Thời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau…
Chương 1869
Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… Tâm trạng Hình Nhất Phàm rất tốt, nói chung là được người phụ nữ mình thích ngưỡng vọng là một niềm vui không mua được. “Vê thành phô đã mười giờ rôi, em còn muôn đi bar sao?”Hình Nhất Phàm nói với cô. Đêm nay Bạch Hạ không cam tâm cứ về nhà ngủ như vậy, cô quay đầu hỏi: “Nếu anh còn tình nguyện đưa em đi, đương nhiên em đồng ý.” “Được, vậy đi thôi.” Hình Nhất Phàm đáp một câu. Tất nhiên cô muốn đi, anh sẽ đưa cô đi. Đi vào trong thành phó, xe của Hình Nhất Phàm đi tới một quán bar anh hay ghé. Dừng xe trước bar. Tối nay chỗ này rất nhiều khách, có vẻ rất sôi nỗi, trong không khí tản mát một cảm xúc mãnh liệt, hỗn hợp với mùi vị hóc môn. Đây là thiên đường của nam thanh nữ tú, ở đây dường như mọi người đều kích phát dục vọng sâu trong nội tâm, muốn phát tiết mạnh mẽ. bạch Hạ có hơi lo lắng nuốt nước bọt, quán bar đấy! Cô đi tới lần đầu, mặc dù trước đây có đi ngang qua, nhưng cô đều thấy chỗ này thật bí ẩn. Bây giờ, cô cũng có cơ hội đi vào rồi, ngay lúc cô nghĩ linh tinh, Hình Nhất Phàm đưa tay dắt cô, ngăn cô bị người ta đụng chạm. Trong sảnh lớn quán bar, nhạc nhẽo ầm ầm, tiết tấu đầy cảm giác mạnh mẽ, dường như vừa đi vào là muốn lắc luwngay. Máu toàn thân Bạch Hạ đã tăng lên, cô thấy những cô gái mặc đẹp đẽ, trang điểm dày, quần áo gợi cảm, ngồi đó cười nói bên cạnh đàn ông, vô cùng buông thả. bạch Hạ chỉ tò mò, cô cũng đánh giá đám đàn ông kia. Người nào cũng ăn mặc chỉnh tề, đàng hoàng chải chuốt, trở thành tay thợ săn tốt nhất trong quán bar, đến để săn cuộc hẹn. Bạch Hạ bị Hình Nhất Phàm dẫn tới một chỗ, đây là phòng vip cao cấp trên tầng hai, cũng không tệ, có thể tháy được chỗ sàn nhảy, chỗ đó giờ đang có rất nhiều cô gái ăn mặc ít ỏi, nhảy vũ điệu khiêu gợi mê người. Động tác trêu người, Bạch Hạ cũng ngại cả nhìn. Cô đột nhiên nhìn người đàn ông đối diện, phát hiện ánh mắt của Hình Nhất Phàm cũng không đặt trên mấy cô gái đó, anh đang xem nhân viên phục vụ đốt rượu. Bạch Hạ không khỏi nghĩ thầm, người đàn ông như anh, nhìn thầy người con gái mê hồn ở dưới, có nghĩ gì không? lẽ nào anh không hề bị lay động sao? Bạch Hạ nhìn những cô gái kia, những ánh sáng trong mắt họ, cô không thể nào làm được. Đầy sự mê hoặc. Bạch Hạ phát hiện, hứng thú lớn nhát lúc này của cô là có thể khai phá Hình Nhất Phàm, để xem ánh nhìn thấy cảnh này sẽ có tâm trạng gì. Dù sao anh là người đàn ông giàu như vậy, anh muốn phụ nữ thế nào mà không có? chỉ cần anh ngoắc tay, một đống phụ nữ đều lao tới rồi. Bạch Hạ cũng lấy làm lạ, sao lúc này trong lòng cô lại xuất hiện một cảm giác khó chịu. Hình Nhát Phàm bình thường đều tới mấy chỗ như thế này à? Chỗ này đâu đâu cũng là gái đẹp, những cô gái kia vừa chủ động lại nhiệt tình, liệu anh có từng có cảm xúc mãnh liệt với mấy cô ở đây chưa? Hình Nhất Phàm gọi đồ xong, ánh mắt anh đột nhiên thấy Bạch hạ ở đối diện chống cằm, đôi mắt nhìn anh có hơi sắc bén. Hình Nhất Phàm hiếm khi thấy ánh mắt cô như vậy, anh không khỏi khoanh tay híp mắt nhìn cô. Bởi vì nhạc ở đây quá to, nói chuyện phải ghé sát mới nói được. Bạch Hạ đột nhiên đứng dậy, cô đi tới bên cạnh ghế sa long của Hình Nhất Phàm, ngồi bên cạnh anh. Hình Nhất Phàm biết cô chắc chắn có điều muốn hỏi, anh rửa tai lắng nghe. Bạch Hạ ghé sát tai anh hỏi: “Ừm, anh thấy máy cô gái nhảy dưới kia có đẹp không?” Hình Nhất Phàm hơi ngạc nhiên, ánh mắt anh lướt qua những cô gái ở trên đài, rất nhanh chóng sát lại gần cô: “Không thể nào so sánh với em được.” Bạch Hạ nghe xong, tuy trong lòng vui vẻ thế nhưng cô cảm tháy lúc này Hình Nhất Phàm đang có lấy lòng cô, cô híp mắt, lập tức sát lại hỏi anh: “Có phải anh hay tới đây không?” Hình Nhất Phàm không khỏi run người, dường như nguy hiểm giống bị vợ tra hỏi vậy. Có điều anh cũng không lừa cô, anh nghiêng người bảo: “Bình thường sẽ tới đây với bạn bè đôi lát, chỉ uống rượu thôi.” Đôi mắt của Bạch Hạ nhìn anh cảnh giác, rõ ràng không quá tin!
Tâm trạng Hình Nhất Phàm rất tốt, nói chung là được người phụ nữ mình thích ngưỡng vọng là một niềm vui không mua được.
“Vê thành phô đã mười giờ rôi, em còn muôn đi bar sao?”Hình Nhất Phàm nói với cô.
Đêm nay Bạch Hạ không cam tâm cứ về nhà ngủ như vậy, cô quay đầu hỏi: “Nếu anh còn tình nguyện đưa em đi, đương nhiên em đồng ý.”
“Được, vậy đi thôi.” Hình Nhất Phàm đáp một câu.
Tất nhiên cô muốn đi, anh sẽ đưa cô đi.
Đi vào trong thành phó, xe của Hình Nhất Phàm đi tới một quán bar anh hay ghé.
Dừng xe trước bar. Tối nay chỗ này rất nhiều khách, có vẻ rất sôi nỗi, trong không khí tản mát một cảm xúc mãnh liệt, hỗn hợp với mùi vị hóc môn.
Đây là thiên đường của nam thanh nữ tú, ở đây dường như mọi người đều kích phát dục vọng sâu trong nội tâm, muốn phát tiết mạnh mẽ.
bạch Hạ có hơi lo lắng nuốt nước bọt, quán bar đấy! Cô đi tới lần đầu, mặc dù trước đây có đi ngang qua, nhưng cô đều thấy chỗ này thật bí ẩn.
Bây giờ, cô cũng có cơ hội đi vào rồi, ngay lúc cô nghĩ linh tinh, Hình Nhất Phàm đưa tay dắt cô, ngăn cô bị người ta đụng chạm.
Trong sảnh lớn quán bar, nhạc nhẽo ầm ầm, tiết tấu đầy cảm giác mạnh mẽ, dường như vừa đi vào là muốn lắc luwngay.
Máu toàn thân Bạch Hạ đã tăng lên, cô thấy những cô gái mặc đẹp đẽ, trang điểm dày, quần áo gợi cảm, ngồi đó cười nói bên cạnh đàn ông, vô cùng buông thả.
bạch Hạ chỉ tò mò, cô cũng đánh giá đám đàn ông kia.
Người nào cũng ăn mặc chỉnh tề, đàng hoàng chải chuốt, trở thành tay thợ săn tốt nhất trong quán bar, đến để săn cuộc hẹn.
Bạch Hạ bị Hình Nhất Phàm dẫn tới một chỗ, đây là phòng vip cao cấp trên tầng hai, cũng không tệ, có thể tháy được chỗ sàn nhảy, chỗ đó giờ đang có rất nhiều cô gái ăn mặc ít ỏi, nhảy vũ điệu khiêu gợi mê người.
Động tác trêu người, Bạch Hạ cũng ngại cả nhìn.
Cô đột nhiên nhìn người đàn ông đối diện, phát hiện ánh mắt của Hình Nhất Phàm cũng không đặt trên mấy cô gái đó, anh đang xem nhân viên phục vụ đốt rượu.
Bạch Hạ không khỏi nghĩ thầm, người đàn ông như anh, nhìn thầy người con gái mê hồn ở dưới, có nghĩ gì không? lẽ nào anh không hề bị lay động sao?
Bạch Hạ nhìn những cô gái kia, những ánh sáng trong mắt họ, cô không thể nào làm được. Đầy sự mê hoặc.
Bạch Hạ phát hiện, hứng thú lớn nhát lúc này của cô là có thể khai phá Hình Nhất Phàm, để xem ánh nhìn thấy cảnh này sẽ có tâm trạng gì.
Dù sao anh là người đàn ông giàu như vậy, anh muốn phụ nữ thế nào mà không có? chỉ cần anh ngoắc tay, một đống phụ nữ đều lao tới rồi.
Bạch Hạ cũng lấy làm lạ, sao lúc này trong lòng cô lại xuất hiện một cảm giác khó chịu. Hình Nhát Phàm bình thường đều tới mấy chỗ như thế này à?
Chỗ này đâu đâu cũng là gái đẹp, những cô gái kia vừa chủ động lại nhiệt tình, liệu anh có từng có cảm xúc mãnh liệt với mấy cô ở đây chưa?
Hình Nhất Phàm gọi đồ xong, ánh mắt anh đột nhiên thấy Bạch hạ ở đối diện chống cằm, đôi mắt nhìn anh có hơi sắc bén.
Hình Nhất Phàm hiếm khi thấy ánh mắt cô như vậy, anh không khỏi khoanh tay híp mắt nhìn cô.
Bởi vì nhạc ở đây quá to, nói chuyện phải ghé sát mới nói được.
Bạch Hạ đột nhiên đứng dậy, cô đi tới bên cạnh ghế sa long của Hình Nhất Phàm, ngồi bên cạnh anh.
Hình Nhất Phàm biết cô chắc chắn có điều muốn hỏi, anh rửa tai lắng nghe.
Bạch Hạ ghé sát tai anh hỏi: “Ừm, anh thấy máy cô gái nhảy dưới kia có đẹp không?”
Hình Nhất Phàm hơi ngạc nhiên, ánh mắt anh lướt qua những cô gái ở trên đài, rất nhanh chóng sát lại gần cô: “Không thể nào so sánh với em được.”
Bạch Hạ nghe xong, tuy trong lòng vui vẻ thế nhưng cô cảm tháy lúc này Hình Nhất Phàm đang có lấy lòng cô, cô híp mắt, lập tức sát lại hỏi anh: “Có phải anh hay tới đây không?”
Hình Nhất Phàm không khỏi run người, dường như nguy hiểm giống bị vợ tra hỏi vậy. Có điều anh cũng không lừa cô, anh nghiêng người bảo: “Bình thường sẽ tới đây với bạn bè đôi lát, chỉ uống rượu thôi.”
Đôi mắt của Bạch Hạ nhìn anh cảnh giác, rõ ràng không quá tin!
Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… Tâm trạng Hình Nhất Phàm rất tốt, nói chung là được người phụ nữ mình thích ngưỡng vọng là một niềm vui không mua được. “Vê thành phô đã mười giờ rôi, em còn muôn đi bar sao?”Hình Nhất Phàm nói với cô. Đêm nay Bạch Hạ không cam tâm cứ về nhà ngủ như vậy, cô quay đầu hỏi: “Nếu anh còn tình nguyện đưa em đi, đương nhiên em đồng ý.” “Được, vậy đi thôi.” Hình Nhất Phàm đáp một câu. Tất nhiên cô muốn đi, anh sẽ đưa cô đi. Đi vào trong thành phó, xe của Hình Nhất Phàm đi tới một quán bar anh hay ghé. Dừng xe trước bar. Tối nay chỗ này rất nhiều khách, có vẻ rất sôi nỗi, trong không khí tản mát một cảm xúc mãnh liệt, hỗn hợp với mùi vị hóc môn. Đây là thiên đường của nam thanh nữ tú, ở đây dường như mọi người đều kích phát dục vọng sâu trong nội tâm, muốn phát tiết mạnh mẽ. bạch Hạ có hơi lo lắng nuốt nước bọt, quán bar đấy! Cô đi tới lần đầu, mặc dù trước đây có đi ngang qua, nhưng cô đều thấy chỗ này thật bí ẩn. Bây giờ, cô cũng có cơ hội đi vào rồi, ngay lúc cô nghĩ linh tinh, Hình Nhất Phàm đưa tay dắt cô, ngăn cô bị người ta đụng chạm. Trong sảnh lớn quán bar, nhạc nhẽo ầm ầm, tiết tấu đầy cảm giác mạnh mẽ, dường như vừa đi vào là muốn lắc luwngay. Máu toàn thân Bạch Hạ đã tăng lên, cô thấy những cô gái mặc đẹp đẽ, trang điểm dày, quần áo gợi cảm, ngồi đó cười nói bên cạnh đàn ông, vô cùng buông thả. bạch Hạ chỉ tò mò, cô cũng đánh giá đám đàn ông kia. Người nào cũng ăn mặc chỉnh tề, đàng hoàng chải chuốt, trở thành tay thợ săn tốt nhất trong quán bar, đến để săn cuộc hẹn. Bạch Hạ bị Hình Nhất Phàm dẫn tới một chỗ, đây là phòng vip cao cấp trên tầng hai, cũng không tệ, có thể tháy được chỗ sàn nhảy, chỗ đó giờ đang có rất nhiều cô gái ăn mặc ít ỏi, nhảy vũ điệu khiêu gợi mê người. Động tác trêu người, Bạch Hạ cũng ngại cả nhìn. Cô đột nhiên nhìn người đàn ông đối diện, phát hiện ánh mắt của Hình Nhất Phàm cũng không đặt trên mấy cô gái đó, anh đang xem nhân viên phục vụ đốt rượu. Bạch Hạ không khỏi nghĩ thầm, người đàn ông như anh, nhìn thầy người con gái mê hồn ở dưới, có nghĩ gì không? lẽ nào anh không hề bị lay động sao? Bạch Hạ nhìn những cô gái kia, những ánh sáng trong mắt họ, cô không thể nào làm được. Đầy sự mê hoặc. Bạch Hạ phát hiện, hứng thú lớn nhát lúc này của cô là có thể khai phá Hình Nhất Phàm, để xem ánh nhìn thấy cảnh này sẽ có tâm trạng gì. Dù sao anh là người đàn ông giàu như vậy, anh muốn phụ nữ thế nào mà không có? chỉ cần anh ngoắc tay, một đống phụ nữ đều lao tới rồi. Bạch Hạ cũng lấy làm lạ, sao lúc này trong lòng cô lại xuất hiện một cảm giác khó chịu. Hình Nhát Phàm bình thường đều tới mấy chỗ như thế này à? Chỗ này đâu đâu cũng là gái đẹp, những cô gái kia vừa chủ động lại nhiệt tình, liệu anh có từng có cảm xúc mãnh liệt với mấy cô ở đây chưa? Hình Nhất Phàm gọi đồ xong, ánh mắt anh đột nhiên thấy Bạch hạ ở đối diện chống cằm, đôi mắt nhìn anh có hơi sắc bén. Hình Nhất Phàm hiếm khi thấy ánh mắt cô như vậy, anh không khỏi khoanh tay híp mắt nhìn cô. Bởi vì nhạc ở đây quá to, nói chuyện phải ghé sát mới nói được. Bạch Hạ đột nhiên đứng dậy, cô đi tới bên cạnh ghế sa long của Hình Nhất Phàm, ngồi bên cạnh anh. Hình Nhất Phàm biết cô chắc chắn có điều muốn hỏi, anh rửa tai lắng nghe. Bạch Hạ ghé sát tai anh hỏi: “Ừm, anh thấy máy cô gái nhảy dưới kia có đẹp không?” Hình Nhất Phàm hơi ngạc nhiên, ánh mắt anh lướt qua những cô gái ở trên đài, rất nhanh chóng sát lại gần cô: “Không thể nào so sánh với em được.” Bạch Hạ nghe xong, tuy trong lòng vui vẻ thế nhưng cô cảm tháy lúc này Hình Nhất Phàm đang có lấy lòng cô, cô híp mắt, lập tức sát lại hỏi anh: “Có phải anh hay tới đây không?” Hình Nhất Phàm không khỏi run người, dường như nguy hiểm giống bị vợ tra hỏi vậy. Có điều anh cũng không lừa cô, anh nghiêng người bảo: “Bình thường sẽ tới đây với bạn bè đôi lát, chỉ uống rượu thôi.” Đôi mắt của Bạch Hạ nhìn anh cảnh giác, rõ ràng không quá tin!