Thời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau…

Chương 1904

Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… Bạch Hạ cầm lấy trà sữa, đeo túi nhỏ lên đi ra, cô vừa tới cửa tòa nhà, thì thấy Hình Nhất Phàm ở trong video mặc bộ đồ đẹp trai mê người đứng ở đó, lộ ra một loại khí tức cấm dục. Bạch Hạ chính là tác giả truyện tranh, thấy người đàn ông như vậy, cô có một loại suy nghĩ kích động muốn bổ nhào tới. Chẳng qua, cô lo lắng nếu thực sự lao về phía trước, cô sẽ không kịp ứng phó được chuyện xảy ra. Hình Nhất Phàm nheo mắt nhìn cô, dưới nắng ám, Bạch Hạ mặc mặc một chiếc áo khoác kaki, phía dưới mặc quần jean, gió lạnh làm mặt nhỏ của cô đỏ lên. Bạch Hạ cầy lấy trà sữa nóng trong tay đến trước mặt của anh: “Có lạnh hay không vậy?” Hình Nhất Phàm đương nhiên không lạnh, cánh tay anh mạnh mẽ đưa tới: “Lạnh thì mặc nhiều quần áo một chút, đừng muốn phong cách không muốn ấm.” Bạch Hạ hoàn toàn chính xác vì đẹp, không có mặc nhiều lớp, chẳng qua là, đi ở trên đường phó, quả thực cực kì lạnh. “Được, có uống một hớp hay không?” Bạch Hạ đem trà sữa đưa cho anh, Hình Nhất Phàm nhíu mày, anh chưa bao giờ uống cái này. Anh uống trà và cà phê xay bằng thủ công. Thế nhưng, nhìn cô giá này đã uống qua, anh uống một ngụm, mùi vị ngọt ngào làm anh cũng cảm thấy không khó uống, dường như chỉ cần cô thích, anh cũng sẽ thử thích. “Uống ngon không?” Bạch Hạ giống như đứa bé đang mong đợi anh đáp lại. *Ừ! Không tệ.” Hình Nhất Phàm lại uống hai ngụm, trả lại cho cô. Bạch Hạ không khỏi có một loại cảm giác thành tựu, hai người đến một khu mua sắm gần đó, Bạch Hạ không nhịn được đem video vừa mới mở ra đó đưa cho anh xem: “Nhìn này, anh ở trên mạng hot lắm đó.” Hình Nhất Phàm cầm lấy nhìn thoáng qua, xem thường nói: “Nhàm chán.” “Nhưng mà anh trong nháy mắt liền có thật nhiều fan nữ rồi, nếu như anh ra mắt, em tin anh nhất định sẽ là siêu sao.” Bạch Hạ cười trêu ghẹo nói. Hình Nhất Phàm có chút tức giận nói: “Nếu như anh làm minh tinh, sẽ cùng nữ minh tinh khác quay phim, bao gồm diễn hôn, lên giường.” Bạch Hạ lập tức ghen lên: “Cái này không thể được.” Hình Nhật Phàm cong môi cười rộ lên, nhìn lòng ghen tị của cô trào dâng: “Vì sao không được?” “Em cũng không hy vọng bạn trai em hôn giả một người phụ nữ khác.” Bạch Hạ vô cùng bá đạo nói, cô hết sức chăm chú. Hình Nhất Phàm ngược lại không nhìn ra, cô còn có một mặt bá đạo như vậy, mà anh sẽ khiến cho cô buông lỏng tỉnh thần. “Yên tâm đi! Trừ em ra, anh sẽ không hứng thú đối với người phụ nữ khác.” Hình Nhất Phàm nói xong, lại ôm cô vào ngực: “Về sau xuất hiện loại video này, anh sẽ thông báo người ta lập tức xóa bỏ, néu không, bạn gái của anh sẽ nổi máu ghen.” Bạch Hạ nở nụ cười: “Cái này thật sự không có!” Hình Nhất Phàm đẩy xe ở phía sau, Bạch Hạ ở phía trước chọn, thời gian của hai người, cũng vô cùng nhàn nhã. Cùng nhau làm đồ ăn, cùng nhau nấu cơm, cùng nhau hưởng thụ, cuộc sống tràn đầy thời gian sinh hoạt này, chìm đắm trong thế giới này, rất đáng quý trọng. Sau khi thanh toán, Hình Nhất Phàm một tay nhắc lấy đồ ăn, một tay nắm tay cô về nhà. Khoảng sáu giờ tối, Bùi Nguyệt Hoàng ngồi ở sau xe, Hứa Mẫn thay cô lái xe đi về phía nhà hàng. Dừng ở đèn xanh đèn đỏ trước mặt, chỉ thấy bên cạnh một đôi tình nhân chờ đèn xanh, đang đùa giỡn, người đàn ông kia thấy gió hơi lớn, anh cởi áo khoác, lập tức bọc cô gái vào trong người ấm áp, cô gái kia cũng vô cùng ngọt ngào, hai người cùng nhau băng qua đường. Ánh mắt Bùi Nguyệt Hoàng chớp chớp, bây giờ cô rất không chịu nổi, nhất là lúc có người đang thể hiện tình cảm trước mặt cô, đó là vì đó là tư vị cô không thể nghiệm được. Trong bãi đỗ xe lầu 1 của nhà hàng, Hứa Mẫn dừng xe, liền đỡ cô. Trong chốc lát, một chiếc xe khác đậu ở bên kia, bước xuống là thân ảnh của Lam Thiên Thần, anh đưa tay nhìn thoáng qua đồng hồ, chân dài cất bước đi về phía nhà hàng, mặc áo gió kaki dài, phía dưới là mặc đồ Tây, lộ ra khí chất từ cậu bé bước lên thành người đàn ông trưởng thành. Anh chờ ở cửa thang máy, trong chốc lát, thang máy đến, anh nhấn lên tầng ba. Anh bước ra thang máy, Hứa Mẫn đỡ Bùi Nguyệt Hoàng đang đi vào phòng bên trái anh, cửa đóng, Lam Thiên Thần thì đi vào cửa cách vách.

Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… Bạch Hạ cầm lấy trà sữa, đeo túi nhỏ lên đi ra, cô vừa tới cửa tòa nhà, thì thấy Hình Nhất Phàm ở trong video mặc bộ đồ đẹp trai mê người đứng ở đó, lộ ra một loại khí tức cấm dục. Bạch Hạ chính là tác giả truyện tranh, thấy người đàn ông như vậy, cô có một loại suy nghĩ kích động muốn bổ nhào tới. Chẳng qua, cô lo lắng nếu thực sự lao về phía trước, cô sẽ không kịp ứng phó được chuyện xảy ra. Hình Nhất Phàm nheo mắt nhìn cô, dưới nắng ám, Bạch Hạ mặc mặc một chiếc áo khoác kaki, phía dưới mặc quần jean, gió lạnh làm mặt nhỏ của cô đỏ lên. Bạch Hạ cầy lấy trà sữa nóng trong tay đến trước mặt của anh: “Có lạnh hay không vậy?” Hình Nhất Phàm đương nhiên không lạnh, cánh tay anh mạnh mẽ đưa tới: “Lạnh thì mặc nhiều quần áo một chút, đừng muốn phong cách không muốn ấm.” Bạch Hạ hoàn toàn chính xác vì đẹp, không có mặc nhiều lớp, chẳng qua là, đi ở trên đường phó, quả thực cực kì lạnh. “Được, có uống một hớp hay không?” Bạch Hạ đem trà sữa đưa cho anh, Hình Nhất Phàm nhíu mày, anh chưa bao giờ uống cái này. Anh uống trà và cà phê xay bằng thủ công. Thế nhưng, nhìn cô giá này đã uống qua, anh uống một ngụm, mùi vị ngọt ngào làm anh cũng cảm thấy không khó uống, dường như chỉ cần cô thích, anh cũng sẽ thử thích. “Uống ngon không?” Bạch Hạ giống như đứa bé đang mong đợi anh đáp lại. *Ừ! Không tệ.” Hình Nhất Phàm lại uống hai ngụm, trả lại cho cô. Bạch Hạ không khỏi có một loại cảm giác thành tựu, hai người đến một khu mua sắm gần đó, Bạch Hạ không nhịn được đem video vừa mới mở ra đó đưa cho anh xem: “Nhìn này, anh ở trên mạng hot lắm đó.” Hình Nhất Phàm cầm lấy nhìn thoáng qua, xem thường nói: “Nhàm chán.” “Nhưng mà anh trong nháy mắt liền có thật nhiều fan nữ rồi, nếu như anh ra mắt, em tin anh nhất định sẽ là siêu sao.” Bạch Hạ cười trêu ghẹo nói. Hình Nhất Phàm có chút tức giận nói: “Nếu như anh làm minh tinh, sẽ cùng nữ minh tinh khác quay phim, bao gồm diễn hôn, lên giường.” Bạch Hạ lập tức ghen lên: “Cái này không thể được.” Hình Nhật Phàm cong môi cười rộ lên, nhìn lòng ghen tị của cô trào dâng: “Vì sao không được?” “Em cũng không hy vọng bạn trai em hôn giả một người phụ nữ khác.” Bạch Hạ vô cùng bá đạo nói, cô hết sức chăm chú. Hình Nhất Phàm ngược lại không nhìn ra, cô còn có một mặt bá đạo như vậy, mà anh sẽ khiến cho cô buông lỏng tỉnh thần. “Yên tâm đi! Trừ em ra, anh sẽ không hứng thú đối với người phụ nữ khác.” Hình Nhất Phàm nói xong, lại ôm cô vào ngực: “Về sau xuất hiện loại video này, anh sẽ thông báo người ta lập tức xóa bỏ, néu không, bạn gái của anh sẽ nổi máu ghen.” Bạch Hạ nở nụ cười: “Cái này thật sự không có!” Hình Nhất Phàm đẩy xe ở phía sau, Bạch Hạ ở phía trước chọn, thời gian của hai người, cũng vô cùng nhàn nhã. Cùng nhau làm đồ ăn, cùng nhau nấu cơm, cùng nhau hưởng thụ, cuộc sống tràn đầy thời gian sinh hoạt này, chìm đắm trong thế giới này, rất đáng quý trọng. Sau khi thanh toán, Hình Nhất Phàm một tay nhắc lấy đồ ăn, một tay nắm tay cô về nhà. Khoảng sáu giờ tối, Bùi Nguyệt Hoàng ngồi ở sau xe, Hứa Mẫn thay cô lái xe đi về phía nhà hàng. Dừng ở đèn xanh đèn đỏ trước mặt, chỉ thấy bên cạnh một đôi tình nhân chờ đèn xanh, đang đùa giỡn, người đàn ông kia thấy gió hơi lớn, anh cởi áo khoác, lập tức bọc cô gái vào trong người ấm áp, cô gái kia cũng vô cùng ngọt ngào, hai người cùng nhau băng qua đường. Ánh mắt Bùi Nguyệt Hoàng chớp chớp, bây giờ cô rất không chịu nổi, nhất là lúc có người đang thể hiện tình cảm trước mặt cô, đó là vì đó là tư vị cô không thể nghiệm được. Trong bãi đỗ xe lầu 1 của nhà hàng, Hứa Mẫn dừng xe, liền đỡ cô. Trong chốc lát, một chiếc xe khác đậu ở bên kia, bước xuống là thân ảnh của Lam Thiên Thần, anh đưa tay nhìn thoáng qua đồng hồ, chân dài cất bước đi về phía nhà hàng, mặc áo gió kaki dài, phía dưới là mặc đồ Tây, lộ ra khí chất từ cậu bé bước lên thành người đàn ông trưởng thành. Anh chờ ở cửa thang máy, trong chốc lát, thang máy đến, anh nhấn lên tầng ba. Anh bước ra thang máy, Hứa Mẫn đỡ Bùi Nguyệt Hoàng đang đi vào phòng bên trái anh, cửa đóng, Lam Thiên Thần thì đi vào cửa cách vách.

Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… Bạch Hạ cầm lấy trà sữa, đeo túi nhỏ lên đi ra, cô vừa tới cửa tòa nhà, thì thấy Hình Nhất Phàm ở trong video mặc bộ đồ đẹp trai mê người đứng ở đó, lộ ra một loại khí tức cấm dục. Bạch Hạ chính là tác giả truyện tranh, thấy người đàn ông như vậy, cô có một loại suy nghĩ kích động muốn bổ nhào tới. Chẳng qua, cô lo lắng nếu thực sự lao về phía trước, cô sẽ không kịp ứng phó được chuyện xảy ra. Hình Nhất Phàm nheo mắt nhìn cô, dưới nắng ám, Bạch Hạ mặc mặc một chiếc áo khoác kaki, phía dưới mặc quần jean, gió lạnh làm mặt nhỏ của cô đỏ lên. Bạch Hạ cầy lấy trà sữa nóng trong tay đến trước mặt của anh: “Có lạnh hay không vậy?” Hình Nhất Phàm đương nhiên không lạnh, cánh tay anh mạnh mẽ đưa tới: “Lạnh thì mặc nhiều quần áo một chút, đừng muốn phong cách không muốn ấm.” Bạch Hạ hoàn toàn chính xác vì đẹp, không có mặc nhiều lớp, chẳng qua là, đi ở trên đường phó, quả thực cực kì lạnh. “Được, có uống một hớp hay không?” Bạch Hạ đem trà sữa đưa cho anh, Hình Nhất Phàm nhíu mày, anh chưa bao giờ uống cái này. Anh uống trà và cà phê xay bằng thủ công. Thế nhưng, nhìn cô giá này đã uống qua, anh uống một ngụm, mùi vị ngọt ngào làm anh cũng cảm thấy không khó uống, dường như chỉ cần cô thích, anh cũng sẽ thử thích. “Uống ngon không?” Bạch Hạ giống như đứa bé đang mong đợi anh đáp lại. *Ừ! Không tệ.” Hình Nhất Phàm lại uống hai ngụm, trả lại cho cô. Bạch Hạ không khỏi có một loại cảm giác thành tựu, hai người đến một khu mua sắm gần đó, Bạch Hạ không nhịn được đem video vừa mới mở ra đó đưa cho anh xem: “Nhìn này, anh ở trên mạng hot lắm đó.” Hình Nhất Phàm cầm lấy nhìn thoáng qua, xem thường nói: “Nhàm chán.” “Nhưng mà anh trong nháy mắt liền có thật nhiều fan nữ rồi, nếu như anh ra mắt, em tin anh nhất định sẽ là siêu sao.” Bạch Hạ cười trêu ghẹo nói. Hình Nhất Phàm có chút tức giận nói: “Nếu như anh làm minh tinh, sẽ cùng nữ minh tinh khác quay phim, bao gồm diễn hôn, lên giường.” Bạch Hạ lập tức ghen lên: “Cái này không thể được.” Hình Nhật Phàm cong môi cười rộ lên, nhìn lòng ghen tị của cô trào dâng: “Vì sao không được?” “Em cũng không hy vọng bạn trai em hôn giả một người phụ nữ khác.” Bạch Hạ vô cùng bá đạo nói, cô hết sức chăm chú. Hình Nhất Phàm ngược lại không nhìn ra, cô còn có một mặt bá đạo như vậy, mà anh sẽ khiến cho cô buông lỏng tỉnh thần. “Yên tâm đi! Trừ em ra, anh sẽ không hứng thú đối với người phụ nữ khác.” Hình Nhất Phàm nói xong, lại ôm cô vào ngực: “Về sau xuất hiện loại video này, anh sẽ thông báo người ta lập tức xóa bỏ, néu không, bạn gái của anh sẽ nổi máu ghen.” Bạch Hạ nở nụ cười: “Cái này thật sự không có!” Hình Nhất Phàm đẩy xe ở phía sau, Bạch Hạ ở phía trước chọn, thời gian của hai người, cũng vô cùng nhàn nhã. Cùng nhau làm đồ ăn, cùng nhau nấu cơm, cùng nhau hưởng thụ, cuộc sống tràn đầy thời gian sinh hoạt này, chìm đắm trong thế giới này, rất đáng quý trọng. Sau khi thanh toán, Hình Nhất Phàm một tay nhắc lấy đồ ăn, một tay nắm tay cô về nhà. Khoảng sáu giờ tối, Bùi Nguyệt Hoàng ngồi ở sau xe, Hứa Mẫn thay cô lái xe đi về phía nhà hàng. Dừng ở đèn xanh đèn đỏ trước mặt, chỉ thấy bên cạnh một đôi tình nhân chờ đèn xanh, đang đùa giỡn, người đàn ông kia thấy gió hơi lớn, anh cởi áo khoác, lập tức bọc cô gái vào trong người ấm áp, cô gái kia cũng vô cùng ngọt ngào, hai người cùng nhau băng qua đường. Ánh mắt Bùi Nguyệt Hoàng chớp chớp, bây giờ cô rất không chịu nổi, nhất là lúc có người đang thể hiện tình cảm trước mặt cô, đó là vì đó là tư vị cô không thể nghiệm được. Trong bãi đỗ xe lầu 1 của nhà hàng, Hứa Mẫn dừng xe, liền đỡ cô. Trong chốc lát, một chiếc xe khác đậu ở bên kia, bước xuống là thân ảnh của Lam Thiên Thần, anh đưa tay nhìn thoáng qua đồng hồ, chân dài cất bước đi về phía nhà hàng, mặc áo gió kaki dài, phía dưới là mặc đồ Tây, lộ ra khí chất từ cậu bé bước lên thành người đàn ông trưởng thành. Anh chờ ở cửa thang máy, trong chốc lát, thang máy đến, anh nhấn lên tầng ba. Anh bước ra thang máy, Hứa Mẫn đỡ Bùi Nguyệt Hoàng đang đi vào phòng bên trái anh, cửa đóng, Lam Thiên Thần thì đi vào cửa cách vách.

Chương 1904