Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 8473

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Nói đến đây, nó dừng lại giây lát rồi mới nói tiếp: “Thiên Mệnh tỷ tỷ đã sắp chiều hư người rồi”.  Diệp Huyên im lặng hồi lâu mới cười bảo: “Ta hiểu rồi”.  Nói xong hắn nhìn kiếm Thanh Huyên trong tay, nhẹ nhàng nói: “Ta đã từng là một thể với Tiểu Hồn, nàng là ta, ta là nàng, nhưng nàng có thể mang Lưu Thệ Chi Lực của thời không Bạch Trú, còn cả lực lượng nghịch thời gian trong Tiểu Tháp ngươi nữa… Nếu vậy thì sao ta không thể?”  Tiểu Tháp trầm giọng: “Tiểu chủ, người đừng làm bừa, Tiểu Hồn là do Thiên Mệnh tỷ tỷ cải tạo, nhưng người không có!”  Diệp Huyên cười khẽ: “Thử xem”.  Dứt lời, hắn ra khỏi Tiểu Tháp đi ra bên ngoài, tiến vào thời không Bạch Trú, mà lần này hắn không dùng kiếm Thanh Huyên, vừa vào thời không Bạch Trú, cả người hắn đã trở nên già nua với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.  Diệp Huyên từ từ nhắm hai mắt lại, xoè tay ra, giây tiếp theo một lực lượng bí ẩn đột nhiên xuất hiện xung quanh hắn.  Lực lượng nghịch thời gian trong Tiểu Tháp!  Một nghịch một thuận.  Mà lần này hắn đều không dùng tới kiếm Thanh Huyên.  Hắn mặc cho hai loại lực lượng hoàn toàn khác nhau hoành hành trên người mình…  Khác với trước đây, hắn không chỉ đơn thuần sử dụng hai loại lực lượng, mà còn cảm nhận chúng một cách cẩn thận, tự mình trải nghiệm chúng, sau đó tìm ra sự cân bằng giữa hai lực lượng…  Trước đây hắn đã mượn hai loại lực lượng này, mà lần này điều hắn muốn làm là điều khiển chúng.  Hơn nữa lần này hắn không dùng kiếm Thanh Huyên nữa.  Muốn làm được điều này không phải điều đơn giản.  Khuôn mặt Diệp Huyên ngày càng già đi, không lâu sau tóc hắn đã bạc trắng, hơi thở mỏng manh yếu ớt…  Tiểu Tháp kinh hãi nói: “Tiểu chủ, người đừng liều mạng nữa! Mau dùng kiếm Thanh Huyên đi! Chúng ta không cố gắng nữa! Làm con ông cháu cha cũng không có gì không tốt… Người đừng doạ ta…”  Diệp Huyên mặc kệ Tiểu Tháp.  Tiểu Tháp vội nói: “Tiểu Hồn, mau giúp Tiểu chủ đi!”  Tiểu Hồn run rẩy nói: “Ta chỉ là một thanh kiếm thôi!”  “Mẹ kiếp!”  Tiểu Tháp: “…”  …Lúc này, Diệp Huyên đã già đến mức không thể miêu tả được, chẳng những thế, hắn gần như không có hơi thở.  Tuổi thọ đã không còn!  

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Nói đến đây, nó dừng lại giây lát rồi mới nói tiếp: “Thiên Mệnh tỷ tỷ đã sắp chiều hư người rồi”.  Diệp Huyên im lặng hồi lâu mới cười bảo: “Ta hiểu rồi”.  Nói xong hắn nhìn kiếm Thanh Huyên trong tay, nhẹ nhàng nói: “Ta đã từng là một thể với Tiểu Hồn, nàng là ta, ta là nàng, nhưng nàng có thể mang Lưu Thệ Chi Lực của thời không Bạch Trú, còn cả lực lượng nghịch thời gian trong Tiểu Tháp ngươi nữa… Nếu vậy thì sao ta không thể?”  Tiểu Tháp trầm giọng: “Tiểu chủ, người đừng làm bừa, Tiểu Hồn là do Thiên Mệnh tỷ tỷ cải tạo, nhưng người không có!”  Diệp Huyên cười khẽ: “Thử xem”.  Dứt lời, hắn ra khỏi Tiểu Tháp đi ra bên ngoài, tiến vào thời không Bạch Trú, mà lần này hắn không dùng kiếm Thanh Huyên, vừa vào thời không Bạch Trú, cả người hắn đã trở nên già nua với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.  Diệp Huyên từ từ nhắm hai mắt lại, xoè tay ra, giây tiếp theo một lực lượng bí ẩn đột nhiên xuất hiện xung quanh hắn.  Lực lượng nghịch thời gian trong Tiểu Tháp!  Một nghịch một thuận.  Mà lần này hắn đều không dùng tới kiếm Thanh Huyên.  Hắn mặc cho hai loại lực lượng hoàn toàn khác nhau hoành hành trên người mình…  Khác với trước đây, hắn không chỉ đơn thuần sử dụng hai loại lực lượng, mà còn cảm nhận chúng một cách cẩn thận, tự mình trải nghiệm chúng, sau đó tìm ra sự cân bằng giữa hai lực lượng…  Trước đây hắn đã mượn hai loại lực lượng này, mà lần này điều hắn muốn làm là điều khiển chúng.  Hơn nữa lần này hắn không dùng kiếm Thanh Huyên nữa.  Muốn làm được điều này không phải điều đơn giản.  Khuôn mặt Diệp Huyên ngày càng già đi, không lâu sau tóc hắn đã bạc trắng, hơi thở mỏng manh yếu ớt…  Tiểu Tháp kinh hãi nói: “Tiểu chủ, người đừng liều mạng nữa! Mau dùng kiếm Thanh Huyên đi! Chúng ta không cố gắng nữa! Làm con ông cháu cha cũng không có gì không tốt… Người đừng doạ ta…”  Diệp Huyên mặc kệ Tiểu Tháp.  Tiểu Tháp vội nói: “Tiểu Hồn, mau giúp Tiểu chủ đi!”  Tiểu Hồn run rẩy nói: “Ta chỉ là một thanh kiếm thôi!”  “Mẹ kiếp!”  Tiểu Tháp: “…”  …Lúc này, Diệp Huyên đã già đến mức không thể miêu tả được, chẳng những thế, hắn gần như không có hơi thở.  Tuổi thọ đã không còn!  

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Nói đến đây, nó dừng lại giây lát rồi mới nói tiếp: “Thiên Mệnh tỷ tỷ đã sắp chiều hư người rồi”.  Diệp Huyên im lặng hồi lâu mới cười bảo: “Ta hiểu rồi”.  Nói xong hắn nhìn kiếm Thanh Huyên trong tay, nhẹ nhàng nói: “Ta đã từng là một thể với Tiểu Hồn, nàng là ta, ta là nàng, nhưng nàng có thể mang Lưu Thệ Chi Lực của thời không Bạch Trú, còn cả lực lượng nghịch thời gian trong Tiểu Tháp ngươi nữa… Nếu vậy thì sao ta không thể?”  Tiểu Tháp trầm giọng: “Tiểu chủ, người đừng làm bừa, Tiểu Hồn là do Thiên Mệnh tỷ tỷ cải tạo, nhưng người không có!”  Diệp Huyên cười khẽ: “Thử xem”.  Dứt lời, hắn ra khỏi Tiểu Tháp đi ra bên ngoài, tiến vào thời không Bạch Trú, mà lần này hắn không dùng kiếm Thanh Huyên, vừa vào thời không Bạch Trú, cả người hắn đã trở nên già nua với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.  Diệp Huyên từ từ nhắm hai mắt lại, xoè tay ra, giây tiếp theo một lực lượng bí ẩn đột nhiên xuất hiện xung quanh hắn.  Lực lượng nghịch thời gian trong Tiểu Tháp!  Một nghịch một thuận.  Mà lần này hắn đều không dùng tới kiếm Thanh Huyên.  Hắn mặc cho hai loại lực lượng hoàn toàn khác nhau hoành hành trên người mình…  Khác với trước đây, hắn không chỉ đơn thuần sử dụng hai loại lực lượng, mà còn cảm nhận chúng một cách cẩn thận, tự mình trải nghiệm chúng, sau đó tìm ra sự cân bằng giữa hai lực lượng…  Trước đây hắn đã mượn hai loại lực lượng này, mà lần này điều hắn muốn làm là điều khiển chúng.  Hơn nữa lần này hắn không dùng kiếm Thanh Huyên nữa.  Muốn làm được điều này không phải điều đơn giản.  Khuôn mặt Diệp Huyên ngày càng già đi, không lâu sau tóc hắn đã bạc trắng, hơi thở mỏng manh yếu ớt…  Tiểu Tháp kinh hãi nói: “Tiểu chủ, người đừng liều mạng nữa! Mau dùng kiếm Thanh Huyên đi! Chúng ta không cố gắng nữa! Làm con ông cháu cha cũng không có gì không tốt… Người đừng doạ ta…”  Diệp Huyên mặc kệ Tiểu Tháp.  Tiểu Tháp vội nói: “Tiểu Hồn, mau giúp Tiểu chủ đi!”  Tiểu Hồn run rẩy nói: “Ta chỉ là một thanh kiếm thôi!”  “Mẹ kiếp!”  Tiểu Tháp: “…”  …Lúc này, Diệp Huyên đã già đến mức không thể miêu tả được, chẳng những thế, hắn gần như không có hơi thở.  Tuổi thọ đã không còn!  

Chương 8473