Thời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau…
Chương 1941
Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… Chương 1941: Người thông minh đều sẽ không nghỉ ngờ thân hình của người phụ nữ mình yêu, bởi vì đây là vấn đề có thể làm tổn thương đến lòng tự trọng của con gái, đương nhiên Hình Nhất Phàm cũng không dám, anh ngay lập tức nheo mắt cười nói: “Em mặc gì cũng đẹp cả.” Người phục vụ ở bên cạnh che miệng lén cười, Hình nhị thiếu gia ý chí muốn sống còn rất mạnh nha! Bạch Hạ lúc này mới vừa lòng, nhưng mà cô còn lấy thêm một chiếc váy đen ngắn, vai ngang, phần dưới bồng bềnh, được đính đá thủ công, làm cô yêu thích không thôi. “Tôi sẽ thử hai cái này.” Bạch Hạ cười nói với người phục VỤ. “Dạ được! Phòng thử đồ ở bên này.” Bạch Hạ theo sau, Hình Nhất Phàm cũng sang đó đợi. Anh vẫn muốn thuyết phục Bạch Hạ không mặc bộ váy đó. Chiếc váy đầu tiên Bạch Hạ mặc thử là chiếc áo quây ngực ban nãy, khi cô mặc lên người, trong sự trong sáng còn có một chút nghịch ngợm, nhưng không làm mát đi vẻ gợi cảm của cô. Cô nhìn về phía người đàn ông đang khoanh chân dài ngồi trên ghế sofa cũng đang nhìn cô, cô đang sửa sang lại bản thân trong gương. Ánh mắt của Hình Nhất Phàm nheo lại, anh nhìn bóng dáng cô từ trên xuống dưới, trong mắt thầm hiện lên vẻ ngạc nhiên. Anh quả nhiên không nhìn nhằm, cô nhóc này trông thì gầy nhưng thật ra lại rất đày đặn, ôm vào lòng rất thoải mái, chỉ là nếu cô bộ mặc váy dạ hội này đi dự tiệc thì sẽ cho máy tên đàn ông khác được no mắt chiêm ngưỡng mất. “Em thử một bộ khác xem sao.” Hình Nhát Phàm đề nghị. Bạch Hạ chỉ là nói muốn thử xem sao thôi, nhưng sau khi thử ra cô vẫn cảm thấy nó quá hở, cô đưa tay lên che ngực, nói với Hình Nhất Phàm: “Trông không đẹp sao? “ “Đẹp chứ, nhưng anh nghĩ cái kia phù hợp với em hơn.” Hình Nhất Phàm nheo mắt, nói một cách nghiêm túc. Bạch Hạ cũng đành phải lại vào phòng thử đồ, một lúc sau, chiếc váy đen vai kia dường như biến cô thành một yêu tinh bóng đêm vậy, dáng vẻ trong sáng, nét mặt trẻ con, nhưng bởi vì những điểm nhắn của bộ trang phục này đã khiến cô trở thành một yêu tỉnh dưới màn đêm khiến người đàn ông muốn ngay lập tức biến thành dã thú. Hình Nhất Phàm nuốt nước bọt, đôi môi mỏng gợi cảm khẽ cắn, ánh mắt anh cũng tối dần. “Đẹp không anh?” Bạch Hạ hỏi anh. “Đẹp! Bộ này rất phù hợp với em.” Hình Nhất Phàm rất hài lòng, bởi vì cô chỉ để lộ bờ vai trần và một phần xương quai xanh trắng ngần, những chỗ nên che đều được che lại, có điều phần váy bên dưới có hơi ngắn khiến anh không qua hài lòng. Nhưng dù sao nó cũng tốt hơn chiếc ban nãy nhiều. “Vậy thì lấy cái này!” Bạch Hạ cũng rất thích, lúc này người phục vụ bước tới nói: “Bạch tiểu thư, cô mặc thêm thử chiếc áo vest mỏng này xem sao, lúc nào cảm thấy lạnh có thể mặc vào.” Bạch Hạ mặc chiếc áo vest đó lên, rất vừa vặn, cả bộ váy khiên cho cô trông như một vị tiểu thư nhà giàu quý phái, cô gật đầu nói: “Được.” Hình Nhất Phàm đứng dậy, người phục vụ lập tức biết điều đi ra khỏi phòng thử đồ, Bạch Hạ vẫn đang soi gương, một người đàn ông cao lớn xuất hiện sau lưng cô. Bạch Hạ lúc này nhìn vào trong gương mới phát hiện ra anh thật sự rất cao! Hình Nhất Phàm lấy tay so sánh đỉnh đầu của cô, vừa chạm tới cổ anh, Bạch Hạ lập tức quay đầu liếc anh: “Anh so cái gì chứ? Chê em lùn thì cứ nói thẳng đi. “ Hình Nhất Phàm cố nén cười, ôm cô vào lòng: “Anh thích lùn mà.” Bạch Hạ vừa giận vừa bực, giãy dụa trong lòng anh: “Chỉ có anh là cao, tại sao anh lại cao như vậy làm gì chứ?” Hình Nhất Phàm mỉm cười, hôn xuống cô một cái: “Để hôn em cho dễ này!” Bạch Tiểu Kiều đỏ bừng mặt, đây là phòng thử đồ đáy! Bát cứ lúc nào cũng có thể sẽ có người vào, anh còn dám làm bậy. “Hình Nhất Phàm, anh nghiêm túc hơn được không, em đang thử quần áo đáy!” Bạch Hạ đầy anh ra. Hình Nhất Phàm vươn tay chỉnh lại cổ áo cho cô, nhìn bờ. vai trắng nõn của cô, anh chợt cảm tháy thiếu thiếu cái gì đó, anh chợt cúi xuống cắn một cái vào cổ cô. Lúc này, trên chiếc cổ trắng nõn của Bạch Hạ như được in lên vết tích độc quyền của anh.
Chương 1941:
Người thông minh đều sẽ không nghỉ ngờ thân hình của người phụ nữ mình yêu, bởi vì đây là vấn đề có thể làm tổn thương đến lòng tự trọng của con gái, đương nhiên Hình Nhất Phàm cũng không dám, anh ngay lập tức nheo mắt cười nói: “Em mặc gì cũng đẹp cả.”
Người phục vụ ở bên cạnh che miệng lén cười, Hình nhị thiếu gia ý chí muốn sống còn rất mạnh nha!
Bạch Hạ lúc này mới vừa lòng, nhưng mà cô còn lấy thêm một chiếc váy đen ngắn, vai ngang, phần dưới bồng bềnh, được đính đá thủ công, làm cô yêu thích không thôi.
“Tôi sẽ thử hai cái này.” Bạch Hạ cười nói với người phục VỤ.
“Dạ được! Phòng thử đồ ở bên này.”
Bạch Hạ theo sau, Hình Nhất Phàm cũng sang đó đợi.
Anh vẫn muốn thuyết phục Bạch Hạ không mặc bộ váy đó.
Chiếc váy đầu tiên Bạch Hạ mặc thử là chiếc áo quây ngực ban nãy, khi cô mặc lên người, trong sự trong sáng còn có một chút nghịch ngợm, nhưng không làm mát đi vẻ gợi cảm của cô.
Cô nhìn về phía người đàn ông đang khoanh chân dài ngồi trên ghế sofa cũng đang nhìn cô, cô đang sửa sang lại bản thân trong gương.
Ánh mắt của Hình Nhất Phàm nheo lại, anh nhìn bóng dáng cô từ trên xuống dưới, trong mắt thầm hiện lên vẻ ngạc nhiên.
Anh quả nhiên không nhìn nhằm, cô nhóc này trông thì gầy nhưng thật ra lại rất đày đặn, ôm vào lòng rất thoải mái, chỉ là nếu cô bộ mặc váy dạ hội này đi dự tiệc thì sẽ cho máy tên đàn ông khác được no mắt chiêm ngưỡng mất.
“Em thử một bộ khác xem sao.” Hình Nhát Phàm đề nghị.
Bạch Hạ chỉ là nói muốn thử xem sao thôi, nhưng sau khi thử ra cô vẫn cảm thấy nó quá hở, cô đưa tay lên che ngực, nói với Hình Nhất Phàm: “Trông không đẹp sao? “
“Đẹp chứ, nhưng anh nghĩ cái kia phù hợp với em hơn.”
Hình Nhất Phàm nheo mắt, nói một cách nghiêm túc. Bạch Hạ cũng đành phải lại vào phòng thử đồ, một lúc sau, chiếc váy đen vai kia dường như biến cô thành một yêu tinh bóng đêm vậy, dáng vẻ trong sáng, nét mặt trẻ con, nhưng bởi vì những điểm nhắn của bộ trang phục này đã khiến cô trở thành một yêu tỉnh dưới màn đêm khiến người đàn ông muốn ngay lập tức biến thành dã thú.
Hình Nhất Phàm nuốt nước bọt, đôi môi mỏng gợi cảm khẽ cắn, ánh mắt anh cũng tối dần.
“Đẹp không anh?” Bạch Hạ hỏi anh.
“Đẹp! Bộ này rất phù hợp với em.” Hình Nhất Phàm rất hài lòng, bởi vì cô chỉ để lộ bờ vai trần và một phần xương quai xanh trắng ngần, những chỗ nên che đều được che lại, có điều phần váy bên dưới có hơi ngắn khiến anh không qua hài lòng.
Nhưng dù sao nó cũng tốt hơn chiếc ban nãy nhiều.
“Vậy thì lấy cái này!” Bạch Hạ cũng rất thích, lúc này người phục vụ bước tới nói: “Bạch tiểu thư, cô mặc thêm thử chiếc áo vest mỏng này xem sao, lúc nào cảm thấy lạnh có thể mặc vào.”
Bạch Hạ mặc chiếc áo vest đó lên, rất vừa vặn, cả bộ váy khiên cho cô trông như một vị tiểu thư nhà giàu quý phái, cô gật đầu nói: “Được.”
Hình Nhất Phàm đứng dậy, người phục vụ lập tức biết điều đi ra khỏi phòng thử đồ, Bạch Hạ vẫn đang soi gương, một người đàn ông cao lớn xuất hiện sau lưng cô.
Bạch Hạ lúc này nhìn vào trong gương mới phát hiện ra anh thật sự rất cao!
Hình Nhất Phàm lấy tay so sánh đỉnh đầu của cô, vừa chạm tới cổ anh, Bạch Hạ lập tức quay đầu liếc anh: “Anh so cái gì chứ? Chê em lùn thì cứ nói thẳng đi. “
Hình Nhất Phàm cố nén cười, ôm cô vào lòng: “Anh thích lùn mà.”
Bạch Hạ vừa giận vừa bực, giãy dụa trong lòng anh: “Chỉ có anh là cao, tại sao anh lại cao như vậy làm gì chứ?”
Hình Nhất Phàm mỉm cười, hôn xuống cô một cái: “Để hôn em cho dễ này!”
Bạch Tiểu Kiều đỏ bừng mặt, đây là phòng thử đồ đáy! Bát cứ lúc nào cũng có thể sẽ có người vào, anh còn dám làm bậy.
“Hình Nhất Phàm, anh nghiêm túc hơn được không, em đang thử quần áo đáy!” Bạch Hạ đầy anh ra.
Hình Nhất Phàm vươn tay chỉnh lại cổ áo cho cô, nhìn bờ.
vai trắng nõn của cô, anh chợt cảm tháy thiếu thiếu cái gì đó, anh chợt cúi xuống cắn một cái vào cổ cô.
Lúc này, trên chiếc cổ trắng nõn của Bạch Hạ như được in lên vết tích độc quyền của anh.
Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… Chương 1941: Người thông minh đều sẽ không nghỉ ngờ thân hình của người phụ nữ mình yêu, bởi vì đây là vấn đề có thể làm tổn thương đến lòng tự trọng của con gái, đương nhiên Hình Nhất Phàm cũng không dám, anh ngay lập tức nheo mắt cười nói: “Em mặc gì cũng đẹp cả.” Người phục vụ ở bên cạnh che miệng lén cười, Hình nhị thiếu gia ý chí muốn sống còn rất mạnh nha! Bạch Hạ lúc này mới vừa lòng, nhưng mà cô còn lấy thêm một chiếc váy đen ngắn, vai ngang, phần dưới bồng bềnh, được đính đá thủ công, làm cô yêu thích không thôi. “Tôi sẽ thử hai cái này.” Bạch Hạ cười nói với người phục VỤ. “Dạ được! Phòng thử đồ ở bên này.” Bạch Hạ theo sau, Hình Nhất Phàm cũng sang đó đợi. Anh vẫn muốn thuyết phục Bạch Hạ không mặc bộ váy đó. Chiếc váy đầu tiên Bạch Hạ mặc thử là chiếc áo quây ngực ban nãy, khi cô mặc lên người, trong sự trong sáng còn có một chút nghịch ngợm, nhưng không làm mát đi vẻ gợi cảm của cô. Cô nhìn về phía người đàn ông đang khoanh chân dài ngồi trên ghế sofa cũng đang nhìn cô, cô đang sửa sang lại bản thân trong gương. Ánh mắt của Hình Nhất Phàm nheo lại, anh nhìn bóng dáng cô từ trên xuống dưới, trong mắt thầm hiện lên vẻ ngạc nhiên. Anh quả nhiên không nhìn nhằm, cô nhóc này trông thì gầy nhưng thật ra lại rất đày đặn, ôm vào lòng rất thoải mái, chỉ là nếu cô bộ mặc váy dạ hội này đi dự tiệc thì sẽ cho máy tên đàn ông khác được no mắt chiêm ngưỡng mất. “Em thử một bộ khác xem sao.” Hình Nhát Phàm đề nghị. Bạch Hạ chỉ là nói muốn thử xem sao thôi, nhưng sau khi thử ra cô vẫn cảm thấy nó quá hở, cô đưa tay lên che ngực, nói với Hình Nhất Phàm: “Trông không đẹp sao? “ “Đẹp chứ, nhưng anh nghĩ cái kia phù hợp với em hơn.” Hình Nhất Phàm nheo mắt, nói một cách nghiêm túc. Bạch Hạ cũng đành phải lại vào phòng thử đồ, một lúc sau, chiếc váy đen vai kia dường như biến cô thành một yêu tinh bóng đêm vậy, dáng vẻ trong sáng, nét mặt trẻ con, nhưng bởi vì những điểm nhắn của bộ trang phục này đã khiến cô trở thành một yêu tỉnh dưới màn đêm khiến người đàn ông muốn ngay lập tức biến thành dã thú. Hình Nhất Phàm nuốt nước bọt, đôi môi mỏng gợi cảm khẽ cắn, ánh mắt anh cũng tối dần. “Đẹp không anh?” Bạch Hạ hỏi anh. “Đẹp! Bộ này rất phù hợp với em.” Hình Nhất Phàm rất hài lòng, bởi vì cô chỉ để lộ bờ vai trần và một phần xương quai xanh trắng ngần, những chỗ nên che đều được che lại, có điều phần váy bên dưới có hơi ngắn khiến anh không qua hài lòng. Nhưng dù sao nó cũng tốt hơn chiếc ban nãy nhiều. “Vậy thì lấy cái này!” Bạch Hạ cũng rất thích, lúc này người phục vụ bước tới nói: “Bạch tiểu thư, cô mặc thêm thử chiếc áo vest mỏng này xem sao, lúc nào cảm thấy lạnh có thể mặc vào.” Bạch Hạ mặc chiếc áo vest đó lên, rất vừa vặn, cả bộ váy khiên cho cô trông như một vị tiểu thư nhà giàu quý phái, cô gật đầu nói: “Được.” Hình Nhất Phàm đứng dậy, người phục vụ lập tức biết điều đi ra khỏi phòng thử đồ, Bạch Hạ vẫn đang soi gương, một người đàn ông cao lớn xuất hiện sau lưng cô. Bạch Hạ lúc này nhìn vào trong gương mới phát hiện ra anh thật sự rất cao! Hình Nhất Phàm lấy tay so sánh đỉnh đầu của cô, vừa chạm tới cổ anh, Bạch Hạ lập tức quay đầu liếc anh: “Anh so cái gì chứ? Chê em lùn thì cứ nói thẳng đi. “ Hình Nhất Phàm cố nén cười, ôm cô vào lòng: “Anh thích lùn mà.” Bạch Hạ vừa giận vừa bực, giãy dụa trong lòng anh: “Chỉ có anh là cao, tại sao anh lại cao như vậy làm gì chứ?” Hình Nhất Phàm mỉm cười, hôn xuống cô một cái: “Để hôn em cho dễ này!” Bạch Tiểu Kiều đỏ bừng mặt, đây là phòng thử đồ đáy! Bát cứ lúc nào cũng có thể sẽ có người vào, anh còn dám làm bậy. “Hình Nhất Phàm, anh nghiêm túc hơn được không, em đang thử quần áo đáy!” Bạch Hạ đầy anh ra. Hình Nhất Phàm vươn tay chỉnh lại cổ áo cho cô, nhìn bờ. vai trắng nõn của cô, anh chợt cảm tháy thiếu thiếu cái gì đó, anh chợt cúi xuống cắn một cái vào cổ cô. Lúc này, trên chiếc cổ trắng nõn của Bạch Hạ như được in lên vết tích độc quyền của anh.