Thời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau…
Chương 1871
Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… Hình Nhất Phàm lúc này mới hài lòng lau môi mỏng: “Ngủ ngon, nhớ phải nhớ tôi.” Nói xong, anh đẩy cửa đi vào trước, Bạch Hạ tức tối vài giây, cũng đẩy cửa đi vào, cô vội đi tắm rồi đi ngủ. Trong quán bar, ở trong một phòng bao khác còn có máy người, bên trong đám người này, Lam Thiên Thần có hơi bực tức, đêm nay là giáng sinh, anh và vài công tử nhà giàu khác ra ngoài uống rượu. “Hình Nhất Phàm dạo này không tháy vậy, đi đâu thé?” Có một người anh em tới hỏi. Lam Thiên Thần không nhắc tới thì thôi, nói ra thì có hơi tức giận bảo: “Ai biết cậu ấy đi đâu, có lẽ là trọng sắc khinh bạn rồi.” “Ha ha, cậu bảo Hình Nhất Phàm sẽ trọng sắc khinh bạn? Tôi thấy có vẻ không phải. Cậu ta không có hứng thú với đàn bà.” “Đúng vậy, tôi quen cậu ta bao năm, còn chưa thấy cậu ta nắm tay gái.” “Đáng hận là xung quanh cậu ta suốt ngày có gái đẹp vây quanh, nhưng đừng hòng lay động cậu ta.” Nhất thời nhắc tới Hình Nhất Phàm, cả phòng bao đã thành đại hội ném đá. Lam Thiên Thần bỗng thấy vô vị bảo: “Thôi đi, tôi đi trước, mai còn có họp.” “Này Thiên Thần, rút vậy hả? Mới 12 giờ mà.” Lam Thiên Thần không giống họ, anh và Hình Nhất Phàm mới là cùng một loại người. Còn với họ chẳng qua là rảnh, với lại quen lâu rồi nên mới tụ tập thôi. “Mọi người uống tiếp đi, đêm nay tôi mời.” Lam Thiên Thần cầm áo khoác kaki của mình. “Này, thế là qua loa lắm đấy.” “Được thôi, chúng ta uống cho cậu ta phá sản, mai đưa hóa đơn cho cậu ta.” Lam Thiên Thần lập tức vung tay: “Không vấn đề.” Nói xong, anh đi ra cửa, để lại đám bạn tiếp tục uống. Lam Thiên Thần cũng uống rượu, cũng có say nhưng chưa say ghê lắm. Anh cầm điện thoại di động gọi cho tài xế: “Tôi ra ngoài rồi, tới cửa chờ tôi.” “Vâng, Nhị thiếu.” tài xé đáp lời. Bóng dáng tao nhã của Lam Thiên Thần bước xuống, cả người anh tỏa ra một khí chất ôn hòa, ngay cả ngoại hình cũng là dáng vẻ ấm áp mà phụ nữ thích nhát. “Anh đẹp trai, mời anh một ly nhé.” Có một cô gái lập tức. xuất hiện, muốn giữ anh lại. Lam Thiên Thần nở nụ cười lễ phép, từ chối: “Thật xin lỗi, không tiện.” “Anh đẹp trai, uống một chén thôi. Anh đẹp trai quá đi.” Người phụ nữ này hơi say rồi, ánh mắt mê man. Lam Thiên Thần nghiêng người lách khỏi cô ta, người phụ nữ kia thất vọng nhìn anh. Lam Thiên Thần tới cửa quán bar, đã thấy tài xế của mình đứng ở cửa chính, anh cất bước đi tới, đúng lúc này cơ thể Lam Thiên Thần bị đẩy một cái, anh lập tức đứng vững quay lại xem, trông thấy. một cô gái đang chạy như điên về phía bên đường ở bên cạnh anh. Người phụ nữ này tóc xoăn lọn to, dáng người cao gây, mà cô cũng không hề khách sáo nôn ra. Lam Thiên Thần không khỏi lắc đầu một cái, anh vốn không thích loại phụ nữ uống rượu này, huống chỉ, phụ nữ đi vào đây, có bao nhiêu người tử tế? Tuy rằng anh tới đây giải trí, thế nhưng tuyệt đối không chạm vào người phụ nữ nào ở đây, chỉ muốn giữ khoảng cách. Bởi vì người phụ nữ này đi tới gần xe anh, anh chỉ có thể vòng một đường, ngồi lên ở bên còn lại, ngồi vào xe mình. Đúng lúc này, cửa xe mở ra, người phụ nữ kia cũng ngồi lên. Cô có vẻ say tới độ không rõ ràng rồi, nhìn tài xế đằng trước bảo: “Lái xe.” Lam Thiên Thần nhìn cô hơi ngạc nhiên, híp mắt hỏi: “Cô à, không phải cô lên nhằm xe rồi sao?” Lúc này, cô gái gợi cảm tóc xoăn dài kia cũng run lên, gương mặt thanh nhã quay về phía anh, ánh mắt cũng nhìn anh: “Anh gọi tôi là gì? cô?” Chỉ thấy khuôn mặt cô xinh xắn, ngũ quan mê người, còn có một nét đẹp không rõ tuổi tác, ánh mắt của cô thậm chí có một nét sắc bén. Lam Thiên Thần hơi run, anh chẳng thể làm gì hơn ngoài nói tử tế: “Không phải cô lên nhầm xe à?” Người phụ nữ ra vẻ mặc kệ, cô mệt mỏi dựa lên xe: “Làm ơn đưa tôi vê.”
Hình Nhất Phàm lúc này mới hài lòng lau môi mỏng: “Ngủ ngon, nhớ phải nhớ tôi.”
Nói xong, anh đẩy cửa đi vào trước, Bạch Hạ tức tối vài giây, cũng đẩy cửa đi vào, cô vội đi tắm rồi đi ngủ.
Trong quán bar, ở trong một phòng bao khác còn có máy người, bên trong đám người này, Lam Thiên Thần có hơi bực tức, đêm nay là giáng sinh, anh và vài công tử nhà giàu khác ra ngoài uống rượu.
“Hình Nhất Phàm dạo này không tháy vậy, đi đâu thé?” Có một người anh em tới hỏi.
Lam Thiên Thần không nhắc tới thì thôi, nói ra thì có hơi tức giận bảo: “Ai biết cậu ấy đi đâu, có lẽ là trọng sắc khinh bạn rồi.”
“Ha ha, cậu bảo Hình Nhất Phàm sẽ trọng sắc khinh bạn?
Tôi thấy có vẻ không phải. Cậu ta không có hứng thú với đàn bà.”
“Đúng vậy, tôi quen cậu ta bao năm, còn chưa thấy cậu ta nắm tay gái.”
“Đáng hận là xung quanh cậu ta suốt ngày có gái đẹp vây quanh, nhưng đừng hòng lay động cậu ta.”
Nhất thời nhắc tới Hình Nhất Phàm, cả phòng bao đã thành đại hội ném đá.
Lam Thiên Thần bỗng thấy vô vị bảo: “Thôi đi, tôi đi trước, mai còn có họp.”
“Này Thiên Thần, rút vậy hả? Mới 12 giờ mà.”
Lam Thiên Thần không giống họ, anh và Hình Nhất Phàm mới là cùng một loại người. Còn với họ chẳng qua là rảnh, với lại quen lâu rồi nên mới tụ tập thôi.
“Mọi người uống tiếp đi, đêm nay tôi mời.” Lam Thiên Thần cầm áo khoác kaki của mình.
“Này, thế là qua loa lắm đấy.”
“Được thôi, chúng ta uống cho cậu ta phá sản, mai đưa hóa đơn cho cậu ta.”
Lam Thiên Thần lập tức vung tay: “Không vấn đề.” Nói xong, anh đi ra cửa, để lại đám bạn tiếp tục uống.
Lam Thiên Thần cũng uống rượu, cũng có say nhưng chưa say ghê lắm. Anh cầm điện thoại di động gọi cho tài xế: “Tôi ra ngoài rồi, tới cửa chờ tôi.”
“Vâng, Nhị thiếu.” tài xé đáp lời.
Bóng dáng tao nhã của Lam Thiên Thần bước xuống, cả người anh tỏa ra một khí chất ôn hòa, ngay cả ngoại hình cũng là dáng vẻ ấm áp mà phụ nữ thích nhát.
“Anh đẹp trai, mời anh một ly nhé.” Có một cô gái lập tức.
xuất hiện, muốn giữ anh lại.
Lam Thiên Thần nở nụ cười lễ phép, từ chối: “Thật xin lỗi, không tiện.”
“Anh đẹp trai, uống một chén thôi. Anh đẹp trai quá đi.”
Người phụ nữ này hơi say rồi, ánh mắt mê man.
Lam Thiên Thần nghiêng người lách khỏi cô ta, người phụ nữ kia thất vọng nhìn anh. Lam Thiên Thần tới cửa quán bar, đã thấy tài xế của mình đứng ở cửa chính, anh cất bước đi tới, đúng lúc này cơ thể Lam Thiên Thần bị đẩy một cái, anh lập tức đứng vững quay lại xem, trông thấy.
một cô gái đang chạy như điên về phía bên đường ở bên cạnh anh.
Người phụ nữ này tóc xoăn lọn to, dáng người cao gây, mà cô cũng không hề khách sáo nôn ra. Lam Thiên Thần không khỏi lắc đầu một cái, anh vốn không thích loại phụ nữ uống rượu này, huống chỉ, phụ nữ đi vào đây, có bao nhiêu người tử tế? Tuy rằng anh tới đây giải trí, thế nhưng tuyệt đối không chạm vào người phụ nữ nào ở đây, chỉ muốn giữ khoảng cách.
Bởi vì người phụ nữ này đi tới gần xe anh, anh chỉ có thể vòng một đường, ngồi lên ở bên còn lại, ngồi vào xe mình.
Đúng lúc này, cửa xe mở ra, người phụ nữ kia cũng ngồi lên.
Cô có vẻ say tới độ không rõ ràng rồi, nhìn tài xế đằng trước bảo: “Lái xe.”
Lam Thiên Thần nhìn cô hơi ngạc nhiên, híp mắt hỏi: “Cô à, không phải cô lên nhằm xe rồi sao?”
Lúc này, cô gái gợi cảm tóc xoăn dài kia cũng run lên, gương mặt thanh nhã quay về phía anh, ánh mắt cũng nhìn anh: “Anh gọi tôi là gì? cô?”
Chỉ thấy khuôn mặt cô xinh xắn, ngũ quan mê người, còn có một nét đẹp không rõ tuổi tác, ánh mắt của cô thậm chí có một nét sắc bén.
Lam Thiên Thần hơi run, anh chẳng thể làm gì hơn ngoài nói tử tế: “Không phải cô lên nhầm xe à?”
Người phụ nữ ra vẻ mặc kệ, cô mệt mỏi dựa lên xe: “Làm ơn đưa tôi vê.”
Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… Hình Nhất Phàm lúc này mới hài lòng lau môi mỏng: “Ngủ ngon, nhớ phải nhớ tôi.” Nói xong, anh đẩy cửa đi vào trước, Bạch Hạ tức tối vài giây, cũng đẩy cửa đi vào, cô vội đi tắm rồi đi ngủ. Trong quán bar, ở trong một phòng bao khác còn có máy người, bên trong đám người này, Lam Thiên Thần có hơi bực tức, đêm nay là giáng sinh, anh và vài công tử nhà giàu khác ra ngoài uống rượu. “Hình Nhất Phàm dạo này không tháy vậy, đi đâu thé?” Có một người anh em tới hỏi. Lam Thiên Thần không nhắc tới thì thôi, nói ra thì có hơi tức giận bảo: “Ai biết cậu ấy đi đâu, có lẽ là trọng sắc khinh bạn rồi.” “Ha ha, cậu bảo Hình Nhất Phàm sẽ trọng sắc khinh bạn? Tôi thấy có vẻ không phải. Cậu ta không có hứng thú với đàn bà.” “Đúng vậy, tôi quen cậu ta bao năm, còn chưa thấy cậu ta nắm tay gái.” “Đáng hận là xung quanh cậu ta suốt ngày có gái đẹp vây quanh, nhưng đừng hòng lay động cậu ta.” Nhất thời nhắc tới Hình Nhất Phàm, cả phòng bao đã thành đại hội ném đá. Lam Thiên Thần bỗng thấy vô vị bảo: “Thôi đi, tôi đi trước, mai còn có họp.” “Này Thiên Thần, rút vậy hả? Mới 12 giờ mà.” Lam Thiên Thần không giống họ, anh và Hình Nhất Phàm mới là cùng một loại người. Còn với họ chẳng qua là rảnh, với lại quen lâu rồi nên mới tụ tập thôi. “Mọi người uống tiếp đi, đêm nay tôi mời.” Lam Thiên Thần cầm áo khoác kaki của mình. “Này, thế là qua loa lắm đấy.” “Được thôi, chúng ta uống cho cậu ta phá sản, mai đưa hóa đơn cho cậu ta.” Lam Thiên Thần lập tức vung tay: “Không vấn đề.” Nói xong, anh đi ra cửa, để lại đám bạn tiếp tục uống. Lam Thiên Thần cũng uống rượu, cũng có say nhưng chưa say ghê lắm. Anh cầm điện thoại di động gọi cho tài xế: “Tôi ra ngoài rồi, tới cửa chờ tôi.” “Vâng, Nhị thiếu.” tài xé đáp lời. Bóng dáng tao nhã của Lam Thiên Thần bước xuống, cả người anh tỏa ra một khí chất ôn hòa, ngay cả ngoại hình cũng là dáng vẻ ấm áp mà phụ nữ thích nhát. “Anh đẹp trai, mời anh một ly nhé.” Có một cô gái lập tức. xuất hiện, muốn giữ anh lại. Lam Thiên Thần nở nụ cười lễ phép, từ chối: “Thật xin lỗi, không tiện.” “Anh đẹp trai, uống một chén thôi. Anh đẹp trai quá đi.” Người phụ nữ này hơi say rồi, ánh mắt mê man. Lam Thiên Thần nghiêng người lách khỏi cô ta, người phụ nữ kia thất vọng nhìn anh. Lam Thiên Thần tới cửa quán bar, đã thấy tài xế của mình đứng ở cửa chính, anh cất bước đi tới, đúng lúc này cơ thể Lam Thiên Thần bị đẩy một cái, anh lập tức đứng vững quay lại xem, trông thấy. một cô gái đang chạy như điên về phía bên đường ở bên cạnh anh. Người phụ nữ này tóc xoăn lọn to, dáng người cao gây, mà cô cũng không hề khách sáo nôn ra. Lam Thiên Thần không khỏi lắc đầu một cái, anh vốn không thích loại phụ nữ uống rượu này, huống chỉ, phụ nữ đi vào đây, có bao nhiêu người tử tế? Tuy rằng anh tới đây giải trí, thế nhưng tuyệt đối không chạm vào người phụ nữ nào ở đây, chỉ muốn giữ khoảng cách. Bởi vì người phụ nữ này đi tới gần xe anh, anh chỉ có thể vòng một đường, ngồi lên ở bên còn lại, ngồi vào xe mình. Đúng lúc này, cửa xe mở ra, người phụ nữ kia cũng ngồi lên. Cô có vẻ say tới độ không rõ ràng rồi, nhìn tài xế đằng trước bảo: “Lái xe.” Lam Thiên Thần nhìn cô hơi ngạc nhiên, híp mắt hỏi: “Cô à, không phải cô lên nhằm xe rồi sao?” Lúc này, cô gái gợi cảm tóc xoăn dài kia cũng run lên, gương mặt thanh nhã quay về phía anh, ánh mắt cũng nhìn anh: “Anh gọi tôi là gì? cô?” Chỉ thấy khuôn mặt cô xinh xắn, ngũ quan mê người, còn có một nét đẹp không rõ tuổi tác, ánh mắt của cô thậm chí có một nét sắc bén. Lam Thiên Thần hơi run, anh chẳng thể làm gì hơn ngoài nói tử tế: “Không phải cô lên nhầm xe à?” Người phụ nữ ra vẻ mặc kệ, cô mệt mỏi dựa lên xe: “Làm ơn đưa tôi vê.”