Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.
Chương 8437
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Ông ta nói xong ngẩng đầu nhìn ngó xung quanh rồi cười khẩy: "Thiên Mệnh? Mệnh Huyền? Nếu ngươi có chút năng lực thì giết ta ngay thử xem, nào..." Tam trưởng lão còn chưa nói xong đã có một thanh kiếm đâm xuyên trán ông ta. Giọng nói ông ta chợt im bặt. Lão quỷ bên cạnh cũng lộ ra vẻ mặt kinh ngạc. Giờ phút này, trong đầu lão quỷ chỉ có một suy nghĩ là mình đã hại ông ta rồi ư? ... Tam trưởng lão sốc đến ngây người. Bị giết trong nháy mắt! Lão ta không ngờ rằng mình sẽ chết tức tưởi như vậy. Đến kẻ địch là ai cũng không biết. Thật sự là Mệnh Huyền! Trái cổ lão ta lăn tròn, run rẩy nói với lão quỷ đứng một bên: “Thật sự... thật sự là Mệnh Huyền...” Lão quỷ tần ngần một chốc rồi gật đầu. Tam trưởng lão thét lên: “Sao ngươi không nói sớm!?" Lão quỷ há hốc mồm. Ta chưa nói? Hình như chính ngươi mới đếch thèm tin đấy chứ! Sau đó Tam trưởng lão đã hoàn toàn biến mất. Bị xóa sổ. Không còn tung tích. Lão quỷ cứng đờ người, cảm thấy đầu óc mình trở nên mụ mị. Một người đang sống sờ sờ cứ thế mà chết. Có phải ông ta đã đánh giá thấp cô gái tên Thiên Mệnh này không? Một suy nghĩ chợt nảy ra trong đầu ông ta. Chẳng lẽ đối phương không chỉ đến Mệnh Huyền? Nhưng nó vừa xuất hiện, lão quỷ đã lắc đầu cười, cảm thấy hoang đường vô cùng. Ngay cả Thiên gia Chu tộc cũng không có cường giả trên Mệnh Huyền! Nói nàng kia trên Mệnh Huyền ư? Tuyệt đối không thể nào! Nghĩ vậy, ông ta do dự một chút trước khi đứng dậy đi đến Thiên gia Chu tộc.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ông ta nói xong ngẩng đầu nhìn ngó xung quanh rồi cười khẩy: "Thiên Mệnh? Mệnh Huyền? Nếu ngươi có chút năng lực thì giết ta ngay thử xem, nào..."
Tam trưởng lão còn chưa nói xong đã có một thanh kiếm đâm xuyên trán ông ta.
Giọng nói ông ta chợt im bặt.
Lão quỷ bên cạnh cũng lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
Giờ phút này, trong đầu lão quỷ chỉ có một suy nghĩ là mình đã hại ông ta rồi ư?
...
Tam trưởng lão sốc đến ngây người.
Bị giết trong nháy mắt!
Lão ta không ngờ rằng mình sẽ chết tức tưởi như vậy.
Đến kẻ địch là ai cũng không biết.
Thật sự là Mệnh Huyền!
Trái cổ lão ta lăn tròn, run rẩy nói với lão quỷ đứng một bên: “Thật sự... thật sự là Mệnh Huyền...”
Lão quỷ tần ngần một chốc rồi gật đầu.
Tam trưởng lão thét lên: “Sao ngươi không nói sớm!?"
Lão quỷ há hốc mồm. Ta chưa nói?
Hình như chính ngươi mới đếch thèm tin đấy chứ!
Sau đó Tam trưởng lão đã hoàn toàn biến mất.
Bị xóa sổ.
Không còn tung tích.
Lão quỷ cứng đờ người, cảm thấy đầu óc mình trở nên mụ mị.
Một người đang sống sờ sờ cứ thế mà chết.
Có phải ông ta đã đánh giá thấp cô gái tên Thiên Mệnh này không?
Một suy nghĩ chợt nảy ra trong đầu ông ta.
Chẳng lẽ đối phương không chỉ đến Mệnh Huyền?
Nhưng nó vừa xuất hiện, lão quỷ đã lắc đầu cười, cảm thấy hoang đường vô cùng.
Ngay cả Thiên gia Chu tộc cũng không có cường giả trên Mệnh Huyền!
Nói nàng kia trên Mệnh Huyền ư?
Tuyệt đối không thể nào!
Nghĩ vậy, ông ta do dự một chút trước khi đứng dậy đi đến Thiên gia Chu tộc.
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Ông ta nói xong ngẩng đầu nhìn ngó xung quanh rồi cười khẩy: "Thiên Mệnh? Mệnh Huyền? Nếu ngươi có chút năng lực thì giết ta ngay thử xem, nào..." Tam trưởng lão còn chưa nói xong đã có một thanh kiếm đâm xuyên trán ông ta. Giọng nói ông ta chợt im bặt. Lão quỷ bên cạnh cũng lộ ra vẻ mặt kinh ngạc. Giờ phút này, trong đầu lão quỷ chỉ có một suy nghĩ là mình đã hại ông ta rồi ư? ... Tam trưởng lão sốc đến ngây người. Bị giết trong nháy mắt! Lão ta không ngờ rằng mình sẽ chết tức tưởi như vậy. Đến kẻ địch là ai cũng không biết. Thật sự là Mệnh Huyền! Trái cổ lão ta lăn tròn, run rẩy nói với lão quỷ đứng một bên: “Thật sự... thật sự là Mệnh Huyền...” Lão quỷ tần ngần một chốc rồi gật đầu. Tam trưởng lão thét lên: “Sao ngươi không nói sớm!?" Lão quỷ há hốc mồm. Ta chưa nói? Hình như chính ngươi mới đếch thèm tin đấy chứ! Sau đó Tam trưởng lão đã hoàn toàn biến mất. Bị xóa sổ. Không còn tung tích. Lão quỷ cứng đờ người, cảm thấy đầu óc mình trở nên mụ mị. Một người đang sống sờ sờ cứ thế mà chết. Có phải ông ta đã đánh giá thấp cô gái tên Thiên Mệnh này không? Một suy nghĩ chợt nảy ra trong đầu ông ta. Chẳng lẽ đối phương không chỉ đến Mệnh Huyền? Nhưng nó vừa xuất hiện, lão quỷ đã lắc đầu cười, cảm thấy hoang đường vô cùng. Ngay cả Thiên gia Chu tộc cũng không có cường giả trên Mệnh Huyền! Nói nàng kia trên Mệnh Huyền ư? Tuyệt đối không thể nào! Nghĩ vậy, ông ta do dự một chút trước khi đứng dậy đi đến Thiên gia Chu tộc.