Thời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau…

Chương 1573

Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… “Không phải, tôi và em của tôi cùng nhau đến, em ấy muốn gặp bạn gái của cậu là Trang Noãn Noãn, đúng lúc có thể ăn cùng nhau.” “Chúng tôi đang ở siêu thị mua đồ, buổi tối về nhà nấu cơm, cậu dẫn em gái cậu cùng đến đó đi. “Được, vậy chúng tôi đến nhà cậu ăn ké cơm.” Lam Thiên Hạo nói xong, tắt điện thoại. Trang Noãn Noãn có chút căng thẳng hiếu kì hỏi: “Ai đến nhà anh ăn cơm vậy?” “Là Lam Thiên Hạo, cậu ấy cũng dẫn em gái cậu ấy đến.” “Sơ Niệm sao? Thật sao? Vậy tốt quá rồi.” Trang Noãn Noãn cũng vô cùng vui mừng. Nói ra thì cũng máy hôm chưa gặp Lam Sơ Niệm rồi, đúng lúc có thể gặp mặt. Hai người lại đi mua thêm máy đồ ăn rồi thanh toán đi về. Hai người về biệt thự chưa được bao lâu, thì một chiếc xe thể thao màu xanh ngọc cực kì đẹp lái vào, Lam Sơ Niệm vừa vừa xuống xe, liền nhìn thấy Trang Noãn Noãn đang đứng đợi cô, hai bạn thân tốt lập tức dắt tay nhau rồi nói chuyện. Mà hai người đàn ông lại chỉ cần một ánh mắt là đủ rồi, Lam Thiên Hạo vỗ vai của Kiều Mộ Trạch, ghé sát vào anh nói: “Mộ Trạch được đấy! Bây giờ bắt đầu làm người đàn ông nấu cơm cho gia đình rồi.” Kiều Mộ Trạch nghe câu nói này, giương lông mày cười: “Đây có lẽ là một việc rất hạnh phúc.” “Có thể nhìn ra, cậu đã rơi vào tình yêu không thẻ tự mình thoát ra rồi.” Trong ánh mắt của Lam Thiên Hạo còn có chút đồ ky lại ngưỡng mộ. Ánh mắt của Kiều Mộ Trạch nhìn anh một cái, rồi lại nhìn cô gái đáng yêu đang kéo Trang Noãn Noãn ở đó nói chuyện, Lam Thiên Hạo lập tức chặn ánh mắt của anh lại, trong mắt có chút lo lắng lắp lánh. Kiều Mộ Trạch chỉ đành cười cười: “Vẫn chưa có đột phá gì sao?” Lam Thiên Hạo có chút cười đau khổ, lắc lắc đầu. Mà Lam Sơ Niệm và Trang Noãn Noãn căn bản không có chú ý đến hai người đàn ông này đang nói cái gì. “Cậu lại viết bài hát mới sao? Tuyệt quá đi, mình sớm biết cậu có tài hoa ở mặt này mà.” Lam Sơ Niệm ca ngợi. “Chút nữa cậu giúp mình xem nhé!” “Được! Đi thôi! Lam Thiên Hạo đi vào, liền cởi bộ vest màu xám ở bên ngoài ra, hai người đàn ông xắn tay áo lên, chuẩn bị đi vào nhà bếp làm đồ ăn tối, mà hai cô gái rất hạnh phúc ngồi trên ghé sofa cùng nhau nói chuyện. “Hai em ngồi đi, bữa tối giao cho bọn anh.” Kiều Mộ Trạch nhìn Trang Noãn Noãn, Trang Noãn Noãn cảm động nhìn anh: “Vâng.” Hai người Kiều Mộ Trạch và Lam Thiên Hạo lúc trước ở nước ngoài cũng là bạn cùng phòng, vì vậy trong việc bếp núc Lam Thiên Hạo nấu ăn rất ngon. Ánh mắt của Lam Sơ Niệm cũng lén nhìn bóng lưng của anh cả trong phòng bếp, nhìn dáng vẻ anh khom người ở trong đó nghiêm túc thái rau với lúc anh làm việc, đều vô cùng đẹp trai như vậy! Lam Sơ Niệm thưởng thức xong lời bài hát mới của Trang Noãn Noãn, biểu thị cực kì tốt. “Rất có ý cảnh, nếu được phỏ nhạc, vậy nhát định là một ca khúc vô cùng đẹp.” “Cái này không gấp, bây giờ không phải chúng ta đang nghỉ ngơi sao, mình muốn tự phổ nhạc trước.” *ỪÙ! Ngày mai có buổi trả lời fan của chúng ta, cậu chuẩn bị mặc quần áo gì?” “Trong tủ của mình có một bộ váy, mình chuẩn bị mặc nó đi.” Trang Noãn Noãn nghĩ rồi nói. “Gần đây có liên lạc với nhóm Mạn Ni không?” “Không có, rất ít khi.” Trang Noãn Noãn lắc đầu. “Tiểu Thiền từng liên lạc với mình, nhưng không có gặp nhau, hình như hai người cậu ây đi du lịch nước ngoài cùng nhau, chắc là cũng trở về rồi.” Trang Noãn Noãn thở dài có chút khổ não nói: “Mình cảm thấy quan hệ giữa mình và các cậu ấy càng ngày càng cứng nhắc, mình không biết cứ như vậy, nhóm của chúng ta còn có thể đi xa đến đâu nữa.” Lam Sơ Niệm an ủi nói: “Cho dù có một ngày nhóm của chúng ta thật sự phải tan rã, đây cũng không phải lỗi của cậu, cậu đã đủ tủi thân rồi.” “Sơ Niệm, cậu nghĩ qua nếu nhóm của chúng ta không còn nữa thì cậu chuẩn bị làm gì không?” *Mình có lẽ vẫn sẽ ở trong giới âm nhạc thôi! Chỉ là lúc đó hai người chúng ta có thành tích thì chỉ có thể dựa vào thực lực của bản thân thôi, haizz, mình thật sự không muốn nhóm của chúng ta giải tán.” Lam Sơ Niệm mím môi, có chút buồn bã. Trang Noãn Noãn cũng không mong như vậy, chỉ là bây giờ quan hệ của cô với Diệp Mạn Ni và Lâm Thiền không tốt, cô cũng không biết nên làm như thế nào.

“Không phải, tôi và em của tôi cùng nhau đến, em ấy muốn gặp bạn gái của cậu là Trang Noãn Noãn, đúng lúc có thể ăn cùng nhau.”

 

“Chúng tôi đang ở siêu thị mua đồ, buổi tối về nhà nấu cơm, cậu dẫn em gái cậu cùng đến đó đi.

 

“Được, vậy chúng tôi đến nhà cậu ăn ké cơm.” Lam Thiên Hạo nói xong, tắt điện thoại.

 

Trang Noãn Noãn có chút căng thẳng hiếu kì hỏi: “Ai đến nhà anh ăn cơm vậy?”

 

“Là Lam Thiên Hạo, cậu ấy cũng dẫn em gái cậu ấy đến.”

 

“Sơ Niệm sao? Thật sao? Vậy tốt quá rồi.” Trang Noãn Noãn cũng vô cùng vui mừng.

 

Nói ra thì cũng máy hôm chưa gặp Lam Sơ Niệm rồi, đúng lúc có thể gặp mặt.

 

Hai người lại đi mua thêm máy đồ ăn rồi thanh toán đi về.

 

Hai người về biệt thự chưa được bao lâu, thì một chiếc xe thể thao màu xanh ngọc cực kì đẹp lái vào, Lam Sơ Niệm vừa vừa xuống xe, liền nhìn thấy Trang Noãn Noãn đang đứng đợi cô, hai bạn thân tốt lập tức dắt tay nhau rồi nói chuyện.

 

Mà hai người đàn ông lại chỉ cần một ánh mắt là đủ rồi, Lam Thiên Hạo vỗ vai của Kiều Mộ Trạch, ghé sát vào anh nói: “Mộ Trạch được đấy! Bây giờ bắt đầu làm người đàn ông nấu cơm cho gia đình rồi.”

 

Kiều Mộ Trạch nghe câu nói này, giương lông mày cười: “Đây có lẽ là một việc rất hạnh phúc.”

 

“Có thể nhìn ra, cậu đã rơi vào tình yêu không thẻ tự mình thoát ra rồi.” Trong ánh mắt của Lam Thiên Hạo còn có chút đồ ky lại ngưỡng mộ.

 

Ánh mắt của Kiều Mộ Trạch nhìn anh một cái, rồi lại nhìn cô gái đáng yêu đang kéo Trang Noãn Noãn ở đó nói chuyện, Lam Thiên Hạo lập tức chặn ánh mắt của anh lại, trong mắt có chút lo lắng lắp lánh.

 

Kiều Mộ Trạch chỉ đành cười cười: “Vẫn chưa có đột phá gì sao?”

 

Lam Thiên Hạo có chút cười đau khổ, lắc lắc đầu.

 

Mà Lam Sơ Niệm và Trang Noãn Noãn căn bản không có chú ý đến hai người đàn ông này đang nói cái gì.

 

“Cậu lại viết bài hát mới sao? Tuyệt quá đi, mình sớm biết cậu có tài hoa ở mặt này mà.” Lam Sơ Niệm ca ngợi.

 

“Chút nữa cậu giúp mình xem nhé!”

 

“Được! Đi thôi! Lam Thiên Hạo đi vào, liền cởi bộ vest màu xám ở bên ngoài ra, hai người đàn ông xắn tay áo lên, chuẩn bị đi vào nhà bếp làm đồ ăn tối, mà hai cô gái rất hạnh phúc ngồi trên ghé sofa cùng nhau nói chuyện.

 

“Hai em ngồi đi, bữa tối giao cho bọn anh.” Kiều Mộ Trạch nhìn Trang Noãn Noãn, Trang Noãn Noãn cảm động nhìn anh: “Vâng.”

 

Hai người Kiều Mộ Trạch và Lam Thiên Hạo lúc trước ở nước ngoài cũng là bạn cùng phòng, vì vậy trong việc bếp núc Lam Thiên Hạo nấu ăn rất ngon.

 

Ánh mắt của Lam Sơ Niệm cũng lén nhìn bóng lưng của anh cả trong phòng bếp, nhìn dáng vẻ anh khom người ở trong đó nghiêm túc thái rau với lúc anh làm việc, đều vô cùng đẹp trai như vậy!

 

Lam Sơ Niệm thưởng thức xong lời bài hát mới của Trang Noãn Noãn, biểu thị cực kì tốt.

 

“Rất có ý cảnh, nếu được phỏ nhạc, vậy nhát định là một ca khúc vô cùng đẹp.”

 

“Cái này không gấp, bây giờ không phải chúng ta đang nghỉ ngơi sao, mình muốn tự phổ nhạc trước.”

 

*ỪÙ! Ngày mai có buổi trả lời fan của chúng ta, cậu chuẩn bị mặc quần áo gì?”

 

“Trong tủ của mình có một bộ váy, mình chuẩn bị mặc nó đi.” Trang Noãn Noãn nghĩ rồi nói.

 

“Gần đây có liên lạc với nhóm Mạn Ni không?”

 

“Không có, rất ít khi.” Trang Noãn Noãn lắc đầu.

 

“Tiểu Thiền từng liên lạc với mình, nhưng không có gặp nhau, hình như hai người cậu ây đi du lịch nước ngoài cùng nhau, chắc là cũng trở về rồi.”

 

Trang Noãn Noãn thở dài có chút khổ não nói: “Mình cảm thấy quan hệ giữa mình và các cậu ấy càng ngày càng cứng nhắc, mình không biết cứ như vậy, nhóm của chúng ta còn có thể đi xa đến đâu nữa.”

 

Lam Sơ Niệm an ủi nói: “Cho dù có một ngày nhóm của chúng ta thật sự phải tan rã, đây cũng không phải lỗi của cậu, cậu đã đủ tủi thân rồi.”

 

“Sơ Niệm, cậu nghĩ qua nếu nhóm của chúng ta không còn nữa thì cậu chuẩn bị làm gì không?”

 

*Mình có lẽ vẫn sẽ ở trong giới âm nhạc thôi! Chỉ là lúc đó hai người chúng ta có thành tích thì chỉ có thể dựa vào thực lực của bản thân thôi, haizz, mình thật sự không muốn nhóm của chúng ta giải tán.” Lam Sơ Niệm mím môi, có chút buồn bã.

 

Trang Noãn Noãn cũng không mong như vậy, chỉ là bây giờ quan hệ của cô với Diệp Mạn Ni và Lâm Thiền không tốt, cô cũng không biết nên làm như thế nào.

Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… “Không phải, tôi và em của tôi cùng nhau đến, em ấy muốn gặp bạn gái của cậu là Trang Noãn Noãn, đúng lúc có thể ăn cùng nhau.” “Chúng tôi đang ở siêu thị mua đồ, buổi tối về nhà nấu cơm, cậu dẫn em gái cậu cùng đến đó đi. “Được, vậy chúng tôi đến nhà cậu ăn ké cơm.” Lam Thiên Hạo nói xong, tắt điện thoại. Trang Noãn Noãn có chút căng thẳng hiếu kì hỏi: “Ai đến nhà anh ăn cơm vậy?” “Là Lam Thiên Hạo, cậu ấy cũng dẫn em gái cậu ấy đến.” “Sơ Niệm sao? Thật sao? Vậy tốt quá rồi.” Trang Noãn Noãn cũng vô cùng vui mừng. Nói ra thì cũng máy hôm chưa gặp Lam Sơ Niệm rồi, đúng lúc có thể gặp mặt. Hai người lại đi mua thêm máy đồ ăn rồi thanh toán đi về. Hai người về biệt thự chưa được bao lâu, thì một chiếc xe thể thao màu xanh ngọc cực kì đẹp lái vào, Lam Sơ Niệm vừa vừa xuống xe, liền nhìn thấy Trang Noãn Noãn đang đứng đợi cô, hai bạn thân tốt lập tức dắt tay nhau rồi nói chuyện. Mà hai người đàn ông lại chỉ cần một ánh mắt là đủ rồi, Lam Thiên Hạo vỗ vai của Kiều Mộ Trạch, ghé sát vào anh nói: “Mộ Trạch được đấy! Bây giờ bắt đầu làm người đàn ông nấu cơm cho gia đình rồi.” Kiều Mộ Trạch nghe câu nói này, giương lông mày cười: “Đây có lẽ là một việc rất hạnh phúc.” “Có thể nhìn ra, cậu đã rơi vào tình yêu không thẻ tự mình thoát ra rồi.” Trong ánh mắt của Lam Thiên Hạo còn có chút đồ ky lại ngưỡng mộ. Ánh mắt của Kiều Mộ Trạch nhìn anh một cái, rồi lại nhìn cô gái đáng yêu đang kéo Trang Noãn Noãn ở đó nói chuyện, Lam Thiên Hạo lập tức chặn ánh mắt của anh lại, trong mắt có chút lo lắng lắp lánh. Kiều Mộ Trạch chỉ đành cười cười: “Vẫn chưa có đột phá gì sao?” Lam Thiên Hạo có chút cười đau khổ, lắc lắc đầu. Mà Lam Sơ Niệm và Trang Noãn Noãn căn bản không có chú ý đến hai người đàn ông này đang nói cái gì. “Cậu lại viết bài hát mới sao? Tuyệt quá đi, mình sớm biết cậu có tài hoa ở mặt này mà.” Lam Sơ Niệm ca ngợi. “Chút nữa cậu giúp mình xem nhé!” “Được! Đi thôi! Lam Thiên Hạo đi vào, liền cởi bộ vest màu xám ở bên ngoài ra, hai người đàn ông xắn tay áo lên, chuẩn bị đi vào nhà bếp làm đồ ăn tối, mà hai cô gái rất hạnh phúc ngồi trên ghé sofa cùng nhau nói chuyện. “Hai em ngồi đi, bữa tối giao cho bọn anh.” Kiều Mộ Trạch nhìn Trang Noãn Noãn, Trang Noãn Noãn cảm động nhìn anh: “Vâng.” Hai người Kiều Mộ Trạch và Lam Thiên Hạo lúc trước ở nước ngoài cũng là bạn cùng phòng, vì vậy trong việc bếp núc Lam Thiên Hạo nấu ăn rất ngon. Ánh mắt của Lam Sơ Niệm cũng lén nhìn bóng lưng của anh cả trong phòng bếp, nhìn dáng vẻ anh khom người ở trong đó nghiêm túc thái rau với lúc anh làm việc, đều vô cùng đẹp trai như vậy! Lam Sơ Niệm thưởng thức xong lời bài hát mới của Trang Noãn Noãn, biểu thị cực kì tốt. “Rất có ý cảnh, nếu được phỏ nhạc, vậy nhát định là một ca khúc vô cùng đẹp.” “Cái này không gấp, bây giờ không phải chúng ta đang nghỉ ngơi sao, mình muốn tự phổ nhạc trước.” *ỪÙ! Ngày mai có buổi trả lời fan của chúng ta, cậu chuẩn bị mặc quần áo gì?” “Trong tủ của mình có một bộ váy, mình chuẩn bị mặc nó đi.” Trang Noãn Noãn nghĩ rồi nói. “Gần đây có liên lạc với nhóm Mạn Ni không?” “Không có, rất ít khi.” Trang Noãn Noãn lắc đầu. “Tiểu Thiền từng liên lạc với mình, nhưng không có gặp nhau, hình như hai người cậu ây đi du lịch nước ngoài cùng nhau, chắc là cũng trở về rồi.” Trang Noãn Noãn thở dài có chút khổ não nói: “Mình cảm thấy quan hệ giữa mình và các cậu ấy càng ngày càng cứng nhắc, mình không biết cứ như vậy, nhóm của chúng ta còn có thể đi xa đến đâu nữa.” Lam Sơ Niệm an ủi nói: “Cho dù có một ngày nhóm của chúng ta thật sự phải tan rã, đây cũng không phải lỗi của cậu, cậu đã đủ tủi thân rồi.” “Sơ Niệm, cậu nghĩ qua nếu nhóm của chúng ta không còn nữa thì cậu chuẩn bị làm gì không?” *Mình có lẽ vẫn sẽ ở trong giới âm nhạc thôi! Chỉ là lúc đó hai người chúng ta có thành tích thì chỉ có thể dựa vào thực lực của bản thân thôi, haizz, mình thật sự không muốn nhóm của chúng ta giải tán.” Lam Sơ Niệm mím môi, có chút buồn bã. Trang Noãn Noãn cũng không mong như vậy, chỉ là bây giờ quan hệ của cô với Diệp Mạn Ni và Lâm Thiền không tốt, cô cũng không biết nên làm như thế nào.

Chương 1573