Thời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau…
Chương 1664
Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… Y Tư Nhã “vâng” một tiếng xong liền vươn tay mở cánh cửa nhỏ bên hông, ánh mắt có vài phần quyến rũ đùa giỡn anh: “Lam tiên sinh, mời vào!” Lam Thiên Hạo vươn tay ôm lấy Lam Sơ Niệm, ánh mắt Tư Nhã lập tức nỏi lên vẻ ghen tị, cô ta tò mò hỏi: “Lam tiên sinh, vị bên cạnh anh là ai vậy?” Lam Sơ Niệm nhìn cô ta, mím môi cười nói: “Tôi tên là Lam Sơ Niệm.” Y Tư Nhã rất ngạc nhiên, cô ta đã từng nghe đến cái tên này rồi, cô ta nhìn chằm chằm Lam Sơ Niệm quan sát tới lui, rồi ngạc nhiên hỏi: “Lam Sơ Niệm? Cô có phải là thành viên của nhóm nhạc nữ Lam Sơ Niệm đó không?” Lam Sơ Niệm gật đầu, nghĩ đến việc cô và cô ta có cùng huyết thống, cô cũng rất dịu dàng nói: “Đúng vậy, tôi đã từng là thành viên nhóm nhạc nữ.” Ánh mắt Y Tư Nhã sắc bén đánh giá Lam Sơ Niệm, nhìn dáng vẻ không trang điểm của cô, cô ta thầm nghĩ, Lam Sơ Niệm hoá ra cũng chỉ có vậy! Còn không đẹp bằng cô tai Y Cảnh Long cũng biết đến Lam Thiên Hạo, là một nhà kinh doanh có tiếng hàng đầu ở thành phó A, trong lòng ông biết rõ điều đó. Hơn nữa, cửa hàng trang sức xa xỉ dưới tên Lam Thiên Hạo còn nằm trong các trung tâm mua sắm lớn trên thế giới, bởi vậy, danh tiếng của tập đoàn trang sức Lam thị như sắm dậy. “Lam tiên sinh, xin chào, cậu đại giá quang lâm đến đây, mỗ vô cùng vinh dự!” Y Cảnh Long vô cùng khách khí nói. Lúc này, Lam Sơ Niệm tranh thủ lúc này, dùng đôi mắt ướt át nhìn về phía ba ruột của mình, xem ra ông sống rất tốt, dáng vẻ của ông vô cùng hiền lành nho nhã, quần áo chỉnh tề, ngay cả giọng nói của ông cũng rất từ ái dễ nghe. *“Y tiên sinh, hôm nay tôi tới đây là có một chuyện muốn nói với ông.” Nói xong, anh nhìn sang Lam Sơ Niệm ở bên cạnh. Mà lúc này Y Cảnh Long mới nhìn kỹ cô gái đứng bên cạnh anh. Khi ánh mắt ông rơi vào trên người của Lam Sơ: Niệm, rõ ràng sửng sót vài giây. *Y tiên sinh, ông có quen biết cô gái bên cạnh tôi không?” Lam Thiên Hạo nhìn thấu tâm tư của ông, không khỏi thăm dò hỏi một câu. Ánh mắt Y Cảnh Long nhìn đến trên mặt Lam Sơ Niệm, trong mắt ông hiện lên vài phần đau bu: Lam tiểu thư trông có chút giống với người vợ đã mắt của tôi.” Nói xong, ông cảm thấy như vậy đối với Lam Sơ Niệm không tốt, lập tức lại cười nói: “Xin lỗi Lam tiểu thư, tôi chỉ nhất thời cảm khái thôi.” Lam Sơ Niệm rất muốn lập tức nói ra sự thật, cô chớp chớp mắt kiềm lại ý muốn khóc, cô lắc đầu. Nhìn đôi mắt Lam Sơ Niệm đỏ bừng, Y Cảnh Long cũng có chút kinh ngạc. Ông vươn tay nói: “Mời vào trong ngồi!” Lam Thiên Hạo nói với Y Cảnh Long: “Y tiên sinh, có một chuyện tôi muốn nói riêng với ông.” Lam Thiên Hạo nghĩ thầm, Y Cảnh Long đã thành gia lập thất thêm lần nữa rồi, anh vẫn không rõ ông nghĩ như thế nào về sự tồn tại của Lam Sơ Niệm, bởi vậy, anh hi vọng ông là người đầu tiên biết được tin tức này, tạm thời che giấu nó với phu nhân hiện tại và con gái của ông. “Được! Chúng ta vào phòng làm việc của tôi đi!” Y Cảnh Long cũng cảm tháy khó hiểu trước chuyến thăm của Lam Thiên Hạo. Theo lý mà nói, ông chỉ là một nhà đầu tư, một công ty lớn như tập đoàn Lam thị lẽ ra không thể nào tìm đến ông được. Y Tư Nhã đi theo sau, cô ta cũng rất muốn được ở bên ba mình, dù sao thì hiện tại cô ta rất thích vị chủ tịch đẹp trai của tập đoàn Lam thị này, thậm chí cô ta còn có một loại xúc động muốn yêu đương với anh. “Ba, con cũng đi vào có được không?” Ánh mắt Y Tư Nhã cầu xin. Y Cảnh Long nói với cô ta: “Ba đang bàn chuyện công việc, con đi chơi trước đi.” Y Tư Nhã cắn đôi môi đỏ mọng, có chút không vừa ý. Cô nhìn Y Cảnh Long đưa hai người Lam Thiên Hạo lên lầu và đi vào phòng làm việc của ông, cô ta thực sự rất muốn đi vào cùng họ. Bước vào phòng làm việc của Y Cảnh Long, Lam Sơ Niệm đã không thể kiềm được sự kích động của mình nữa. Cô đan chặt hai tay lại, nhìn về hướng anh cả. Lam Thiên Hạo vươn tay ôm lấy vai cô, yên lặng an ủi cảm xúc của cô, sau đó anh dẫn cô ngồi xuống sofa. Ánh mắt của Y Cảnh Long vẫn đang chú ý đến khuôn mặt của Lam Sơ Niệm, như thể ông muốn tìm thấy bóng dáng của người vợ đã khuất từ khuôn mặt trẻ trung và xinh đẹp của cô, bởi vì thật sự chúng quá giống nhau. Hiếm khi ông gặp được một cô gái trông giống bà ấy như: vậy, ông nhát thời không thể che giáu nỗi nhớ của mình. “Lam tiên sinh, cậu tìm tôi có chuyện gì sao? “Y Cảnh Long tò mò về mục đích đến đây của anh. Lam Thiên Hạo gật đầu, anh và Lam Sơ Niệm nhìn nhau, sau đó anh nghiêm túc hỏi: “Y tiên sinh, có phải ông từng mắt đi một cô con gái không?” Y Cảnh Long kinh ngạc nhìn anh, chuyện này đã xảy ra cách đây 20 năm, cậu trai trẻ tuổi trước mặt làm sao biết được chứ?
Y Tư Nhã “vâng” một tiếng xong liền vươn tay mở cánh cửa nhỏ bên hông, ánh mắt có vài phần quyến rũ đùa giỡn anh: “Lam tiên sinh, mời vào!”
Lam Thiên Hạo vươn tay ôm lấy Lam Sơ Niệm, ánh mắt Tư Nhã lập tức nỏi lên vẻ ghen tị, cô ta tò mò hỏi: “Lam tiên sinh, vị bên cạnh anh là ai vậy?”
Lam Sơ Niệm nhìn cô ta, mím môi cười nói: “Tôi tên là Lam Sơ Niệm.”
Y Tư Nhã rất ngạc nhiên, cô ta đã từng nghe đến cái tên này rồi, cô ta nhìn chằm chằm Lam Sơ Niệm quan sát tới lui, rồi ngạc nhiên hỏi: “Lam Sơ Niệm? Cô có phải là thành viên của nhóm nhạc nữ Lam Sơ Niệm đó không?”
Lam Sơ Niệm gật đầu, nghĩ đến việc cô và cô ta có cùng huyết thống, cô cũng rất dịu dàng nói: “Đúng vậy, tôi đã từng là thành viên nhóm nhạc nữ.”
Ánh mắt Y Tư Nhã sắc bén đánh giá Lam Sơ Niệm, nhìn dáng vẻ không trang điểm của cô, cô ta thầm nghĩ, Lam Sơ Niệm hoá ra cũng chỉ có vậy! Còn không đẹp bằng cô tai Y Cảnh Long cũng biết đến Lam Thiên Hạo, là một nhà kinh doanh có tiếng hàng đầu ở thành phó A, trong lòng ông biết rõ điều đó.
Hơn nữa, cửa hàng trang sức xa xỉ dưới tên Lam Thiên Hạo còn nằm trong các trung tâm mua sắm lớn trên thế giới, bởi vậy, danh tiếng của tập đoàn trang sức Lam thị như sắm dậy.
“Lam tiên sinh, xin chào, cậu đại giá quang lâm đến đây, mỗ vô cùng vinh dự!” Y Cảnh Long vô cùng khách khí nói.
Lúc này, Lam Sơ Niệm tranh thủ lúc này, dùng đôi mắt ướt át nhìn về phía ba ruột của mình, xem ra ông sống rất tốt, dáng vẻ của ông vô cùng hiền lành nho nhã, quần áo chỉnh tề, ngay cả giọng nói của ông cũng rất từ ái dễ nghe.
*“Y tiên sinh, hôm nay tôi tới đây là có một chuyện muốn nói với ông.” Nói xong, anh nhìn sang Lam Sơ Niệm ở bên cạnh.
Mà lúc này Y Cảnh Long mới nhìn kỹ cô gái đứng bên cạnh anh. Khi ánh mắt ông rơi vào trên người của Lam Sơ: Niệm, rõ ràng sửng sót vài giây.
*Y tiên sinh, ông có quen biết cô gái bên cạnh tôi không?”
Lam Thiên Hạo nhìn thấu tâm tư của ông, không khỏi thăm dò hỏi một câu.
Ánh mắt Y Cảnh Long nhìn đến trên mặt Lam Sơ Niệm, trong mắt ông hiện lên vài phần đau bu: Lam tiểu thư trông có chút giống với người vợ đã mắt của tôi.” Nói xong, ông cảm thấy như vậy đối với Lam Sơ Niệm không tốt, lập tức lại cười nói: “Xin lỗi Lam tiểu thư, tôi chỉ nhất thời cảm khái thôi.”
Lam Sơ Niệm rất muốn lập tức nói ra sự thật, cô chớp chớp mắt kiềm lại ý muốn khóc, cô lắc đầu.
Nhìn đôi mắt Lam Sơ Niệm đỏ bừng, Y Cảnh Long cũng có chút kinh ngạc. Ông vươn tay nói: “Mời vào trong ngồi!”
Lam Thiên Hạo nói với Y Cảnh Long: “Y tiên sinh, có một chuyện tôi muốn nói riêng với ông.”
Lam Thiên Hạo nghĩ thầm, Y Cảnh Long đã thành gia lập thất thêm lần nữa rồi, anh vẫn không rõ ông nghĩ như thế nào về sự tồn tại của Lam Sơ Niệm, bởi vậy, anh hi vọng ông là người đầu tiên biết được tin tức này, tạm thời che giấu nó với phu nhân hiện tại và con gái của ông.
“Được! Chúng ta vào phòng làm việc của tôi đi!” Y Cảnh Long cũng cảm tháy khó hiểu trước chuyến thăm của Lam Thiên Hạo. Theo lý mà nói, ông chỉ là một nhà đầu tư, một công ty lớn như tập đoàn Lam thị lẽ ra không thể nào tìm đến ông được.
Y Tư Nhã đi theo sau, cô ta cũng rất muốn được ở bên ba mình, dù sao thì hiện tại cô ta rất thích vị chủ tịch đẹp trai của tập đoàn Lam thị này, thậm chí cô ta còn có một loại xúc động muốn yêu đương với anh.
“Ba, con cũng đi vào có được không?” Ánh mắt Y Tư Nhã cầu xin.
Y Cảnh Long nói với cô ta: “Ba đang bàn chuyện công việc, con đi chơi trước đi.”
Y Tư Nhã cắn đôi môi đỏ mọng, có chút không vừa ý. Cô nhìn Y Cảnh Long đưa hai người Lam Thiên Hạo lên lầu và đi vào phòng làm việc của ông, cô ta thực sự rất muốn đi vào cùng họ.
Bước vào phòng làm việc của Y Cảnh Long, Lam Sơ Niệm đã không thể kiềm được sự kích động của mình nữa. Cô đan chặt hai tay lại, nhìn về hướng anh cả.
Lam Thiên Hạo vươn tay ôm lấy vai cô, yên lặng an ủi cảm xúc của cô, sau đó anh dẫn cô ngồi xuống sofa.
Ánh mắt của Y Cảnh Long vẫn đang chú ý đến khuôn mặt của Lam Sơ Niệm, như thể ông muốn tìm thấy bóng dáng của người vợ đã khuất từ khuôn mặt trẻ trung và xinh đẹp của cô, bởi vì thật sự chúng quá giống nhau.
Hiếm khi ông gặp được một cô gái trông giống bà ấy như: vậy, ông nhát thời không thể che giáu nỗi nhớ của mình.
“Lam tiên sinh, cậu tìm tôi có chuyện gì sao? “Y Cảnh Long tò mò về mục đích đến đây của anh.
Lam Thiên Hạo gật đầu, anh và Lam Sơ Niệm nhìn nhau, sau đó anh nghiêm túc hỏi: “Y tiên sinh, có phải ông từng mắt đi một cô con gái không?”
Y Cảnh Long kinh ngạc nhìn anh, chuyện này đã xảy ra cách đây 20 năm, cậu trai trẻ tuổi trước mặt làm sao biết được chứ?
Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… Y Tư Nhã “vâng” một tiếng xong liền vươn tay mở cánh cửa nhỏ bên hông, ánh mắt có vài phần quyến rũ đùa giỡn anh: “Lam tiên sinh, mời vào!” Lam Thiên Hạo vươn tay ôm lấy Lam Sơ Niệm, ánh mắt Tư Nhã lập tức nỏi lên vẻ ghen tị, cô ta tò mò hỏi: “Lam tiên sinh, vị bên cạnh anh là ai vậy?” Lam Sơ Niệm nhìn cô ta, mím môi cười nói: “Tôi tên là Lam Sơ Niệm.” Y Tư Nhã rất ngạc nhiên, cô ta đã từng nghe đến cái tên này rồi, cô ta nhìn chằm chằm Lam Sơ Niệm quan sát tới lui, rồi ngạc nhiên hỏi: “Lam Sơ Niệm? Cô có phải là thành viên của nhóm nhạc nữ Lam Sơ Niệm đó không?” Lam Sơ Niệm gật đầu, nghĩ đến việc cô và cô ta có cùng huyết thống, cô cũng rất dịu dàng nói: “Đúng vậy, tôi đã từng là thành viên nhóm nhạc nữ.” Ánh mắt Y Tư Nhã sắc bén đánh giá Lam Sơ Niệm, nhìn dáng vẻ không trang điểm của cô, cô ta thầm nghĩ, Lam Sơ Niệm hoá ra cũng chỉ có vậy! Còn không đẹp bằng cô tai Y Cảnh Long cũng biết đến Lam Thiên Hạo, là một nhà kinh doanh có tiếng hàng đầu ở thành phó A, trong lòng ông biết rõ điều đó. Hơn nữa, cửa hàng trang sức xa xỉ dưới tên Lam Thiên Hạo còn nằm trong các trung tâm mua sắm lớn trên thế giới, bởi vậy, danh tiếng của tập đoàn trang sức Lam thị như sắm dậy. “Lam tiên sinh, xin chào, cậu đại giá quang lâm đến đây, mỗ vô cùng vinh dự!” Y Cảnh Long vô cùng khách khí nói. Lúc này, Lam Sơ Niệm tranh thủ lúc này, dùng đôi mắt ướt át nhìn về phía ba ruột của mình, xem ra ông sống rất tốt, dáng vẻ của ông vô cùng hiền lành nho nhã, quần áo chỉnh tề, ngay cả giọng nói của ông cũng rất từ ái dễ nghe. *“Y tiên sinh, hôm nay tôi tới đây là có một chuyện muốn nói với ông.” Nói xong, anh nhìn sang Lam Sơ Niệm ở bên cạnh. Mà lúc này Y Cảnh Long mới nhìn kỹ cô gái đứng bên cạnh anh. Khi ánh mắt ông rơi vào trên người của Lam Sơ: Niệm, rõ ràng sửng sót vài giây. *Y tiên sinh, ông có quen biết cô gái bên cạnh tôi không?” Lam Thiên Hạo nhìn thấu tâm tư của ông, không khỏi thăm dò hỏi một câu. Ánh mắt Y Cảnh Long nhìn đến trên mặt Lam Sơ Niệm, trong mắt ông hiện lên vài phần đau bu: Lam tiểu thư trông có chút giống với người vợ đã mắt của tôi.” Nói xong, ông cảm thấy như vậy đối với Lam Sơ Niệm không tốt, lập tức lại cười nói: “Xin lỗi Lam tiểu thư, tôi chỉ nhất thời cảm khái thôi.” Lam Sơ Niệm rất muốn lập tức nói ra sự thật, cô chớp chớp mắt kiềm lại ý muốn khóc, cô lắc đầu. Nhìn đôi mắt Lam Sơ Niệm đỏ bừng, Y Cảnh Long cũng có chút kinh ngạc. Ông vươn tay nói: “Mời vào trong ngồi!” Lam Thiên Hạo nói với Y Cảnh Long: “Y tiên sinh, có một chuyện tôi muốn nói riêng với ông.” Lam Thiên Hạo nghĩ thầm, Y Cảnh Long đã thành gia lập thất thêm lần nữa rồi, anh vẫn không rõ ông nghĩ như thế nào về sự tồn tại của Lam Sơ Niệm, bởi vậy, anh hi vọng ông là người đầu tiên biết được tin tức này, tạm thời che giấu nó với phu nhân hiện tại và con gái của ông. “Được! Chúng ta vào phòng làm việc của tôi đi!” Y Cảnh Long cũng cảm tháy khó hiểu trước chuyến thăm của Lam Thiên Hạo. Theo lý mà nói, ông chỉ là một nhà đầu tư, một công ty lớn như tập đoàn Lam thị lẽ ra không thể nào tìm đến ông được. Y Tư Nhã đi theo sau, cô ta cũng rất muốn được ở bên ba mình, dù sao thì hiện tại cô ta rất thích vị chủ tịch đẹp trai của tập đoàn Lam thị này, thậm chí cô ta còn có một loại xúc động muốn yêu đương với anh. “Ba, con cũng đi vào có được không?” Ánh mắt Y Tư Nhã cầu xin. Y Cảnh Long nói với cô ta: “Ba đang bàn chuyện công việc, con đi chơi trước đi.” Y Tư Nhã cắn đôi môi đỏ mọng, có chút không vừa ý. Cô nhìn Y Cảnh Long đưa hai người Lam Thiên Hạo lên lầu và đi vào phòng làm việc của ông, cô ta thực sự rất muốn đi vào cùng họ. Bước vào phòng làm việc của Y Cảnh Long, Lam Sơ Niệm đã không thể kiềm được sự kích động của mình nữa. Cô đan chặt hai tay lại, nhìn về hướng anh cả. Lam Thiên Hạo vươn tay ôm lấy vai cô, yên lặng an ủi cảm xúc của cô, sau đó anh dẫn cô ngồi xuống sofa. Ánh mắt của Y Cảnh Long vẫn đang chú ý đến khuôn mặt của Lam Sơ Niệm, như thể ông muốn tìm thấy bóng dáng của người vợ đã khuất từ khuôn mặt trẻ trung và xinh đẹp của cô, bởi vì thật sự chúng quá giống nhau. Hiếm khi ông gặp được một cô gái trông giống bà ấy như: vậy, ông nhát thời không thể che giáu nỗi nhớ của mình. “Lam tiên sinh, cậu tìm tôi có chuyện gì sao? “Y Cảnh Long tò mò về mục đích đến đây của anh. Lam Thiên Hạo gật đầu, anh và Lam Sơ Niệm nhìn nhau, sau đó anh nghiêm túc hỏi: “Y tiên sinh, có phải ông từng mắt đi một cô con gái không?” Y Cảnh Long kinh ngạc nhìn anh, chuyện này đã xảy ra cách đây 20 năm, cậu trai trẻ tuổi trước mặt làm sao biết được chứ?