Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 8464

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Nói rồi hắn xoè tay ra, kiếm khí của đại ca xuất hiện trong tay hắn.  Đế Minh nhìn Diệp Huyên: “Ngươi bảo ta đánh với một luồng kiếm khí?”  Diệp Huyên gật đầu.  Đế Minh nheo mắt: “Ngươi đang sỉ nhục ta đấy à?”  Diệp Huyên: “…”  Diệp Huyên lại nói: “Hay là ngươi cảm thấy ngươi còn không bằng một luồng kiếm khí?”  Mặt Diệp Huyên đầy vạch đen, mẹ kiếp, đại ca cũng thật là, làm việc không triệt để gì cả, ban đầu huynh ấy nên đánh bại ông già này ngay mới phải!  Lúc này Đế Minh cười nói: “Chúng ta so chiêu đi”.  Diệp Huyên suy nghĩ một lát rồi bảo: “Ông là đối thủ đại ca ta tìm, nếu ta đấu với ông, ta sợ huynh ấy sẽ không vui, ông…”  Đế Minh khẽ cau mày: “Sao ngươi dài dòng thế? Ngươi là huynh đệ kết nghĩa của hắn, ta đánh với ngươi có khác gì đánh với hắn?”  Mặt Diệp Huyên đã đen như đáy nồi.  Tiểu Tháp chợt lên tiếng: “Khác biệt này… lớn lắm!”  Diệp Huyên: “…”  Lúc này, tay phải của Đế Minh đã xoè ra, trong chốc lát, thời không xung quanh trước mặt Diệp Huyên chợt chồng lên nhau, lúc này ít nhất phải có đến mấy chục loại chồng chất thời không, thoáng chốc, Diệp Huyên cảm nhận được áp lực thời không cực kỳ đáng sợ.  Chu Tân hơi nheo mắt, trong mắt hiện lên vẻ nặng nề.  Đối phương là cường giả trên Mệnh Huyền!  Lúc này, kiếm Thanh Huyên trong tay Diệp Huyên chợt bay ra.  Phụt!  Ngay khi kiếm Thanh Huyên xuất ra, vô số thời không chồng chất đã bị huỷ diệt.  Nhìn thấy cảnh này, Đế Minh hơi giật mình, sau đó cười nói: “Ngươi cũng không quá yếu!”  Diệp Huyên cười hỏi: “Ông thật sự muốn đánh với ta?”  Đế Minh gật đầu: “Đương nhiên, ngươi cũng có thể gọi đại ca của ngươi tới đây”.  Diệp Huyên suy nghĩ rồi nói: “Vậy ta gọi đại ca ta tới”.  Đế Minh: “…”  Diệp Huyên xoè bàn tay, luồng kiếm khí của đại ca chầm chậm bay tới trước mặt Đế Minh: “Ông muốn tìm huynh ấy cũng rất đơn giản, ông cảm ứng luồng kiếm khí đó, ta tin là ông có thể cảm nhận được huynh ấy!”  Đế Minh nhìn kiếm khí trước mặt, trầm mặc một lát rồi nhìn Diệp Huyên: “Thôi, phiền phức quá, ta đánh với ngươi! Ngươi xuất chiêu đi”.  Diệp Huyên: “…”  Tiểu Tháp chợt nói: “Tiểu chủ, phải làm sao đây?”  Diệp Huyên suy nghĩ giây lát sau đó đi tới trước mặt Đế Minh, đưa kiếm Thanh Huyên cho ông ta: “Ta đổi đối thủ cho ông, ông cầm thanh kiếm này cảm nhận đi, sẽ có người tìm ông”.  Đế Minh nhìn kiếm Thanh Huyên, sau đó nhìn Diệp Huyên: “Không đấy!” 

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Nói rồi hắn xoè tay ra, kiếm khí của đại ca xuất hiện trong tay hắn.  Đế Minh nhìn Diệp Huyên: “Ngươi bảo ta đánh với một luồng kiếm khí?”  Diệp Huyên gật đầu.  Đế Minh nheo mắt: “Ngươi đang sỉ nhục ta đấy à?”  Diệp Huyên: “…”  Diệp Huyên lại nói: “Hay là ngươi cảm thấy ngươi còn không bằng một luồng kiếm khí?”  Mặt Diệp Huyên đầy vạch đen, mẹ kiếp, đại ca cũng thật là, làm việc không triệt để gì cả, ban đầu huynh ấy nên đánh bại ông già này ngay mới phải!  Lúc này Đế Minh cười nói: “Chúng ta so chiêu đi”.  Diệp Huyên suy nghĩ một lát rồi bảo: “Ông là đối thủ đại ca ta tìm, nếu ta đấu với ông, ta sợ huynh ấy sẽ không vui, ông…”  Đế Minh khẽ cau mày: “Sao ngươi dài dòng thế? Ngươi là huynh đệ kết nghĩa của hắn, ta đánh với ngươi có khác gì đánh với hắn?”  Mặt Diệp Huyên đã đen như đáy nồi.  Tiểu Tháp chợt lên tiếng: “Khác biệt này… lớn lắm!”  Diệp Huyên: “…”  Lúc này, tay phải của Đế Minh đã xoè ra, trong chốc lát, thời không xung quanh trước mặt Diệp Huyên chợt chồng lên nhau, lúc này ít nhất phải có đến mấy chục loại chồng chất thời không, thoáng chốc, Diệp Huyên cảm nhận được áp lực thời không cực kỳ đáng sợ.  Chu Tân hơi nheo mắt, trong mắt hiện lên vẻ nặng nề.  Đối phương là cường giả trên Mệnh Huyền!  Lúc này, kiếm Thanh Huyên trong tay Diệp Huyên chợt bay ra.  Phụt!  Ngay khi kiếm Thanh Huyên xuất ra, vô số thời không chồng chất đã bị huỷ diệt.  Nhìn thấy cảnh này, Đế Minh hơi giật mình, sau đó cười nói: “Ngươi cũng không quá yếu!”  Diệp Huyên cười hỏi: “Ông thật sự muốn đánh với ta?”  Đế Minh gật đầu: “Đương nhiên, ngươi cũng có thể gọi đại ca của ngươi tới đây”.  Diệp Huyên suy nghĩ rồi nói: “Vậy ta gọi đại ca ta tới”.  Đế Minh: “…”  Diệp Huyên xoè bàn tay, luồng kiếm khí của đại ca chầm chậm bay tới trước mặt Đế Minh: “Ông muốn tìm huynh ấy cũng rất đơn giản, ông cảm ứng luồng kiếm khí đó, ta tin là ông có thể cảm nhận được huynh ấy!”  Đế Minh nhìn kiếm khí trước mặt, trầm mặc một lát rồi nhìn Diệp Huyên: “Thôi, phiền phức quá, ta đánh với ngươi! Ngươi xuất chiêu đi”.  Diệp Huyên: “…”  Tiểu Tháp chợt nói: “Tiểu chủ, phải làm sao đây?”  Diệp Huyên suy nghĩ giây lát sau đó đi tới trước mặt Đế Minh, đưa kiếm Thanh Huyên cho ông ta: “Ta đổi đối thủ cho ông, ông cầm thanh kiếm này cảm nhận đi, sẽ có người tìm ông”.  Đế Minh nhìn kiếm Thanh Huyên, sau đó nhìn Diệp Huyên: “Không đấy!” 

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Nói rồi hắn xoè tay ra, kiếm khí của đại ca xuất hiện trong tay hắn.  Đế Minh nhìn Diệp Huyên: “Ngươi bảo ta đánh với một luồng kiếm khí?”  Diệp Huyên gật đầu.  Đế Minh nheo mắt: “Ngươi đang sỉ nhục ta đấy à?”  Diệp Huyên: “…”  Diệp Huyên lại nói: “Hay là ngươi cảm thấy ngươi còn không bằng một luồng kiếm khí?”  Mặt Diệp Huyên đầy vạch đen, mẹ kiếp, đại ca cũng thật là, làm việc không triệt để gì cả, ban đầu huynh ấy nên đánh bại ông già này ngay mới phải!  Lúc này Đế Minh cười nói: “Chúng ta so chiêu đi”.  Diệp Huyên suy nghĩ một lát rồi bảo: “Ông là đối thủ đại ca ta tìm, nếu ta đấu với ông, ta sợ huynh ấy sẽ không vui, ông…”  Đế Minh khẽ cau mày: “Sao ngươi dài dòng thế? Ngươi là huynh đệ kết nghĩa của hắn, ta đánh với ngươi có khác gì đánh với hắn?”  Mặt Diệp Huyên đã đen như đáy nồi.  Tiểu Tháp chợt lên tiếng: “Khác biệt này… lớn lắm!”  Diệp Huyên: “…”  Lúc này, tay phải của Đế Minh đã xoè ra, trong chốc lát, thời không xung quanh trước mặt Diệp Huyên chợt chồng lên nhau, lúc này ít nhất phải có đến mấy chục loại chồng chất thời không, thoáng chốc, Diệp Huyên cảm nhận được áp lực thời không cực kỳ đáng sợ.  Chu Tân hơi nheo mắt, trong mắt hiện lên vẻ nặng nề.  Đối phương là cường giả trên Mệnh Huyền!  Lúc này, kiếm Thanh Huyên trong tay Diệp Huyên chợt bay ra.  Phụt!  Ngay khi kiếm Thanh Huyên xuất ra, vô số thời không chồng chất đã bị huỷ diệt.  Nhìn thấy cảnh này, Đế Minh hơi giật mình, sau đó cười nói: “Ngươi cũng không quá yếu!”  Diệp Huyên cười hỏi: “Ông thật sự muốn đánh với ta?”  Đế Minh gật đầu: “Đương nhiên, ngươi cũng có thể gọi đại ca của ngươi tới đây”.  Diệp Huyên suy nghĩ rồi nói: “Vậy ta gọi đại ca ta tới”.  Đế Minh: “…”  Diệp Huyên xoè bàn tay, luồng kiếm khí của đại ca chầm chậm bay tới trước mặt Đế Minh: “Ông muốn tìm huynh ấy cũng rất đơn giản, ông cảm ứng luồng kiếm khí đó, ta tin là ông có thể cảm nhận được huynh ấy!”  Đế Minh nhìn kiếm khí trước mặt, trầm mặc một lát rồi nhìn Diệp Huyên: “Thôi, phiền phức quá, ta đánh với ngươi! Ngươi xuất chiêu đi”.  Diệp Huyên: “…”  Tiểu Tháp chợt nói: “Tiểu chủ, phải làm sao đây?”  Diệp Huyên suy nghĩ giây lát sau đó đi tới trước mặt Đế Minh, đưa kiếm Thanh Huyên cho ông ta: “Ta đổi đối thủ cho ông, ông cầm thanh kiếm này cảm nhận đi, sẽ có người tìm ông”.  Đế Minh nhìn kiếm Thanh Huyên, sau đó nhìn Diệp Huyên: “Không đấy!” 

Chương 8464