cho anh, dáng vẻ nghiêm túc lo lắng của cô khiến trái tim người đàn ông cảm động. Có lúc, chỉ cần một số chỉ tiết nhỏ cũng có thể phản ánh được tâm ý của một người, trong lòng người phụ nữ này có phải cũng thích anh hay không?
Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… Trang Noãn Noãn ngẳng đầu nhìn dáng vẻ chăm chú của người đàn ông, cảm thấy hình ảnh này nhất định là trăm năm khó gặp một lần, cô nhất định phải lén chụp lại. Cô lén lấy điện thoại ra chụp vài tấm hình người đàn ông đang cúi xuống hái ớt. Dưới ống kính, các đường nét trên khuôn mặt người đàn ông này không cần dùng bất cứ phần mềm chỉnh sửa nào cũng đều đẹp trai đến mức khiến người khác phải rung động. Trang Noãn Noãn thành công chụp trộm vài lần, trong lòng có chút vui sướng. Hai người hái ớt xong, Trang Noãn Noãn đi trước, người đàn ông đằng sau cũng lấy điện thoại ra, tạo dựng nên một phông cảnh đẹp rồi chụp lại. Vừa rồi cách nhau gần như vậy, làm sao anh không biết được cô đang chụp trộm cơ chứ? Chỉ là anh không từ chối mà thôi. Nhưng Trang Noãn Noãn ở trong điện thoại anh, trên cánh đồng mênh mông, trong ánh hoàng hôn lúc chạng vạng, dáng người mảnh mai quyến rũ, có một loại vẻ đẹp thanh tao. Sau khi hái ớt xong quay về về, hai bà đang bận làm cơm tối, mùi thơm từ trong bếp lan ra đại sảnh, khiến cho hai người ngồi trong đại sảnh có chút thèm thuồng. “Thơm quá.” Trong ánh mắt Trang Noãn Noãn lộ ra vẻ thèm muốn, cắn chặt môi dưới nhìn Kiều Mộ Trạch lộ hàm răng trắng. Ánh mắt Kiều Mộ Trạch nhìn cô chằm chằm, cho dù chỉ có đèn trần thì vẻ đẹp của cô vẫn không thể ngăn cản được thu hút anh anh. Cô gái này căn bản không biết cô dễ dàng có thể chứng minh thế nào gọi là khuôn mặt thanh thuần, khí chất gợi cảm. Khuôn mặt cô không giống với những khuôn mặt thẳm mỹ quá đà khác, khuôn mặt căng mọng cùng làn da nõn nà, các đường nét trên khuôn mặt không có một chút dấu vét chỉnh sửa nào mà tự nhiên quyền rũ. Trong lòng Trang Noãn Noãn lúc này hoàn toàn không giống với nhân vật quần chúng, cô trở thành một người em gái hàng xóm thích cười. Kiều Mộ Trạch nheo mắt cười: “Thức ăn ở đây xem ra nấu còn ngon hơn khách sạn năm sao.” Trang Noãn Noãn gật đầu đồng tình, lúc này Đậu Đậu chạy đến dưới chân cô, Trang Noãn Noãn không chê bẩn liền cúi xuống dơ tay ôm nó vào lòng, Đậu Đậu lập tức dụi dụi trong tay cô, chọc cho Trang Noãn Noãn bật cười. Kiều Mộ Trạch nhìn cô gái trước mặt, lúc này anh mới biết, anh theo cô đến đây là một sự lựa chọn đúng đắn, bởi vì ở đây anh có thể nhìn thấy được nụ cười rạng rỡ, tràn đầy sức sống nhất của cô. Vô lo vô nghĩ, giống như một đứa trẻ không chút tâm tư. Lúc này, bà cụ Tả bưng bát canh gà đi tới, đưa cho hai người bọn họ mỗi người một bát canh thơm phức: “Nào, các cháu nhất định là đói rồi, ăn trước đi, vẫn còn hai món nữa.” Hai người cũng không khách khí nữa, Kiều Mộ Trạch quả thật đã nếm được hương vị chính cống của người nhà nông, khuôn mặt lộ ra vẻ kinh ngạc, Trang Noãn Noãn không ngừng nhìn anh, trong ánh mắt có một tia mong đợi, thật ra cô cũng hi vọng anh ở đây có thể ăn ngon miệng, ở thoải mái: “Ngon không?” “Rất ngon.” Kiều Mộ Trạch tao nhã uống canh, đây là thói quen từ nhỏ không thể thay đổi của anh. Rất nhanh ba món khác cũng được đưa lên, bữa tối nay khẩu vị của Kiều Mộ Trạch rất tốt, ăn hết ba bát cơm lớn, hơn nữa không phải là bát giống như ở khách sạn mà là bát của nhà nông. Trang Noãn Noãn mấy lần không nhịn được cười, hai bà nhìn sức ăn của anh đều rất vui vẻ! Ăn no còn có thể chuyển ghế ra ngồi trong sân đếm sao nữa! Sao ở đây bao phủ toàn bộ bầu trời, còn có thể tìm thấy rõ ràng các chòm sao. Trang Noãn Noãn cùng Kiều Mộ Trạch ngồi ở trong sân hóng gió, Trang Noãn Noãn chăm chú dơ tay ra chỉ các vì sao trên trời, sau đó hiều kỳ quay đầu lại hỏi: “Này, anh là chòm sao nào vậy!” “Hình như là Bọ Cạp!” Người đàn ông nheo mắt nói. “Tôi là sao Nhân Mã.” Trang Noãn Noãn cười nói. Kiều Mộ Trạch nhìn cô đá một đôi chân thon thả, đáng yêu giống như tiểu tiên nữ, anh đã không còn nhớ hôm nay là lần thứ mấy anh bị cô thu hút nữa rồi. Hình như từ lúc đến đây, trên mặt anh luôn nở nụ cười. Anh lớn đến từng này tuỏi, có lẽ hôm nay là ngày anh cười nhiều nhất. Trang Noãn Noãn quan sát thấy nhà ở nông thôn có rất nhiều muỗi, cô nhìn thấy một con muỗi đang đậu trên trán người đàn ông lập tức căng thẳng nhìn anh: “Đừng cử động, có muỗi.” Kiều Mộ Trạch lập tức chau mày, nhìn thấy một đôi bàn tay. thon thả của Trang Noãn Noãn vỗ nhẹ vào trán anh, lòng bàn tay mềm mại chạm vào trán khiến trái tim anh rung động. Trang Noãn Noãn nhanh chóng lấy giấy ra từ trong túi cần thận lau vét muỗi đốt cho anh, dáng vẻ nghiêm túc lo lắng của cô khiến trái tim người đàn ông cảm động. Có lúc, chỉ cần một số chỉ tiết nhỏ cũng có thể phản ánh được tâm ý của một người, trong lòng người phụ nữ này có phải cũng thích anh hay không?