Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 8451

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Còn Chu Khởi thì bỗng run cầm cập.  Chu Tân là ai?  Là thiên tài yêu nghiệt bậc nhất Chu tộc, không chỉ là Thiếu tộc trưởng mà còn sẽ lập tức trở thành Tộc trưởng.  Sở dĩ Chu Khởi không nhận ra nàng ta là vì gã chỉ là thiếu gia của một nhánh nhỏ trong tộc, còn không được tính vào vòng ngoài chứ đừng nói trong phạm vi nòng cốt.  Đối với người như Chu Tân, gã hoàn toàn không có tư cách tiếp xúc.  Hai chân nhũn ra, Chu Khởi quỳ xuống, run rẩy gọi: “Thiếu tộc trưởng...”  Chu Tân nói với ông lão: “Chém tứ chi, treo bên ngoài Triêu Việt Thành”.  Chu Khởi càng run rẩy: “Thiếu tộc trưởng, xin ngài tha mạng!"  Thấy ông lão chần chừ như muốn xin tha, Chu Tân chỉ quay đầu đi: “Mang chúng xuống chém tứ chi, treo bên ngoài Triêu Việt Thành cho đến chết. Và...”  Ánh mắt nàng ta bắn vào Chu Khởi đang quỳ mọp: “Đuổi cổ nhánh tên này ra khỏi gia tộc, không được phép dùng họ Chu nữa”.  Lời vừa dứt đã có hai ông lão áo đen khác xuất hiện, hai người kia còn chưa kịp phản ứng đã bị dẫn đi.  Chu Tân mới quay sang Diệp Huyên: “Để Diệp công tử chê cười rồi”.  Diệp Huyên cong môi: “Không ngờ cô nương lại là Thiếu tộc trưởng Chu tộc”.  Chu Tân im lặng một hồi, hỏi: “Không biết Diệp công tử có hứng thú đến Chu tộc một chuyến không?"  Diệp Huyên cau mày: “Đến Chu tộc?"  Chu Tân gật đầu: “Ta mời công tử đến làm khách”.  Diệp Huyên: “Vì sao?"  Chu Tân khẽ mỉm cười: “Ta không có mục đích nào khác, chỉ là muốn mời Diệp công tử đến một chuyến, để người trong tộc biết về siêu yêu nghiệt bên ngoài. Ta sẽ tìm một cường giả Mệnh Huyền Cảnh đến để công tử giao thủ, lấy làm báo đáp. Nếu công tử muốn đến Đế Mộ, ta cũng có thể đi cùng”.  Mệnh Huyền Cảnh!  Diệp Huyên trầm ngâm một hồi: “Cô nương...”  Chu Tân: “Ngươi có thể gọi ta là Chu Tân”.  Diệp Huyên cười: “Chu Tân cô nương muốn ta đến Chu tộc chỉ đơn giản là để người trong tộc biết về những yêu nghiệt và thiên tài bên ngoài?"  Chu Tân gật đầu: “Cũng không hoàn toàn là vậy. Chu tộc ta từng có hiểu lầm với Diệp công tử, lần này mời ngươi đi cũng là để tỏ lòng áy náy”.  Diệp Huyên nghĩ ngợi một hồi, nói: “Được”.  Mệnh Huyền Cảnh.  Hiện nay chỉ Chu tộc mới có cường giả bực này, muốn giao thủ với họ cũng chỉ đành đến đó.  Chu Tân gật đầu: “Vậy chúng ta đi”.  Sau đó đưa Diệp Huyên cùng biến mất.  Triêu Việt Thành.  

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Còn Chu Khởi thì bỗng run cầm cập.  Chu Tân là ai?  Là thiên tài yêu nghiệt bậc nhất Chu tộc, không chỉ là Thiếu tộc trưởng mà còn sẽ lập tức trở thành Tộc trưởng.  Sở dĩ Chu Khởi không nhận ra nàng ta là vì gã chỉ là thiếu gia của một nhánh nhỏ trong tộc, còn không được tính vào vòng ngoài chứ đừng nói trong phạm vi nòng cốt.  Đối với người như Chu Tân, gã hoàn toàn không có tư cách tiếp xúc.  Hai chân nhũn ra, Chu Khởi quỳ xuống, run rẩy gọi: “Thiếu tộc trưởng...”  Chu Tân nói với ông lão: “Chém tứ chi, treo bên ngoài Triêu Việt Thành”.  Chu Khởi càng run rẩy: “Thiếu tộc trưởng, xin ngài tha mạng!"  Thấy ông lão chần chừ như muốn xin tha, Chu Tân chỉ quay đầu đi: “Mang chúng xuống chém tứ chi, treo bên ngoài Triêu Việt Thành cho đến chết. Và...”  Ánh mắt nàng ta bắn vào Chu Khởi đang quỳ mọp: “Đuổi cổ nhánh tên này ra khỏi gia tộc, không được phép dùng họ Chu nữa”.  Lời vừa dứt đã có hai ông lão áo đen khác xuất hiện, hai người kia còn chưa kịp phản ứng đã bị dẫn đi.  Chu Tân mới quay sang Diệp Huyên: “Để Diệp công tử chê cười rồi”.  Diệp Huyên cong môi: “Không ngờ cô nương lại là Thiếu tộc trưởng Chu tộc”.  Chu Tân im lặng một hồi, hỏi: “Không biết Diệp công tử có hứng thú đến Chu tộc một chuyến không?"  Diệp Huyên cau mày: “Đến Chu tộc?"  Chu Tân gật đầu: “Ta mời công tử đến làm khách”.  Diệp Huyên: “Vì sao?"  Chu Tân khẽ mỉm cười: “Ta không có mục đích nào khác, chỉ là muốn mời Diệp công tử đến một chuyến, để người trong tộc biết về siêu yêu nghiệt bên ngoài. Ta sẽ tìm một cường giả Mệnh Huyền Cảnh đến để công tử giao thủ, lấy làm báo đáp. Nếu công tử muốn đến Đế Mộ, ta cũng có thể đi cùng”.  Mệnh Huyền Cảnh!  Diệp Huyên trầm ngâm một hồi: “Cô nương...”  Chu Tân: “Ngươi có thể gọi ta là Chu Tân”.  Diệp Huyên cười: “Chu Tân cô nương muốn ta đến Chu tộc chỉ đơn giản là để người trong tộc biết về những yêu nghiệt và thiên tài bên ngoài?"  Chu Tân gật đầu: “Cũng không hoàn toàn là vậy. Chu tộc ta từng có hiểu lầm với Diệp công tử, lần này mời ngươi đi cũng là để tỏ lòng áy náy”.  Diệp Huyên nghĩ ngợi một hồi, nói: “Được”.  Mệnh Huyền Cảnh.  Hiện nay chỉ Chu tộc mới có cường giả bực này, muốn giao thủ với họ cũng chỉ đành đến đó.  Chu Tân gật đầu: “Vậy chúng ta đi”.  Sau đó đưa Diệp Huyên cùng biến mất.  Triêu Việt Thành.  

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Còn Chu Khởi thì bỗng run cầm cập.  Chu Tân là ai?  Là thiên tài yêu nghiệt bậc nhất Chu tộc, không chỉ là Thiếu tộc trưởng mà còn sẽ lập tức trở thành Tộc trưởng.  Sở dĩ Chu Khởi không nhận ra nàng ta là vì gã chỉ là thiếu gia của một nhánh nhỏ trong tộc, còn không được tính vào vòng ngoài chứ đừng nói trong phạm vi nòng cốt.  Đối với người như Chu Tân, gã hoàn toàn không có tư cách tiếp xúc.  Hai chân nhũn ra, Chu Khởi quỳ xuống, run rẩy gọi: “Thiếu tộc trưởng...”  Chu Tân nói với ông lão: “Chém tứ chi, treo bên ngoài Triêu Việt Thành”.  Chu Khởi càng run rẩy: “Thiếu tộc trưởng, xin ngài tha mạng!"  Thấy ông lão chần chừ như muốn xin tha, Chu Tân chỉ quay đầu đi: “Mang chúng xuống chém tứ chi, treo bên ngoài Triêu Việt Thành cho đến chết. Và...”  Ánh mắt nàng ta bắn vào Chu Khởi đang quỳ mọp: “Đuổi cổ nhánh tên này ra khỏi gia tộc, không được phép dùng họ Chu nữa”.  Lời vừa dứt đã có hai ông lão áo đen khác xuất hiện, hai người kia còn chưa kịp phản ứng đã bị dẫn đi.  Chu Tân mới quay sang Diệp Huyên: “Để Diệp công tử chê cười rồi”.  Diệp Huyên cong môi: “Không ngờ cô nương lại là Thiếu tộc trưởng Chu tộc”.  Chu Tân im lặng một hồi, hỏi: “Không biết Diệp công tử có hứng thú đến Chu tộc một chuyến không?"  Diệp Huyên cau mày: “Đến Chu tộc?"  Chu Tân gật đầu: “Ta mời công tử đến làm khách”.  Diệp Huyên: “Vì sao?"  Chu Tân khẽ mỉm cười: “Ta không có mục đích nào khác, chỉ là muốn mời Diệp công tử đến một chuyến, để người trong tộc biết về siêu yêu nghiệt bên ngoài. Ta sẽ tìm một cường giả Mệnh Huyền Cảnh đến để công tử giao thủ, lấy làm báo đáp. Nếu công tử muốn đến Đế Mộ, ta cũng có thể đi cùng”.  Mệnh Huyền Cảnh!  Diệp Huyên trầm ngâm một hồi: “Cô nương...”  Chu Tân: “Ngươi có thể gọi ta là Chu Tân”.  Diệp Huyên cười: “Chu Tân cô nương muốn ta đến Chu tộc chỉ đơn giản là để người trong tộc biết về những yêu nghiệt và thiên tài bên ngoài?"  Chu Tân gật đầu: “Cũng không hoàn toàn là vậy. Chu tộc ta từng có hiểu lầm với Diệp công tử, lần này mời ngươi đi cũng là để tỏ lòng áy náy”.  Diệp Huyên nghĩ ngợi một hồi, nói: “Được”.  Mệnh Huyền Cảnh.  Hiện nay chỉ Chu tộc mới có cường giả bực này, muốn giao thủ với họ cũng chỉ đành đến đó.  Chu Tân gật đầu: “Vậy chúng ta đi”.  Sau đó đưa Diệp Huyên cùng biến mất.  Triêu Việt Thành.  

Chương 8451